Chương 830 Ma trận tru tiên
Ma ấn ầm ầm đánh xuống!
Phạm vi ngàn trượng đều sụp đổ xuống!
Nham thạch, cỏ cây, dòng nước, đều hóa thành hư vô!
Mà Tô Đình ở trong đó dường như cũng bị đánh thành tro tàn.
"Quả nhiên, tiểu tử ngươi cũng không dễ giết."
Tô Quan Nhi chắp hai tay sau lưng, không có vẻ ngoài ý muốn gì, chậm rãi nói ra: "Trong phạm vi ngàn dặm, bản tọa đã bày ra ma trận, tiên thần các phương cũng làm như không thấy động tĩnh nơi đây... Dù ngươi ở lúc toàn thịnh, hôm nay cũng trốn không thoát, huống chi ngươi cùng Trọng Diễm Ma Tôn đấu thắng một trận, dù không bị thương nặng như ngươi biểu hiện ra, nhưng ít ra hao tổn không nhỏ."
Hắn ta nhìn chung quanh một lần, nói ra: "Bản tọa có chuẩn bị mà đến, tính toán cho ngươi, giờ khắc này, ngươi trải qua một trận ác đấu, pháp lực hao tổn, cũng đã mệt mỏi, lại không tránh khỏi bị tổn thương, nếu như ở cục diện như vậy mà bản tọa cũng không bắt được ngươi thì cũng không xứng làm tông chủ ma tông."
Ở phía trước cách đó hơn trăm trượng, dưới bùn đất có một nắm tay ló ra.
Thiếu niên kia từ dưới đất giãy dụa nhô ra xuất hiện, toàn thân bụi đất, vô cùng chật vật, giống như bị chôn ở dưới thổ địa.
Nhưng Tô Quan Nhi nhìn ra được, Tô Đình là hóa thân thành khí Ngũ Hành, dung nhập vào đại địa, tránh khỏi một ma ấn kia.
Giờ khắc này, hắn lại ngưng tụ khí Ngũ Hành lại, hóa thành bản thân.
Đây cũng là thân bất tử của Tô Đình, giống như là thân thể thể Lôi Hỏa lúc trước.
Nhưng Tô Đình ngưng tựu đạo ý, Ngũ Hành gồm nhiều mặt, có thể tùy ý chuyển hóa, trải qua hơn mười năm bế quan tu luyện, hắn sớm đã có thể để khiến thân bất tử của mình chân chính đạt tới tình trạng thiên biến vạn hóa.
"Quả nhiên là lão ma ngàn năm, hoàn toàn không nói đạo nghĩa."
Tô Đình mười phần bất đắc dĩ, dáng vẻ vô cùng đau lòng nói: "Lão tử không muốn nhập ma, ngươi khẳng định giết ta, lão tử đồng ứng nhập ma, thế mà ngươi còn muốn giết ta, còn nói đạo lý hay không thế?"
Vẻ mặt Tô Quan Nhi nghiêm nghị, nói ra: "Nói với ngươi lâu như vậy, chẳng qua là vì để ngươi hết hi vọng đối với chính đạo, vào ma đạo ta, lúc này ngươi đến chết vẫn không đổi, đã như vậy thì đành phải tiễn ngươi lên đường."
Hắn ta dựng thẳng chỉ thành kiếm, chém tới.
Tô Đình hóa thân thành hồng quang, tránh đi một kiếm này.
"Pháp thuật ma đạo của ta cũng có bản lĩnh để ngươi hôi phi yên diệt, hồn phách cũng không thể lưu giữ."
Tô Quan Nhi đạp chân xuống, nói: "Ngươi nhất định phải chết!"
Đại địa ầm ầm bắn lên!
Chỉ thấy dưới chân Tô Đình bắn ra vô số gai đất, tựa như vô số phi kiếm, từ phía dưới mặt đất, phá đất chui lên.
"Biến!"
Tô Đình ngưng tụ thành pháp lực, bảo vệ dưới chân.
Nhưng màn chắn pháp lực dưới vô số phi kiếm bằng bùn đất này lại mỏng như trang giấy vậy, không có một chút lực lượng chống cự nào.
Bên dưới có vô số phi kiếm bằng bùn đất đâm xuyên từ chân Tô Đình lên, khiến thân thể hắn thủng trăm ngàn lỗ.
Oanh!
Thân thể Tô Đình hóa thành Lôi Hỏa, bay tới không trung, một lần nữa ngưng tụ.
Hắn ngưng tụ ra thân thể, nhưng sắc mặt so với vừa rồi đã tái nhợt, khí tức uể oải, hiển nhiên là bị hao tổn không nhỏ.
Mặc dù hắn có thân bất tử, nhưng khi nãy trong phi kiếm bằng bùn đất đâm tới đúng là kèm theo ma khí xâm nhiễm bản thân, cho dù là Tô Đình cũng chỉ có thể bỏ qua một bộ phận, lại dùng pháp lực trùng tạo.
" Ma công thật huyền diệu."
"Nếu ngươi muốn học, bản tọa có thể truyền cho ngươi."
"Miễn đi, ma công của tôn giá đúng là huyền diệu, nhưng so với đạo ý mà bản thần quân ngưng tụ thì còn kém rất nhiều."
Trong lòng Tô Đình hiểu rõ, Tô Quan Nhi lấy ma khí xâm nhập Ngũ Hành,chính là hóa thành ma công, từ đó chưởng khống, cách này có chút tương tự như hắn ngưng tụ thành đạo ý.
Nhưng hắn có thể tùy ý chuyển hóa pháp lực thành Ngũ Hành, mà hạng người ma đạo còn phải xâm nhập vào Ngũ Hành mới có thể biến hoá để bản thân sử dụng.
Lúc này Tô Quan Nhi rót ma khí vào trong đất là có thể điều khiển bùn đất, nếu như hắn ta rót ma khí vào trong lửa, là có thể hóa thành Ma Hỏa, từ đó chưởng khống.
Pháp thuật này có thể tính là rất ảo diệu, chí ít trong số những cao nhân ma đạo mà Tô Đình gặp qua, cũng chỉ có Tô Quan Nhi mới đạt tới trình độ này.
"Không hổ là tông chủ ma tông."
Tô Đình niệm một tiếng như vậy, thần giáp không trọn vẹn trên người đột nhiên lan ra, bao lấy toàn thân.
Thần giáp đen nhánh, nhưng kim quang lấp lóe, uy thế lẫm liệt.
Tay trái hắn cầm đao,
Tay phải đeo lên một bộ pháp bảo, ngũ sắc tiên quang cùng phát.
Khí tức của hắn đột nhiên tăng vọt đến lúc toàn thịnh, so với lúc trước đấu pháp cùng Trọng Diễm Ma Tôn muốn mạnh hơn ba phần.
❖ ❖ ❖
Nhìn tình trạng Tô Đình trước mắt dường như một vị tiên thần, vị tông chủ Ma tông kia cũng không khỏi nhíu chặt lông mày.
Tô Đình này có tốc độ tăng tiến tu vi thật sự nhanh đến mức kinh thế hãi tục.
Chỉ mới hơn mười năm không thấy, sớm đã không cùng một cấp độ so với Vô Địch Thần Quân lúc trước lên phía bắc trảm ma.
"Chưa đắc đạo mà lại có thể so với tiên thần."
Tô Quan Nhi trầm giọng nói: "Nếu ngươi đắc đạo, chính là bản tọa cũng không chắc có thể tru sát ngươi... Chính bởi vậy mới muốn bày cục ở đây, tru sát ngươi trước khi ngươi thành tiên, hiện tại mới thấy bản tọa vẫn có dự kiến trước."
Tô Đình lau đi tơ máu nơi khóe miệng, nói ra: "Cũng không thấy gì mà."
Tô Quan Nhi giơ cao tay phải rồi kéo mạnh xuống.
Ầm ầm!
Thiên khung tựa hồ sụp đổ xuống dưới!
"Ngươi chưa đắc đạo, nhưng đã ác đấu một phen cùng Trọng Diễm Ma Tôn, còn có thể giấu kín mấy phần, có thể thấy được ngươi sớm có tính toán."
Tô Quan Nhi nhìn khí tức của Tô Đình ngút trời, nói ra: "Ngươi ra vẻ sắp chết, đúng là đã lừa gạt được bản tọa, nhưng thế thì sao? Ngươi có biết hôm nay bố trí, bản tọa dựa theo cấp độ gì không?"
Tô Đình thở sâu, nói ra: "Cấp độ gì?"
Tô Quan Nhi trầm giọng nói: "Dưới Chân Tiên, dù là ai cũng không thể sống sót!"
Hắn ta vồ tới, lập tức khiến thiên địa biến sắc!
Ầm ầm!
Trong phạm vi trăm ngàn dặm, trời đất sụp đổ!
Càn khôn biến sắc, hư không vặn vẹo!
Dưới uy thế này, dù là Tán Tiên đỉnh phong như Chính Nhất, như Cát Chính Hiên, như Hồng Y, như Trọng Diễm Ma Tôn, như Cổ Thiên Ma Tôn đều khó mà sống sót!
Chỉ có Chân Tiên mới có thể chống cự được!
Mà Tô Đình chưa đắc đạo thành tiên, cho dù có lực lượng so với tiên thần, nhưng dù sao vẫn không phải tiên thần!
"Tô Đình!"
Tô Quan Nhi trầm giọng quát: "Ngươi chưa đắc đạo, bản tọa dùng tu vi tiên cảnh đỉnh phong đối phó ngươi, hôm nay ngươi có thể nhắm mắt!"
Vừa dứt tiếng, ma trận bên dưới đã sụp đổ.
Tựa như thiên địa sụp đổ!
Vô số ma đạo pháp thuật chôn giấu từ bên trong hư không, từ trên bầu trời, từ phía mặt đất, bỗng nhiên bắn ra!
Đây không đơn thuần là hư không vỡ vụn, ma trận sụp đổ giống như trăm ngàn đạo có thể tiên thuật cùng nhau nện tới!
"Chuẩn bị nhiều ngày, hôm nay thành công!"
"Tô Đình, ngươi an tâm lên đường!"
❖ ❖ ❖
Động tĩnh hết sức to lớn, chấn động bốn phương tám hướng, kinh động tam giới lục đạo.
Trên Thiên Đình.
Nhãn Thần tướng trợn mắt há mồm.
" Ma trận thật kinh người."
"Trận này bao trùm ngàn dặm."
"Trong ngàn dặm, dù là tiên thần cũng khó sống sót."
"Tông chủ ma đạo Tô Quan Nhi, lần này thật sự là thủ bút thật lớn..."
Trong lòng Yến Nhàn lo sợ, vội báo việc này cho Thiên Đế.
❖ ❖ ❖
Trong Thủ Chính Đạo Môn.
"Tông chủ Ma đạo?"
Chính Nhất lập tức vung tay áo, hóa thành một đạo lưu quang, bay về phía phương bắc.
Hắn đã sớm biết, Tô Đình ác đấu cùng Ma Tôn.
Nhưng Ma Tôn đã bị Tô Đình đánh bại.
Đây là tiến hành trảm ma, hơn nữa đạo hạnh của Tô Đình bị giới hạn, dù thuộc về đấu pháp vượt ra khỏi giới hạn Nhân Gian, nhưng cũng không thể trị tội Tô Đình.
Nhưng lúc này giờ phút này, động tĩnh so với lúc trước đã lớn hơn vô số.
Mà bên trong càng có khí tức của tông chủ ma đạo- Tô Quan Nhi.
Động tĩnh to lớn như thế, chính là ngay cả vị Địa Tiên này của Thủ Chính Đạo Môn cũng không ngồi yên.
❖ ❖ ❖
Trong Chính Tiên Đạo.
Cát Chính Hiên có cảm giác tim đập nhanh.
"Ma trận sụp đổ?"
"Bố trí thật kinh người."
"Nếu là một năm trước, tiểu đạo cũng chưa chắc có thể sống sót khi ở trong đó."
"Nhưng đến bây giờ, kiếm này đã tu thành, ma trận cũng không vây khốn được tiểu đạo."
"Chỉ là Tô Đình kia chỉ sợ đã gặp nguy hiểm."
Tiểu Tiên Ông nghĩ như vậy, hắn cũng không bay về phía ma trận sụp đổ giống như Chính Nhất, mà vẫn như cũ khoanh chân tại chỗ, bắt đầu lĩnh hội kiếm thứ ba.
❖ ❖ ❖
Trên đường từ nam hướng bắc.
Hồng Y hóa thân thành thần quang xuyên qua vân không, đột nhiên thấy trái tim đập nhanh.
"Loại ma trận cấp bậc này?"
Trong lòng nàng nghiêm nghị, thầm nghĩ: "Đây là bẫy nhằm vào Tô Đình?"
❖ ❖ ❖
Lê sơn.
Sơn thần Triệu Từ cũng bị kinh động, sắc mặt liên tục thay đổi.
Hắn tự nhận nếu ở bên trong, sợ là cũng sẽ rơi vào kết cục đó.
"Hỏng bét, Tô Đình bị mai phục?"
Triệu Từ có chút kinh hãi, nhưng lại nhớ tới cái gì, sắc mặt kinh nghi bất định.
Hắn dường như phát hiện ra cái gì, nhìn về phía Ly Giang.
Chỉ thấy trên Ly Giang, một cái đầu lớn tựa như căn phòng nhô ra mặt nước, nhìn về phương bắc, bên trong ánh mắt tràn đầy phức tạp.
❖ ❖ ❖
Dưới sông Cảnh Tú.
" Ma tông bày ra thủ bút thật lớn."
Thần sông nói khẽ: "Từ khi Tô Đình tu thành Bán Tiên đến nay, bản lĩnh còn cao hơn cả Thi Giải Tiên, đã không phải lần đầu động thủ, nhưng lần này, ở vị trí ma trận, chư thiên tiên thần không người biết được."
Nàng thu hồi ánh mắt, ung dung nói ra: "Chỉ sợ Thiên Đế biết được việc này, cũng không khỏi tức giận."
Nhan lão ở bên, không dám nhiều lời.
❖ ❖ ❖
Đông Hải.
Địa Tiên Chu Du đang ở một hòn đảo.
Ở trước mặt hắn, rõ ràng là Tùng lão mà Tô Đình đã lâu không gặp.
" Thiếu niên xuất thân từ Lạc Việt Quận của ngươi, ngược lại thật lợi hại."
Chu Du chậm rãi nói: "Đây là lần thứ mấy rồi?"
Tùng lão vuốt râu nói ra: "Hắn đúng là bất phàm, đến bây giờ, lão phu cũng không nhìn thấu hắn."
Chu Du chắp hai tay sau lưng, nói: "Nhưng lần này chỉ sợ khó thoát tai kiếp."
Tùng lão lắc đầu nói ra: "Sẽ không."
Chu Du lộ ra sắc mặt khác thường, nhìn lại.
Tùng lão đáp: "Thiếu niên được Ngũ Hành giáp trong thần miếu sẽ không dễ dàng mất mạng như vậy. Ngươi cứ nhìn xem, thiếu niên này nhìn như lỗ mãng, kì thực gian xảo nhất, so với ma đầu còn gian xảo xảo trá hơn."
Chu Du cười nói ra: "Ngươi rất có lòng tin đối với hắn."
Tùng lão lạnh nhạt nói ra: "Đời này ta gặp ngươi lần đầu, ngươi đã là Tiên gia cao không thể chạm, nhưng mà lần đầu ta gặp hắn, hắn vẫn là một thiếu niên yếu đuối, bây giờ, ngươi vẫn là Tiên gia, mà ở hơn mười năm trước, hắn đấu cùng hổ yêu kia đến mức cân sức ngang tài... Theo ta được biết, đầu hổ yêu kia, ngươi cũng không thể làm gì."
Ý cười của Chu Du bỗng nhiên cứng đờ.
Tùng lão vuốt râu cười một tiếng, nói ra: " Kiếp này lão phu không muốn chuyển thế, chính là dựa vào hắn."
❖ ❖ ❖
Ở vị trí Ma trận.
Trong phạm vi ngàn dặm đã biến thành một vùng phế tích.
Cỏ cây không còn, nham thạch mẫn diệt, sinh linh tiêu tận.
Giờ khắc này, chỉ có một vùng bình địa.
Mà Tô Quan Nhi mặc áo bào đen, chắp hai tay sau lưng, sắc mặt trầm ngưng.
Hắn ta bố trí trận này, hao phí không ít tinh lực.
Bây giờ dẫn động trận này, cũng hao phí không ít pháp lực.
Lúc này tru diệt Tô Đình, xem như nằm trong dự liệu.
Nhưng sau đó một cánh cửa khó nhất ở chỗ chư thiên tiên thần.
Hắn ta đã bại lộ tung tích ở đây.
Trong chư thiên tiên thần, vì mượn đao giết người mà không thiếu người nhắm một mắt mở một mắt... Nhưng trải qua thanh thế kinh thiên động địa như vậy, dù Địa Tiên thiên thần trước kia không chú ý ở đây, cũng không khỏi sẽ nhìn tới đây.
Hắn ta là tông chủ Ma tông luôn ẩn vào chỗ tối, giờ phút này đã lộ ra trước mắt chư thiên tiên thần!
Đây mới là nguy cơ lớn nhất của hắn ta!
"Lần này..."
Trong lòng Tô Quan Nhi hiện lên một ý niệm.
Nhưng đúng vào lúc này, hư không trước mặt hắn ta ầm vang vỡ vụn!
Sau khi hư không vỡ vụn, mơ hồ là một phương hư không khác.
Chỗ đó không có vật gì, nhưng trong đó không thuộc giới này.
Đó là một phương thiên địa khác!
Mà trong động thiên sau hư không.
Có một thiếu niên nhẹ nhàng nhảy ra.
"Cái gì?"
Tô Quan Nhi biến sắc, trong lòng bỗng nhiên chấn động, lộ ra vẻ không thể tin tưởng.
Mà chư thiên tiên thần vốn đang có vô số người chú ý nơi đây, cũng có cảm giác kinh dị.
"Kinh hỉ không?Ngoài ý muốn không?"
Thiếu niên tươi cười, vẻ mặt tràn đầy nụ cười xán lạn như ánh nắng, vui sướng vẫy vẫy tay.