Chương 619 Tiến về Thất Xích Bạch Hạc nhất tộc
Nguyên Phong Sơn.
Trong đại điện chủ phong.
"Ngươi đột phá cảnh giới tầng tám?"
Vừa thấy Tô Đình, chưởng giáo không khỏi ngạc nhiên hỏi.
Chỉ vì Tô Đình vừa đột phá cảnh giới, tự thân cũng không có ý che giấu, chưởng giáo chỉ liếc mắt đã thấy rõ.
Từ khi Tô Đình ghi danh vào trong môn, đến khi hắn tới sơn môn, trong khoảng thời gian ngắn ngủi, từ một người tu hành tầng ba đạt đến Chân Nhân tầng bảy, đây đã là chuyện kinh thế hãi tục rồi... Nhưng từ Đông Hải về chưa bao lâu, Tô Đình đã lại tiến thêm một bước.
Tiến cảnh bậc này đâu chỉ là tiến triển cực nhanh?
Trong lòng chưởng giáo có phần kinh ngạc, cũng có phần phức tạp.
Thế gian có lơi đồn rằng Tô Đình có thiên phú dị bẩm, tư chất có thể so với trích tiên, dựa theo biểu hiện lúc này xem ra thì lời này cũng không hề nâng cao hắn.
"Đúng vậy, vừa đột phá hôm nay."
Tô Đình thi lễ, nói: "Tu luyện Lục Nguyệt Bất Tịnh Quan, có thể chải vuốt việc tu hành trong quá khứ, sau chuyến đi tới Địa Phủ, lại quan sát biến hóa của sinh tử, nên trong lòng có lĩnh ngộ, từ đó Dương Thần lại có bổ ích, bước lên Động Huyền lâu, thành tựu tầng tám."
Chưởng giáo thở ra một hơi, vẻ mặt dị dạng, nói ra: "Như thế cũng tốt, đạo hạnh của ngươi càng cao thì bản lĩnh cũng càng cao, chuyến này đi sẽ càng yên tâm."
Tô Đình khẽ nhíu mày, nói: "Lần này chuyện lấy Thanh Liên về xảy ra biến cố? Huynh trưởng Tín Thiên Ông của ta dẫn theo chư vị trưởng lão, lực áp Thất Xích Bạch Hạc nhất tộc mà vẫn thua sao?"
Chưởng giáo trầm giọng nói: "Chuyến này đúng là vẫn khinh thường nội tình của Thất Xích Bạch Hạc nhất tộc, mà ta cũng không ngờ Huyền Không Cốc đã có Thanh Đế tổ sư kiềm chế mà Thất Xích Bạch Hạc nhất tộc vẫn cứng rắn như thế."
Tô Đình biết phía sau Thất Xích Bạch Hạc nhất tộc chính là Huyền Không Cốc.
Huyền Không Cốc chính là truyền thừa từ Tử Tiêu đại tiên.
Tử Tiêu đại tiên là Đạo Tổ đã siêu thoát.
Ngay cả đương kim Thanh Nguyên tổ sư đều từng là môn hạ của Tử Tiêu đại tiên.
Nghe đồn Lục Nguyệt Bất Tịnh Quan không phải là Thanh Nguyên tổ sư sáng tạo, mà là Tử Tiêu đại tiên tạo thành, sau đó Thanh Nguyên tổ sư tu tập.
"Huyền Không Cốc và Nguyên Phong Sơn ta cũng coi như nhất mạch tương truyền, cha truyền con nối."
Chưởng giáo nói ra: "Nhưng sau khi Tử Tiêu đại tiên siêu thoát, mang theo môn đồ chưa tu hành thành tiên siêu thoát đương thời, cũng chỉ có vị Cốc chủ Huyền Không Cốc này chưa từng rời đi. Nghe nói trước kia hắn và Thanh Nguyên tổ sư cũng không hòa thuận gì, cho nên Huyền Không Cốc cùng Nguyên Phong Sơn ta cũng không có giao tình hương hỏa truyền thừa gì."
Tô Đình trầm ngâm nói: "Chuyện về Thanh Liên là ý của Huyền Không Cốc?"
Chưởng giáo gật đầu nói: "Dù chưa có chứng cứ, nhưng nếu không có ý của Huyền Không Cốc, Thất Xích Bạch Hạc nhất tộc cũng sẽ không lấy đi Thanh Liên... Lần này Thanh Đế của bản môn đã kiềm chế Cốc chủ Huyền Không Cốc, nhưng Thất Xích Bạch Hạc nhất tộc vẫn kiệt ngạo bất tuần, lăng lệ đến cực điểm, vẫn không chịu yếu thế."
Tô Đình im lặng một lát, nói ra: "Bây giờ chính là Thất Xích Bạch Hạc nhất tộc không muốn giao ra Thanh Liên?"
Chưởng giáo nói ra: "Tuy không chỉ rõ, nhưng kéo dài không ra, lần này huynh trưởng Tín Thiên Ông của ngươi đã mang theo tiên bảo, cùng nhiều vị trưởng lão tiến về, vốn tưởng rằng càng cường thịnh hơn Thất Xích Bạch Hạc nhất tộc, nhưng vẫn là khinh thường nội tình của tộc này."
Nói đến đây, chưởng giáo buông tiếng thở dài, nói: "Bản tọa đang suy nghĩ sẽ tiếp tục điều động trưởng lão Bán Tiên trong môn, mang theo tiên bảo tới đó, nhưng gần đây thời buổi rối loạn, thế gian cũng không ngừng biến hóa, nếu như bản môn lại điều động trưởng lão đi ra ngoài, trong môn không khỏi sẽ trống rỗng, sợ là sẽ có biến."
Tô Đình khẽ nhíu mày, suy tư không nói.
Chưởng giáo nói ra: "Bản môn tuy là tổ sư đạo thống, nhưng so với các tiên tông như Thủ Chính Đạo Môn thì tích lũy vẫn quá nhỏ bé, bây giờ những trưởng lão lưu lại đã là ranh giới cuối cùng của một tòa tiên tông, những trưởng lão còn lại không thể dễ dàng ra ngoài. Cho nên lần này muốn mời ngươi tiến về đó."
Tô Đình trầm ngâm một lát, nói ra: "Tô mỗ nhận được vô số ân đức của bản môn, nay làm trưởng lão trong môn, việc này lại có liên quan tới huynh trưởng Tín Thiên Ông của ta, lại liên quan tới cả Hồng Y, ta tự nhiên sẽ tiến về."
Chưởng giáo khẽ cảm khái, nói ra: "Ngươi từng chém giết Tề Nhạc, đủ thấy bản lĩnh không kém hạng người Bán Tiên, bây giờ đạo hạnh lại tăng một tầng, ở thế gian hiện này, từ Tiên gia đắc đạo trở xuống, chắc đã không có người nào có thể làm gì được ngươi. Lần này để ngươi cầm đầu, dẫn theo Tạ trưởng lão cùng Khâu trưởng lão, và mười hai vị Chân Nhân Dương Thần cùng nhau tới áp trận..."
Tô Đình gật đầu nói: "Tô Đình hiểu rõ."
Chưởng giáo nói ra: "Lần này tiến về, huy động nhân lực như thế, không còn là vì một chuyện hậu bối đệ tử trong môn phục sinh, mà còn vì thanh danh của Nguyên Phong Sơn ta."
Ôn g ta đứng dậy, trầm giọng nói: "Thanh Liên là Đạo Tổ lưu lại, Nguyên Phong Sơn ta thủ hộ, bị Thất Xích Bạch Hạc nhất tộc trộm lấy đi, bây giờ không thể thu hồi đã mất hết mặt mũi rồi."
"Huống chi chư vị trưởng lão của bản môn tiến về, lực áp Thất Xích Bạch Hạc nhất tộc, đối phương vẫn không chịu thua, xem tiên tông ta như không."
"Thời gian Nguyên Phong Sơn ta lập tông không dài, nội tình còn kém, dù có là đạo thống của đương kim Thanh Nguyên tổ sư, nhưng dù sao lực lượng không đủ, lần này làm việc nếu không thể thành công đoạt lại Thanh Liên, danh tiếng tiên tông của Nguyên Phong Sơn ta nhất định sẽ bị các phương khinh thị, hữu danh vô thực."
"Bản tọa lại đưa cho ngươi một kiện tiên bảo để mang đi."
Chưởng giáo nói như vậy, vẻ mặt hơi trầm xuống.
Mà Tô Đình nghe đến đó, hơi phất tay, nói: "Không cần, trong tay ta cũng có một kiện tiên bảo, đến nay còn chưa phát huy được tác dụng, chưởng giáo cho thêm một kiện tiên bảo, ta cũng chưa chắc có thể dùng tới, còn phải đi làm quen với tác dụng của tiên bảo này, rất phiền phức."
Nếu như tiên bảo này là chưởng giáo ban thưởng, Tô Đình tự nhiên sẽ không chối từ.
Nhưng tiên bảo này rõ ràng chỉ là tông môn tạm cho mượn, đợi xử lý xong việc này, còn phải trả lại Nguyên Phong Sơn.
So với cảm giác đau lòng tột đỉnh khi hắn phải trả tiên bảo về, không bằng dứt khoát cự tuyệt luôn.
Huống chi, cũng đúng như lời hắn nói, tiên bảo tới tay cũng chưa chắc có thể phát huy được tác dụng.
"Thôi được."
Chưởng giáo khua tay nói: "Buổi chiều sẽ xuất phát, ngươi trở về chuẩn bị một phen."
Tô Đình gật đầu đồng ý rồi lại đi ra bên ngoài đại điện.
❖ ❖ ❖
Sau khi Tô Đình rời đi, lại có một vị trưởng lão từ một bên đi ra, trên mặt có phần sợ hãi lẫn thán phục.
Đây cũng là người mà Tô Đình quen, chính là Tạ trưởng lão.
"Thật sự là người mới thay người cũ."
Tạ trưởng lão cảm khái nói: "Bản lĩnh của Tô Đình này dường như còn cao hơn chúng ta tưởng tượng rất nhiều."
Chưởng giáo khẽ gật đầu, nói ra: "Hắn nói tiên bảo trong tay chưa hề phát huy được tác dụng, cũng chính là nói khi hắn chém giết Tề Nhạc là Bán Tiên, hắn dùng đạo hạnh tầng bảy, cũng chưa từng động tới tiên bảo. Mà bây giờ hắn đã đột phá tầng tám, bản lĩnh nhất định sẽ nước lên thì thuyền lên, chuyến này Tạ trưởng lão sẽ yên tâm hơn rất nhiều."
Tạ trưởng lão khẽ gật đầu, nói ra: "Cũng phải."
Chưởng giáo dừng một chút, nói ra: "Dù Tô Đình có bản lĩnh không thấp, nhưng có thêm một tiên bảo sẽ càng ổn thỏa hơn, món tiên bảo kia sẽ giao cho Tạ trưởng lão, để ngươi vận dụng, tạm thời làm chuẩn bị ở sau."
Tạ trưởng lão khom người thi lễ nói: "Rõ."
Nói đến đây, Tạ trưởng lão còn nói thêm: "Trước kia chưởng giáo cho hắn một tiên bảo, cũng là vì tỏ rõ ý sao?"
Chưởng giáo nói ra: "Tiên bảo trân quý bực nào? Ngay cả Tán Tiên bình thường, cũng chưa chắc đã có tiên bảo trong tay, bản môn có thể giao tiên bảo cho Tô Đình, đây chính là một loại tín nhiệm... Hắn nhìn ra được."
Nói rồi chưởng giáo lại thở ra một hơi, cười nói: "Nhưng mọi chuyện đều phải có chừng có mực, việc tỏ ý đã đầy đủ, hắn hiểu được là tốt rồi, sau này không cần như thế."
Tạ trưởng lão khẽ gật đầu, nói: "Như thế, ta cũng đi về đi chuẩn bị, buổi chiều xuất phát."