Chương 816 Tô Đình hiện thân, hiệu lệnh bát phương
Kinh thành Đại Chu.
Trong Ty Thiên Giám.
Lúc này quốc sư cũng không tu luyện, mà đang lật xem tin tức từ bốn phương tám hướng truyền đến.
Những năm gần đây, kì thực tình cảnh của ông ta cũng không tính là rất tốt.
Mặc dù ông ta là Bán Tiên, cũng là quốc sư của Đại Chu, có liên hệ với khí vận Đại Chu.
Bây giờ tân triều làm họa lớn trong lòng Đại Chu, mà Huyền Thiên bộ cũng là họa lớn trong lòng ông ta.
Lúc trước ông ta coi Minh Thế Pháp Vương đến từ Tây Thổ là đối thủ, coi Nam Sơn tự cũng thành lập ở kinh thành là đại địch trước mặt, không quá coi trọng Huyền Thiên bộ.
Nhưng ông ta cũng không ngờ tới khi ông ta đang minh tranh ám đấu cùng Minh Thế Pháp Vương, tranh đoạt tôn vị triều đình, Huyền Thiên bộ lại lấy được Kim Liên, tụ tập khí vận, phát triển lớn mạnh, nhanh đến mức kinh người.
Nếu nói ngao cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi, đến bây giờ, Nam Sơn tự còn chưa làm khiến người ta kinh hãi, nhưng là Huyền Thiên bộ đã có địa vị ngang nhau cùng Ty Thiên Giám.
"Tân đế đăng cơ, so với tiên đế thì càng thêm tín nhiệm Ty Thiên Giám, đã tính là coi trọng rất nhiều, nhưng cũng không lãnh đạm Minh Thế Pháp Vương thuộc Nam Sơn tự."
Quốc sư thầm thở dài nói: "Huyền Thiên bộ lại là nơi khí vận tụ tập, đã thành họa lớn trong lòng."
Theo đạo lý thì Huyền Thiên bộ đã đoạt được Kim Liên, khí vận tụ tập, ông ta làm đệ tử của Thủ Chính Đạo Môn thì nên thuận theo thiên mệnh mới đúng.
Nhưng mấy trăm năm trước, Đại Chu đã từng có phản loạn, đã từng có lúc Kim Liên rơi vào trong phản quân, nhưng cuối cùng Đại Chu vẫn bình định được, khôi phục thịnh thế.
Lấy được Kim Liên là lấy được khí vận, nhưng chưa chắc đã một lần thành công.
Năm đó hươu ăn Kim Liên, thiên hạ cùng xua đuổi, Đại Chu lấy được Kim Liên, chính là lấy được khí vận, nhưng lúc đó Đại Chu vốn dĩ binh cường mã tráng, sau khi các phương tranh đấu tiêu hao ở Trung Thổ đã chiếm thượng phong, lại được khí vận trợ giúp, cuối cùng giành được thiên hạ.
Mà bây giờ tân triều cũng không có dấu hiệu trực tiếp vượt trên triều đình Đại Chu.
Bởi vậy ông ta là quốc sư Ty Thiên Giám, cũng không hề có ý từ bỏ triều đình Đại Chu.
Chưởng giáo Thủ Chính Đạo Môn cũng không nhìn ra thiên mệnh ở phương nào, cho nên không có ý thay đổi ý, tạm thời duy trì nguyên trạng.
"Một Huyền Thiên bộ đã đủ khiến người ta nhức đầu, sao còn xuất hiện cả ma hoạn ở đây?"
Quốc sư buông xuống sổ sách trong tay, thầm nghĩ: "Lúc trước ma hoạn cũng chỉ có ở Bắc Vực, không dám xâm nhập tới Trung Thổ, bây giờ Bắc Vực có Thất sư huynh trấn thủ, đồng thời sáng lập ra chi nhánh đạo môn, bây giờ không thấy Bắc Vực ma hoạn, ngược lại xuất hiện ở Trung Thổ."
Trong lòng ông ta thầm hô cổ quái, cũng thấy kinh hãi, gần đây ông ta truyền tin tức cho Thủ Chính Đạo Môn đã nhiều hơn trước kia trăm lần.
Thủ Chính Đạo Môn hết sức để ý tới ma hoạn, thậm chí chuẩn bị điều động trưởng lão đệ tử tản vào Trung Thổ, bắt giết người trong ma đạo, lại sợ đánh rắn động cỏ, càng sợ có cá lọt lưới nên mới tạm thời kiềm chế bất động.
Cần biết rằng ma hoạn có thể khiến người tu hành chính đạo lầm đường lạc lối, hóa thành ma loại. Bởi vậy, nếu không thể chém hết ma đạo, thì chúng sớm muộn sẽ lại lần nữa lớn mạnh.
"Ai?"
Quốc sư bỗng nhiên đứng dậy đến, trong tay lật một cái, đã có pháp kiếm vào tay.
Gió nhẹ quét tới, một tờ giấy trắng bay tới.
Giấy trắng rơi xuống đất hóa thành người, vằn đen nền trắng.
"Cắt Giấy Làm Ngựa?"
Ánh mắt Quốc sư ngưng tụ, nói: "Vị đạo hữu nào của Nguyên Phong Sơn?"
Người giấy kia không trả lời.
Nhưng quốc sư đã lên tiếng nói: "Tô Thần Quân?"
Ông ta ở Ty Thiên Giám, là nơi mà không phải muốn đến là có thể đến.
Cho dù Bán Tiên tầng chín xuất thân Nguyên Phong Sơn, cũng không thể dễ dàng lẻn vào Ty Thiên Giám như thế, rồi đi vào trước mặt ông ta.
Thậm chí ông ta là Bán Tiên xuất thân từ Thủ Chính Đạo Môn cũn không thể kịp thời phát hiện ra.
Có bản lĩnh như thế, trong Nguyên Phong Sơn cũng không có mấy người.
Mà từng có liên hệ với ông ta chỉ có một mình Tô Thần Quân.
"Hơn mười năm không thấy, quốc sư vẫn tốt chứ?"
Trông giọng nói của Tô Đình mang theo vài phần ý cười.
Vẻ mặt Quốc sư bình thản, nói ra: "Tình cảnh không tính là quá tốt."
Tô Đình ung dung nói ra: "Nghe nói trong Đại Chu, quốc sư cùng Nam Sơn tự minh tranh ám đấu, ở bên ngoài lại phải đọ sức cùng Huyền Thiên bộ, có thể nói là loạn trong giặc ngoài, quả thực tình cảnh không tốt... Bây giờ bên trong Đại Chu lại có ma hoạn, Thủ Chính Đạo Môn làm áp lực, để ngươi luôn luôn chú ý, đồng thời đưa tin về tông môn, gần đây càng cảm thấy lao lực quá độ nhỉ?"
Quốc sư thở ra một hơi, nói: "Để Nam Sơn tự cùng Huyền Thiên bộ trưởng thành, dẫn đến tình cảnh loạn trong giặc ngoài như bây giờ, là năm đó ta không thể kịp thời ngăn chặn hai nhà này, không trách được người khác."
Tô Đình cười nói: "Nhưng quốc sư có thể chèo chống hơn mười năm dưới nội ưu ngoại hoạn, đủ thấy bản lĩnh bất phàm. Chỉ là bây giờ ma hoạn lộ ra đầu mối, e rằng áp lực của quốc sư lại càng nặng."
Quốc sư dừng một chút, nói ra: "Tô Thần Quân muốn nói cái gì?"
Tô Đình nói ra: "Tô mỗ lần này rời núi, đã giúp ngươi hủy đi căn cơ của Ma Môn ở Trung Thổ."
Quốc sư nghe vậy, bỗng nhiên khẽ giật mình.
Mà trong tay người giấy lật một cái, lại có thêm bảy bản danh sách rơi trên mặt đất.
"Ma Môn ở Trung Thổ đã bị ta hủy đi, nhưng chưa thể một mẻ hốt gọn, còn có Ma đồ hành tẩu ở bên ngoài, danh sách ngay ở chỗ này."
Tô Đình chậm rãi nói ra: "Hôm nay danh sách cho ngươi, nhất định phải hết sức trừ sạch ma hoạn còn lại."
Sắc mặt quốc sư ngưng trọng, lấy danh sách qua rồi thi lễ nói: "Đa tạ Thần Quân tương trợ."
Tô Đình khoát tay nói ra: "Không cần phải nói những lời này, danh sách này không tính là bí mật, bản thần quân cũng không phải chỉ đưa cho mình ngươi, ngươi cũng có thể truyền cho Thủ Chính Đạo Môn, có lẽ đệ tử trong tông môn các ngươi cũng nên có một nhóm nhập thế lịch luyện rồi."
❖ ❖ ❖
Trong Nam Sơn tự.
Minh Thế Pháp Vương nhìn như trung niên, khoanh chân xếp bằng, chắp tay trước ngực, miệng tụng kinh ngôn.
Hơn mười năm trước, ông ta vẫn có diện mạo của một hòa thượng tuổi trẻ, bây giờ đã mặc cho thời gian tẩy lễ, diện mạo biến thành trung niên.
Nhưng cũng chính bởi vậy nên thoạt nhìn ông ta càng lộ ra uy nghiêm, càng thêm lộ ra trầm ổn.
"Cao nhân phương nào tới đây?"
Minh Thế Pháp Vương bỗng nhiên mở hai mắt ra, nói ra: "Còn mời hiện thân."
Lập tức một tờ giấy trắng nhẹ nhàng bay đến, rơi xuống đất hóa thành người.
Minh Thế Pháp Vương lộ ra dị sắc, nói ra: "Thuật Cắt Giấy Làm Ngựa? Nghe nói đây là bí thuật của Nguyên Phong Sơn, nổi danh cùng Vãi Đậu Thành Binh của Chính Tiên Đạo, người tới là vị đạo hữu nào của Nguyên Phong Sơn?"
Người giấy lên tiếng nói: "Nguyên Phong Sơn- Tô Đình."
Minh Thế Pháp Vương ngơ ngác một chút, vội đứng dậy, thi lễ nói: "Tiểu tăng tham kiến Tô Thần Quân."
Người giấy cười nói ra: "Không cần phải khách khí, ngươi tốt xấu gì cũng là nhân vật Tầng chín có thể so với Đạo gia ta, cao tăng Phật pháp, được tôn làm Pháp Vương, tuổi tác còn cao hơn ta, không cần đa lễ như vậy?"
Minh Thế Pháp Vương chắp tay trước ngực, nghiêm mặt nói: "Danh tiếng của Tô Thần Quân, tiểu tăng đã từng nghe qua, chỉ là không có duyên gặp mặt, lần này dù không thấy chân dung, nhưng có thể nói chuyện cùng Thần Quân, đã là vinh hạnh."
Người giấy chậm rãi nói ra: "Thật biết nói chuyện, khó trách được Phật tông Tây Thổ bổ nhiệm là người chủ sự truyền giáo vàoTrung Thổ."
Minh Thế Pháp Vương nói: "Thần Quân quá khen rồi."
Người giấy bình tĩnh nói: "Ngươi không cần khiêm tốn, bản thần quân cùng quốc sư của Ty Thiên Giám cũng coi như có mấy phần giao tình, biết được bản lĩnh của ông ta bất phàm, dù là tu vi đạo hạnh hay xử lý chuyện tình đều không phải thủ đoạn bình thường. Ngươi có thể tay không mà lên dưới tình thế xấu, sáng lập ra Nam Sơn tự, trong hơn mười năm ngắn ngủi đã khiến Nam Sơn tự có cùng đẳng cấp với Ty Thiên Giám, thật sự muốn luận ra thì năng lực của ngươi còn cao hơn quốc sư."
Minh Thế Pháp Vương thấp giọng nói: "Không dám, chỉ là lần này Thần Quân tới chơi, không biết là có chuyện gì sao?"
Tô Đình nghiêm nghị nói ra: "Ngươi chắc cũng biết được gần đây Trung Thổ xuất hiện ma đạo?"
Vẻ mặt Minh Thế Pháp Vương nghiêm túc, gật đầu nói: "Tiểu tăng biết được."
Tô Đình nói ra: "Huyền Sách đại pháp sư đã từng trấn thủ Địa Phủ, thanh trừ ma hoạn, khiến tam giới thanh bình, mà lần trước ta nhận lệnh lên phía bắc trảm ma, Phật tông Tây Thổ các ngươi cũng có tăng nhân tiến về trừ ma, đủ thấy Phật Môn cũng có lòng nhân thiện chính nghĩa, lúc trước lấy chuyện hàng yêu phục ma làm nhiệm vụ của mình... Cho nên lần này bản thần quân đến đây là để ngươi thanh trừ ma hoạn."
Minh Thế Pháp Vương nghe vậy, đáp: "Hàng yêu phục ma, chúng ta tự nhiên không thể đổ cho người khác, chỉ là ma hoạn ẩn nấp cực sâu, tiểu tăng cũng khó mà thanh trừ, không thể diệt tận."
Tô Đình bình tĩnh nói ra: "Ma Môn ở Trung Thổ đều đã bị hủy trong tay ta, lúc này ngươi chỉ cần loại bỏ tàn quân là đủ."
Minh Thế Pháp Vương không khỏi khẽ giật mình, chợt kịp phản ứng, lộ ra vẻ chấn kinh.
Ma Môn ở Trung Thổ ẩn nấp vô cùng sâu, bây giờ cũng đã có thành tựu, không thua gì một tông môn.
Bây giờ đã bị hủy bởi Tô Thần Quân?
Tuy nói Tô Thần Quân có bản lĩnh kinh thiên động địa, không ngờ ở nhân gian lại có thể trừ bỏ một tòa tông phái?
Mà Nam Sơn tự trong cảnh nội Trung Thổ, có vô số tăng chúng, vô số tín đồ, giờ phút này cũng không có một chút tin tức nào ruyền đến.
Cũng tức là nói, Tô Thần Quân vừa diệt đi Ma Môn cách đây không lâu.
"Nơi này có bảy bản danh sách, đại đa số đã bị ta giết chết, tàn quân còn lại, ngươi nhất thiết phải cố gắng thanh trừ."
"Tiểu tăng hiểu rõ, đa tạ Thần Quân ban công đức này."
"Không cần phải khách khí."
❖ ❖ ❖
Trong Huyền Thiên bộ.
Thịnh hội sắp bắt đầu.
Đây dù sao cũng là lần thứ nhất Huyền Thiên bộ tổ chức thịnh hội, ngay cả chủ Huyền Thiên bộ là nhân vật Tầng chín đều mười phần coi trọng chuyện này.
Chỉ là lần trước đã có loạn tượng, có người tu hành ngộ phục, chết ở trong kinh thành, đến nay vẫn không tìm được hung thủ, có thể nói là lòng người bàng hoàng.
Đồng thời, sau khi thiếu nữ kia ngộ phục, lại có hổ yêu cướp đoạt thi thể, lại vận dụng đại thần thông phá toái hư không, thong dong đào mệnh từ trong tay Đại Chân Nhân.
Gần đây xảy ra không ít chuyện, có ảnh hưởng không nhỏ đối với thịnh hội.
Chính là vì phòng ngừa ảnh hưởng càng lớn hơn, cho nên khi tiểu đạo sĩ kia cưỡi hổ rời đi, Huyền Thiên bộ kiêng kị với nhân vật có thể thi triển "Phá toái hư không", cho nên cũng không ngăn cản.
Dù trước đó mọi chuyện như thế nào, chỉ cần lúc này không xảy ra chuyện chính là tốt nhất.
Chủ Huyền Thiên bộ để tin tức trong tay xuống, nhẹ nhàng thở ra.
Hắn đã đạt được tin tức chính xác, biết được Ty Thiên Giám cùng Nam Sơn tự gần đây không tính toán ra tay đối với Huyền Thiên bộ, cũng không có ý đảo loạn lần thịnh hội này.
"Nếu Đại Chu bên kiatạm thời chưa có dấu hiệu xuất thủ, vậy thì là tốt nhất... Dù như thế nào, thịnh hội sắp bắt đầu, những chuyên còn lại để sau này lại nói." Chủ Huyền Thiên bộ thấp giọng lẩm bẩm.
"Chuyện này không thể được."
Đột nhiên có gió thổi tới, trong gió có tiếng nói truyền ra như vậy.
"Ai?" Chủ Huyền Thiên bộ lập tức kinh hãi.
"Là bản thần quân."
Gió thổi trang giấy, rơi xuống đất hóa thành người.
Chủ Huyền Thiên bộ run lên, vội thi lễ nói: "Tô Thần Quân."
Người giấy lạnh nhạt nói: "Trung Thổ sinh ra ma hoạn, chẳng những ở trong cảnh nội Đại Chu, mà còn có trong tân triều các ngươi... Tô mỗ mặc kệ hai triều mới cũ tranh chấp, cũng mặc kệ Huyền Thiên bộ cùng Ty Thiên Giám các ngươi tranh đấu, nhưng làm người tu hành đạo môn, trừ diệt ma hoạn chính là nhiệm vụ của mình, lần thịnh hội này tạm thời để sau, bản thần quân muốn ngươi triệu tập Huyền Thiên bộ, cố gắng thanh trừ ma hoạn."
Chủ Huyền Thiên bộ nghe vậy, ngơ ngác một chút.
Tô Đình lại không để ý tới, ném ra bảy bản danh sách.
"Đây là danh sách, tuyệt đại bộ phận đã bị bản thần quân trừ bỏ."
Người giấy chậm rãi nói ra: " Bảy bản danh sách này, bản thần quân đã giao cho Ty Thiên Giám cùng Nam Sơn tự, bọn hắn sẽ dốc hết sức thanh trừ ma hoạn, gần đây sẽ không ra tay với Huyền Thiên bộ, nhưng còn lại rất nhiều cá lọt lưới, có không ít kẻ ở trong cảnh nội thuộc Huyền Thiên bộ ngươi, hiện tại trong kinh thành cũng có không dưới hai mươi người, ma loại cấp độ Thượng Nhân cảnh đã vượt qua năm người... Ngươi cũng chỉ cần mau chóng loại trừ bọn hắn, không được trì hoãn."
Chủ Huyền Thiên bộ chần chừ một lúc, rốt cục thi lễ nói: "Vãn bối hiểu rõ."
Gió xanh lại lần nữa thổi ra.
Người giấy bay ra ngoài cửa sổ.
Chủ Huyền Thiên bộ thấy hung tinh kia đã đi xa, không khỏi nhẹ nhàng thở ra, tiện tay lật ra danh sách, lại lộ ra vẻ kinh ngạc.
Trên danh sách, có mấy cái tên quen thuộc.
Đây vốn là người trẻ tuổi hết sức xuất sắc tham gia thịnh hội.
Ví dụ như Tống Tân An này chính là có tư cách tranh đoạt vị trí đứng đầu.
"Hắn cũng là hạng người nhập ma?"
Trong lòng Huyền Thiên bộ lập tức chìm xuống.
Trong lúc bất tri bất giác, ma hoạn trong cảnh nội tân triều đã phát triển lớn mạnh đến tình trạng làm cho lòng người kinh hãi.
Kẻ già cả cũng không thiếu người nhập ma, chân chính khiến hắn cảm thấy kinh hãi là thế hệ trẻ tuổi.
Nhìn từ danh sách trên này, đã có không ít hậu bối xuất sắc lặng yên rơi vào ma đạo.
Nhưng liên quan tới việc này, đến nay Huyền Thiên bộ cũng không biết được.
Đợi thêm mấy năm, người tu hành trong cảnh nội tân triều chẳng phải đều thành đồ chúng ma đạo?