← Quay lại trang sách

Chương 826 Tô Đình bị thương nặng

Ầm ầm!

Ma thân ngàn trượng đánh xuống một quyền!

Trước quyền diện, không khí không kịp rẽ ra, bị đánh thành sóng khí không màu dùng mắt trần cũng có thể thấy, tựa như hư không bị bóp méo.

Mà gò núi nơi Tô Đình đang đứng, trong vòng ba trăm trượng, cây cối bị sóng khí hút lên, tính cả nham thạch đều bắn bay ra ngoài.

Chợt có một quyền đánh vào gò núi.

Gò núi ầm ầm vỡ vụn!

Vô số nham thạch nổ tung, khối to như căn phòng, lại có hạt nhỏ như hạt cát, bắn ra tung tóe.

Nhất là khu vực ở trước quyền diện.

Cát đá còn nhanh hơn so với mũi tên, thậm chí xuyên thủng một ngọn núi phía trước, đánh cho đỉnh núi kia thủng trăm ngàn lỗ, sau đó ầm ầm sụp đổ, cảnh tượng kinh thiên động địa.

"Tô Đình!"

Trọng Diễm Ma Tôn bỗng nhiên kêu lên đầy tức giận, trên gương mặt dữ tợn đầy sát cơ.

Dưới một quyền này của hắn, gò núi mà Tô Đình đứng đã hoàn toàn vỡ vụn.

Mà Tô Đình nhỏ bé như tro bụi, theo đạo lý thì cũng sẽ bị tiêu diệt.

Nhưng lại có một chút cảm giác nhói nhói, từ bàn tay của Ma Tôn đâm vào làn da có thể cứng rắn so với thần thiết, rồi lọt vào huyết nhục, không ngừng xâm nhập.

Một quyền này của hắn như là một vũ phu, một quyền đánh vào mũi nhọn của một cây cương châm dài nhỏ, bị kim nhọn đâm vào người.

Nhưng cái này so với kim nhọn lại càng khiến người ta cảm thấy kinh hãi.

Bởi vì châm mang này xuyên qua quyền chưởng, xuyên qua cổ tay, lan đến cánh tay.

❖ ❖ ❖

Trong cánh tay ma.

Tay trái Tô Đình cầm đao, tay phải ngưng tụ thành một chưởng Ngũ Hành tiên thuật.

Trên người hắn mặc thần giáp, nở rộ ra thần quang, thần đao lạnh thấu xương, chưởng uy vô tận.

Hắn ý thức được đao quang tăng vọt thì trở nên phù phiếm, không thể trảm phá ma thân.

Sau đó hắn cũng ý thức được tác dụng của thần đao cô đọng cùng chưởng lực ngưng thực.

Dù ma thân cao ngàn trượng, tựa như có thể chống trời đạp đất, mà bản thân hắn so sánh thì nhỏ bé giống như sâu kiến vậy, nhưng nếu bản thân hắn trở nên ngưng thực, như vậy coi như một cây kim.

Lưỡi đao càng mảnh sẽ càng lăng lệ.

Cây kim càng nhỏ sẽ càng sắc bén.

Nhưng muốn làm đến mức này thì bản thân cũng cần đủ mạnh, nếu không thì chính là lấy trứng chọi đá.

Tay trái hắn vận dụng thần đao, tay phải thi triển một chưởng Ngũ Hành tiên thuật, coi bản thân làm mũi nhọn, đâm vào cánh tay Cự Ma.

Thân thể Cự Ma tựa như thần thiết.

Nhưng Tô Đình lại có thể xuyên thấu thần thiết.

Thế là hắn đâm vào cánh tay Cự Ma, lướt đi trong huyết nhục gân cốt.

❖ ❖ ❖

"A!"

Trọng Diễm Ma Tôn chần chờ một chớp mắt, rốt cục buông lỏng cánh tay phải, cánh tay trái thành đao, bổ xuống.

Chỉ thấy cánh tay phải của hắt đứt từ khuỷu tay.

Ma huyết phun ra, tựa như mưa to gió lớn.

Một đoạn cánh tay lập tức rớt xuống.

Nhưng trong cánh tay không có Tô Đình.

Chỉ vì khi hắn chặt đứt cánh tay phải đã chần chờ một chớp mắt, lúc buông lỏng ra, Tô Đình đã cố gắng xuyên qua khuỷu tay.

Giờ phút này hắn trảm xuống khuỷu tay, chặt đứt cánh tay thì đã chậm.

"Hỗn trướng!"

Trọng Diễm Ma Tôn không dám chần chờ nữa.

Giờ phút này Tô Đình đã xuyên thẳng từ cánh tay hắn, phong mang đâm thẳng tới trái tim, thậm chí muốn đâm thủng đầu của hắn.

Hắn nhấc cánh tay trái, xẹt qua bả vai cánh tay phải.

Nửa cánh tay phải còn sót lại cũng đứt.

Ma huyết phun ra!

Tô Đình chính là ở trong ma huyết này, đúng là từ vết thương ở bả vai hắn giết vào.

Tựa như một thanh cương đao, lại từ vết thương ở bả vai hắn, trực tiếp thọc vào.

Trọng Diễm Ma Tôn ngang nhiên gào thét, ngửa mặt lên trời gào thét.

Ma thân chỉ một thoáng đã thu nhỏ.

"Khóa Thần Trận!"

❖ ❖ ❖

Tô Đình xuyên qua ma thân.

Hắn lấy Trấn Ngục thần đao, cùng một chưởng Ngũ Hành tiên thuật, tùy ý tung hoành trong cơ thể Ma Tôn, chém ra vô số huyết nhục, chặt đứt vô số gân mạch, thậm chí chặt đứt xương cốt, xông về phía vị trí trái tim.

Nhưng đúng vào lúc này, trong lòng của hắn lại run lên.

"Cái gì?"

Trong lòng Tô Đình bỗng nhiên báo động, chia sang hai bên trái phải.

Huyết nhục hơn mười trượng quanh người đều nổ tung, biến thành một mảnh trống rỗng.

Mà sắc mặt của hắn lại càng ngưng trọng.

Hắn phát hiên ra trong ma thân dường như có một tầng biến hóa cực kỳ cổ quái.

"Khốn trận?"

"Sát trận?"

Ánh mắt Tô Đình ngưng trọng.

❖ ❖ ❖

"Tô Đình!"

Trọng Diễm Ma Tôn lạnh giọng nói: "Ngươi cho rằng ngươi chui vào thân thể bản tôn, bản tôn cũng chỉ có thể mặc ngươi xông loạn sao? Đây là Tỏa Thần trận, lấy ngũ tạng lục phủ của bản tôn làm căn cơ, lấy gân lạc huyết nhục để biến hóa, hình thành đại trận... Sau trận này, nhục thân của bản tôn không còn, sẽ tiêu vong, nhưng ngươi cũng tiêu vong theo."

Hắn nắm chặt cánh tay trái, vỗ mạnh vào ngực.

Oanh!

Tạng phủ lệch vị trí!

Tô Đình ở bên trong chỉ cảm thấy chấn động, sắc mặt liên tục thay đổi.

"Tên này muốn tự hủy nhục thân, kéo ta chôn cùng?"

Tay trái Tô Đình cầm đao, ánh mắt lấp lóe, trầm giọng nói: " Bản tôn của hắn trước đó đã chia ra làm ba, bộ thân thể này coi như bị hủy đi, hắn còn có hai cái mạng... Tô mỗ mới có một mạng, thế này cũng không có lời."

Nghĩ tới đây, Tô Đình chau mày, thầm nghĩ: "Trong lòng vẫn đang báo động."

Nghĩ như vậy, Tô Đình sờ lên cằm, cắn chót lưỡi, phun ra một ngụm máu tươi.

Hắn vẩy máu tươi vào trên người mình, thu thần giáp vào một góc.

Sau đó hắn lại kéo tóc trên đầu hơi loạn một chút.

Tay phải hắn thu lại tiên thuật, gãy một chút.

"Bị thương thật nặng."

Hắn thở dài lẩm bẩm một tiếng như vậy.

❖ ❖ ❖

Trọng Diễm Ma Tôn lại đánh một quyền vào trong cơ thể mình.

Ngũ tạng lục phủ của hắn đều lệch vị trí, hơn nữa bên trong huyết khí vận chuyển, lại thành một tòa đại trận.

Tòa đại trận này đủ để nhốt một Tiên gia trong cơ thể mà không thể thoát ly.

"Tô Thần Quân, ngươi xem như họa lớn trong lòng ma tông ta."

Trọng Diễm Ma Tôn trầm giọng nói: "Ngươi dù chưa đắc đạo thành tiên, bản lĩnh lại không kém tiên thần, lần trước ở Bắc Vực, liên tiếp có mấy vị Ma Tôn mất mạng trong tay ngươi, thậm chí ngay cả Cổ Thiên Ma Tôn đều bị ngươi làm hại, bây giờ bản tôn dùng ma thân này đổi lấy một mạng của ngươi, cũng không tính thua lỗ... Hôm nay ngươi chết, ngày sau hai ma thân khác của bản tôn nhất định nhổ tận gốc truyền thừa của ngươi."

Nói đến đây, chỉ thấy Ma Tôn ngửa mặt nhìn trời, chợt quát một tiếng, truyền khắp ngàn dặm.

Ầm ầm!

Chỉ thấy Ma Tôn như người khổng lồ này bắt đầu co rụt lại, giống như sơn nhạc hướng đổ sụp!

Càng là sụp đổ vào bên trong lại càng là nhỏ bé.

Chỉ trong nháy mắt, đã thấy cỗ ma thân này co lại thành một viên thịt mười trượng.

Ầm ầm vỡ vụn!

Viên thịt bỗng nhiên nổ tung!

Huyết nhục vẩy ra!

Ma diễm đột nhiên nổi lên!

Tất cả huyết nhục vừa nổ tung kia đều bị chôn vùi!

Một bộ ma thân của Trọng Diễm Ma Tôn cứ thế hôi phi yên diệt!

Mà tất cả bên trong ma thân cũng đều hôi phi yên diệt!

❖ ❖ ❖

Động tĩnh bên này hấp dẫn vô số ánh mắt.

Tiên thần các phương đều chú ý tới đây.

Trọng Diễm Ma Tôn tuy là một bộ ma thân, nhưng lại không thua gì hổ yêu là Yêu Tiên lúc trước.

Tô Đình tự chui đầu vào lưới, bị Trọng Diễm Ma Tôn dùng khóa thần trận vây khốn, lại tự hủy ma thân, sợ là khó mà sống sót.

Nhưng lúc này, lại nghe được nơi Trọng Diễm Ma Tôn vỡ vụn có một tiếng ho khan hư nhược vang lên.

"Bị thương thật nặng."

Tô Đình thở dốc bất định, cánh tay phải gần như bị bẻ gãy, trái cánh tay che ngực.

Tóc tai hắn tán loạn, toàn thân đẫm máu.

Thần giáp trên người hắn tàn tạ không chịu nổi, thậm chí không che đậy được toàn thân.

Hắn ho hai tiếng, ho ra máu nữa, thở dốc nói: "Lúc này thua thiệt lớn."

Hắn lau khóe miệng, nhìn về phía trưởng lão Ma tông bỏ chạy kia, mắng: "Muốn đào mệnh? Hôm nay bản thần quân phải đoạn chặt đứt truyền thừa của ma đầu kia, mới có thể giảit mối hận trong lòng..."