Chương 641 Trảm ma trừ hoạn! Thần sông hiện thân
Còn có một chuyện?" Tô Đình run lên, không biết chuyện gì, nhưng cũng không lập tức chối từ, chỉ hơi thi lễ nói: "Mời chưởng giáo nói."
"Việc này chính là ý chỉ của Thiên Đình." Chưởng giáo nói: "Lúc đầu vốn định là để Tạ trưởng lão cầm đầu, nhưng ngươi đã muốn đi tới phương bắc, để độ Ứng Phong kiếp này, như vậy việc này cũng sẽ giao cho ngươi."
"Lệnh của Thiên Đình?" Tô Đình cau mày nói: "Rốt cuộc là chuyện gì?"
"Ma đạo ở phương bắc ngày càng mạnh, còn không ngừng tiến vào phàm tục, Thiên Đình có lệnh, các đại tiên tông lên phía bắc trảm yêu trừ ma."
"Ồ?"
"Đây cũng không phải là lần đầu."
Chưởng giáo nói ra: "Ma đạo ở phương bắc khó mà trừ tận gốc, triệt để tiêu diệt, chúng cứ thường cách một đoạn thời gian sẽ gây sóng gió cho người trong chốn phàm tục, mà đệ tử tiên tông lại có trách nhiệm tiêu diệt đi ảnh hưởng của ma đạo đối với phàm tục..."
Ngừng một lúc, chưởng giáo nói: "Việc này kì thực cũng coi như để đệ tử trong môn được lịch luyện."
Tô Đình khẽ gật đầu, nhưng trong lòng nhớ tới Tề Nhạc.
Năm đó Tề Nhạc dường như cũng lên phía bắc trảm ma, sau đó rơi vào ma đạo.
Nhưng đệ tử nhập ma chỉ có một mình Tề Nhạc sao?
"Tâm niệm không kiên định mới rơi vào ma đạo, chỉ sợ không chỉ có một người, chưởng giáo mệnh ta chủ sự, chính là để ngăn chặn chuyện này sao?"
Tô Đình nghĩ như vậy, nhưng chợt nhớ tới một chuyện khác, hỏi: "Mệnh lệnh của Thiên Đình chỉ hiệu triệu Nguyên Phong Sơn ta sao?"
Chưởng giáo dừng một chút mơi nói ra: "Thủ Chính Đạo Môn, Chính Tiên Đạo, Tiên Tần Sơn Hải giới, cùng Hoán Hoa Các, đều có đệ tử tiến về... Đạo hạnh từ Âm Thần trở lên, có không ít Dương Thần."
Trong lòng Tô Đình lại nhớ tới biểu tỷ trong Hoán Hoa Các.
Lần này biểu tỷ bế quan, cũng không xảy ra sai lầm gì, hẳn là đã thành tựu Âm Thần.
Bởi vì trước đây không lâu, Tô Đình lưu lại một sợi tâm huyết trên người Tô Duyệt Tần đã tan ra, giúp nàng bổ ích cho Âm Thần.
Như vậy lần này trong số các đệ tử của Hoán Hoa Các, có phải cũng sẽ có biểu tỷ Tô Duyệt Tần của hắn?
Chưởng giáo không biết suy nghĩ trong lòng của hắn, lại nói: "Bản môn có sáu mươi đệ tử tiến đến lịch luyện, sẽ do ngươi cầm đầu."
Tô Đình nghe vậy, hơi hơi nhíu mày, nói: "Muốn ta bảo vệ cho hơn sáu mươi đệ tử này?"
Chưởng giáo lắc đầu nói ra: "Tự nhiên cũng sẽ có các trưởng lão khác đi theo, nhưng nếu như gặp đại biến, dù sao vẫn cần nhân vật cấp độ Bán Tiên mới có thể tọa trấn. Mà ngươi có bản lĩnh hơn xa Bán Tiên bình thường, thích hợp hơn so với Tạ trưởng lão,."
Tô Đình lên tiếng, trong lòng suy tính, biểu tỷ Tô Duyệt Tần vừa thành Âm Thần, cần có lịch luyện, chỉ sợ lần này cũng sẽ được cử tới phía bắc trảm ma.
Lần này dù không vì Ứng Phong thì cũng nên tới phía bắc một phen.
"Việc này cần chuẩn bị bao lâu mới có thể khởi hành?"
"Tầm khoảng nửa tháng."
"Sau nửa tháng, bảo thuyền của ta ở luyện khí các chắc cũng đã luyện xong rồi."
Tô Đình nói ra: "Đến lúc đó, chưởng giáo hãy lệnh vị trưởng lão nào đi cùng dẫn sáu mươi đệ tử này, khống chế bảo thuyền của ta tới Lê sơn một chuyến."
Chưởng giáo nghe vậy, có chút kinh dị, nói ra: "Ngươi muốn đi Lê sơn?"
Tô Đình gật đầu nói: "Bạch Hạc nhất tộc kiếm gần như tiên kiếm, dù ta có bất tử thân, có thể tránh né được sát kiếp, nhưng thần giáp trên người đã tổn hại... Đây là thần giáp do Sơn thần của Lê sơn luyện, chính là thần bảo, không thua gì tiên bảo, mà lại có tác dụng cực lớn đối với ta, lần này đi phương bắc trảm ma, cũng nên có chuẩn bị đầy đủ."
Tô Đình lại bất đắc dĩ nói: "Thần bảo này là Sơn thần Lê sơn luyện ra, lần này cũng đành phải tìm hắn mới có thể chữa trị."
Chưởng giáo khẽ gật đầu, lộ ra vẻ tiếc nuối, nói ra: "Trong bản môn, trình độ luyện bảo cao nhất lại chưa đắc đạo thành tiên, cho nên đối với chí bảo cấp tiên thần thì thật sự không có chỗ xuống tay... Cũng chỉ có thể thay đổi trang trí của pháp thuyền kia thôi."
Tô Đình hơi chắp tay, nói ra: "Bản môn sẽ ngày càng hưng thịnh, sau này nội tình dần dần sâu, tự nhiên sẽ có Tiên gia đắc đạo tinh thông luyện chế bảo vật."
❖ ❖ ❖
Buổi chiều.
Tô Đình một mình rời núi.
Đối với tu vi bây giờ của hắn thì khoảng cách tới Lê sơn không tính quá xa xôi.
Mà đoạn đường này cũng gió êm sóng lặng.
Kì thực đưa mắt nhìn khắp toàn bộ nhân gian, hắn cũng không cần sợ hãi ai.
Hắn hóa thành một vệt sáng, xẹt qua chân trời, tốc độ vô cùng kinh người.
Không bao lâu, phía trước là một con sông chảy cuồn cuộn.
Đây là Cảnh Tú sông lớn, xung quanh chính là Cảnh Tú huyện.
Tô Đình do dự một chút rồi mới hạ xuống.
Vệt sáng hạ xuống bờ sông Cảnh Tú, hiện ra nguyên thân.
"Vãn bối Tô Đình tới chơi."
Hắn thi lễ rồi nói như vậy.
Dòng nước trong con sông trước mặt vẫn lao nhanh không ngừng.
Sau một lúc, dòng nước khẽ thay đổi, hình thành một vòng xoáy.
Tô Đình nhìn về phía vòng xoáy kia, trong đó có thể nhìn thấy một tòa phủ đệ, rõ ràng là tôn phủ của thần sông.
Mà trong phủ đệ, có một lão giả theo vòng xoáy đi lên, chính là Nhan lão.
"Hóa ra là ngươi."
Nhan lão đi lên bờ sông, nhìn Tô Đình, nói ra: "Nghe nói gần đây thanh danh của ngươi rất vang dội, đã làm rất nhiều đại sự, ở Thượng Nhân cảnh có thể trảm Chân Nhân, lại lực áp Bán Tiên, rồi tru sát tộc trưởng của Thất Xích Bạch Hạc nhất tộc... Lão phu đều nghe thấy."
Tô Đình nghe vậy thì cười một tiếng, nói ra: "Hổ thẹn hổ thẹn, vài ngày trước tiến đánh Thất Xích Bạch Hạc nhất tộc, lại suýt nữa gặp tai kiếp."
Nhan lão liếc hắn một cái, nói ra: "Trước đây không lâu, ngươi vẫn là một vãn bối hậu sinh, bây giờ bản lĩnh lại gần như Tiên gia, thật sự khiến người ta phải cảm khái."
Nhan lão chính là là quỷ thần, trừ phi được Thiên Đình sắc phong, ban thưởng cho ông Thần vị cao hơn, nếu không, ông cũng chỉ có thể giới hạn ở đó.
Nhiều nhất là bởi vì sông Cảnh Tú mở rộng, hương hỏa nguyện lực của tín đồ ở phàm trần tục thế cũng nhiều lên, từ đó tăng trưởng được một chút pháp lực thôi, nhưng dù sao vẫn bị Thần vị giới hạn, cũng chỉ là một quỷ thần không quan trọng mà thôi.
Ông đã tích lũy hương hỏa nguyện lực tám trăm năm, nhưng chỉ trong thời gian ngắn ngủi, Tô Đình đã gần đạt đến Tiên gia, làm sao ông không cảm khái được?
"Lần này ngươi đến tận đây là có chuyện gì?"
"Trước đó từng nhận ân đức của thần sông, bây giờ đi tới Lê sơn, dọc đường tới nơi đây, cho nên hạ xuống bái kiến thần sông." Tô Đình cười một tiếng, lại hỏi: "Ta tới đường đột, không biết thần sông có ở trong nhà?"
"Thần sông đại nhân đi Đông Hải còn chưa trở về." Nhan lão nói ra: "Nhưng chuyện liên quan đến ngươi, thần sông đại nhân chắc cũng đã biết được."
"Vậy lần sau Tô mỗ tới bái phỏng vậy."
Sau khi nói xong, Tô Đình lại thi lễ với vị lão giả này, không có vẻ khinh thường gì, nói: "Vãn bối đi Lê sơn một chuyến, lần này không làm phiền nữa."
Vẻ mặt Nhan lão rất ôn hòa, lên tiếng, nói: "Ngươi có lòng."
Tô Đình lại hóa thành hồng quang, bay lên trời cao phóng đi.
Ánh mắt Nhan lão ngưng lại, ngẩng đầu nhìn một chút.
Bây giờ đang lúc mặt trời lên cao, dù sao ông vẫn là quỷ thần, thích bóng đêm hơn, đối với mặt trời buổi trưa này chỉ cảm thấy rất dày vò, lập tức quay người nhảy vào trong sông.
Nhan lão nhảy vào trong sông.
Vòng xoáy trên mặt nước dần lắng xuống.
Nhưng sau một lát, lại có một người từ phía đông chầm chậm đi tới.
Người này là nữ tử, mặc quần áo màu xanh, khí tức mờ mịt, hoàn toàn không có tục khí.
Thậm chí dưới ánh mặt trời cũng không thấy bóng hình.
Trên mặt nước lại thấy vòng xoáy.
Nhan lão từ trong nước hiện thân ra, thi cái lễ, cũng có chút kinh ngạc, nói: "Thần sông hôm nay trở về phủ đệ sao?"
Nhan lão lại nhớ tới một chuyện, lại nói: "Khi nãy Tô Đình đến thăm, mới đi chưa qua bao lâu."
Thần sông lạnh nhạt nói: "Ta nhìn thấy tung tích của hắn, tiểu tử này tuy có lòng bái phỏng, nhưng chắc cũng là muốn tới nơi này tìm hiểu chuyện về Thanh Liên."
Sau khi nói xong lại thấy thần sông nhếch miệng hiện lên ý cười, nói: "Cô nương kia của Nguyên Phong Sơn đã đoạt được Thanh Liên, có thể trùng sinh, rất thích hợp con đường của ta, lần sau hắn lại đến thăm, ngươi nói với hắn, nếu vị cô nương Nguyên Phong Sơn kia có ý, có thể đến sông Cảnh Tú ở tạm ba năm."
Nhan lão nghe vậy, kinh ngạc nói: "Thần sông là muốn thu đồ sao?"
Thần sông không trực tiếp trả lời, chỉ cười nói: "Hiếm khi có được người có xuất thân giống ta, tạm thời thu đến gần, từ từ nhìn xem, chưa chắc đã không thể."