Chương 510 Tô Đình leo núi
Ba ngàn sáu trăm bậc?"
Tô Đình ngẩng đầu nhìn lại, vẻ mặt nghiêm túc.
Cầu thang này như trường long, lượn vòng quay núi này.
Cầu thang này bằng đá, bên trên hiện đầy đường vân nhỏ bé mà huyền ảo.
Dùng mắt thường khó mà nhìn thấy hướng đi của những đường vân này, nhưng dưới thiên nhãn của Tô Đình thì những quỹ tích nhìn như thiên nhiên này, kì thực chính là đường vân huyền ảo.
Những đường vân này, tạo thành trận pháp.
Mà trong trận pháp có chứa tiên thuật.
Hắn bước ra một bước, lập tức cảm thấy trên người xuất hiện một tầng gông xiềng.
Theo từng bước của hắn, cứ đi lên mười bậc, gông xiềng lại càng nặng nề thêm.
❖ ❖ ❖
Trên đỉnh núi.
Chưởng giáo Nguyên Phong Sơn chắp hai tay sau lưng, nhìn xuống dưới núi.
Mà lão giả đứng bên cạnh lại là lão ca của Tô Đình, phụ thân của nữ tử áo đỏ, người từng được duyên thọ quả- Tín Thiên Ông.
"Hắn đang đi ở ba cấp độ đầu tiên, không làm khó được hắn."
"Cúng đúng, ba cấp độ đầu có một ngàn hai trăm bậc, chỉ chèn ép nhục thân."
Một ngàn hai trăm bậc ép xuống nhục thân, tựa như một tầng lại một tầng gông xiềng dần tăng thêm.
Cho dù là đạt tới tầng ba viên mãn, xem như đến cực hạn ngưng pháp, hoặc được gọi là Đại Tông Sư Võ đạo, cơ bản đều đạt cực hạn ở đây, khó mà chân chính vượt qua một ngàn hai trăm bậc.
Nhưng Tô Đình không còn là nhục thân thường nhân, pháp lực của hắn đã thành, từng được tẩm bổ, nhục thân sớm đã vượt qua hạn chế thân người, cho nên một ngàn hai trăm bậc này không ép được hắn.
"Đệ tử tu thành tầng ba, lần đầu đạp vào thềm đá, xem như một phen khảo nghiệm, trong số các đệ tử đời này, người chân chính vượt qua một ngàn hai trăm bậc chỉ đếm được trên một bàn tay?"
"Đúng là như thế, Bành Phàm tương đối đáng tiếc, ở bậc 1,182 thì không chịu nổi."
"Bây giờ Bành Phàm đã là tầng sáu, nhưng còn chưa thử qua khảo nghiệm một ngàn hai trăm bậc ở giữa, nhưng hắn có hi vọng không nhỏ."
"Như vậy lão nhị nhà ngươi này thì thế nào?"
"Đạo hạnh tầng bảy, theo đạo lý thì cao nhất là leo được hai ngàn tám trăm bậc, đã xem như cực hạn của đạo hạnh tầng bảy."
"Theo đạo lý?" Chưởng giáo khẽ cười một tiếng, nói ra: "Nhưng hắn luôn luôn không tuân theo đạo lý, đã làm ra không ít chuyện khiến người khác cảm thấy kinh ngạc."
"Dường như chưởng giáo ký thác kỳ vọng đối với hắn?"
"Dù sao cũng là nhân vật tu thành đạo ý." Chưởng giáo nhìn lại, cười nói: "Ngươi không phải cũng trực tiếp mời hắn nhập môn, trở thành ngoại môn trưởng lão sao?"
"Việc này..." Tín Thiên Ông ngượng ngùng cười một tiếng, lúc ấy ông ta nhận Tô Đình, kỳ thật nguyên nhân là vì tư tâm.
❖ ❖ ❖
Mà Tô Đình leo núi, cũng có không ít trưởng lão đệ tử chú ý về nơi này.
"Vị Tô trưởng lão này đúng là bước qua một ngàn hai trăm bậc?"
"Việc này thì có gì hiếm lạ? Dù sao bây giờ Tô trưởng lão cũng là Thượng Nhân tu thành pháp lực, tẩm bổ qua nhục thân, vượt qua giới hạn thân người, sớm đã không phải là đạo hạnh ba tầng đầu... Nếu như lúc hắn vừa được phong vị trí trưởng lão mà đi vào bản môn, sợ là khó mà bước qua được một ngàn tầng."
"Nghe đồn hắn tham gia thịnh hội ở kinh thành đã tu thành Thượng Nhân, về sau cơ duyên thâm hậu, tu Ầm Thần tới thượng tầng, có đạo hạnh tầng sáu... Không biết hắn có thể bò qua bao nhiêu tầng?"
"Đạo hạnh tầng sáu, nhân vật có căn cơ viên mãn nhất cũng chỉ dừng ở bậc thứ hai ngàn bốn trăm, nhưng vị Tô trưởng lão này không phải đệ tử bản môn, chính là xuất thân bên ngoài, đại khái sẽ leo được tầm hai ngàn bậc."
"Dù sao hắn cũng là nhân vật tru diệt Đại Chân Nhân tầng tám, vang danh khắp Đại Chu, ngươi không nên coi thường hắn?"
"Tru diệt Thiên Lĩnh lão nhân, cũng không phải chính diện đấu pháp, chỉ âm thầm thi triển thuật âm tà mà thôi, nhưng khảo nghiệm thềm đá này là bản lĩnh thật sự, càng khảo nghiệm nền tảng tu hành, chứ không đơn thuần là bản lĩnh đấu pháp... Tầng sáu có bao nhiêu bản lĩnh, chúng ta đều biết rõ, lúc trước hắn đánh bại Bành Phàm, có hiềm nghi là đánh lén."
"Dù sao không có đạo thống hoàn chỉnh, một tám tu khó tránh khỏi chuyện căn cơ có tì vết."
Đám người không ngừng nghị luận, lời nói kiểu này có không ít.
Đa số người vẫn bận tâm đến mặt mũi của ngoại môn trưởng lão, nên khi nghị luận đều âm thầm trò chuyện, không truyền ra ngoài.
Nhưng vẫn có một số người không phục, nên không thèm che giấu, nói to hết cỡ, thậm chí truyền đến trong tai Tô Đình.
Chỉ là Tô Đình không để ý đến, chỉ chuyên tâm leo thềm đá, một bước lại một bước tiến lên.
Lúc đầu mỗi một bước đều có thể tuỳ tiện vượt qua.
Nhưng sau khi leo qua một ngàn hai trăm bậc đầu tiên, mỗi một bước đều càng thêm nặng nề.
Phương hướng nặng nề không đơn thuần là áp xuống nhục thân, mà còn áp xuống cả đáy lòng, như muốn trấn áp Dương Thần.
Tô Đình suy đoán, đây là bước khảo nghiệm Ầm Thần.
Chỉ là bây giờ Tô Đình đã thành Dương Thần, cho nên chống cự lại khảo nghiệm Ầm Thần này cũng không phải việc khó.
Nhưng dù hắn đã tu thành Dương Thần, sau khi đi qua hai ngàn bậc, lập tức phát hiện áp lực gia tăng mãnh liệt.
❖ ❖ ❖
"Hắn lại thật sự vượt qua hai ngàn bậc?"
"Xem ra lúc trước chúng ta đã coi thường vị Tô trưởng lão này, xem ra cơ sở của hắn cũng không yếu đuối như chúng ta tưởng tượng... Chỉ là không biết hắn có thể đi được bao xa?"
"Cực hạn tầng sáu là hai ngàn bốn trăm bậc, hắn không thể đi tới viên mãn, nhưng có lẽ có thể leo thêm trăm bậc nữa."
"Sư huynh có phải đã quá đề cao hắn?"
"Không thể coi thường vị Tô trưởng lão này, dù sao hắn cũng lấy thân phận ngoại nhân mà trở thành trưởng lão bản môn, ngươi thật sự nghĩ rằng hắn là kiểu không chịu nổi một kích sao?"
Đám đệ tử đàm luận như vậy.
Nhưng trên thực tế, các đỉnh núi, trưởng lão cùng chân truyền đệ tử cũng đều đang quan sát.
Chỉ là dường như bọn hắn cũng không kinh ngạc gì về đạo hạnh hiện nay của Tô Đình.
"Trước đây không lâu Đông Hải truyền đến tin tức, vị Tô trưởng lão này đã đạp phá Dương Thần, có bản lĩnh tầng bảy, cũng có danh xưng là vô địch trong tầng bảy."
"Tin tức chưa truyền ra, nhưng tốc độ hắn tu hành không khỏi làm người ta quá giật mình đi."
"Tốc độ tăng đạo hạnh quá nhanh cũng không phải chuyện tốt, môn hạ Trần Hi của ta, năm đó có hi vọng đạp phá Dương Thần, còn phải tích lũy mười năm, đợi căn cơ vững chắc, lại đi đột phá... Hắn tăng đạo hạnh quá nhanh, nhất định có sơ hở."
"Nhắc tới cũng đúng, khảo nghiệm thềm đá này không phải bản lĩnh đấu pháp, mà là phương hướng tu hành."
"Đạo hạnh tầng bảy, không biết hắn có thể bước qua hai ngàn tám trăm bậc hay không?"
"Ta thấy hơi khó, dù sao xuất thân quá thấp, mà đệ tử bản môn từ nhỏ tu hành tiên pháp, thừ nhỏ đã được dạy bảo, có trưởng bối chỉ điểm, nhưng người có thể phát huy đạo hạnh tự thân đến cực hạn vẫn lác đác không có mấy."
"Ở đời này, có thể thành tựu Bán Tiên tổng cộng có năm người, nhưng thành công đi qua cầu thang này, cũng chỉ có ba người Trần Hi, Ứng Phong, Tùng Khê mà thôi."
"Ngươi nhìn, khi nãy hắn vừa mới đi qua bậc thứ hai ngàn bốn trăm, đã có chút khó khăn."
❖ ❖ ❖
Trên thềm đá.
Tô Đình không chừng thở dốc.
Lực ép không đơn thuần là ép trên nhục thân thể phách lên, mà còn đè ép cả Dương Thần của hắn.
Từ bậc hai ngàn bốn trăm trở lên, chính là khảo nghiệm nhằm vào Dương Thần.
Nếu là tán tu khác, chỉ sợ không đi nổi tới bậc hai ngàn năm trăm là sẽ sụp đổ.
Dù Tô Đình không đến mức, nhưng cũng cảm thấy rất áp lực.
"Biến thái như vậy?"
Tô Đình hơi cắn răng, vận dụng pháp lực, pháp lực lôi đình lộ ra bá đạo, tiêu trừ áp lực, cũng kích thích nhục thân thể phách, để hắn nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Về phần áp lực trên Dương Thần, dù Tô Đình không sử dụng hồ lô do Lục Áp truyền thừa biến thành, nhưng cũng để Dương Thần càng thêm trầm ngưng hơn
Hắn tiến lên từng bước một.
Chuyện này khiến tất cả mọi người đều cảm thấy kinh ngạc, ánh mắt nhìn hắn càng thêm phức tạp.
Mà những đệ tử căn bản không biết Tô Đình đã thành Chân Nhân kia lại hai mặt nhìn nhau, khó có thể tin.
Vị Tô trưởng lão này thế mà vượt qua bậc hai ngàn bốn trăm, leo lên cấp độ giành cho Chân Nhân Dương Thần?
"Khảo nghiệm chân chính."
Nữ tử áo đỏ hơi nhíu mày, trong lòng cũng có phần chờ đợi, khẽ thì thầm: "Lúc trước khảo nghiệm đối với đạo hạnh hiện nay của ngươi chỉ thường thôi, nhưng cấp độ bây giờ đã tương ứng với tu vi của ngươi... Ngươi có bản lĩnh đấu pháp cực cao, nhưng cảnh giới đột nhiên tăng mạnh, không biết việc tu hành có bao nhiêu chỗ sơ hở?"