Chương 831 Bant tọa Tô Đình, hôm nay đắc đạo
Vô vi thế giới- Thanh Hư cảnh!
Lúc trước ma trận bộc phát, vào lúc khẩn yếu, Tô Đình phá toái hư không, trốn vào Thanh Hư cảnh.
Tô Quan Nhi bố trí ma đạo đại trận nhiều ngày, đủ để diệt sát tiên cảnh đỉnh phong, cùng đủ loại ma đạo bí thuật giấu ở bên trong,khi Tô Đình trốn vào Thanh Hư cảnh thì đều thất bại.
Nếu không phải Tô Đình tu thành Thanh Hư cảnh, dù có lợi hại hơn nữa nhưng lọt vào cái bẫy lần này Tô Quan Nhi bố trí thì cũng khó có thể thoát thân.
Nhưng không ai ngờ được Tô Đình chưa đắc đạo thành tiên đã tu thành đại thần thông mà Tiên gia bình thường đều không thể tu thành.
Ngay cả Tô Quan Nhi cũng không tu thành thần thông phá toái hư không này.
"Làm sao có thể?"
Tô Quan Nhi liên tục thay đổi sắc mặt, trên mặt đầy vẻ khó có thể tin.
Dù Tô Quan Nhi có kiến thức gần ngàn năm, lịch duyệt thâm hậu, nhưng giờ phút này cũng không thể tin tưởng.
Chưa đắc đạo thành tiên, lại có được đại thần thông mà Chân Tiên đều chưa hẳn có thể có.
Việc này đã lật đổ nhận biết hàng trăm ngàn năm của hắn ta.
Chuyện này so với chuyện Tô Đình chưa đắc đạo mà có bản lĩnh có thể trảm tiên thần còn càng khiến cho người ta kinh hãi hơn.
Từ xưa đến nay, chưa đắc đạo mà có thể trảm tiên thần đều là hạng người kinh tài tuyệt diễm, đương nhiên không có nhiều, nhưng cũng có tiền lệ.
Nhưng hậu bối trước mắt, chưa đắc đạo lại có thể phá toái hư không, thì chính là xưa nay chưa từng có!
"Đã sớm đoán được ngươi sẽ có thủ đoạn như thế."
Tô Đình cầm trường đao, cười ha ha một tiếng, nói ra: "Bản thần quân khổ chiến với Trọng Diễm Ma Tôn, từ đầu đến cuối không dùng pháp môn này, chính là bởi vì trong lòng vẫn cảm thấy cổ quái, quả nhiên là có mai phục... Nhưng Tô mỗ tu thành môn đại thần thông này, mặc ngươi bày mưu đồ gì cũng không thể tránh được!"
Sắc mặt Tô Quan Nhi âm trầm, hắn ta biết Tô Đình nói không sai.
Khi nãy tòa ma trận kia đủ khiến tiên thần vẫn lạc.
Nhưng Tô Đình tu thành phương pháp bảo vệ tính mạng mà dù có là Chân Tiên đều chưa hẳn đã tu thành.
Bàn về bảo mệnh, hắn ta gần như có thể còn cao hơn Chân Tiên bình thường một bậc.
Tòa ma trận này dù có uy lực mạnh hơn, nhưng Tô Đình không ở trong trận, cũng không thể để hắn ngã xuống.
"Là bản tọa tính sai."
"Cũng không phải ngươi tính sai, cục diện khi nãy, trừ phi là Chân Tiên, nếu không thì cũng khó sống sót."
Tô Đình chắp hai tay sau lưng, chầm chậm nói ra: "Nếu là ở nửa năm trước, Tô mỗ chưa tu thành môn đại thần thông này, cũng khó tránh khỏi sẽ không tránh được họa sát thân này."
Tô Quan Nhi trầm mặc một chút, ánh mắt đột nhiên ngưng tụ, thân thể biến đổi, hóa thành một đạo kiếm quang.
Kiếm quang đen như mực, xuyên phá hư không, đâm thẳng tới Tô Đình.
"Chém!"
Tô Đình bổ xuống một đao.
Đao quang lấp lóe, nương theo lôi hỏa, uy thế vô song.
Ma kiếm xuyên thấu!
Thần đao tránh lui!
Phù!
Tô Đình vừa lui hơn nghìn trượng, trên cổ có thêm một vết thương, máu chảy đen như mực.
Tay phải hắn khẽ đảo, Lôi Hỏa lập tức đốt cháy, thiêu đốt một mảnh huyết nhục nhiễm ma khí.
Rồi lại lấy thân bất tử, tái tạo gân mạch huyết nhục, trở về hình dáng ban đầu.
Vẻ mặt Tô Đình ngưng lại, hắn hành động này nhìn như không sợ tổn thương, kì thực lại là hành động hao phí pháp lực.
Mà ở phía trước, Tô Quan Nhi biến thành ma kiếm, vẫn tiến tới gần.
"Ngươi tránh khỏi bố trí của bản tọa thì tính sao?"
"Tô Đình, đạo hạnh của ngươi quá thấp, chính diện tranh đấu thì cho dù có thể địch tiên thần, nhưng tiên thần bị bản tọa giết chết cũng nhiều vô số kể."
"Chính diện đấu pháp, ngươi cũng không phải địch thủ của bản tọa!"
"Nếu ngươi đã tránh thoát ma trận, như vậy bản tọa sẽ tự tay tru sát ngươi ở nơi này!"
❖ ❖ ❖
Vẻ mặt Tô Đình nghiêm túc, không dám chủ quan.
Thân truyền Ma Tổ năm đó, một tay sáng lập ma tông, bị chư thần trên Thiên Đình cùng chúng tiên Đạo gia vây giết mà vẫn sống sót mấy trăm năm, sao có thể dễ dàng đối phó được?
Những năm gần đây, Tô Đình chưa từng chính diện đấu cùng vị tông chủ ma đạo này.
Nhưng Tô Quan Nhi mưu đồ lại luôn khiến Tô Đình rơi vào bị động.
Lần đầu gặp ở Địa Phủ, hắn ta đã bày ra tử cục, cuối cùng là Lục Áp truyền thừa cảnh báo, Tô Đình may mắn thoát nạn, nhưng một trong tam đại chân truyền kiệt xuất- Ứng Phong của Nguyên Phong Sơn lại không thoát được.
Khi ở Bắc Vực,Tô Quan Nhi cũng bố trí bẫy rập, không tiếc dùng Ma Quân đệ nhất làm mồi nhử, phục sát Tô Đình... Dù Thiên Đế cao hơn một bậc, tương kế tựu kế, nhưng bản thân Tô Quan Nhi cẩn thận, cũng chỉ để Cổ Thiên Ma Tôn ra mặt, tự thân không hề lộ diện, cũng không bị thương.
Lần này, hắn ta chủ động lộ diện, nhưng cũng bày ra ma trận đủ để tru tiên.
Các loại tao ngộ, Tô Quan Nhi mưu đồ thâm trầm, để Tô Đình không thể không nghiêm túc, nhưng bản lĩnh chân chính của bản lĩnh xưa nay chưa từng thi triển qua.
Tô Đình chỉ biết là năm đó Thanh Đế lên phía bắc trảm ma, nhưng cũng không thể chém đượcTô Quan Nhi.
Ngược lại là bao năm qua, Tán Tiên bị Tô Quan Nhi giết chết gần như đã vượt qua năm người, không thiếu nhân vật đạt tới tiên cảnh đỉnh phong.
❖ ❖ ❖
"Giết!"
Tô Quan Nhi thân hóa ma kiếm, xuyên phá hư không, đâm thẳng tới Tô Đình.
Hắn ta là nhân vật gần đạt tới Chân Tiên, dù Tô Đình có lực so tiên thần, nhưng vẫn kém một bậc.
Dù không mượn ma trận, hắn ta vẫn có bản lĩnh có thể áp chế Tô Đình.
Lúc trước hắn ta bảo tồn tự thân, cũng là vì ổn thỏa, mới lấy ma trậnphục sát Tô Đình.
Thế nhưng đến lúc này, hắn ta quyết ý muốn lấy tu vi bản thân để áp chế Tô Đình, tự tay tru sát vị Vô Địch Thần Quân của tiên tông này!
❖ ❖ ❖
Ma kiếm xuyên phá hư không.
Thần đao đương nhiên bất phàm, đao pháp cũng sát phạt lăng lệ, nhưng vì đạo hạnh Tô Đình kém, không chống đỡ được Tô Quan Nhi liên tiếp công phạt.
Tay phải Tô Đình vận chuyển một chưởng Ngũ Hành tiên thuật, dưới ma kiếm lại đành phải lấy thần đao chống đỡ, vội vàng tránh lui, nhưng cũng khó tránh khỏi bị ma kiếm gây thương tích, nhưng cũng chỉ có thể mượn thân bất tử để chữa trị thương thế.
Hắn súc thế đã trọn, nhưng từ đầu đến cuối không tìm thấy cơ hội thi triển một chưởng này.
Hắn đã ngăn cản mười hô hấp.
Nhưng vì đạo hạnh chênh lệch, Tô Đình mơ hồ có vẻ không chống đỡ được tiếp.
Thế nhưng chư thiên tiên thần vẫn không có động tĩnh.
"Đám hỗn trướng kia, lúc trước còn có thể nói là xem nhẹ nơi đây, xem như thất trách, nhưng khi nãy ma trận sụp đổ, tựa như trời đất sụp đổ, chấn động bốn phương tám hướng, kinh động tam giới lục đạo... Chư thiên tiên thần làm sao còn chưa phát giác?"
Tô Đình mắng thầm: "Quả nhiên vẫn là nhìn thấy dấu hiệu Tô Quan Nhi có thể giết ta, tiếp tục trì hoãn xuống, vẫn ôm suy nghĩ mượn đao giết người sao?"
❖ ❖ ❖
Mà lúc này, trong lòng Tô Quan Nhi cũng nghiêm nghị, thầm cảm thấy khiếp sợ.
Hắn ta sớm biết Tô Đình có bản lĩnh đối đầu tiên thần.
Nhưng trong tiên cảnh, bản lĩnh cũng chia ra các cấp độ khác biệt.
Tựa như Chân Nhân Dương Thần cũng có phân chia ba tầng cảnh giới.
Theo đạo lý thì cho dù Tô Đình kinh tài tuyệt diễm, lấy đạo hạnh tầng chín có thể so với tiên thần, cũng không thể so sánh cùng tiên cảnh đỉnh phong... Nhưng lúc này, hắn ta bày ra ma kiếm, đủ để tru sát tiên cảnh đỉnh phong, nhưng lại không thể trong nháy mắt tru diệt Tô Đình.
Giờ phút này đã qua mười hai hơi thở.
Tô Đình nỗ lực chèo chống, giờ phút này mới dần dần lộ dấu hiệu thất bại.
Nhưng Tô Quan Nhi cũng hiểu rõ nếu cứ tiếp tục trì hoãn, chư thiên tiên thần tất nhiên không kéo dài được, cũng cần xuất thủ.
Kéo dài mấy chục hơi thở, cho hắn ta thời gian tru sát Tô Đình, đã là chư thiên tiên thần cố gắng làm.
Nếu còn chần chừ nữa, Thiên Đế tức giận, chính là tám bộ chính thần cũng phải chịu phạt.
"Nhiều nhất lại có mười hơi, chư thần trên trời dù có kéo dài, cũng cần phải hạ giới."
"Trong mười hơi thở nhất định phải tru sát Tô Đình!"
"Nhưng Tô Đình đã chèo chống không được ba hơi!"
Ma kiếm bỗng nhiên tăng vọt, uy năng tăng nhiều, kiếm chém nứt trường không.
Ma kiếm đen như mực đâm tới mi tâm Tô Đình.
Mà đúng lúc này, thiên nhãn ở mi tâm Tô Đình mở ra.
Phốc!
Trong thiên nhãn lóe ra một vệt kim quang!
Thiên nhãn thần thông đánh vào ma kiếm!
Ma kiếm đã đánh nát đạo kim quang này!
Nhưng Tô Đình đã hóa thành một đạo hồng quang, chạy sang phía bên cạnh.
Chỉ thấy hắn bay sang bên cạnh ba trăm trượng, chợt dừng lại, nhìn về phía ma kiếm quang mang kia.
"Thôi được."
Tô Đình thở sâu, thở dài: "Vốn còn muốn mượn nhờ chư thiên tiên thần vây giết ngươi tại đây... Nhưng hiện tại xem ra chư thiên tiên thần muốn giết ta còn hơn là muốn diệt ma đầu ngươi, chỉ có thể để Tô mỗ tự mình hành động."
Trong lòng Tô Quan Nhi run lên, chỉ cảm thấy cảm giác khó tả ở trong lòng.
Chỉ bằng chút đạo hạnh này của Tô Đình, lúc này đã tràn ngập nguy hiểm, gần như tử cảnh.
Hắn dựa vào cái gì mà nói ra lời này?
"Hỏng bét!"
Tô Quan Nhi nghĩ đến cái gì, ma kiếm đâm về phía Tô Đình.
Nhưng mà đúng vào lúc này, trên người Tô Đình lóe ra một tầng quang mang vô cùng kinh người, sáng chói mà loá mắt xuyên qua cửu thiên.
"Bản tọa Tô Đình, hôm nay đắc đạo!"
Quang mang ngưng kết, tiên khí mờ mịt.
Trong khoảnh khắc, khí phách hiên ngang!
Tiên quang sáng chói, uy thế vô tận!
Uy áp nhân thế, chấn động chư thiên!
Càn quét thiên sơn vạn thủy, lan khắp cửu thiên thập địa!