Chương 419 Sứ giả thần sông
Tượng thần vô cùng cao lớn, nhìn như lão giả tầm sáu mươi tuổi, đầu đội quan mạo, đường vân trên áo bào dày đặc, có hình như tia sét, lộ ra vẻ uy nghiêm.
Nhưng trên thực tế, trong lớp bùn đất của tượng thần lại là một thi thể cực giống viên hầu.
Toàn thân đầy lông đen, đỉnh đầu là tóc trắng, hai mắt nhắm nghiền, nhưng vành tai gần vai, mà hai tay lại dài quá gối, rõ ràng là hình dạng của một Sơn Tiêu!
"Năm đó mới thấy tượng thần, trong lòng ta đã mơ hồ cảm thấy tượng thần này có cái gì đó rất cổ quái."
Tô Đình nói ra: "Ngươi nhìn tượng thần này đi, chắp tay sau lưng, nhưng không biết tại sao vẫn có vẻ rất dài, hóa ra là bởi vì bên trong có Sơn Tiêu, hai tay dài quá gối. Nói ra thì lúc ấy ta chưa tu thành thiên nhãn, thậm chí là còn chưa chân chính bước vào cánh cửa tu hành, mắt của người thường cũng thực sự không nhìn ra một chút hư thực nào."
Tiểu tinh linh có chút nghiêm túc, nói: "Đừng nói là trước khi ngươi tu hành, ta là thần thai, bây giờ lấy thần nhãn quan sát đều không nhìn thấu, dựa theo mức độ này để phỏng đoán thì dù là Chân Nhân tu thành Dương Thần, nếu chỉ nhìn lướt qua cũng chưa chắc đã thấy rõ ràng."
"Ngươi nói cũng đúng."
Tô Đình nói ra: "Trừ phi có đạo hạnh như quốc sư, thân là Đại Chân Nhân tầng tám, khi cẩn thận điều tra mới có thể phát giác. Lần này, nếu không phải ta tu thành thiên nhãn, cũng khó có thể phát hiện."
Hắn nói đến đây, vẻ mặt nghiêm túc, nói: "Nói đi cũng phải nói lại, ta từng nghe Tùng lão nhắc nhở năm đó tòa thần miếu này chính là được một vị đạo nhân xây thành, mà đạo nhân kia thần bí khó lường."
Tiểu tinh linh thấp giọng nói: "Không phải là Chính Bản đạo nhân kia chứ?"
Tô Đình lắc đầu nói: "Không rõ, nhưng khi Tùng lão nhắc tới vị đọa nhân lập miếu kia, ngữ khí vô cùng cung kính. Mà Chính Bản đạo nhân ở trước mặt Tùng lão lại tự nhận mình là đệ tử, tôn ông ta làm sư phụ, từ đây có thể đoán ra, chưa chắc đã là hắn."
Nói đến đây Tô Đình bỗng nhiên cười cười, nói: "Một bộ Thần Thi tạo thành tượng thần, lại có Ngũ Hành giáp là bí truyền của Chính Tiên Đạo, bên trong lại giấu công pháp độc môn của sứ giả Tổng binh Lôi bộ, ba chí bảo này dù là vật nào đặt ở nhân thế cũng có thể khiến phong vân nổi lên, thế mà lại đều bị đặt ở nơi đây, chứng tỏ đạo nhân bố trí kia thật sự có bản lĩnh thật lớn."
Tiểu tinh linh chỉ cảm thấy ngữ khí của hắn rất kỳ quái, không khỏi hỏi thăm.
"Hình như ngươi đã hiểu ra chuyện gì đó?"
"Không rõ chuyện gì cả."
Tô Đình khẽ lắc đầu, nói: "Chỉ là có rất nhiều manh mối liên hệ lại cùng nhau, tục truyền lúc trước phòng tối ở Tô gia mà ta đoạt được thần đao kia cũng do một đạo nhân kiến tạo, mà thủ pháp kiến tạo lại được ghi chép trong sổ sách truyền thừa qua các đời ở Lôi Thần miếu."
Tiểu tinh linh nói: "Ngươi hoài nghi phía sau có cao nhân?"
Tô Đình gật đầu nói: "Chắc chắn có, có lẽ chính là vị sứ giả Tổng binh Lôi bộ này."
Nói rồi hắn giang tay ra, cười nói: "Đương nhiên, cũng có lẽ chính là người tốt chuyện tốt, lưu lại bố trí, tìm một hậu bối làm truyền thừa."
Tiểu tinh linh nghĩ một lúc cũng thấy lời này không phải không có lý, nhẹ gật đầu, nói: "Đúng là có khả năng, ví dụ như Bát Diệp Kiếm Quân chính là người may mắn tương tự, cho nên ngươi cũng không nên cảm thấy chư thiên thần phật đều là kẻ đùa giỡn âm mưu, trong lòng thả lỏng chút đi, không cần quá sợ."
Tô Đình kinh ngạc nói: "Ta có vẻ rất sợ à?"
Tiểu tinh linh nhẹ gật đầu, nói: "Ra vẻ trấn định, trong lòng lại sợ hãi."
Tiểu bạch xà nhô đầu ra, lưỡi rắn phun ra nuốt vào, tràn đầy đồng cảm.
❖ ❖ ❖
Qua gần nửa canh giờ.
Tô Đình vận dụng thiên nhãn, nhìn toàn bộ từ đầu tới đuôi Thần Thi này, rồi mới sờ cằm, thấp giọng nói: "Nghe nói năm đó chính thần trên Phong Thần bảng, là hồn linh thu vào Phong Thần bảng, từ đó trải qua thiên địa phong thành, mỗi người quản lí chức vụ của mình, rồi nặn ra thân thần."
Hắn nhìn tiểu tinh linh, nói: "Theo đạo lý thì đây cũng là một bộ nhục thân của Sơn Tiêu, nhiều nhất là Bán Tiên thôi."
Nhưng vấn đề là một bộ thần thể nà lại là thần thể chân chính!
Chuyện này có khác biệt cực lớn với Sơn Tiêu Cổ Thương mà Tô Đình nghe qua lúc trước.
Dường như tiểu tinh linh cũng nghĩ đến cái gì, thần sắc có vẻ ngưng trọng, nói: "Gần đây chúng ta cũng có chút quen thuộc đối với vị sứ giả Tổng binh Lôi bộ này, chỉ biết tiền thân của vị này là một Sơn Tiêu, tu luyện có thành tựu, mà lại tu hành chính là lôi pháp chính thống đạo môn."
"Đúng vậy, tu luyện lôi quyết chính thống đạo môn, dù tu luyện đến đại thành, cũng là thành tiên, lưu lại tiên thân, sao lại là thân thể thần linh?"
Tô Đình nhìn thần thể kia, tràn đầy vẻ dò xét.
Đây là một bộ thần khu, như vậy cũng đại biểu cho việc trước khi vị này trở thành sứ giả Tổng binh Lôi bộ thì đã là một thần linh.
Hắn vốn cho rằng mình đã có chút hiểu biết về sứ giả Tổng binh Lôi bộ, không ngờ nguyên thâ cũng là một thần linh, đã lật đổ ấn tượng trước đây của Tô Đình.
Chỉ là dù như thế, vị sứ giả Tổng binh Lôi bộ này cũng lọt vào Phong Thần bảng, trở thành chính thần trên bảng, được thiên địa phong thành thần khu, mà lưu lại thể xác thần linh lúc đầu.
Tiểu tinh linh nghĩ một chút rồi nói: "Chẳng lẽ những chuyện nghe nói lúc trước, sở dĩ có chênh lệch chút ít nhưng thật ra là chúng ta hiểu lầm?"
Tô Đình khẽ lắc đầu, nói: " Chúng ta chưa chắc đã nghe sai, có lẽ là tám trăm năm trước, người gặp qua vị thần sứ này bị che đậy, cũng có lẽ là vị thần sứ này về sau xảy ra chuyện gì nên không muốn người biết."
Sau khi nói xong, Tô Đình khua tay nói: "Được rồi, đi thôi."
Tiểu tinh linh ngạc nhiên nói: "Đi? Ngươi nhìn hồi lâu, không phải là muốn phá hủy tượng thần này, trực tiếp để Thần Thi hiện ra à?"
Tô Đình cười nói: " Thần Thi này đúng là bảo bối, nhưng ta cũng không thiếu bảo bối, về phần tượng thần này dưới thiên nhãn của ta cũng không che giấu được gì, hủy đi hay không đều không quá quan trọng. Huống chi, Thanh Bình làm người coi miếu, nếu ta phá hủy tượng thần, hắn không liều mạng cùng ta là không thể..."
Ngoài nguyên nhân này ra, hắn tu hành thiên uy pháp quyển của thần tiêu lôi phủ, chính là nhận được từ ở đây, cũng là công pháp độc môn của Sơn Tiêu Cổ Thương, cũng coi như có ân sư đồ, nếu thực sự làm ra hành động đại bất kính mở ra tượng thần như thế, cũng giống như khi sư diệt tổ vậy.
Càng quan trọng hơn là, Tô Đình nghĩ đến một chuyện khác.
Hắn không nói rõ, nhưng lại nhìn tiểu tinh linh.
Lúc đầu tiểu tinh linh khá kinh ngạc, sau đó mới dần hiểu ra.
Vì sao bên trong là tiền thân của sứ giả Tổng binh Lôi bộ, mà lại muốn đúc thành tượng thần Lôi Thần Thiên tôn, để thần miếu làm Lôi Thần miếu, ở trong chuyện này quả thực khiến người ta phải suy nghĩ sâu xa.
Hiện tại nghĩ lại thì thấy chỉ có một lời giải thích.
Che giấu tai mắt người khác!
❖ ❖ ❖
Tô Đình không có manh mối gì, đã không biết đạo nhân lập ra Lôi Thần miếu có lai lịch ra sao, cũng không biết tiền thân sứ giả Tổng binh Lôi bộ được giấu kín ở đây là muốn che giấu tai mắt của ai.
Liên quan tới những chuyện này, Tô Đình cũng không biết, trong lòng cũng không muốn liên lụy vào chuyện này, nhưng trong lòng hắn cũng là hiểu, chính mình đoạt được tạo hóa ở trong đó thì khó có thể không đếm xỉa đến.
"Trời cao chứng giám, Tô mỗ luôn là người thành thật, an an ổn ổn tu tiên luyện đạo, chỉ chờ đợi ngày có thể đắc đạo thành tiên, trường sinh bất lão, chỉ thế thôi, không cần ban cho ta phiền toái gì..."
Tô Đình hít một tiếng, về tới trong phòng, lại trông thấy Thanh Bình đã ngồi ở chỗ đó, giống như đang chờ hắn.
"Ty Thiên Giám hồi âm rồi."
"Cái gì?"
Tô Đình hơi kinh ngạc.
Làm sao tin tức lại truyền về nhanh như vậy?
Cần biết rằng hắn thông qua phân bộ Ty Thiên Giám ở các nơi để hỏi thăm tin tức từ Ty Thiên Giám, đã hỏi mấy lần, đến nay Ty Thiên Giám đều không có trả lời.
Làm sao Thanh Bình hỏi chuyên chưa đến nửa ngày đã có hồi âm thế?
Đây chính là khác biệt giữa nội bộ nhân viên cùng nhân viên bên ngoài, quả thực là kỳ thị trắng trợn.
Sắc mặt Tô Đình đen lại, nhận lấy trang giấy trên tay Thanh Bình, nhìn lướt qua, trong lòng thăng bằng hơn chút.
Hắn nhìn về phía tượng thần, trong lòng cũng có phần cổ quái, thầm nghĩ: "Tính ra Lôi Thần miếu này truyền thừa xa xưa, lại có thần thi, lại có Ngũ Hành giáp, còn có một bộ công pháp, có thể nói là nội tình thâm hậu, làm sao năm đó đạo nhân lập miếu chỉ lưu lại cho Lôi Thần miếu truyền thừa nông cạn như thế?"
Phía trên này ghi chép tình huống người coi miếu các đời, mà cặn kẽ nhất chính là tu vi của người coi miếu các đời.
Tám trăm năm qua, trong số người coi miếu các đời, mấy vị có đạo hạnh cao nhất, cũng chỉ giới hạn ở tầng ba, chưa thể tiến thêm một bước.
So với nội tình hùng hậu giấu kín trong tòa thần miếu này thig quả thực làm người ta cảm thấy kinh ngạc.
Tô Đình nhìn thoáng qua rồi đưa trở về.
Thanh Bình tiếp nhận trang giấy, cẩn thận gấp lại, bỏ vào trong ngực, nhìn Tô Đình, hỏi: "Ngươi nhìn ra cái gì rồi?"
Tô Đình nghiêm túc nói: "Người coi miếu các đời, đạo hạnh đều không cao hơn ta."