Chương 621 Căn nguyên của Huyền Không Cốc
Trên bầu trời.
Một vầng sáng xuyên qua tầng mây, lướt nhanh qua, vô thanh vô tức.
Đây cũng không phải độn quang của người tu hành.
Đây là một chiếc pháp thuyền, có thể lướt đi trên bầu trời, phẩm chất có thể so với pháp bảo thượng đẳng, nhưng trên thực tế giá trị của nó còn vượt xa pháp bảo thượng phẩm bình thường, gần đạt tới cấp độ tiên bảo.
Thủ pháp luyện chế chiếc pháp thuyền này tương tự với pháp thuyền mà Tô Đình luyện chế lúc ra biển.
Chỉ là người luyện chế chiếc pháp thuyền này chính là tổ tông của Nguyên Phong Sơn đã thành tiên, cho nên còn bất phàm hơn so với chiếc pháp thuyền trong tay Tô Đình.
"Đúng là không tồi."
Tô Đình chỉ cảm thấy pháp thuyền này lướt đi trên trời cũng chỉ hơi chậm hơn một bậc so với tự thân hắn vận dụng thuật hóa hồng mà thôi.
Nhưng chiếc pháp thuyền này lại tiết kiệm được không ít sức, không cần tự thân không ngừng tiêu hao pháp lực để vận dụng thuật hóa hồng.
Huống chi, bên ngoài pháp thuyền có khắc các loại phù văn, chất liệu cũng bất phàm, vô cùng thoải mái dễ chịu, ở bên trong, tâm tình yên tĩnh, lại có thể bình yên tu hành.
Mà trong pháp thuyền này, hiệu dụng từ các loại phù văn, trận pháp khắc hoạ khiến linh khí trên đây cũng có thể so với động thiên phúc địa là Nguyên Phong Sơn.
"Sớm biết như vậy, khi đi Hoán Hoa Các đã nên mượn một chiếc."
Tô Đình nằm trong phòng, nhìn căn phòng rộng rãi mà thoải mái dễ chịu này, âm thầm thì thầm: "Tạ trưởng lão nói trưởng lão hàng chữ Cổ như ta khi xuất hành đi xa, cũng có tư cách mượn dùng, ta đỡ tốn công một đường chạy tới Hoán Hoa Các, trải qua gió táp mưa sa, màn trời chiếu đất... Truy cứu nguyên nhân cũng chỉ vì ta vẫn là tán tu nghèo khó cùng khổ, không phải xuất thân từ Nguyên Phong Sơn, vẫn không hiểu môn đạo bên trong, bỏ lỡ cơ hội hưởng thụ, đáng tiếc đáng tiếc, cần học tập nhiều hơn."
Hắn đang cảm khái thì lại thấy mấy con tiểu quái kia lặng lẽ nhìn hắn.
Hắn lập tức giận dữ, quát: "Nhìn cái gì hả? Tranh thủ thời gian tu hành đi! Vừa mới dạy các ngươi kiến thức, ta sẽ không nói lần thứ hai... Trong pháp thuyền này cũng không kém gì ở Nguyên Phong Sơn, còn tốt hơn danh sơn bảo địa, các ngươi cần phải chăm chỉ tu hành, ngày sau mới có thể phát huy được tác dụng."
Năm con tiểu quái lộ ra vẻ kinh ngạc, vội vàng cố gắng khắc khổ, chăm chỉ tu hành, không dám lười biếng.
Tiểu bạch giao cuộn tròn ở bên, hô hấp phun ra nuốt vào, bạch khí bốc lên như mây mù, bay vòng quanh người, khi thì cô đọng như kiếm, bắn ra bên ngoài ba bước.
❖ ❖ ❖
"Đến rồi sao?"
Ngày hôm đó, Tô Đình đi ra bên ngoài.
Sắc mặt Tạ trưởng lão khá nặng nề, nói ra: "Không sai biệt lắm, Thất Xích Bạch Hạc nhất tộc dù có danh là ở Trung Thổ nam bộ, nhưng kì thực đã ở gần Đông Hải, xem như ở trên một hòn đảo, mà thường xuyên biến động, không có chỗ ở định. Trước đó đám sư huynh tìm kiếm Thất Xích Bạch Hạc nhất tộc đã rất phí sức, mà chúng ta có sư huynh dẫn đường, có thể trực tiếp tiến về."
Sư huynh mà Tạ trưởng lão nhắc tới chính là Tín Thiên Ông.
Tín Thiên Ông tinh thông bói toán, thông hiểu phong thuỷ, có thể quan trắc tinh tượng địa thế, nhưng muốn tìm kiếm Thất Xích Bạch Hạc nhất tộc cũng phí rất nhiều tinh lực.
Bây giờ có Tín Thiên Ông chỉ điểm nên đơn giản hơn rất nhiều, có thể trực tiếp tiến về.
Chỉ là từ sắc mặtTạ trưởng lão có thể đoán ra dường như ông ta không yên lòng đối với Thất Xích Bạch Hạc bên kia.
"Trước đó đã đánh giá thấp nội tình của Thất Xích Bạch Hạc nhất tộc, huynh trưởng Tín Thiên Ông của ta mang theo tiên bảo tới đó, đồng thời còn dẫn theo mấy vị trưởng lão, cũng không ép được đối phương."
Tô Đình nhíu mày nói ra: "Bây giờ lại có thêm chúng ta, Thất Xích Bạch Hạc nhất tộc cũng không phải Tiên Tần Sơn Hải giới, Tạ trưởng lão còn có cái gì phải sầu lo sao?"
Tạ trưởng lão hơi biến sắc mặt, nói ra: "Nơi ở hiện nay của Thất Xích Bạch Hạc nhất tộc không đúng."
Tô Đình hỏi: "Không đúng? Có ý gì?"
Tạ trưởng lão nói ra: "Nơi ở của Thất Xích Bạch Hạc nhất tộc thường xuyên thay đổi, nhưng bây giờ lại đến gần đại địa Trung Thổ, đi về phía tây mấy trăm dặm chính là Huyền Không Cốc chỗ."
Nói đến đây, Tạ trưởng lão nhìn thoáng qua Tô Đình, dường như nhớ tới xuất thân của Tô Đình, biết được Tô Đình không hiểu rõ rất nhiều phương diện bí mật trên thế gian nên lại lên tiếng giải thích.
"Huyền Không Cốc không nói đạo lý gì."
Tạ trưởng lão nói ra: "Đây là một lần Thất Xích Bạch Hạc nhất tộc đến gần Huyền Không Cốc nhất, chỉ sợ nhận ảnh hưởng từ nơi sâu xa, Thất Xích Bạch Hạc nhất tộc không dễ mạnh mẽ xông tới."
Tô Đình có phần kinh ngạc, hỏi: "Còn có loại thuyết pháp này?"
Tạ trưởng lão chần chừ một lúc, nói ra: "Tô trưởng lão nên biết được, Huyền Không Cốc năm đó là do Tử Tiêu đại tiên truyền thừa."
Tô Đình gật đầu nói: "Thật sự có cách nói như vậy."
Tạ trưởng lão nói ra: "Kì thực vị trí hiện nay của Huyền Không Cốc là năm đó Tử Tiêu đại tiên hạ giới, thi pháp bố trí... Trong Huyền Không Cốc, đạo lý vạn vật đều có thể nghịch chuyển."
Tô Đình nghe vậy, có chút không hiểu, hỏi: "Đạo lý vạn vật đều có thể nghịch chuyển?"
Tạ trưởng lão gật đầu nói: "Tô trưởng lão đã nghe qua một chút thường thức, ví dụ như nước chảy chỗ trũng, ví dụ như ném đá hướng lên trên rồi sẽ rơi xuống, mọi việc tuân theo đạo lý như thế."
Tô Đình hơi trầm ngâm, nói: "Đây là đạo lý thiên địa, cũng là trật tự quy tắc."
Tạ trưởng lão nói ra: "Đúng vậy, vị Vân Kính tiên sinh kia thông hiểu đạo lý thế gian, cho nên ông ta cao thâm mạt trắc, nhưng hạng người như Đạo Tổ chính là đại đạo biến thành, mà thân thành thiên địa, chính là đạo lý bản thân! Mà năm đó Tử Tiêu đại tiên lại nghịch chuyển đạo lý..."
Nói đến đây, Tạ trưởng lão lộ ra sắc mặt khác thường, nói ra: "Trong Huyền Không Cốc, đá có thể lơ lửng trên không, không rơi xuống đất, mà nước có thể ngược dòng, không chảy xuống chỗ thấp, đạo lý đều có thể nghịch chuyển."
Tô Đình chau mày, nói: "Có nơi như vậy?"
Tạ trưởng lão nói ra: "Đây chính là thủ bút của Đạo Tổ Tử Tiêu đại tiên năm đó, bản thân ngài chính là đạo lý, cho nên ngài có thể nghịch chuyển đạo lý giữa thiên địa... Xung quanh Huyền Không Cốc, đều có thể thay đổi."
Ông ta nhìn về phía phía trước, thấp giọng nói: "Tuy nói Cốc chủ Huyền Không Cốc đã bị Thanh Đế của bản môn kiềm chế, nhưng bây giờ Thất Xích Bạch Hạc nhất tộc lại chủ động tới gần Huyền Không Cốc, nếu như là Cốc chủ Huyền Không Cốc sớm có bố trí, như vậy liên lụy từ nơi sâu xa, chỉ cần có chỗ liên hệ,là sẽ có ảnh hưởng, đối với chúng ta mà nói, chính là hết sức khó giải quyết."
Tô Đình trầm ngâm nói ra: "Khó giải quyết đến cỡ nào?"
Tạ trưởng lão nói ra: "Dựa vào tiên bảo trong tay của ta, cộng thêm tu vi Bán Tiên của ta, cũng không thể mạnh mẽ xông tới Thất Xích Bạch Hạc nhất tộc."
Tô Đình suy tư nói: "Chỉ có Tiên gia đắc đạo, tay cầm tiên bảo, mới có thể đánh vỡ sao?"
Tạ trưởng lão buông tiếng thở dài, nói: "Chắc là như thế, nhưng trên nhân gian thế tục này, Tiên gia không thể tùy tiện ra tay, huống chi là việc xông vào nhất tộc?"
Tô Đình chắp hai tay sau lưng, đi qua đi lại, lộ ra vẻ trầm tư.
Qua hồi lâu, mới nghe hắn nói: "Thế thì chưa chắc."
Tạ trưởng lão run lên, hỏi: "Tô trưởng lão có ý gì?"
Tô Đình nói ra: "Chỉ là chịu ảnh hưởng từ Huyền Không Cốc cách xa nhau mấy trăm dặm, cũng không phải đánh phá Huyền Không Cốc năm đó Tử Tiêu đại tiên kiến tạo, chưa chắc đã vững như thành đồng. Pháp bảo trên thế gian có vô số chủng loại, tiên bảo tự cũng như thế..."
Hắn nhìn về phía Tạ trưởng lão, nói ra: "Ngươi tạm chờ."