← Quay lại trang sách

Chương 692 Thân thể Ma Tổ còn sót lại

Sau khi Vân Cung cô nương xuất thủ, trên thân bần tăng bắn ra ma khí thì đã không thể giải thích rõ được."

Minh Tâm cười khổ nói: "Mà khi sáu đệ tử của Thủ Chính Đạo Môn xuất thủ với bần tăng, trong lòng bần tăng biết được, các đại tiên tông chỉ sợ đều đã nhận định, bần tăng chính là gian tế ma đạo... Vậy nên bần tăng có thể nói gì để tự chứng trong sạch?"

Tô Đình nghe vậy, trầm mặc lại.

Lúc trước tình cảnh của hòa thượng này đúng là cực kì gian nan, đã không còn chỗ dung thân trong chính đạo, rốt cuộc không thể giải thích rõ ràng.

Ở Bắc Vực chứa đầy ma hoạn này, bên người lại có một vật thời khắc dẫn dụ hắn ta nhập ma, hắn ta chạy trốn bốn phía, không có chỗ dung thân, tựa như chó nhà có tang.

Tình cảnh như vậy, giả sử như hòa thượng này có trình độ Phật pháp thấp hơn một tầng thì có lẽ thật sự không thể làm gì, trong lòng sinh oán giận mà lạc lối, chân chính rơi vào ma đạo.

Nhưng tâm cảnh của hòa thượng này vẫn trầm ổn, giờ phút này cũng không nhập ma.

"Vậy sao ngươi lại rơi xuống tình cảnh như vậy?"

"Bần tăng mang đi ma đầu trẻ tuổi muốn độ hóa hắn." Minh Tâm tự giễu một tiếng, nói: "Có lẽ là bên người lại có thêm một ma đầu, ma vật trên người lại lần nữa nổi lên, ý muốn thao túng bần tăng... Mà khi bần tăng đang cố gắng ngăn cản thì lại bị ma đầu trẻ tuổi kia đánh trúng chỗ yếu hại."

"Ngươi..."

Tô Đình trầm mặc một lát, cuối cùng thở dài: "Ngươi đã dầu hết đèn tắt, bản lĩnh của Tô mỗ có hạn, không cứu được ngươi."

Minh Tâm cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, nói: "Kiếp số của bần tăng đã đến, cũng không yêu cầu xa vời có thể giữ được tính mệnh, lần này bởi vì bần tăng mới khiến Hoán Hoa Các hao tổn thảm trọng, coi như ta lấy cái chết chuộc tội. Chỉ là, bần tăng không muốn gánh cái danh ma tăng, cũng không muốn để Phật Môn vì vậy mà bị hao tổn thanh danh..."

Tô Đình im lặng một chút, nói ra: "Những chuyện ta nghe thấy hôm nay đợi tới khi Tô mỗ trở về phế tích Cổ Thần, sẽ nói lại đúng sự thật cho người chủ sự các tông, cũng sẽ truyền cho chưởng giáo Nguyên Phong Sơn ta... Nhưng Tô mỗ có thể tin ngươi, thế nhưng chỉ dựa vào những lời này của ngươi, có thể tẩy được danh ma tăng hay không thì Tô mỗ không thể đảm bảo."

Ánh mắt Minh Tâm hơi tối đi, vẫn khẽ động khóe miệng, tự giễu nói ra: "Dù như thế nào, Tô Thần Quân nguyện ý tin tưởng bần tăng, cũng nguyện thay bần tăng truyền lời, bần tăng đã vô cùng cảm kích."

Tô Đình nhẹ gật đầu, không nhiều lời.

Ngườ của các tông tự nhiên là mỗi người có suy nghĩ riêng, bao gồm cả Phật tông cũng giống như vậy.

Chỉ dựa vào những lời này, ai nguyện ý tin tưởng thì không phải chuyện mà Tô Đình có thể chi phối được.

Còn đám người Hoán Hoa Các, dù tin tưởng hắn ta không nhập ma, nhưng có thể tha thứ cho hắn ta hay không, có thể hiểu cho hắn ta hay không cũng không nói rõ được.

Mỗi người mỗi ý, cho nên Tô Đình mới nói có thể tẩy thoát danh ma tăng hay không, không phải do hắn.

"Ngươi không chịu được bao lâu nữa."

Tô Đình nhìn khí tức của hắn ta đã ngày càng suy yếu, gần đến tình trạng nến tàn trong gió, không khỏi lắc đầu, lại hỏi: "Ma vật kia đâu?"

Minh Tâm nghe được Tô Đình tra hỏi, sắc mặt không khỏi biến đổi, nói: "Ma vật kia thấy bần tăng bị thương nặng sắp chết, cũng không tiếp tục có suy nghĩ dẫn dụ bần tăng nhập ma, từ bỏ bần tăng, trực tiếp phóng về phía tây, tốc độ của nó cực nhanh, nếu như không có trì hoãn, chỉ sợ bây giờ đã đi xa hơn hai ngàn dặm."

Tô Đình nghe vậy, không biết nhớ tới cái gì, bỗng nhiên lấy ra một mặt nạ, so sánh một chút rồi khẽ giật mình.

Minh Tâm nói đến đây, dường như lại nghĩ tới điều gì, không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc, lại nói: "Ma vật này cực kì bất phàm, ma hồn kia ẩn tàng ở bên trong, có hiệu quả trùng sinh, bây giờ hắn vẫn còn nhỏ yếu, với bản lĩnh của Tô trưởng lão thì có thể hủy diệt ma vật này... Nếu như để hắn trưởng thành, chỉ sợ tiềm lực của ma này không kém gì tông chủ Ma tông- Tô Quan Nhi."

Trong lòng Tô Đình nhảy một cái, nói ra: "Thật sự nghiêm trọng như vậy? Vật này rốt cuộc là vật gì?"

Minh Tâm nói ra: " Trước kia bần tăng cũng không biết, nhưng khi nãy lúc bần tăng chống lại, bị trẻ tuổi ma đầu đánh trúng yếu hại, triệt để rơi vào hạ phong, mới nghe thấy ma hồn ở bên trong nói ra nguồn gốc."

"Nguồn gốc gì?"

"Năm đó Ma Tổ điểm hóa tông chủ ma đạo Tô Quan Nhi hiện nay, từng đưa một mảnh cánh hoa màu đen vào cơ thể Tô Quan Nhi, cho nên mới giúp ma công của hắn tu hành hết sức thông thuận, sau đó trở thành ma đạo đệ nhất dưới Ma Tổ."

"Đây..."

Tô Đình không khỏi nghĩ tới Huyền Sách đại pháp sư.

Hoa sen màu đen chính là chân thân Ma Tổ, mượn Huyền Sách đại pháp sư mà hiển hóa, trở thành Ma Tổ.

Về sau Tô Đình cũng điều tra, Tô Quan Nhi đúng là được Ma Tổ điểm hóa, nhưng một chuyện cánh hoa sen màu đen này lại chưa từng biết được.

Nhưng giờ phút này nghe tới, Tô Đình cũng có mấy phần hiểu rõ.

Chính bởi vì Huyền Sách đại pháp sư và ma liên đồng thể, cho nên khi Huyền Sách đại pháp sư chuẩn bị chịu chết, cánh hoa sen khác trong người Tô Quan Nhi cũng tính là đồng căn, mới có báo động, nên Tô Quan Nhi mới lẻn vào địa phủ.

Bây giờ nghe tới, có lẽ năm đó Ma Tổ không chỉ phân ra một cánh hoa sen?

"Làm sao lại thế?"

Tô Đình vốn cho rằng chém Huyền Sách đại pháp sư, hắc liên cũng theo đó hôi phi yên diệt đầu nguồn, ma đạo đã triệt để bị cắt đứt.

Giờ phút này hắn mới hiểu được, đầu nguồn ma đạo chỉ bị chặt đứt đi đầu nguồn lớn, nhưng vẫn có cánh hoa sen khác ở bên ngoài.

Tô Quan Nhi chính là một người.

Mà một cánh hoa này lại là một đầu nguồn ma đạo.

Ma hồn kia giấu ở trong cánh hoa, ngược lại không đáng nhắc đến.

Chân chính trọng yếu là một cánh hoa kia.

Nếu có kẻ kiệt xuất đạt được cánh hoa này, bị ma liên ảnh hưởng, sợ là lại có một Tô Quan Nhi.

"Bần tăng vừa mới biết được vật này chính là Ma Tổ còn sót lại, có truyền thừa ma đạo chí cao."

Minh Tâm thở dốc nói: "Nếu Tô trưởng lão có thể hủy đi vật này, thì công quả sẽ nhất định hơn xa công tích các tông vào Bắc Vực trảm ma lúc trước."

Sắc mặt Tô Đình biến đổi, nói ra: "Ngươi cho rằng Tô mỗ không muốn diệt đi ma đạo chí bảo này sao?"

Minh Tâm nghe vậy, lộ ra sắc mặt khác thường.

Tô Đình đưa mắt trái của mặt nạ ra ở trước mặt hắn, nói ra: "Ngươi nhìn kỹ một chút, từ chỗ chúng ta này, nơi này trực tiếp đi về hướng tây, chỗ năm ngàn dặm là địa phương nào?"

Minh Tâm nhìn một chút, bỗng dưng chấn động, hỏi: "Đây là địa phương nào?"

Tô Đình lắc đầu nói ra: "Ta không biết, nhưng đây là mặt nạ của Ma Quân đệ nhất, hướng chỉ tới nơi trên mặt nạ hắn, làm sao có thể là đất lành? Ma vật này đã đi về phía tây phương hơn hai ngàn dặm, cho dù ta khống chế pháp thuyền có thể đuổi được đi, nhưng sau khi đuổi kịp ma vật này, thì sẽ tới nơi hiện ra trên mặt nạ này."

Minh Tâm thấp giọng nói: "Thế nhưng ma vật kia là chí bảo của Ma Tổ còn sót lại, có truyền thừa ma đạo chí cao."

Tô Đình buông tay nói: "Ta có biện pháp nào? Giả sử như đó là vị trí Ma Tông thì nên như thế nào? Cho dù Tô mỗ vô địch hiện nay, nhưng trong Ma tông sớm có Ma Tôn có thể so với tiên thần, Tô mỗ đi không phải là đưa đồ ăn à?"

Minh Tâm muốn nói lại thôi.

Tô Đình biết rõ ý tứ của hắn.

"Mà không nói tới chuyện Tô mỗ có muốn vì trảm yêu trừ ma mà coi thường sinh tử hay không... Chính là dù ta thật sự đi, đuổi vào bên trong Ma tông, nộp mạng, tám chín phần mười cũng không diệt được ma vật kia."

Tô Đình bất đắc dĩ nói ra: "Nơi này, sau khi chúng ta trở về sẽ từ từ thương nghị, nhưng Tô mỗ lẻ loi một mình, tuyệt đối không mạo hiểm."