← Quay lại trang sách

Chương 21

Malkin lao xuống dốc, né những khách bộ hành chen nhau đi trên vỉa hè, quân lên mình những chiếc áo khoác và khăn choàng dày. Xung quanh con cáo, những người bán hàng rong và người buôn phế liệu đang cất tiếng rao từ mọi ngóc ngách trên phố để bán những tờ báo, những đôi găng tay, hạt dẻ nướng và những bộ phận máy móc. Con cáo lướt qua tất cả bọn họ và chạy luồn lách giữa những chướng ngại vật chân người.

Nó nhảy xuống một lối đi bằng gạch giữa hai tòa nhà, đi ra một dãy nhà kho và một cái sân trông có vẻ độc hại, ngồn ngộn rác chất đống vào nhau.

Hai đứa con trai của hàng bán thịt mang trên mình những chiếc tạp dề bê bết máu, tay áo thì xắn lên, đang thảo luận với nhau ở ngưỡng cửa bám đầy mùn cưa, họ ngước nhìn lên khi con cáo chạy vút qua như tên bắn.

Malkin băng qua một hồ nước đóng băng, nhảy bổ vào đám chim bồ câu ồn ào và tăng tốc chạy trên những viên đá lát đường nứt nẻ mấp mô ở những con hẻm nhỏ của London.

Con cáo đang tới gần nơi neo đậu của cô Anna ở nhánh sông Counter, nó cảm thấy như vậy. Cuối cùng, khi tới một lô đất, nó nhìn thấy mũi của khí cầu Ladybird đang bập bềnh phía trên một tòa nhà cháy rụi.

Nó phi qua các thanh hàng rào để vào trong lô đất trống mọc đầy cỏ dại và chạy tiếp, nhảy lên những chổng gạch và ván lâm châm sương trắng.

Nó chạy qua khung kim loại méo mó của một chiếc khí cầu mắc cạn và những bức tường đổ nát đang xây dang dở của một nhà kho, rồi lại nhảy qua một đông sọt thủng. Cuối cùng, nó tới được một hàng cột neo băng gỗ dọc bờ sông ở phía cuối lô đất

Tàu Ladybird đang được neo dây vào cái móc sắt gắn xuống đất. Dây thang của chiếc khí cầu đung đưa qua lại, bậc thang cuối cùng là là trên lớp cỏ phủ băng.

Malkin nhanh chóng lao tới và hướng lên cửa tàu Ladybird sủa vang, cho tới khi cô Anna, đeo đôi găng tay len không ngón cùng chiếc mũ và kính phi công của cô, ngó ra. Cô nhìn xuống con cáo. “Có chuyện gì xảy ra thế, Malkin?”

“Lily và Robert gặp rắc rối.” Malkin sủa. “Cô phải tới đó.”

Cô gật đầu và quay vào trong giỏ khí cầu, sau đó thả xuống một cái giỏ buộc dây nối.

“Lên tàu đi.” Cô hét gọi con cáo. “Cậu có thể giải thích trên đường đi.”

Tai Malkin rũ xuống, rồi nó khịt mũi đánh hơi cái giỏ một cách khó chịu. Điều này có nghĩa là lại phải bay một chuyến leng keng khỉ gió nữa sao?