Chương 832 Đao trảm ma đầu
Trên Tiên giới.
Phần lớn chư thiên tiên thần đều đang nhìn tới một chỗ ở nhân gian.
Chỗ đó là biên giới giữa Trung Thổ cùng Bắc Vực.
Mặc dù có rất nhiều tiên thần trước đó cũng không chú ý tới nơi đây, nhưng khi ma trận sụp đổ, thiên băng địa liệt, bọn họ cũng bị uy thế nơi đó kinh động.
Tranh đấu giữa hai người có thể so với tiên thần, đao quang kiếm ảnh, xé rách hư không.
Dạng động tĩnh này đã sớm bị Thiên Đình biết.
Nếu chỉ là hai vị Địa Tiên tranh đấu ở nhân gian thì đây chính là chuyện vi phạm thiên điều, Thiên Đình nhất định sẽ phái thần tướng dẫn theo thiên binh tiến đến trấn áp, bắt lại rồi theo tội luận phạt.
Nhưng một phe trong đó lại là tông chủ Ma tông ở Bắc Vực - Tô Quan Nhi.
Lão ma ngàn năm này là đệ nhất ma đạo hiện nay, cũng là họa lớn trong lòng Thiên Đình.
Theo đạo lý thì lần này tinh quang thần linh chiếu rọi ở đây, ví dụ như một trong hai mươi tám tinh tú- Giác Mộc Giao, ví dụ như Bắc Đẩu ngũ khí- Hỏa Đức tinh quân, đều sẽ phát hiện ra tung tích ma đạo, dù lúc trước không phát hiện ra, nhưng lúc trước động tĩnh lớn như thế, giờ phút này cũng nên khởi hành, xuất thủ trảm ma.
Nhưng đã hồi lâu mà bọn hắn vẫn không khởi hành, hiển nhiên trong lòng có tính toán khác.
Thế nhưng không ai ngờ tông chủ ma đạo đã gần đạt tới cấp độ Chân Tiên, thế mà vẫn không làm gì được một tiểu bối chưa đắc đạo.
Trì hoãn hơn mười nhịp hô hấp, cũng không thể tru sát kia thiếu niên tại chỗ.
Nhưng đến giờ phút này, mắt thấy tông chủ ma đạo ỷ vào ma kiếm, ỷ vào tu vi cực cao, áp chế tiểu bối tên là Tô Đình kia có dấu hiệu tru sát.
Nhưng lúc này Tô Đình lại đột phá Tiên Đạo!
Chuyện xảy ra đột ngột, không có báo hiệu, không ai ngờ tới.
"Kẻ này chưa đắc đạo thành tiên đã có bản lĩnh có thể so với tiên thần, chiến tích hiển hách, bây giờ đắc đạo, bản lĩnh đấu pháp của hắn chẳng phải sẽ cao tới đáng sợ?"
"So với Tiên gia bình thường, tự nhiên sẽ lợi hại hơn rất nhiều, nhưng thật sự khiến người khác kinh hãi như lúc trước thì cũng chưa chắc."
"Lời ấy cũng phải, đều nói gậy dài trăm thước khó tiến một bước, hắn ở phàm trần ỷ vào công pháp Tiên gia, ỷ vào bản thân học được tiên thuật, cùng bảo vật cấp độ tiên thần, mới có bản lĩnh kinh người như vậy... Nhưng đến cấp độ tiên thần này, công pháp của hắn, tiên thuật của hắn, bảo vật của hắn, tất cả ưu thế sẽ không rõ ràng như vậy."
"Mặc dù như thế, cũng không thể khinh thường hậu bối này."
"Ngươi nói không sai, không thể khinh thường kẻ này, chí ít hôm nay, hắn có thể bình yên vượt qua trận sát kiếp này."
"Trong số các chư thiên tiên thần, người muốn giết hắn không phải ít, nhưng bây giờ hắn đắc đạo, bản lĩnh cao hơn một bậc thì không dễ giết."
Ở Thiên giới, trong mắt chư thiên tiên thần thì động tĩnh Tô Đình đắc đạo thành tiên còn mạnh hơn ma trận sụp đổ khi nãy.
Thanh thế khi Tô Đình đắc đạo thành tiên làm người ta phải kinh hãi.
Nhưng càng khiến người ta kiêng kị là lực lượng trảm thần của hắn, có phải nước lên thì thuyền cũng lên?
"Hắn có năng lực trảm thần, lúc trước còn nói đạo hạnh bản thân hắn còn thấp, chỉ là mượn được thần lực của Võ Đạo Chân Thần, mới có thể chém giết Khuê Mộc Lang, bản thân hắn bị đạo hạnh giới hạn, nên không tạo được uy hiếp quá lớn, nhưng bây giờ hắn đã thành Tiên gia, bản lĩnh còn cao hơn bọn ta, sau này vạn nhất có biến cố gì, xảy ra tranh đấu rồi bị hắn trảm thì phải làm thế nào?"
"Bị hắn trảm thì tự nhiên là tan thành mây khói, nhưng ngươi cũng nhìn thấy Khuê túc rồi đấy, từ sau khi trọng sinh thì đã mất đi vết tích trong tám trăm năm qua, lại không phải người lúc đầu, như thế có khác gì tiêu vong đâu? Nếu không muốn rơi vào kết cục như Khuê túc thì phải cố gắng phòng ngừa trở mặt cùng hắn."
"Khó trách trong số chư thiên tiên thần có hơn một nửa người muốn bóp chết hắn trước khi hắn đắc đạo thành tiên."
"Dù sao hắn có lực uy hiếp quá lớn, cũng là chuyện nằm trong dự liệu."
❖ ❖ ❖
Trước Nam Thiên Môn.
Nhãn Thần tướng- Yến Nhàn nhìn mà trong lòng rung động.
Thần nhãn của hắn nhìn tiên quang vọt lên tận trời kia, trong lòng tràn đầy cảm xúc khó tả.
"Tướng quân không cần chuẩn bị, kẻ này không dễ dàng chết yểu như vậy."
Nhãn Thần tướng nhìn lại, nói ra: "Hắn đã đắc đạo, dựa vào bản lĩnh lúc này của hắn, cho dù không bằng Tô Quan Nhi, chí ít có thể chống đỡ đến lúc tiên thần các phương đến."
Nam Thiên thần tướng Khương Bách Giám đã chuẩn bị xong.
Chỉ là chức trách của hắn là trấn thủ Nam Thiên Môn.
Mà thiên binh dưới trướng hắn, chưa được Đế Quân cho phép thì cũng không thể tự tiện điều động.
Chỉ có Đế Quân hạ chỉ, hắn mới có thể ra tay.
Ngoài ý chỉ của Đế Quân, trong số chư thiên tiên thần, cũng chỉ có mấy vị, ví dụ như Bắc Đẩu ngũ khí- Thủy Đức Tinh Quân, cí dụ như một trong hai mươi tám tinh tú- Giác Mộc Giao có tinh quang chiếu rọi, có chức trách nên mới có thể không cần xin chỉ thị mà khởi hành.
Nhưng mấy vị chính thần này lại không động thân.
"Chỉ sợ mấy vị thiên thần này không có suy nghĩ muốn viện thủ."
Khương Bách Giám nói ra như vậy.
Nhãn Thần tướng- Yến Nhàn không nói tiếp, hắn vừa mới bẩm báo chuyện dưới hạ giới lên Đế Quân, cũng có mấy phần kéo dài.
Bên này kéo dài một chút, bên kia kéo dài một chút, đợi đến khi Đế Quân hạ chỉ, chỉ sợ Tô Đình sớm đã hôi phi yên diệt trong tay tông chủ ma đạo.
Đáng tiếc tông chủ ma đạo cũng không làm gì được, chưa thể kịp thời tru sát Tô Đình, ngược lại để Tô Đình đột phá Tiên Đạo.
❖ ❖ ❖
"Tiên quang?"
Độn quang của Chính Nhất đột nhiên dừng lại.
Thần sắc hắn biến ảo, nhìn về phía bên kia.
Đó là quang mang thuộc về Tô Đình.
Nhưng quang mang kia đã không phải pháp lực tầm thường hiển hóa.
Đây là tiên quang biến thành, từ đạo quả tạo thành.
Khí tức của Tô Đình đang ở ngay trong tiên quang.
"Đắc đạo thành tiên?"
Vẻ mặt Chính Nhất trầm ngưng, nhưng không ngừng lại, hắn bắn lên vân quang, vẫn bay về phía ma trận sụp đổ kia.
Dù Tô Đình đã đắc đạo thành tiên, cũng chưa chắc có thể là đối thủ của Tô Quan Nhi, càng không cần phải nói tới chuyện lấy mạng Tô Quan Nhi.
Hắn làm Địa Tiên của Thủ Chính Đạo Môn, coi chuyện thay trời hành đạo, trảm yêu trừ ma làm nhiệm vụ của mình.
Hôm nay tông chủ ma đạo hiện thân, hắn tuyệt đối không có khả năng ký thác hi vọng vào Tô Đình.
Hắn muốn đích thân tới đó, chém giết tông chủ ma đạo- Tô Quan Nhi.
❖ ❖ ❖
Trong Chính Tiên Đạo.
Chưởng giáo chắp hai tay sau lưng, vẻ mặt nghiêm túc, nhìn về phía trước.
Đến bây giờ, Tô Đình đã đắc đạo thành tiên.
"Tiểu Tiên Ông của bản môn hơn bốn mươi mới bước vào Tiên Đạo, kẻ này đắc đạo còn sớm hơn hai năm."
"Chuyện này không giống."
Đúng lúc này, sau lưng truyền tới một tiếng nói già nua.
Chưởng giáo Chính Tiên Đạo vội xoay người lại, khom người nói: "Tổ sư."
Đạo Huyền Tiên Ông mỉm cười, nói ra: "Tiểu tử kia lúc trước vốn đã có thể đắc đạo thành tiên, nhưng lại muốn bắt chước ta, ý đồ trong ngoài đan đạo, cùng nhau thành tiên nên mới chậm một chút... Nhưng Tô Đình đúng là không kém hắn, cũng ở độ tuổi này vượt qua cánh cửa đắc đạo thành tiên này."
" Tô Đình này đúng là không thua gì đệ tử."
Cát Chính Hiên chậm rãi đi đến, thi lễ nói: "Nhưng đệ tử đắc đạo, một buổi sáng mà tới tiên cảnh đỉnh phong, hắn thì chưa hẳn."
Đạo Huyền Tiên Ông bình tĩnh nói: "Chừng hai năm nữa, ngươi đoán hắn có thể tu thành tiên cảnh đỉnh phong hay không?"
Cát Chính Hiên nghe vậy, trong lòng chấn động.
Đạo Huyền Tiên Ông thoáng vuốt râu, không mở miệng.
Cát Chính Hiên dừng một chút, mới nói: "Đệ tử hiểu rõ."
Đạo Huyền Tiên Ông lên tiếng, nhìn về phía Thủ Chính Đạo Môn, nói ra: "Vị Đạo Nguyên Tiên Tôn kia cũng đã hạ giới, chỉ là ông ta cũng không xuất thủ, chỉ im lặng quan sát."
❖ ❖ ❖
Hồng Y đã tới gần nơi ma trận sụp đổ.
Nàng biết Tô Đình có bản lĩnh phá toái hư không, chưa hẳn đã bị ma trận vây khốn, nhưng cũng không khỏi nơm nớp lo sợ.
Ngay lúc sắp tới gần, muốn trợ giúp Tô Đình một chút, nhưng vào lúc này, đã thấy một đạo tiên quang vọt lên tận trời.
Vào thời khắc này, Tô Đình đắc đạo thành tiên.
❖ ❖ ❖
Trong Nguyên Phong Sơn.
Mai rùa trong tay Tín Thiên Ông đột nhiên vỡ vụn.
Ông và chưởng giáo liếc nhau.
Nhưng không mở miệng.
❖ ❖ ❖
Mà ở nơi Tô Đình đắc đạo.
Tiên quang như một trụ xuyên qua cửu thiên.
Tô Quan Nhi hơi biến sắc mặt, trong lòng nhanh chóng suy nghĩ đối sách.
Từ sau khi Tô Đình đắc đạo, bản lĩnh tất nhiên sẽ đột nhiên tăng, nhất thời một lát, khó mà tru sát.
Mà chư thiên tiên thần cũng không có khả năng lại tiếp tục kéo dài.
Ở cục diện này, một khi thiên thần hạ giới, lại có Thiên Tiên hoặc là Địa Tiên tới, còn có cả Tô Đình này thì hắn ta thậm chí không có đường để trốn.
Trong nháy mắt, Tô Quan Nhi muốn quay người rút đi.
Nhưng Tô Đình lại đột nhiên chém tới một đao.
Tô Quan Nhi không thể không dừng lại.
Mà Tô Đình vươn tay phải vào trong ngực, lấy ra một hồ lô màu đỏ, rót pháp lực Tiên gia vào trong.
"Xin bảo bối hiện thân!"
Hồ lô lóe ra một tia sáng, cao chừng ba trượng.
Bên trên có một vật, cao bảy tấc năm phân, có mi có mắt có hai cánh, nhìn xuống xuống tới, trong mắt bắn ra quang mang.
Tô Quan Nhi vừa đối mặt, chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng.
Vị tông chủ ma đạo này trong chớp mắt đã bị vật này định trụ Nê Hoàn cung.
"Xin bảo bối quay người!"
Tô Đình thi lễ.
Linh vật liên tục chuyển ba vòng.
Tô Quan Nhi uốn gối quỳ xuống đất, cúi đầu xuống.
Thình thịch, chỉ thấy đầu lâu rơi xuống.
Vị truyền kỳ ma đạo, ma đầu sáng lập ra ma tông ngàn năm đã thật sự bị hắn trảm ở nơi này.
Tô Đình thu phi đao, sau đó nhớ tới cái gì, mới đưa tay che ngực, kêu lên một tiếng đau đớn, chậm rãi ngã xuống.
"Phải chết phải chết..."