Chương 678 Thập Đại Ma Quân đứng đầu
Bầu trời bỗng nhiên âm u.
Mây đen ngập đầu, bên trong tà khí um tùm, ma diễm ngập trời.
Mà khi người này lên tiếng, thanh thế vô cùng to lớn.
Tô Đình biết bản lĩnh của người này chỉ sợ có thể so với vị tổ sư Thiên Cơ Môn kia.
Thiên Cơ Môn tổ sư xem như Tiên gia đắc đạo, nhưng ông ta là Thi Giải Tiên, xem như Quỷ Tiên, bản lĩnh của ông ta có bản lĩnh vượt qua Bán Tiên tầng chín, lại không bằng Tiên gia đã đắc đạo.
Ma đạo không có thuyết pháp Thi Giải Tiên, nhưng lại có pháp môn khác có thể đến cấp độ này, chỉ là đại đa số đều là ma công cùng hung cực ác.
"Bổn quân chính là người đứng đầu thập đại Ma Quân trong Ma Tông!"
Trên bầu trời, trong mây đen, âm thanh này chầm chậm truyền ra, không nghe ra tuổi tác của hắn, nhưng làm kẻ khác cảm thấy cực kì âm trầm.
Tô Đình lập tức lấy ra một quả cầu sắt màu đen nở rộ kim quang, đưa tay vỗ vào ngực.
Chỉ trong nháy mắt, chỉ thấy quả cầu sắt màu đen nở rộ kim quang kia bắt đầu lan tràn ra từ ngực Tô Đình, biến thành một thần giáp.
Mà đệ nhất Ma Quân ở phía trên lại giống như không nhìn thấy, cũng không thừa cơ xuất thủ.
"Nghe nói Tô Thần Quân đã chém được Trấn Ngục ma đao - Một trong thập đại Ma Quân của bản môn, đây chính là ái đồ của tông chủ bản môn, cũng là hậu bối vô cùng kiệt xuất, không ngờ lại mất mạng trong tay Tô Thần Quân."
"Chỉ sợ Ma Quân đứng đầu là ngươi cũng sẽ mất mạng ở chỗ này."
"Nghe nói từ trước đến nay Tô Thần Quân luôn vô cùng cuồng vọng, mắt cao hơn đầu, hôm nay mới thấy đúng là danh bất hư truyền, chỉ là muốn trảm bản tọa, e rằng cũng không dễ dàng gì."
"Vậy thì phải thử một chút mới biết."
"Như thế cũng tốt."
Ma Quân đệ nhất cười khẽ, nói ra: "Có thể chém giết bản tọa hay không, phải xem Tô Thần Quân ngươi có bao nhiêu bản lĩnh, ta làm đệ nhất Ma Quân, ngươi là Thần Quân của tiên tông, không biết vị nào mới là Chân Quân?"
Tô Đình trợn mở thiên nhãn, nhìn vào trong tầng mây.
Trong tầng mây, có một nam tử mặc áo bào đen, không nhìn ra dáng người diện mạo, hắn chắp hai tay sau lưng, đeo một mặt nạ dữ tợn.
Tô Đình dùng thiên nhãn mà cũng không nhìn thấu được mặt nạ này để thấy ngũ quan hình dạng phía sau.
Mặt nạ này cũng không phải vật thường.
Trong lòng Tô Đình dần nghiêm túc.
Trấn Ngục ma đao đã không dễ tru sát.
Ma Quân đệ nhất còn mạnh hơn Trấn Ngục ma đao.
Cho dù là Tề Tuyên của Tiên Tần Sơn Hải giới ở đây, sợ rằng bản lĩnh cũng không bằng người này... Chỉ có nhân vật như Cát Chính Hiên cùng Tô Đình hắn mới có bản lĩnh có thể địch nổi.
Đương nhiên, Tề Tuyên còn phải tích lũy, thêm mấy năm nữa, dù chưa thể đắc đạo thành tiên, hắn tích luỹ nội tình chắc cũng sẽ không kém hơn vị Ma Quân đệ nhất trước mắt này.
❖ ❖ ❖
Tiểu tinh linh nhìn về phía người trong tầng mây kia, hơi nhíu mày, không quá vui vẻ.
Nàng không ngờ tới, lần này dường như đã thật sự dẫn dụ được một đại ma đầu chân chính.
Đại ma đầu này có khí tức còn hơn một bậc so với mấy cao nhân ma đạo lúc trước phục sát Hoán Hoa Các.
Sư nương ban thưởng bảo bối hộ thân, sợ là cũng chỉ có thể làm đối phương bị thương, không thể tru sát được.
Nàng đang lo lắng tìm một cơ hội dùng tới bảo vật, đánh cho tên Ma Quân đệ nhất này bị thương, chế tạo chút cơ hội cho Tô Đình. Nhưng đang muốn động thủ, đã thấy Tô Đình một tay để ở phía sau, khoát khoát tay, ra hiệu nàng không nên khinh cử vọng động.
"A?"
Tiểu tinh linh cảm thấy buồn bực, lúc trước nàng và Tô Đình cũng coi như phối hợp rất, về sau còn thương nghị rất nhiều phương thức đấu pháp cùng người khác.
Ví dụ như hạ độc thủ, chia ra phục kích, giương đông kích tây, âm thầm đánh lén... Dù những thủ pháp này dùng không nhiều, nhưng đã sớm có suy tính, hết sức ăn ý.
Đối với chuyện này, Tô Đình cũng vô cùng tán thưởng.
"Vì sao không để ta xuất thủ?"
Tiểu tinh linh thầm nghĩ: "Chẳng lẽ mấy ngày không gặp, Đại Ngưu đã thành chính nhân quân tử, khinh thường để ta âm thầm đánh lén, mà thích cùng người khác chính diện đơn đả độc đấu? Thế nhưng lúc trước không phải hắn đã nói dạng người cương trực cứng nhắc này sớm muộn sẽ chết nhanh sao?"
Nàng chính là vô cùng buồn bực, nhưng cũng tin tưởng bản lĩnh bây giờ của Tô Đình, nên cũng không có bao nhiêu lo lắng, ngược lại chỉ nhìn về phía Tô Duyệt Tần, phát hiện vị tỷ tỷ này tràn đầy lo lắng, lúc này lập tức giương cánh bay đi.
Nàng đứng trên đầu vai Tô Duyệt Tần, vận pháp lực, giúp Tô Duyệt Tần buông lỏng mấy phần.
"Không có chuyện gì."
"Thế nhưng ma đầu này có khí thế quá mạnh, khiến ta cũng không nhịn được cảm thấy tim đập nhanh."
Giọng nói của Tô Duyệt Tần hơi thấp, khẽ cắn môi, trong lòng nàng biết đây là Tô Đình đã ngăn cản được khí tức của đối phương, nếu không thì chỉ dựa vào một tia khí tức, đối phương đã có thể lấy mạng của nàng.
Tiểu tinh linh lại lần nữa vận chuyển pháp lực, giúp Tô Duyệt Tần thoải mái hơn rồi mới nói: "Tô Đình thật sự rất lợi hại, đối phương tuyệt đối không phải là đối thủ của hắn, tỷ cứ nhìn xem."
Nói như vậy xong, tiểu tinh linh cũng hơi hối hận.
Trong lòng nàng nghĩ sở dĩ bỗng nhiên xuất hiện một đại ma đầu như thế, chắc là do nàng dùng trưởng lão ma tông làm mồi nhử mới dẫn dụ tới.
Nếu không phải Tô Đình có ở đây, có lẽ lần này đã thật sự là chơi với lửa có ngày chết cháy.
Tiểu tinh linh mang theo mấy phần tự trách, có lòng muốn dùng bảo bối xuất thủ, chế tạo cơ hội cho Tô Đình, nhưng lại phát hiện Tô Đình không muốn nàng xuất thủ, khiến nàng vô cùng phiền não.
Mà trên thực tế, trong lòng Tô Đình biết đối phương tuyệt đối không phải bị tiểu tinh linh dẫn tới.
Vị Ma Quân đệ nhất này vốn là tới vì Tô Thần Quân!
❖ ❖ ❖
"Bản thần quân còn có một nghi vấn."
Thiên nhãn của Tô Đình tỏa ra ánh sáng rực rỡ, hừng hực vạn phần, nói ra: "Ngươi và ta chiến đấu trận này sẽ phân ra sinh tử, ngươi không chết thì ta vong, như vậy có một số việc, có lẽ có thể thẳng thắn với nhau."
Ma Quân đệ nhất chậm rãi nói ra: "Ngươi muốn biết là ai truyền tin ngươi rời khỏi phế tích Cổ Thần cho bản tọa?"
Tô Đình gật đầu nói: "Đây đúng là một điểm nghi ngờ trong lòng ta."
Ma Quân đệ nhất đột nhiên cười ra tiếng, nói: "Ngươi dựa vào cái gì mà nghĩ bản tọa sẽ thẳng thắn cùng ngươi?"
Tô Đình buông tiếng thở dài, nói ra: "Ngươi dùng ma khí che khuất bầu trời, bây giờ còn đang bố trí ma trận, muốn ngăn cách ngoại giới... Trận chiến này sẽ phân ra sinh tử, nếu như ta chết rồi, tin tức sẽ không truyền ra ngoài, mà nếu ngươi chết đi thì những chuyện phía sau này, ngươi cũng không cần quản nhiều nữa."
Ma Quân đệ nhất cười ha ha nói: "Bản tọa sẽ không chết! Nhưng ngươi sẽ chết! Chỉ là đối mặt với một người chết, bản tọa cũng sẽ không tiết lộ... Bản tọa cũng không phải người trong chính đạo mà 'Chuyện gì đều có thể nói với người khác', ngươi muốn moi tin từ bản tọa, chẳng lẽ không phải rất buồn cười?"
"Đều nói ma đầu âm hiểm xảo trá, quả là thế."
Tô Đình khẽ lắc đầu, chợt nói ra: "Trận pháp của ngươi đã bày được tám phần, chỉ là bản thần quân đã thấy rõ bố trí ban đầu của ngươi."
Hắn bỗng nhiên đưa tay, điểm một chỉ về phía trái!
Oanh!
Lôi đình nổ vang!
Thiên Lôi kiếm chỉ!
Hư không bên trái vô hình vỡ vụn!
Chỉ thấy trong hư không đã xuất hiện một màn chắn trong suốt không màu.
Màn chắn bỗng nhiên bị phá vỡ!
Phía sau vẫn là cảnh sắc giống nhau!
Nhưng lại có một luồng khí tức truyền đến!
"Đi!"
Không chờ Tô Đình lên tiếng, tiểu tinh linh đã dùng phong châu cuốn lấy Tô Duyệt Tần, bay về phía bên kia.
Trên mây đen, Ma Quân đệ nhất bỗng nhiên cười nhạo, nói: "Bản tọa bày trận pháp, sao có thể bị phá đơn giản như vậy?"
Vừa dứt tiếng, màn chắn vô hình ở chỗ mà tiểu tinh linh cùng Tô Duyệt Tần đang tiến về đã toàn bộ khép lại, lại lần nữa ngưng tụ thành trận pháp.
Cùng lúc đó, khí tức của Ma Quân đệ nhất đã khóa trên người Tô Đình.
Nếu như Tô Đình xuất thủ trợ tiểu tinh linh bỏ chạy, sẽ lập tức lộ ra sơ hở.
Nhưng Tô Đình không xuất thủ tương trợ, ngược lại cũng vận dụng khí cơ, khóa lại đối phương.
Hai người lập tức tạo thành thế giằng co.
"Các nàng vẫn không trốn thoát."
Ma Quân đệ nhất chầm chậm nói.
Tô Đình bỗng dưng cười lạnh một tiếng, nói: "Ngươi nhìn lại ma trận của mình đi."
Vừa dứt lời, đã có tiếng nổ vang ầm ầm!
Tiểu tinh linh ném một vật ra ngoài, trực tiếp triệt để đánh vỡ màn chắn vô hình ở bên trái kia.
Cơn gió xoáy cuốn lấy tiểu tinh linh cùng Tô Duyệt Tần, nhanh chóng đi xa.
Mà ma trận bị đánh cho thất linh bát lạc, thậm chí không có dấu hiệu khôi phục.
"Ngươi tích súc ma trận đã bị hủy."
Tô Đình nhếch miệng hiện ra ý cười, nói khẽ: "Ta tích súc tiên thuật đã hoàn thành!"