Chương 662 Đích truyền của Ma tông
Đích truyền của Ma tông, là thân truyền đệ tử của tông chủ ma đạo- Tô Quan Nhi.
Một trong thập đại Ma Quân- Trấn Ngục Ma Đao.
Không ai ngờ được nam tử dữ tợn bị Tô Đình giết chết lại có lai lịch kinh người như thế.
Dù là đích truyền của Ma Tông, hay một trong thập đại Ma Quân, đều là địa vị cực kỳ cao.
Cần biết rằng sở dĩ Ma tông vị kiêng kị như vậy, chính bởi vì chỉ cần căn nguyên ma đạo bất diệt là có thể kích động tới dục niệm trong lòng người tu hành bình thường, từ đó sinh ra tâm ma, cứ thế nhập ma.
Thậm chí nhân vật thượng tầng trong Ma tông có thể dùng phương pháp cùng loại với "Điểm hóa" để biến người tu hành thành ma loại.
Bao năm qua, Ma tông vẫn luôn tro tàn lại cháy, cần các tông phải liên thủ trấn áp, cũng không phải ma tông có nội tình càng cường thịnh hơn các đại tiên tông... Mà là bởi vì Ma tông có thể gợi ra dục niệm của những người tu hành của tông phái khác, khiến bọn hắn rơi vào ma đạo.
Tiên tông thu đồ đều cực kì khắc nghiệt, chọn kẻ ưu tú để tài bồi.
Mà Ma tông chỉ cần tìm được cơ hội, là có thể khiến người của tiên tông rơi vào trong ma đạo.
Ví dụ như thủ đồ Tề Nhạc của Tiên Tần Sơn Hải giới.
Cũng như hai ma đầu khác khi nãy vừa bị Tô Đình giết chết.
Bao gồm cả Bá Canh- Phụ thân đời này của Ứng Phong.
Bọn hắn cũng không phải là đích truyền từ Ma tông, nhưng đều đã nhập ma đạo.
Nhưng chính bởi vì trong Ma tông phần lớn là loại tà ma này, đích truyền của ma tông lại đều cực kì thưa thớt, bởi vậy những đích truyền của Ma tông này đều có địa vị cực cao.
Chỉ có đích truyền ma tông mới thật sự học được pháp môn truyền thừa chí cao ma đạo.
Ví dụ như Trấn Ngục Ma Đao thậm chí là thân truyền của tông chủ ma đạo- Tô Quan Nhi, địa vị cực cao, bản lĩnh cực mạnh, lọt vào hàng ngũ thập đại Ma Quân.
"Bao năm qua, các tông nhiều lần lên phía bắc trảm trừ ma hoạn, cũng tru sát không ít ma đầu, nhưng phần lớn sau đó trong lòng lại sinh ma chướng, rơi vào ma đạo... Mà đích truyền chân chính của Ma tông lại lác đác không có mấy."
Vân Ly bỗng nhiên lên tiếng, trầm giọng nói: "Lần trước gia sư làm người chủ sự của Chính Tiên Đạo, đệ tử các tông tới trảm trừ tà ma rất đông, mà chỉ chém giết được ba năm người là đích truyền ma đạo, không ngờ Tô trưởng lão vừa ra tay, đã thất sự tru sát một vị ma tông đích truyền."
Hòa thượng trung niên mặc tăng bào xanh nhạt không khỏi chắp tay trước ngực, ngâm tụng phật hiệu, nói ra: "Căn cơ của Ma tông chính là ở đích truyền ma đạo nhận được truyền thừa chân chính, ma đầu bình thường dù có bị chém giết nhiều, cũng chỉ là chặt đứt nanh vuốt mà thôi, đợi một thời gian, Ma tông vẫn có thể dẫn dụ vô số người tu hành rơi vào ma đạo... Chỉ khi tru diệt được đích truyền ma tông, mới có hi vọng hủy diệt Ma tông, Tô trưởng lão chém giết ma này, còn hơn là chém giết được mười ma đầu."
Tề Tuyên chậm rãi nói ra: "Trong thập đại Ma Quân, lão ma quân xếp hạng thứ bảy chính là bị kẻ này tiêu diệt mười hai năm trước, từ đó hắn ngồi vững vàng ở vị trí Ma Quân thứ bảy, cũng có thể nói là một trong những đệ tử xuất sắc nhất của Tô Quan Nhi... Không ngờ hắn lại bị Tô trưởng lão tiêu diệt."
Vân Cung khẽ gật đầu, ngữ khí bất thiện, nói: "Ngay cả đích truyền Ma tông đều bị Tô trưởng lão giết chết, nếu đây là khổ nhục kế, như vậy Tô trưởng lão rốt cuộc muốn âm mưu chuyện gì? Chỉ là có lẽ Vân Khang sư huynh còn có thể suy đoán, Tô trưởng lão có lẽ chính là Tô Quan Nhi... Nếu không thì làm sao một Ma tông đích truyền xuất sắc như thế cũng trở thành đá lót đường để thực hiện khổ nhục kế này?"
Trong đám người Thủ Chính Đạo Môn, vẻ mặt Vân Khang cực kỳ khó coi, mà ngay cả Cổ Diễn trưởng lão cũng chỉ im lặng không nói.
Tất cả mọi người nói những lời này đều là sự thật, nhưng trên thực tế, nếu bọn hắn ủng hộ Thủ Chính Đạo Môn thì bọn hắn sẽ không nói ra những lời này, mà là chôn dưới đáy lòng.
Nhưng hôm nay người chủ sự các tông đều mở miệng, mơ hồ lại có vẻ nói thay cho Tô Đình.
Từ đây có thể nhìn ra được, những hành động trước đó của Vân Khang thực sự đã khiến người ta bất mãn.
Không chỉ có Tô Đình có bất mãn, những tiên tông khác cũng bất mãn.
"Kẻ này lại có lai lịch lớn như vậy?"
Tô Đình lộ ra sắc mặt khác thường, thầm nghĩ: "Khó trách bản lĩnh của hắn còn mạnh hơn cả Tề Nhạc một bậc... Gia hỏa này là thân truyền của Tô Quan Nhi, được Tô Quan Nhi tự mình dạy bảo, còn dành được danh hào là một trong thập đại Ma Quân, xem ra cũng là đệ tử đắc ý của Tô Quan Nhi."
Nghĩ như vậy, trong lòng Tô Đình lại thấy thoải mái thêm mấy phần.
Từ khi hắn bị Tô Quan Nhi xuất thủ bố trí mai phục, khiến Ứng Phong bị lục đạo luân hồi ma diệt, trong lòng của hắn luôn âm ỉ lửa giận, sát cơ đã dần sinh ra dưới đáy lòng.
Nhưng hắn chưa hẳn đã đấu thắng được Tô Quan Nhi, hơn nữa Tô Quan Nhi xuất quỷ nhập thần, không có vết tích, cho dù sau này hắn đắc đạo thành tiên, cũng chưa chắc có thể lấy lại công đạo.
Mà lần này có thể tru diệt đệ tử đắc ý của Tô Quan Nhi, khiến trong lòng Tô Đình có chút cảm giác thoái mải như đàn báo thù rửa hận.
Chỉ là Tô Quan Nhi không chết thì không thể coi là chân chính báo thù rửa hận.
❖ ❖ ❖
Sau khi Tề Tuyên chỉ ra xuất xứ của Trấn Ngục ma đao, thì đã không còn người nào chất vấn Tô Đình nữa.
Vẻ mặt Cổ Diễn trưởng lão vẫn bình thản, tựa như không để ý tới.
Trong lòng Vân Khang tuy rằng không thích, nhưng cũng có nhịn xuống.
Chỉ dựa vào việc Tô Đình tru sát đích truyền Ma tông, chém giết được Trấn Ngục ma đao là một trong thập đại Ma Quân này đã đủ để rửa sạch tất cả hiềm nghi.
Nếu Thủ Chính Đạo Môn vẫn níu lấy không thả, ở trong mắt các tông khác sẽ giống như đám phụ nhân khóc lóc om sòm ăn vạ ở chốn chợ búa.
Bởi vậy ngay cả Vân Khang đang khó chiu nhưng cũng không tiếp tục chất vấn nghi ngờ Tô Đình nữa.
"Nam Mô A Di Đà Phật."
Tăng nhân trung niên mặc tăng bào xanh nhạt cuối cùng thở dài một tiếng, nói: "Chúng ta đi lên phương bắc trảm ma, còn chưa xuất thủ mà các vị đạo hữu Hoán Hoa Các đã bị chặn giết, bây giờ mọi người ở đay lại ngờ vực vô căn cứ... Cứ tiếp như thế, việc các tông liên hợp trừ ma có lẽ sẽ sụp đổ khi chưa kịp xuất thủ?"
Một câu nói này, trước đó cũng từng nói ra.
Nhưng câu nói này lại càng chỉ ra sự quan trọng, khiến trong lòng đám người nghiêm nghị.
Vân Ly nhớ tới khi nãy Tô Đình và Vân Khang đã suýt nữa chân chính bắt đầu đấu pháp, lập tức nhíu mày, nói ra: " Ngờ vực vô căn cứ lẫn nhau cũng không phải biện pháp, chúng ta tự mình tỉnh táo một lát, báo cáo rõ việc này cho chưởng giáo trong môn biét... Có lẽ chưởng giáo các tông chúng ta có thể chứng minh được sự trong sạch cho những người chúng ta ở đây."
Tô Đình đang muốn nói chuyện, lại nhìn về phía đám người Vân Cung, vẻ mặt có chút khác thường, nhưng cuối cùng không mở miệng.
Tề Tuyên lên tiếng, nói ra: "Vân Ly đạo huynh nói rất có lý."
Cổ Diễn trưởng lão gật đầu nói: "Làm thế đúng là rất ổn thỏa."
Vân Khang không nói một lời, thần sắc dị dạng, Cổ Diễn trưởng lão trong môn nhiều lần thay hắn lên tiếng, kì thực cũng là tương đương với thay thế thân phận người chủ sự chuyến này của hắn.
"Đã như vậy, Tề mỗ cùng Tô trưởng lão cũng không còn hiềm nghi gì nữa, có thể trở về vị trí trong môn trước... Dù sao Tề mỗ tới muộn, môn hạ đệ tử chưa vchu toàn."
Tề Tuyên nói như vậy, lấy đó làm cớ cáo lui, lại nhìn về phía Tô Đình, nói: "Tô trưởng lão có cần trở về một chuyến?"
Tô Đình dẫn theo chư vị đệ tử Nguyên Phong Sơn, sớm đã an bài thỏa đáng, cũng không cần thiết trở về, nhưng Tề Tuyên nói lời ấy khiến trong lòng của hắn khẽ động, cũng lập tức đồng ý.
"Được."
Tô Đình lên tiếng.
Chỉ thấy Tô Đình cùng Tề Tuyên cứ thế lui ra ngoài.
Hai người sóng vai mà đi, đi về phía vị trí tông phái nhà mình.
Tô Đình đi trăm bước, chợt vung tay lên một cái, bày ra pháp lực, bình tĩnh nói: "Ngươi muốn nói cái gì?"
Tề Tuyên dừng một chút, nói ra: "Trong các đại tiên tông, có mỗi họa ma đạo là chuyện có thể kết luận, Tiên Tần Sơn Hải giới ta trải qua một phen thanh tẩy đã vô sự... Mà các tông khác dường như cũng chỉ có một mình ngươi là đáng giá để ta tin tưởng."
Tô Đình nhíu lại lông mày, nói: "Ngươi hoài nghi ai?"
Tề Tuyên khẽ lắc đầu, nói: "Đều có hoài nghi, cũng đều không tin được... Nhưng ngươi có cảm nhận được người chủ sự lần này của Thủ Chính Đạo Môn có vẻ không ổn trọng?"
Vẻ mặt Tô Đình cổ quái, nói: "Ngươi hoài nghi hắn?"
Tề Tuyên thấp giọng nói: "Hạng người nhập ma ẩn vào tiên tông có lẽ không phải Vân Khang, nhưng hắn quả thực rất cổ quái."