Chương 708 Tô Đình chiến thiên thần
Cổ Ma giới đã bị phá nát.
Một tòa bí cảnh này đều đã sụp đổ!
Nơi đây cùng ngoại giới đã không có bao nhiêu khác biệt!
Nơi này cũng như nơi bình thường khác!
Nhưng thế núi nơi này dù sao đã từng có ma khí lưu lại, không có sinh linh, cũng không có cỏ cây.
Chỉ thấy hai thần linh ở đây ác đấu không ngớt!
Khuê Mộc Lang chính là một trong hai mươi tám tinh tú, là chính thần của Thiên Đình.
Mà Tô Đình vốn có đạo hạnh bất phàm, đã gần đến Dương Thần đỉnh phong, lại được thần lực của Quách Trọng Kham gia trì, lại có thần giáp gia thân, toàn thân nở rộ thần uy, thấp thoáng cũng như một thiên thần.
"Tôn thần vẫn đánh giá chính mình quá cao!"
Tô Đình hăng hái, tấn công mạnh dồn sức đánh, vung đao chém xuống, quát: "Dù ngươi thành thần đã có tám trăm năm, hết sức quen thuộc với cảnh giới Thiên Thần, nhưng ngươi chỉ một ngôi sao treo trên bầu trời... Những năm gần đây, Tô mỗ tranh đấu vô số lần, dù không có cảnh giới tiên thần, nhưng ở phương diện đấu pháp, so với ngươi chỉ cao hơn chứ không thấp hơn!"
Khuê Mộc Lang không mở miệng, răng nanh, móng vuốt, sừng trên đầu của hắn đều có thể không gì không phá, vô cùng sắc bén, dù là thần đao của Võ Đạo Chân Thần Quách Trọng Kham, hắn cũng có thể cứng rắn đón lấy.
Hắn đúng như Tô Đình nói, tám trăm năm qua đều là sao trời, phương diện đấu pháp kém hơn Tô Đình vì những năm gần đây ngày đêm tranh đấu vô số. Nhưng dù sao hắn đắm chìm ở Thần cảnh, Tô Đình cũng không thể so sánh.
Một người giỏi về đấu pháp, một kẻ ngộ ra Thần cảnh.
Trong lúc nhất thời, hai người tranh đấu đến mức cực kì thảm liệt.
Trên người Khuê Mộc Lang bị chém ra rất nhiều vết thương.
Mà Tô Đình cũng bị hắn cào trúng mấy lần, bị thần lực của hắn dây dưa, dù có bất tử thân giúp vết thương khép lại, nhưng cũng khiến hắn càng thêm suy yếu.
"Tiểu bối, ngươi nhất định phải chết!"
Khuê Mộc Lang tranh đấu cùng Tô Đình hồi lâu, tự nhận ở phương diện đấu pháp đã càng thêm thuần thục, có thể san bằng chút nhược điểm này, đủ để diệt sát Tô Đình.
Mà Tô Đình lại cười lạnh, Dương Thần cảnh giới của hắn xem như cực cao, gần đạt tới tầng chín, gần như Dương Thần đỉnh phong, cho nên trong trận tranh đấu này, hắn cũng có thể thao túng thần lực cường đại như thế càng thêm thuần thục,
" Hôm nay Tô Thần Quân muốn đồ thần!"
❖ ❖ ❖
Mênh mông Bắc Vực, không biết nơi nào.
Đây là vị trí Ma Tông.
"Quả nhiên..."
Tiếng nói trong bóng tối có mấy phần dị dạng, ung dung nói: "Bản tọa lẻn vào địa phủ, khiến Thiên Đình tức giận cho nên có làn lên phía bắc trảm ma này... Tới quá khéo, quả nhiên là có trá."
Có một lão ma lộ ra vẻ muốn nói lại thôi, nói: "Tông chủ, lần này tiên tông lên phía bắc, cho dù chúng ta sớm biết được, phục kích Hoán Hoa Các, nhưng cũng hao tổn thảm trọng, bây giờ Ma Quân đệ nhất, Ma Quân thứ tư, và cả đích truyền của tông chủ là Trấn Ngục ma đao đều hao tổn, ngay cả Cổ Thiên Ma Tôn..."
Tô Quan Nhi chậm rãi nói ra: "Đây vốn là chuyện nhằm về phía bản tọa, dù có trả giá lớn bao nhiêu, nhưng bản tọa lại vô sự, như vậy mưu đồ của Thiên Đình không tính là thành công."
Lão ma kia buông tiếng thở dài, trầm giọng nói: "Ma đạo ta vốn yếu thế, ẩn vào chỗ tối, tổng cộng cũng chỉ có ba vị Ma Tôn, dù chúng ta có thể thời khắc chỉ điểm sinh linh thế gian, làm cho bọn chúng nhập ma, nhưng đến cấp độ Tiên gia cũng không dễ dàng dụ dỗ nhập Ma đạo... Chỉ có cao nhân Ma đạo ta tu thành Chân Ma, thành tựu Ma Tôn, bây giờ mất đi một vị, thật sự là tổn thương tới căn cơ."
Tô Quan Nhi nói: " Tô Đình này có chí bảo không tầm thường, bản tọa muốn giết kẻ này, cũng không phải vì ân oán ở Địa Phủ, mà là lực lượng giúp hắn trảm ma... Lần này nếu như có thể chém giết Tô Đình, dù thập đại Ma Quân tính cả Cổ Thiên Ma Tôn cùng nhau tiêu vong, cũng chưa hẳn là Ma đạo ta thất bại."
Lão ma đồng thời không cho rằng chỉ là một Tô Đình mà có năng lực này, chỉ nghĩ là tông chủ không muốn chịu thua, chỉ thở dài một tiếng.
"Nhưng kẻ này vẫn sống sót."
"Không lâu đâu, Khuê Mộc Lang tự biết bại lộ, đã hạ giới giết hắn rồi."
Tô Quan Nhi nói ra: "Ngươi tiến đến Cổ Ma giới kia, ngăn cản Khuê Mộc Lang nuốt Tô Đình, nhất định mang thi thể của hắn về đây, nhớ lấy, tất cả mọi vật của Tô Đình đều mang về, không được bỏ sót thứ gì cả."
Lão ma muốn nói lại thôi.
Tô Quan Nhi bình thản nói: "Lời nói của bản tọa không có trọng lượng như thế?"
Trong lòng lão ma kia giật thót, vội quỳ gối: "Đệ tử lĩnh mệnh."
❖ ❖ ❖
Trong Thủ Chính Đạo Môn.
Chỉ thấy hai vị Tiên gia từ trên cao đang nhìn ra xa.
Địa Tiên Chính Nhất, ánh mắt lạnh nhạt, trên mặt không có một chút biến hóa nào.
Tiểu Tiên Ông Cát Chính Hiên, gần đây đạo hạnh lại có tiến triển, mà lĩnh ngộ thức pháp kiếm thứ hai cũng có tiến triển, trên mặt có mấy phần ý cười.
" Tô Đình này cũng thật thú vị, nhưng vị Võ Đạo Chân Thần kia càng thú vị hơn."
Cát Chính Hiên vừa cười vừa nói: "Không ngờ được vị Võ Đạo Chân Thần này lại tạo ra một cục diện đấu pháp công bằng."
Chính Nhất bình tĩnh nói: "Trong dự liệu, Tô Đình bị đạo hạnh giới hạn, nhất định không thể thắng được thiên thần, nhưng Quách Trọng Kham cho hắn thần lực, lại đủ giúp hắn địch nổi Khuê Mộc Lang... Mà các loại bản lĩnh của hắn, có thể lấy đạo hạnh tầng tám thể hiện ra đến cấp độ gì, Quách Trọng Kham có thể biết được."
Cát Chính Hiên lộ ra vẻ mặt khác thường, nói: "Võ Đạo Chân Thần muốn thăm dò Tô Đình?"
Chính Nhất ngẩng đầu nhìn, ngữ khí phức tạp, nói ra: "Chưa chắc đã là Võ Đạo Chân Thần muốn thăm dò Tô Đình."
Cát Chính Hiên cười một tiếng, có ý muốn chỉ, nói: "Có thể để Võ Đạo Chân Thần làm việc như thế, cũng chỉ có Thiên Đình Đế Quân?"
Chính Nhất lạnh nhạt nói: "Ngươi cẩn thận nhìn xem, lúc này Tô Đình được thần lực của Võ Đạo Chân Thần, so với pháp lực của ngươi, cũng không kém cỏi quá nhiều... Ngươi cũng có thể so sánh một phen, nếu tranh đấu cùng Tô Đình, có thể có mấy phần thắng."
Cát Chính Hiên chắp hai tay sau lưng, bình thản nói: "Dù sao cũng là ngoại lực, cảnh giới lại không đến, bản lĩnh lúc này của Tô Đình còn không phải bản lĩnh của hắn sau khi đắc đạo thành tiên, so sánh cũng không có ích lợi gì."
Chính Nhất liếc hắn một cái, nói ra: "Biết người biết ta, mới có thể bách chiến bách thắng, ngươi cùng hắn chính là nhân vật kiệt xuất nhất đương thời, song tinh diệu thế, tất phải tranh cao thấp, ngày sau sớm muộn sẽ phải đấu một lần."
Cát Chính Hiên nhíu lông mày, nhìn lại, chỉ cảm thấy trong lời nói của vị Địa Tiên này dường như có ý muốn chỉ.
"Như lời ngài nói, đúng là nên nhìn xem bản lĩnh của vị Tô Thần Quân này."
Cát Chính Hiên mỉm cười đáp.
❖ ❖ ❖
Tiếng vang ầm ầm!
Tô Đình chém một đao vào sừng của Khuê Mộc Lang.
Mũi đao hết sức lăng lệ, mà sừng của Khuê Mộc Lang cũng cực kì bén nhọn.
Trong lúc nhất thời, hai bên giằng co không xong!
Ánh mắt Khuê Mộc Lang lóe lên, móng phải bỗng nhiên vươn ra, đánh về phía bùng của Tô Đình, muốn cào nát bụng hắn.
Tô Đình đột nhiên thu đao, lùi về phía sau hơn nghìn trượng.
Khuê Mộc Lang đánh tới.
Tô Đình thu đao, một tay khác lại đánh ra phía trước.
"Đang chờ ngươi đụng vào!"
Tô Đình giận quát một tiếng, trên tay đánh thẳng ra.
Một tay này của hắn tràn ngập thần lực, mà hắn đang mượn thần lực này, dùng phương thức pháp lực đạo gia, ngưng tụ Ngũ Hành tiên thuật!
Ngũ Hành sinh vạn vật, cho dù là lực lượng của Thiên Thần, nhưng cũng thuộc ngũ hành!
Cho nên Tô Đình có thể dùng thần lực diễn hóa ra huyền ảo đạo thuật!
Chỉ thấy sáu vòng tròn trên tay hắn tỏa ra ánh sáng.
Thần lực tác động, uy năng của sáu pháp bảo thượng đẳng được vận dụng đến cực hạn, thậm chí khó mà chịu đựng, gần như muốn vỡ ra.
Một chưởng trong tay Tô Đình này lại có uy thế vô tận.
Thần quang năm màu biến thành hỗn độn, tụ thành một phương thế giới.
Thế giới trong tay này gần như hoàn thiện, mơ hồ có thể thấy bên trong có thế núi chập trùng, cỏ cây sinh trưởng, thậm chí có sinh linh đầy đàn.
Đây gần như đã đạt đến cấp độ sinh ra một phương thiên địa!
Chỉ là Tô Đình chưa thể hóa hư làm thật!
Nhưng ở cấp độ đấu pháp, một chưởng này đã có năng lực trấn sát tiên thần!
"Súc thế nửa ngày, chờ ngươi đã lâu!"
Một chưởng này cũng giống như lúc trước, hung hăng đánh lên trên đỉnh đầu Khuê Mộc Lang.
Trên đỉnh đầu Khuê Mộc Lang sinh ra một cái sừng!
Lần trước Tô Đình đánh ra một chưởng, tính cả một phương thế giới đều bị cái sừng này đâm xuyên, thậm chí đứt cả một tay này này.
Nhưng lần này do thần lực biến thành, có thể so với pháp lực Tiên gia!
Đạo Tổ truyền thừa kỳ ảo nhất tam giới lục đạo, nếu có đầy đủ pháp lực chèo chống, thì uy lực sẽ hoàn toàn khác!
Trong một chớp mắt, dường như tất cả đều tạm dừng.
Bàn tay của Tô Đình đẩy một phương thế giới, dừng trên sừng của Khuê Mộc Lang.
Một phương thế giới này không bị đâm xuyên, bàn tay của Tô Đình cũng không có bị đâm xuyên.
Nhưng cái sừng sắc bén của Khuê Mộc Lang lại gãy ra từng khúc, tan thành mây khói.
"Rơi!"
Tô Đình quát một tiếng!
Cái sừng triệt để gãy nát!
Một chưởng này thật sự đánh xuống.
Thế giới trong tay, đánh lên trên đỉnh đầu Khuê Mộc Lang.
Thình thịch!
Khuê Mộc Lang bị hắn đánh xuống mặt đất!
Một phương thiên địa bỗng nhiên nổ tung!
Vô tận tinh quang, vô tận khí tức Ngũ Hành lan ra bốn phương tám hướng, cửu thiên thập địa.
Dù là Tô Đình, giờ phút này cũng không chịu được xung kích, bay về sau mấy trăm trượng, hung hăng nện xuống đất.
Vô cùng vô tận khí tức, hết sức hỗn loạn, tựa như loạn lưu, tràn đầy khí tức hủy diệt.
Tô Đình mệt mỏi không chịu nổi, miễn cưỡng chống đỡ đứng dậy, mắng: "Cho ngươi hạ giới đi tìm cái chết!"
Hắn chống đỡ đứng dậy, nhưng lại không có sức phải co quắp ngồi xuống, không ngừng thở dốc.
Vô tận loạn lưu ở phía trước hỗn loạn không chịu nổi.
Lại truyền tới một tiếng nói đầy thanh âm.
"Tam giới lục đạo, ngoài Đạo Tổ cùng Thiên Đế ra, ai cũng không giết được bản thần."