← Quay lại trang sách

Chương 663 Cách Tước tiên nhãn

Trên đời có ngàn vạn người, tính tình đương nhiên luôn có khác biệt, cách suy nghĩ cũng khác, vô cùng vô tận.

Nhưng nhân vật tu hành đến cấp độ này, Dương Thần đã thành, tâm tính tỉnh táo.

Cho dù là La trưởng lão của Tiên Tần Sơn Hải giới vì ảnh hưởng của bản tính và sở học công pháp nên tính tình có chút nóng nảy táo bạo, những cũng không đến mức như Vân Khang.

"Vân Khang đã tu thành Dương Thần đỉnh phong."

Tề Tuyên nói ra: "Tuy nói Thủ Chính Đạo Môn không để ý mọi chuyện giống Chính Tiên Đạo, có vẻ hơi lăng lệ kiêu ngạo, nhưng dù sao vẫn là chính thống Đạo gia... Bán Tiên tầng chín của Đạo gia, cho dù có không thích, hắn cũng nên giữ tâm cảnh trầm ổn, nhưng lời nói của hắn nhiều lần quá thất thố."

Ánh mắt Tô Đình ngưng lại, nói: "Ngươi nói thế không phải không có lý có lẽ điểm dị thường của hắn không chỉ giống suy nghĩ lúc trước của ta."

Tề Tuyên ngơ ngác một chút, nói: "Ngươi đã nhìn ra?"

Tô Đình liếc mắt nhìn một hắn cái, rồi cười lạnh nói: "Ngay cả ngươi cũng đã nhìn ra, thì sao Tô mỗ không nhìn ra được, chẳng phải là uổng phí Lục Nguyệt Bất Tịnh Quan cùng với thiên nhãn mà ta tu luyện được?"

Tề Tuyên liếc hắn một cái, sắc mặt tái xanh.

Tô Đình chắp hai tay sau lưng, nói ra: "Lúc trước đều là Thủ Chính Đạo Môn đến chỗ này trước, các tông kính trọng Thủ Chính Đạo Môn, cho nên nguyện ý nghe lời nói của người chủ sự Thủ Chính Đạo Môn. Mà lần này Tô mỗ ta khống chế pháp thuyền, tới quá nhanh, khi hắn đến, ta đã để môn hạ hạ trại nghỉ ngơi, cho nên hắn cảm thấy địa vị của Thủ Chính Đạo Môn bị khiêu khích, không khỏi có chút tức giận..."

Tề Tuyên hơi suy tư, nói: "Trước đó ngươi đã từng có xung đột với hắn?"

Tô Đình lặng lẽ cười nói: "Hắn ỷ vào Thủ Chính Đạo Môn, bày ra vẻ tự cao tự đại, muốn ép ta, dùng số tuổi để lấn lướt ta, nhưng bối phận của Tô mỗ xét theo đạo lý nói lại cao hơn hắn một tầng, ép hắn gọi một tiếng sư thúc, làm hắn mất mặt."

"Có lẽ cũng bởi vì như thế, khi ta nghe nói Hoán Hoa Các bị tập kích, tiến đến hỏi thăm, hắn mới ngăn cản, mà Tô mỗ sầu lo biểu tỷ, suýt nữa đã muốn xuất thủ đánh chết hắn..."

"Chỉ là khi nãy trở về, ta vận dụng thiên nhãn, hơn nữa dùng Dương Thần cảm giác để nhìn hắn một cái, cảm thấy sở dĩ hắn dễ giận là vì có nguyên nhân khác."

Tô Đình nói đến đây, sờ lên cằm, nói ra: " Nguyên Phong Sơn ta tới trước, và ta dùng bối phận để đếp hắn, tuy rằng khiến hắn không thích, nhưng không đến mức làm hắn tức giận, chỉ là bản thân hắn vốn có lửa giận... Tô mỗ lại xung đột cùng hắn, mới biến thành kíp nổ gây nên lửa giận của hắn mà thôi."

Tề Tuyên vô cùng kinh hãi, nói ra: "Ngươi nhìn ra có nguyên nhân khác?"

Tô Đình nhẹ gật đầu, nói ra: "Chẳng lẽ ngươi không cảm giác được khi hắn tức giận, đôi mắt mơ hồ hiện ra màu vàng nhạt sao?"

Tề Tuyên cau mày nói: "Ta không chú ý."

Tô Đình nói với vẻ dặn dò: "Ngày sau hành tẩu thiên hạ, cần chú trọng chi tiết, mới có thể tránh được các loại cạm bẫy, không chịu thiệt thòi lớn, ngươi phải nhớ cho kỹ."

Tề Tuyên nghe được lời dạy bảo này cũng không nghĩ nhiều, lập tức muốn thi lễ, trong miệng thì thầm: "Đệ tử ghi nhớ..."

Hắn mới thi lễ một nửa, lời nói cũng chưa nói xong lại bỗng nhiên tỉnh ngộ lại, người trước mắt hắn căn bản không phải cao nhân tiền bối gì, vốn là một thiếu niên còn nhỏ tuổi hơn mình mà thôi, lịch duyệt so với mình cũng kém xa tít tắp.

Tô Đình đang chờ hắn thi lễ, lại thấy hắn thi lễ một nửa, mới nói một nửa câu lại không nghe được lời nói sau đó, đành phải sờ sờ mặt, lên tiếng nói: "Ngươi hẳn là có nghe qua Thủ Chính Đạo Môn có một môn thần thông, cũng là pháp môn tu hành thiên nhãn, gọi là Cách Tước tiên nhãn."

Tề Tuyên khẽ nhíu mày, nói: "Có ý gì?"

Tô Đình nói ra: "Cách Tước tiên nhãn là do Địa Tiên Chính Nhất của Thủ Chính Đạo Môn sau khi phong thần đã đi du lịch thiên hạ, khi đi qua thông đạo U Minh, gặp được Thập Phương Ly Tước nên có lĩnh ngộ, sau đó sáng tạo ra pháp môn này, một khi tu thành thì không còn là pháp thuật mà giống như thần thông, tựa như bản lĩnh bẩm sinh như vậy... Ta từng tới Thủ Chính Đạo Môn, gặp qua vị Địa Tiên này, cho nên biết được môn thần thông này."

Hắn chỉ vào trán của mình, nói ra: "Của ta chính là thiên nhãn, mà của hắn là Cách Tước tiên nhãn, là biến hóa hai mắt lúc đầu, một khi tu luyện có thành tựu, thậm chí có tác dụng đốt diệt ma khí."

Tề Tuyên nghe vậy, nói ra: "Vân Khang tu được môn thần thông này?"

Tô Đình nói ra: "Có lẽ hắn chỉ vừa tu thành, ở tình trạng khó khăn lắm mới nhập môn... Cũng không biết là bởi vì hắn trở thành người chủ sự chuyến này, mới được tu hành Cách Tước tiên nhãn, hay là bởi vì hắn tu hành Cách Tước tiên nhãn, mới được bổ nhiệm làm người chủ sự của Thủ Chính Đạo Môn chuyến này?"

Trong lòng Tề Tuyên mơ hồ cảm thấy là khả năng đầu tiên.

Năng lực quyết sách và nắm chắc thời cơ của Vân Khang, và còn việc tu dưỡng tâm cảnh đều còn kém rất nhiều, nếu chỉ vì hắn tu hành Cách Tước tiên nhãn thì Thủ Chính Đạo Môn sẽ không bổ nhiệm người như thế làm người chủ sự.

"Hắn tu hành Cách Tước tiên nhãn nên bị ảnh hưởng?" Tề Tuyên hỏi.

"Không sai, chỉ tính là nguyên nhân chính." Tô Đình nói ra: "Cách Tước tiên nhãn này là do Địa Tiên của Thủ Chính Đạo Môn quan sát Thập Phương Ly Tước, cho nên cũng có đặc tính của Thập Phương Ly Tước, bản tính tuy rằng thuộc hỏa, nhưng vô cùng lạnh lẽo... Vân Khang mới học được pháp môn này, chỉ sợ là không khống chế được ngọn lửa âm hàn kia, cho nên ảnh hưởng tới tâm cảnh."

"Chỉ ảnh hưởng tới tâm cảnh mà khiến hắn thất thố như vậy." Tề Tuyên trầm ngâm nói.

"Không sai." Tô Đình chậm rãi nói ra: "Vốn dĩ ta còn đang suy nghĩ, Cách Tước tiên nhãn là nguyên nhân chính, mà cử động của ta là kíp nổ, khiến cho hắn tức giận, về tình có thể hiểu... Nhưng khi nãy ngươi nhắc nhở ta, dù sao hắn cũng là Bán Tiên Đạo gia tầng chín, dù không có tâm cảnh lạnh nhạt bằng Vân Ly như vậy, cũng không thể đến mức không chịu được như thế."

"Ý của ngươi là, hắn mắc lừa?" Tề Tuyên kinh ngạc nói.

"Tất nhiên là mắc lừa." Tô Đình gật đầu nói: " Ngoài ta ra, ngoài Cách Tước tiên nhãn ra, tất nhiên còn có nguyên nhân khác."

"Giả sử như đúng như ngươi nghĩ..." Tề Tuyên suy tư nói: "Có thể ảnh hưởng tới nhân vật như vị Bán Tiên của Thủ Chính Đạo Môn này, tất nhiên là ở ngay bên người của hắn... Là người trong Thủ Chính Đạo Môn?"

Nếu thật sự là như thế, thì không khỏi quá mức khiến lòng người kinh ngạc.

Ngay cả người như Vân Khang đều khó tránh khỏi bị mắc bẫy.

Đối phương ở trong Thủ Chính Đạo Môn là nhân vật bậc nào?

Vân Khang ở trong Thủ Chính Đạo Môn đã mắc lừa, hay là sau khi rời đi rồi đến phế tích mới mắc lừa?

Nếu là cái trước, như vậy ma hoạn vẫn còn ở trong Thủ Chính Đạo Môn, nếu là cái sau thì chính là một vị trưởng lão trong Thủ Chính Đạo Môn.

"Không phải."

Tô Đình nói ra: "Trước đây ta mới gặp Vân Khang, tuy rằng hắn tức giận, nhưng cũng không chân chính xé rách mặt mũi cùng ta, thậm chí vẫn chịu thua ta, cúi đầu hô một tiếng sư thúc. Mà sau đó, Hoán Hoa Các bị tập kích, ta xông tới khu vực của Thủ Chính Đạo Môn, thái độ của hắn trở nên rất cứng rắn.."

Nói đến đây, Tô Đình nói ra: "Nếu như ma hoạn ở Thủ Chính Đạo Môn, như vậy trên người từ Thủ Chính Đạo Môn đi vào phế tích Cổ Thần chính là cơ hội hạ thủ cực lớn."

Tề Tuyên trầm ngâm nói: "Ngươi có ý gì?"

Tô Đình nói ra: "Từ khi Vân Khang mới gặp ta, gọi ta một tiếng sư thúc, đến khi xé rách mặt mũi, thời gian cách nhau không dài, trong lúc đó Chính Tiên Đạo cùng Phật tông ở Tây Thổ đều đến."

Tề Tuyên cả kinh nói: "Ý của ngươi là, gian tế của ma hoạn ở hai nhà này, sau khi đến chỗ này mới khiến Vân Khang biến hóa, làm tiên tông chúng ta tự loạn trận cước?"

Tô Đình chậm rãi nói ra: "Tám phần là như thế."

Tề Tuyên hỏi: "Vậy hai phần còn lại?"

Tô Đình nói ra: "Có lẽ thật sự là người của Thủ Chính Đạo Môn, ở trên pháp thuyền có nguyên nhân gì đó nên không thể ra tay, đợi đi tới Phế tích Cổ Thần... Cũng có lẽ, đầu tiên là đối phương kiềm chế bất động, biết rõ Chính Tiên Đạo cùng Phật tông ở Tây Thổ đến mới ra tay, dù bị người khác nhìn ra mánh khóe, cũng sẽ hoài nghi Chính Tiên Đạo cùng Phật tông của Tây Thổ trước."

Dừng một chút, hắn trầm giọng nói: "Đương nhiên, Chính Tiên Đạo sẽ hoài nghi Nguyên Phong Sơn cùng Phật tông của Tây Thổ, mà Phật tông ở Tây Thổ lại hoài nghi Nguyên Phong Sơn cùng Chính Tiên Đạo."

Vẻ mặt Tề Tuyên nghiêm túc, nói ra: "Ngươi nói không sai, mà dù Tô Đình ngươi đã rửa sạch hiềm nghi, nhưng trưởng lão của Nguyên Phong Sơn lại không thể chắc chắn được."

Tô Đình khẽ gật đầu, nói ra: "Cho dù là trưởng lão của Nguyên Phong Sơn, ta cũng không thể kết luận, trong bọn họ không có hạng người nhập ma giỏi ẩn nấp."

Tề Tuyên khẽ nhíu mày, đang muốn tiếp tục mở miệng.

Nhưng đúng lúc này, Tô Đình hơi biến sắc mặt.

Trong lòng Tề Tuyên đột nhiên run lên, cũng lộ vẻ kinh dị.

Hai người đều nhìn về phía Thủ Chính Đạo Môn.

Chỗ đó có một vệt kim quang hừng hực vọt lên tận trời, bốc lên ngọn lửa.

"Nguy rồi."

Tô Đình đưa tay phất lên trán, trợn mở thiên nhãn, thấy rõ biến hóa bên trong.

Tề Tuyên nhìn ngọn lửa kia, thấp giọng nói: "Chuyện gì xảy ra?"

Tô Đình đóng thiên nhãn, ngữ khí phức tạp, nói ra: "Vân Khang tẩu hỏa nhập ma, âm hỏa tự thiêu."...