Chương 720 Tô Đình hạ giới
Chuyện thiên thần vẫn lạc gần đây đã gây nên sóng gió rất lớn, lan truyền tam giới.
Chư thiên tiên thần không khỏi đều đề cập tới chuyện này, cũng đều mang tâm tư.
Thiên thần bất hủ bất diệt, thế mà lại xuất hiện một người như Tô Đình lại có thể trảm thần.
Trong chư thần, đa số đều có sát cơ
Trong số các Thiên Tiên, cũng không thiếu người có tâm tư biến hóa.
Ngày đó ở trên Lăng Tiêu điện, tiên thần thương nghị, tràng cảnh vô cùng náo nhiệt, có người muốn bảo đảm Tô Đình, có người lại giết Tô Đình, cũng có người không tỏ thái độ.
Mà Đế Quân cũng không có ý muốn lập tức định tội cho Tô Đình, thậm chí sau khi Tô Đình bị bắt lên thượng giới cũng không biết tung tích.
Việc này cuối cùng lại xin Đạo Tổ quyết đoán, đến nay đã trì hoãn rất nhiều ngày.
Nhưng có thể kéo nhất thời, lại không thể kéo dài cả đời.
Đến khi chư thiên tiên thần muốn tiếp tục thượng bẩm Đế Quân thì Đế Quân cũng đã trở về, giải quyết việc này.
Khuê Mộc Lang phục sinh, lại lần nữa quy vị!
❖ ❖ ❖
" Khuê Mộc Lang đã bị diệt đi, cuối cùng phục sinh như thế nào?"
Nhãn Thần tướng Yến Nhàn có lẽ là một người kinh hãi nhất, hắn tận mắt nhìn thấy Khuê Mộc Lang bị Tô Đình trảm diệt, ngay cả một chút hồn linh đều không còn, triệt để tan thành mây khói.
Nhưng sao bây giờ Khuê Mộc Lang lại phục sinh rồi?
Tám trăm năm qua Đạo Tổ chưa từng xuất thủ, lần này vừa ra tay đã triển lộ ra tạo hóa bực này?
❖ ❖ ❖
Võ Đạo Chân Thần Quách Trọng Kham nhưng cũng cực kì kinh dị.
Khuê Mộc Lang bị Tô Đình chém giết, nên phải chịu trách nhiệm thật nhiều, nhưng ông cho Tô Đình mượn nhờ thần lực, bởi vậy ông cũng thấy khó tránh khỏi hoạch tội.
Nhưng không ngờ Khuê Mộc Lang lại tái hiện, thậm chí Tô Đình cũng không bị định tội, có thể rời khỏi Thiên Cung.
❖ ❖ ❖
Trong Hoán Hoa Các.
Lục Du Sương bỗng nhiên lấy ra một vật, đầu ngón tay điểm vào, sau đó lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc.
Tiểu tinh linh rầu rĩ không vui, chờ sư nương mang nàng lên trời, đi gặp Tô Đình, giờ phút này thấy vẻ mặt sư nương dị thường, không khỏi vỗ nhẹ hai cánh, bay tới.
"Sư nương, chúng ta không phải muốn lên trời sao?"
"Không cần."
Lục Du Sương mỉm cười nói: "Đạo Tổ đã bổ sung đủ trật tự thiên địa, tội lỗi của Tô Đình không nặng, Đế Quân đã thả hắn, đang chuẩn bị hạ giới."
Tiểu tinh linh nghe vậy, lập tức hoan hô một tiếng, bay lên.
Trên gương mặt lạnh nhạt của Lục Du Sương cũng không nhịn được lộ ra vẻ vui vẻ.
Nhưng nàng dường như nhớ ra cái gì, lông mày nhẹ chau lại một chút.
Thiên địa trật tự vỡ vụn, lúc ấy Khuê Mộc Lang đúng là đã vẫn lạc.
Bây giờ Khuê túc tái hiện, thật sự đơn giản là khởi tử hoàn sinh sao?
❖ ❖ ❖
Trong Nguyên Phong Sơn.
Một mảnh thanh quang lấp lóe, hóa thành Thanh Đế.
"Đạo Tổ để Khuê túc tái hiện, Tô Đình tránh được tội chết."
Thanh Đế nhìn lướt qua chư vị trưởng lão trong điện, chậm rãi nói: "Nể tình chuyện của Khuê Mộc Lang là Tô Đình vì tự vệ, nên mới xử trí nhẹ, dùng công tích hắn lên phía bắc trảm ma để triệt tiêu tội lỗi lần trảm thần này, công tội bù nhau, đưa về nhân gian."
"..."
Chư vị trưởng lão hai mặt nhìn nhau, trong lúc nhất thời còn chưa nghe rõ ý nghĩa của những lời này.
Khuê túc tái hiện?
Tô Đình tránh được tội chết, thậm chí được tha tội?
Chưởng giáo cùng Tín Thiên Ông liếc nhau, nhẹ nhàng thở ra.
Hồng Y cũng khẽ thở ra một hơi, sầu lo trong lòng dường như trong chớp mắt đã được buông lỏng.
❖ ❖ ❖
Trong Thủ Chính Đạo Môn.
Địa Tiên Chính Nhất trầm mặc không nói.
Ở trước mắt hắn, chính là chưởng giáo của Thủ Chính Đạo Môn.
Mà Cát Chính Hiên lĩnh hội thức pháp kiếm thứ hai cũng vừa nhập môn, nhưng lại không có tiến triển nên gần đây cũng không muốn bế quan.
Chẳng biết tại sao, nghe ý của Địa Tiên Chính Nhất, gần đây Thủ Chính Đạo Môn giống như cũng chưa từng coi Cát Chính Hiên là ngoại nhân để đối đãi, ngoài những chuyện liên quan đến bí ẩn, còn lại đều không giấu diếm.
"Khuê túc tái hiện?"
Chính Nhất trầm ngâm hồi lâu.
Vẻ mặt chưởng giáo Thủ Chính Đạo Môn nghiêm nghị, ông ta cảm thấy mười phần khiếp sợ đối với việc Khuê túc, nhưng càng khiếp sợ hơn chính là Tô Đình chém giết thiên thần mà lại được tha tội, chẳng những tính mệnh không lo, thậm chí còn không bị trừng phạt.
Dù nguyên nhân là do Khuê Mộc Lang, nhưng Tô Đình chém giết thiên thần cũng chính là đại tội, này hắn được tha tội như thế, dường như Đế Quân cố ý giữ gìn.
Mà bây giờ lại thả Tô Đình hạ giới, đã đến Nam Thiên Môn,
Chư thiên tiên thần mới là biết được trước đó thậm chí Đế Quân không nói rõ với rất nhiều tiên thần.
Nhưng ngẫm nghĩ lại thì cũng đúng là như thế, dù sao Khuê túc tái hiện, đã bổ sung đủ lỗ hổng, tội lỗi của Tô Đình cũng được Đế Quân thay hắn đè xuống.
Thế nhưng thiên thần biểu tượng cho căn bản trật tự, vốn bất hủ bất diệt, mà Tô Đình lại có thể trảm thiên thần là chuyện không thể nghi ngờ.
Cho dù Đạo Tổ có thể làm cho thiên thần tái hiện, nhưng Tô Đình có lực lượng đủ để trảm thần, có bản lĩnh khiến căn cơ tam giới dao động cũng là sự thật.
"Đệ tử cho rằng Tô Đình đã có lực lượng khiến tam giới dao động, cho dù Đế Quân tha chho tính mạng hắn, nhưng cũng cần trói buộc mới phải."
"Ngươi có suy nghĩ này cũng tương tự như Tiên Tôn."
Chính Nhất bình tĩnh nói: "Chuyện trên Thiên giới, tự có Tiên Tôn xử trí, ngươi cứ lo giữ trật tự nhân gian, không cần suy nghĩ nhiều."
Thủ Chính chưởng giáo hơi yên lặng, sau đó gật đầu, rồi lại chần chờ nói: "Nhưng đệ tử vẫn nghi hoặc sao Tô Đình có thể được tuỳ tiện thả ra như vậy?"
Đang chau mày nói: "Đế Quân có lời Tô Đình trảm ma có công, hắn trảm thần có tội, công tội bù nhau, đến đây là bỏ qua. Lần này tha tội cho hắn, mà công tích trong lần lên phía bắc trảm ma này cũng không ban thưởng cho, không ghi chép vào sổ sách."
Cát Chính Hiên đứng bên cạnh, không lên tiếng, chỉ yên lặng nghe.
Đối với Thủ Chính Đạo Môn, hắn tự nhiên rất tinh tường.
Thủ Chính Đạo Môn kế thừa ý nguyện của thái thượng tổ sư, bảo vệ trật tự thiên địa, mà Tô Đình có bản lĩnh khiến trật tự thiếu hụt, ngày sau chỉ sợ không được Thủ Chính Đạo Môn dung thân.
Nhưng hắn tương đối ngoài ý muốn chính là Khuê túc lại có thể tái hiện, mà Tô Đình lại tránh được tội.
Kỳ thật ở trong mắt Cát Chính Hiên, dù về tình có thể hiểu, nhưng việc trảm thần này dù sao vẫn là đại tội, cũng không phải dùng công đức trảm ma là có thể triệt tiêu.
Mà lần này Tô Đình trở về, Cát Chính Hiên cảm thấy dường như Đế Quân cố ý thiên vị Tô Đình.
Cát Chính Hiên khẽ nheo mắt lại, trong lòng có vài phần tính toán.
❖ ❖ ❖
Nam Thiên Môn.
Ánh mắt vị tướng lĩnh mặc giáp trắng kia ngưng trọng, nhìn về phía con sói đang chầm chậm đi tới kia.
Tinh quang sáng chói, thần uy lẫm liệt.
"Khuê túc?"
Ánh mắt tướng lĩnh giáp trắng quét qua, rồi mới nhìn về phía Tô Đình.
Tô Đình thi lễ, cười nói: "Cửa Nam chủ sinh, Bắc môn chủ tử, Quách đại tướng quân dẫn ta đi vào từ cửa này, quả thật có hiệu dụng... Tôn thần ở đây trấn thủ sinh môn, ép vận vì Tô mỗ, ta vô cùng cảm kích."
Tướng lĩnh mặc giáp trắng cười nhẹ một tiếng, nói ra: "Ngươi có thể sống được chính là vì Đạo Tổ tạo hóa thông huyền, cũng là Đế Quân nhân từ hiền lành."
Tô Đình thi lễ xong lại vừa nhìn về phía Khuê Mộc Lang, nói: "Tiền đồ chuyện cũ đã hết, bây giờ tân thần kế vị, nhân quả ân cừu cũng tiêu tán, từ nay về sau, không liên quan lẫn nhau, nếu không..."
Hắn cười một tiếng, cũng không sát cơ, ôn hòa nói: "Lần sau Tô mỗ không cần mượn lực, chỉ dựa vào bản thân, cũng có thể phân cao thấp cùng tiên thần."
Khuê Mộc Lang có phần mờ mịt, không hiểu rõ ý nghĩa, chỉ đáp: "Tô Thần Quân là người mà Đế Quân coi trọng, sau này đắc đạo thành tiên, lên Thiên Đình, có thể tìm bản thần uống một phen."
Vẻ mặt Tô Đình cổ quái, nhẹ gật đầu.
Tướng lĩnh mặc áo giáp không nói một lời, chỉ là vẻ mặt cũng tràn đầy kinh ngạc.
"Đi thôi."
Tô Đình lấy lại tinh thần, nói một tiếng như vậy.
Tướng lĩnh mặc giáp trắng nghe vậy, đưa tay phất một cái, có một tầng quang trạch, rơi trên người Tô Đình.
"Ngươi còn chưa đắc đạo thành tiên, muốn xuyên qua lưỡng giới là chuyện không thể nào, pháp bảo này có thể bảo hộ nhục thân, không bị cương phong chém tới."
"Đa tạ đại tướng quân."
Tô Đình thi lễ, chợt quay người mà đi.
Hắn từ Nam Thiên Môn rơi xuống nhân gian.
❖ ❖ ❖
Tô Đình hạ giới.
Rơi xuống chừng hơn nghìn trượng.
Cương phong gào thét, lạnh thấu xương như đao.
Hưu!
Bây chợt chó một vệt sáng từ trên trời phía Tây bắn tới.
Một vệt sáng kia rõ ràng là một đạo kiếm quang, chém thẳng đến đầu Tô Đình.
"Ai!"
Tô Đình hoảng hốt.
Hắn chuyển động suy nghĩ, một tầng thần giáp chớp mắt đã lan tràn toàn thân.