Chương 829 Tông chủ ma đạo Tô Quan Nhi!
Người tới có diện mạo như thanh niên, thân mặc trường bào màu đen nhạt, chắp hai tay sau lưng, thần sắc khoan thai.
Trên diện mạo của hắn ta, ngươi có thể nhìn ra mấy phần ý cười ôn hòa.
Nhưng ngươi không nhìn ra một chút khí tức âm lệ ngoan độc.
Nhưng hắn ta lại là ma đầu lớn nhất đương thời.
Tông chủ ma đạo- Tô Quan Nhi!
"Bố cục này vốn là bản tọa bày ra, sao lại không thể là bản tọa?"
Tô Quan Nhi chậm rãi nói ra: "Ma Môn ở Trung Thổ thành lập, cũng là bản tọa âm thầm tương trợ một thanh. Trước đây không lâu, ngươi diệt trừ Ma Môn ở Trung Thổ, bản tọa cũng có thể suy đoán, bây giờ ngươi đã đến bước quan trọng đắc đạo thành tiên, cho nên muốn dẹp bỏ sạch sẽ tất cả trở ngại."
Hắn ta chắp hai tay sau lưng, chầm chậm đi về phía trước, nói ra: "Mà mặt nạ rơi vào trong tay Ma Môn ở Trung Thổ chính là từ trên người ngươi rơi xuống đi, ngươi khó tránh khỏi sẽ bị một hai phần tội lỗi liên quan đến. Thế nhưng lấy tính tình của ngươi, không cam lòng thua kém Cát Chính Hiên, nhất định trong vòng hai năm gần đây sẽ diệt đi Ma Môn ở Trung Thổ, vì con đường đắc đạo thành tiên của tự thân, thanh trừ hết tất cả chướng ngại."
Tô Đình thở dài một tiếng, nói ra: "Không hổ là người nhà lão Tô chúng ta, tính toán thật chuẩn."
Tô Quan Nhi cười ha ha, nói ra: "Ngươi không cần nhận thân, bản tọa xuất thân từ bộ lạc phương bắc, ba chữ Tô Quan Nhi chỉ là âm đọc văn tự tương tự cùng Trung Thổ thôi... Lần này ngươi không trốn thoát được đâu."
Tô Đình thở ra một hơi, nói ra: "Ma Môn ở Trung Thổ là ngươi bày ra, nhưng ngươi đều chỉ vì để ma đạo mọc rễ mầm ở Trung Thổ, không phải là vì Tô mỗ à? Nhưng Tô mỗ diệt trừ Ma Môn ở Trung Thổ, ngươi có thể dựa thế, bày ra ván này, cũng thật là khiến người ta ngoài ý muốn."
Trong chớp mắt, hắn đã hiểu rõ rất nhiều.
Tô Quan Nhi tương trợ Ma Môn ở Trung Thổ thành lập, tự nhiên không phải là vì lấy ra làm mồi dụ, dùng đó để câu Tô Đình, mà là chân chính muốn để ma đạo xâm nhập vào Trung Thổ.
Sáng lập Ma Môn ở Trung Thổ, dùng mặt nạ mà Tô Đình mất đi, chính là một thời cơ cực lớn.
Mà Ma Môn ở Trung Thổ sáng lập hơn mười năm cũng không che diệt, theo đạo lý nói sẽ từng bước lan xa.
Chỉ là Tô Đình rốt cục vẫn rời đi Nguyên Phong Sơn, xuất thủ trảm ma.
Nhìn khắp nhân thế đương thời, cũng chỉ Tô Đình là có lực lượng so với tiên thần nhân vật mà có thể hạ mình ra vẻ tiểu bối, ẩn vào Ma Môn ở Trung Thổ... Nhưng cũng chính vì như thế, có thể tuỳ tiện diệt trừ Ma Môn ở Trung Thổ.
Đổi lại những cao nhân khác, cho dù có tính toán này, cũng chưa chắc nguyện ý hạ mình, bái nhập Ma Môn.
Tô Quan Nhi bày cục là sau khi Tô Đình diệt trừ Ma Môn ở Trung Thổ.
Từ tình hình này đến xem, vị chủ Ma tông ở Bắc Vực này bày ra cục là khi Ty Thiên Giám truyền tin tức kia đi.
Mười ba Thượng Nhân thuộc Ma Môn ở Trung Thổ, dẫn đầu hơn sáu mươi ma đạo đồ chúng lên phía bắc, lại có Ma tông ở Bắc Vực ở đây tiếp dẫn, vượt ra chưởng khống của Ty Thiên Giám.
Mà Tô Đình hắn nhất định phải triệt để diệt trừ Ma Môn ở Trung Thổ, cũng sẽ không ngồi yên không để ý đến.
Cho nên lần này hắn lên phía bắc chính là trong dự liệu của Tô Quan Nhi.
"Ngài cũng thật sự là chú ý cẩn thận."
Tô Đình thở thật dài một tiếng, nói ra: "Dẫn ta tới, dùng Trọng Diễm Ma Tôn tới làm kẻ chết thay, là vì tiêu hao ta sao?"
Tô Quan Nhi cười nói ra: "Hai lần trước ngươi xuất thủ, đấu cùng Khuê Mộc Lang đến kiệt lực, ỷ vào bảo vật để chém giết hắn, mà sau đó tranh đấu cùng hổ yêu, cũng cùng nó hao tổn đến tình trạng kiệt lực... Bản tọa vẫn chú ý cẩn thận cho thỏa đáng, miễn cho bố trí một trận, ngược lại chính mình lại ngã xuống theo."
Tô Đình hỏi: "Nếu như sau khi ta diệt Trọng Diễm Ma Tôn, không có truy sát vị Trưởng lão Ma tông này thì sao?"
Tô Quan Nhi bình thản nói ra: "Thanh niên họ Lục khi nãy kia, trên người hắn có chí cao truyền thừa Ma Môn ở Trung Thổ, bản tọa tự nhiên sẽ để ngươi biết được, hắn có thể làm cho Ma Môn ở Trung Thổ sau này tro tàn lại cháy... Ngươi có thể buông tha vị trưởng lão này, nhưng không cho phép người thanh niên này thoát đi, như vậy ngươi tự nhiên sẽ tới chỗ này."
Hắn ta chắp hai tay sau lưng, nói ra: "Bản tọa đợi ngươi đã lâu, nhưng xét thấy ngươi luôn luôn cáo già, giỏi diễn kịch, phòng ngừa sai lầm, mới khiến cho người thanh niên này thử ngươi một lần."
Tô Đình bất đắc dĩ nói ra: "Ta rõ ràng đã mượn sức hắn, khôi phục mấy phần sinh cơ, ngươi lại xuất hiện."
Tô Quan Nhi nói ra: "Chính là bởi vậy bản tọa mới có thể kết luận rằng ngươi đã dầu hết đèn tắt, mới có thể mượn huyết khí của hắn để khôi phục tự thân.
Giả sử như ngươi gọn gàng mà linh hoạt tru sát hắn, bản tọa còn phải cân nhắc xem có nên hiện thân không."
Tô Đình ngồi liệt xuống, tự giễu nói ra: "Xem ra vẫn là lão ma ngàn năm như ngươi cáo già hơn một chút, thật sự là cẩn thận đến cực điểm."
Tô Quan Nhi cười nói: "Dù sao ngươi không phải hậu bối bình thường, tự nhiên phải chú ý cẩn thận, mà bản tọa cũng chính là dựa vào bốn chữ chú ý cẩn thận, mới có thể cầu sinh trong kẽ hở từ tam giới lục đạo, đến nay chưa diệt."
Trong ngữ khí của Tô Đình đầy thâm ý, nói ra: "Chú ý cẩn thận như ngươi, cũng có thể hiện thân trong nhân gian, xuất hiện ở chỗ giao giới giữa Trung Thổ cùng Bắc Vực. Mà ngươi làm tông chủ ma đạo khiến tam giới lục đạo không dung, lại không vội mà chấm dứt tính mạng của ta, không nghĩ lấy chiến quyết, bởi vậy có thể thấy được nội tình vẫn rất sâu."
Tô Quan Nhi chỉ chỉ trên trời.
Tô Đình nhìn thoáng qua, thở ra một hơi.
Đêm không thấy tinh quang chiếu rọi.
Ban ngày không thấy ánh mặt trời chiếu rọi.
Xem ra chư thiên chính thần cũng có chút thất trách.
"Trong nhân gian, bản tọa tự nhiên không dám tùy tiện động thủ, nếu không thì sẽ thu hút ánh mắt của chư thiên chính thần."
Tô Quan Nhi cười nói ra: "Nhưng nơi đây tinh quang không đến, ánh nắng không đến, chư thiên tiên thần cũng không thể nhìn tới chỗ đây... Đương nhiên, chờ bản tọa chém giết được ngươi, có lẽ chín là lúc ánh mặt trời chiếu sáng ở đây."
Tô Đình ngồi dưới đất, thở dài nói ra: "Vốn tưởng rằng hơn mười năm không thấy, chư thiên tiên thần sớm đã đánh tan thành kiến đối với Tô mỗ, không ngờ vẫn là như trước... Mượn đao giết người, ngươi lại nguyện ý làm một thanh đao này."
Tô Quan Nhi nói ra: "Ngươi phải biết rằng lòng muốn giết ngươi của bản tọa vô cùng kiên định."
Tô Đình chậm rãi nói ra: "Ngươi giết ta xong, chư thiên tiên thần sẽ không bỏ qua cơ hội này, ngươi có thể trốn được sao? Bọn hắn diệt sát ngươi xong, công đức vô lượng, mà lần mượn đao giết người này cũng đã thành việc nhỏ."
Tô Quan Nhi chắp hai tay sau lưng, nói ra: "Đã bản tọa tới, tự nhiên là vì bản tọa đã tính toán, ngươi không cần phải lo lắng. Nhưng sắp đến giờ phút này, bản tọa muốn giết ngươi lại không mãnh liệt bằng dĩ vãng."
Tô Đình sờ lên cằm, nói ra: "Ngươi muốn độ ta nhập ma?"
Tô Quan Nhi nói ra: "Trong tiên tông Đạo môn, trong thế hệ trẻ tuổi, ngươi là người kinh tài tuyệt diễm nhất có thể so sánh cùng trích tiên Cát Chính Hiên, nếu như có thể vào Ma tông... Sau này Ma tông ta giương danh sẽ vô cùng thông thuận."
Tô Đình cười đắc ý, nói ra: "Ngươi đúng là để mắt ta."
Tô Quan Nhi nói ra: "Thân ngươi trong đạo môn, thế nhưng tiên thần đạo môn lại đều muốn giết ngươi, tại sao phải khổ như vậy đâu? Chính đạo đã không chứa nổi ngươi, vì sao không vào ma đạo, bỏ qua tất cả lễ nghi quy củ, đạo đức trói buộc, tất cả mọi thứ tùy tâm sở dục, không có bất kỳ câu thúc gì, chẳng lẽ không phải tự do tự tại?"
Hắn ta vươn tay ra, nhìn về phía Tô Đình, chậm rãi nói ra: "Ngươi cùng Cát Chính Hiên minh tranh ám đấu, không bằng xé rách mặt mũi, chân chân chính chính trở thành sinh tử đại địch, nhất quyết cao thấp!"
Tô Đình không có nửa điểm do dự, rất sảng khoái gật đầu, nói ra: "Tốt, Tô mỗ hôm nay nhập ma."
Tô Quan Nhi thở dài một tiếng, trong tay lật một cái, hóa thành một ma ấn, nện xuống dưới.
"Tiểu tử, ngươi đáp ứng quá sảng khoái."