Chương 631 Súc Địa Thành Thốn! Bảy Thước Vô Địch
Lúc trước khi trong lòng xuất hiện cảm báo, Tô Đình đã sớm có phòng bị.
Thậm chí hắn đã vận dụng thuật hóa hồng, sớm tránh đi.
Nhưng một kiếm này tới quá nhanh, nhanh đến mức không kịp phản ứng.
Tô Đình tránh được đầu, nhưng vai trái lại bị đâm một nhát, may mà có thần giáp bảo vệ, mới không mất đi cánh tay trái.
Nhưng một kiếm này đã thắng được những trưởng lão tiên tông mà Tô Đình từng thấy.
Dù là Tề Nhạc, thậm chí là Tề Tuyên, hay tam kiệt của Nguyên Phong Sơn, hoặc là huynh trưởng Tín Thiên Ông của hắn, đều không thể so sánh.
Ngay cả Thiên Cơ Môn tổ sư sau khi chết thành thi giải thành tiên, đối mặt với một kiếm này cũng không thể tránh đi.
"Uy lực của kiếm này gần như Tiên gia xuất kiếm!"
" Lão hạc này lẽ nào đã đắc đạo thành tiên trong thời khắc này sao?"
"Đắc đạo thành tiên, sẽ có dị tượng kinh thiên động địa, sao có thể dễ như trở bàn tay đột phá Tiên Đạo như thế?"
"Hay Bạch Hạc nhất tộc có giấu tiên bảo ở đây, lão hạc vận dụng tiên bảo nên tổn thương tới Tô trưởng lão?"
"Lão hạc xuất kiếm mau lẹ, hung lệ như thế, lão phu tự hỏi cũng không thể chống cự."
"Tô trưởng lão đã bị thương, chỉ sợ không phải địch thủ, xin sư huynh lấy tiên bảo, giúp hắn một tay, tránh phạm sai lầm."
"Dù lão hạc này có phải đắc đạo thành tiên hay không, chuyện hôm nay không thể hòa hoãn."
Chư vị trưởng lão của Nguyên Phong Sơn cũng vô cùng kinh hãi.
Tín Thiên Ông nắm chặt tiên kiếm trong tay, trầm giọng nói: "Lúc này cục diện bế tắc, nếu ta xuất kiếm tương trợ, Thất Xích Bạch Hạc nhất tộc sẽ không ngồi nhìn, hỗn chiến sẽ tái khởi, các ngươi cần chuẩn bị trước."
Chư vị trưởng lão gật đầu đồng ý, vẻ mặt đều vô cùng nghiêm túc.
Mà Thất Xích Bạch Hạc nhất tộc, lòng dạ đại chấn, nhất là những người còn trẻ thần tuấn, ánh mắt đều đã sáng rực, chiến ý bốc lên.
❖ ❖ ❖
Lão hạc hóa thành thân người.
Ông ta vẫn có diện mạo già nua, nhưng dáng người thẳng tắp, khoác vũ y màu trắng.
Trong tay ông ta có một cọng lông màu trắng lớn, chừng ba thước, phong mang tất lộ.
"Năm đó tiên tổ Bạch Hạc đồng tử của bản tộc có chiều dài cánh tay ba thước, kiếm dài ba thước, khí ra một thước, có thể đạt bảy thước, cho nên bảy thước vô địch..."
Lão giả nhìn về phía Tô Đình, nói ra: " Bạch Hạc nhất tộc ta quen với thân hạc, thế nhân cũng đều nghĩ thế, yêu loại dùng thân người khó tránh khỏi sẽ bị trói buộc, nguyên thân mới là tư thái cường thịnh nhất, nhưng Bạch Hạc đồng tử dùng thân người xuất kiếm, sở học của lão phu chính là kiếm pháp của Bạch Hạc đồng tử, cho nên khi ở thân người như thế này, lão phu mới thể hiện ra bản lĩnh lớn nhất được."
"Bạch Hạc đồng tử kiếm?"
Tô Đình nhìn về phía vai trái, trầm ngưng nói: "Khó trách ngay cả Tô mỗ đều không tránh được kiếm này."
Ánh mắt lão giả đảo qua chư vị trưởng lão Nguyên Phong Sơn, lại nhìn xuống, nói ra: "Vốn cho rằng kiếm này có thể tru sát ngươi, đủ để chấn nhiếp chư vị, nhưng lão phu đã thất thủ, cũng sẽ cho ngươi một cơ hội."
Tô Đình cười lạnh nói: "Cơ hội gì?"
Lão giả nói ra: "Lão hủ không phải Bạch Hạc đồng tử, không có khi thế vô địch, kiếm này dù có thể trảm ngươi, nhưng không trảm được hết Nguyên Phong Sơn, bây giờ tộc địa của Bạch Hạc nhất tộc ta bị phá diệt, tộc chúng tổn thương, lão hủ cũng không truy cứu... Các ngươi cứ thối lui là được."
Vẻ mặt Tô Đình không thay đổi, nói ra: "Giao ra Thanh Liên, Nguyên Phong Sơn sẽ thối lui."
Lão giả thở dài một tiếng, nói: "Vậy chỉ đành tru diệt ngươi, sau đó sẽ trao đổi cùng Tín Thiên Ông trưởng lão."
Tô Đình khẽ cười lạnh một tiếng, tay phải mở ra, khí thế bắn ra, lực áp bách bát phương.
"Bản thần quân tiếc là chưa thể cùng sinh một thế với Bạch Hạc đồng tử!"
"Hôm nay ta cũng muốn xem xem, ngươi kế thừa được bao nhiêu bản lĩnh của Bạch Hạc đồng tử!"
"Ở đời này, Tiên gia không ra, bản thần quân cũng muốn xem còn có ai có thể ép được Tô Đình ta!"
❖ ❖ ❖
Trong một chớp mắt này, Tô Đình thật sự nổi giận!
Sau khi dùng đạo hạnh tầng bảy ác đấu với Tề Nhạc, Tô Đình đã có hiểu biết về bản lĩnh của bản thân.
Dùng bộ pháp bảo này, vận dụng một chưởng chứa Ngũ Hành tiên thuật, dù không dùng tới Trảm Tiên Phi Đao, hắn cũng không sợ hạng người Bán Tiên.
Lần này hắn đặt chân vào Động Huyền lâu, trở thành tầng tám, bản lĩnh cũng nước lên thì thuyền lên, dựa vào bản thân hắn đã có lực lượng tru sát Bán Tiên.
Nhưng lần này, hắn lại suýt nữa bị lão hạc chém xuống!
Chân chính làm hắn tức giận chính là dùng thiên nhãn quan sát lại không thấy lão hạc có dấu hiệu đắc đạo!
Lão hạc này cũng không phải là Tiên gia!
Lão hạc này cũng không dùng tiên bảo!
Lão hạc này dựa vào bản thân, suýt nữa đã chém giết được Tô Đình!
Tuy nói lão hạc tu hành thời gian dài, cảnh giới cao hơn Tô Đình, nhưng Tô Đình vẫn cực kì tức giận.
Đây không chỉ có nộ khí đối với lão hạc, mà còn là nỗi tức giận tích tụ từ khi ở Địa Phủ trở về.
Từ khi tu hành đến nay, Tô Đình có thể nói luôn xuôi gió xuôi nước, nhưng ở Địa Phủ bị người ám toán, lại bị Tô Quan Nhi gài bẫy, khiến Ứng Phong phải chuyển thế, lần này ở đây lại bị thương, không khỏi khiến hắn càng tức giận hơn.
"Tô mỗ cũng muốn xem xem, ngươi có mấy phần bản lĩnh!"
Tô Đình chập chỉ thành kiếm, trên không trung bước ra bảy bước, nhấn tới.
Thiên Lôi kiếm chỉ, chớp mắt mà tới!
Vẻ mặt lão hạc vẫn lạnh nhạt, lông trắng trong tay thuận tay quét qua, lôi đình kiếm chỉ đâm đến trước mặt đều bị càn quét, sau đó lông trắng hóa thành kiếm quang, đánh tới Tô Đình.
Chỉ là vừa đến nơi cách Tô Đình trăm trượng, bạch sắc kiếm quang vốn đang vô cùng nhanh kia bỗng nhiên chậm lại.
Mà sau lưng Tô Đình, hiện ra một món pháp bảo, phóng ra quang hoa, bao phủ quanh thân trăm trượng.
Đây là Khốn Mộc Thần Thung, sau khi luyện chế lại một lần, đã trở thành pháp bảo thượng phẩm.
Chỉ vì kiếm thế của lão hạc quá mức sắc bén, Tô Đình dùng Khốn Mộc Thần Thung đủ để bao phủ khu vực trăm dặm lại co lại ở quanh người trăm trượng.
Quả nhiên lão hạc này tới gần trăm trượng thì chậm lại.
Tô Đình vung tay lên một cái, năm loại tiên thuật cùng nhau thi triển, ngưng ở trong lòng bàn tay, muốn đánh xuống lão hạc.
Nhưng đúng lúc này, lão hạc bỗng nhiên bước ra một bước, biến mất tại chỗ cũ.
Một chưởng của Tô Đình đánh hụt, trong lòng run lên.
Phía sau đột nhiên dâng lên một luồng khí lạnh.
Hắn không kịp suy nghĩ, lập tức bước nhanh về phía trước.
Chỉ thấy một bước này phóng ra, Tô Đình hóa thành hồng quang, lướt nhanh về phía trước.
Một kiếm quang màu trắng lăng lệ xuyên thẳng qua vị trí vừa nãy của Tô Đình.
Một kiếm này đâm vào không khí!
❖ ❖ ❖
"Súc Địa Thành Thốn!"
Tô Đình hóa thành hồng quang, chưa dám dừng lại, vòng quanh khu vực này, xuyên tới xuyên lui, tùy ý ghé qua, cũng không có quỹ tích nhất định gì.
Chỉ vì hắn đã nhìn ra pháp môn mà lão hạc kia phóng ra.
Pháp môn này chính là Đạo gia chân truyền- Súc Địa Thành Thốn!
Pháp môn này từng xuất hiện ở Tử Tiêu Cung, Đạo Tổ từng luyện pháp môn này!
Trong Lục Nguyệt Quan thuộc Thông Huyền Giới ở Nguyên Phong Sơn, Tô Đình từng có trải nghiệm.
Truyền thuyết năm đó Bạch Hạc đồng tử vô địch trong bảy thước, đồng thời tập được thuật Súc Địa Thành Thốn, trình độ đại thành, một bước có thể đi đến chân trời góc biển, đạp phá gông cùm xiềng xích tam giới, cho nên trong mắt chư thiên tiên thần mới là vô địch thiên hạ chân chính!
Tô Đình vốn định vận dụng Khốn Mộc Thần Thung, để lão hạc trong vòng trăm trượng ở xung quanh người như bị hãm trong vũng bùn, nhất cử nhất động đều chậm lại, mặc hắn xâm lược.
Không ngờ lão hạc này lại tập được pháp môn Súc Địa Thành Thốn, một bước bước ra, xuyên qua trăm trượng, bay đến sau lưng!
Nếu như không phải phản ứng của hắn mau lẹ, một kiếm này đã đâm xuyên hậu tâm.
"Lão hạc này còn chưa có thành tiên, sao lại hung lệ như thế?"
Trong lòng Tô Đình run lên, thầm nghĩ: "Dù sau này ta đột phá tầng chín, tu thành hư ảo đạo quả, cũng không biết có thể có phong mang như thế này hay không... Năm đó kiếm thuật của Bạch Hạc đồng tử đúng là hung lệ đến mức độ này, hơn xa tiên thuật của tiên tông sao?"