Chương 835 Đạo Quả tiên gia
Mênh mông hư không, trong hỗn độn.
Phía trên có sáu vầng trăng sáng, quang mang chiếu rọi, rửa sạch tất cả.
Mê vụ mông lung, mơ hồ có một tòa ngọc lâu.
Ở tầng lầu thứ chín- Thủy Nguyệt trong lầu.
Một tầng lầu này chỉ có chu vi một trượng.
Ở vị trí trung tâm là một ao nước, rộng ba thước ba phần ba tấc.
Ao nước vô cùng trong sạch, phản chiếu lại ánh trăng.
Sáu vầng trăng sáng ở trên cao dường như bởi vì góc độ, cho nên cùng chiếu xuống ao nước lại trùng lên nhau, chỉ phản chiếu ra một vầng trăng sáng.
Mà Dương Thần của Tô Đình biến thành đã như bản thể, làn da gân mạch, xương cốt huyết nhục đều đã hoàn thiện.
Tay hắn nâng hồ lô màu đỏ, nhìn ao nước trước mắt.
Hơn mười năm trước, hắn từ Động Huyền lâu đẩy tới Thủy Nguyệt lâu, đi tới tầng thứ chín này, thành tựu Dương Thần đỉnh phong, trở thành Bán Tiên trên thế gian.
Hắn sở dĩ là Bán Tiên, chính bởi vì trong ao này phản chiếu cái bóng hư ảo của đại đạo, có được đạo quả hư ảo.
Nhưng hư ảo mãi mãi là hư ảo, chỉ là một hình bóng.
Muốn ngưng tụ đạo quả hư ảo thành đạo quả Tiên gia chân chính.
Quá trình hóa hư thành thật đã ngăn cản vô số Bán Tiên.
Từ xưa đến nay, có không ít Bán Tiên bước vào tầng chín, trở thành tuyệt đỉnh nhân gian... Nhưng người đắc đạo thành tiên thì trong ngàn năm nay cũng không có nhiều.
Cho dù là Tô Đình có thiên tư bất phàm, công pháp tuyệt đỉnh, nhưng cũng tốn hơn mười năm mới tới một bước này.
"Hóa hư làm thật."
Hắn đưa tay thò vào trong nước.
Hơn mười năm trước, hắn đã từng thử mò trăng đáy nước.
Nhưng lĩnh ngộ đại đạo không đủ, chỉ ngộ được đạo quả hư ảo thì không thể mò lên cái bóng trong nước này.
Nhưng đến bây giờ, ngộ đạo hơn mười năm, tất cả đều tích lũy trong lòng.
Hắn trừ sạch Ma Môn ở Trung Thổ, dọn sạch nhân quả tội nghiệt ngăn cản tự thân, đồng thời chém giết ma loại, đánh giết một bộ ma thân của Trọng Diễm Ma Tôn, công đức gia thân, đã đến bước cuối cùng.
Hắn đưa tay vào trong nước, sau đó vớt lên.
Hắn mò lên một vầng trăng sáng.
Đây là đạo quả Tiên gia.
Oanh!
Dương Thần của Tô Đình trong nháy mắt này bỗng nhiên tản ra!
Trong Thủy Nguyệt lầu, một vầng trăng sáng treo trên ao nước.
Sáu vầng trăng sáng ở phía trên, đều thu lại, rơi vào một vầng trăng sáng trong lầu này.
Trăng sáng hợp nhất, quang hoa sáng chói!
Dương Thần hòa vào bên trong!
Tinh khí thần,đều tụ hợp!
Nguyên Thần đã thành!
❖ ❖ ❖
Nguyên Phong Sơn.
Trong động phủ.
Tô Đình ngồi xếp bằng, hai mắt nhắm nghiền.
Khi nãy chính là hắn đắc đạo thành tiên, đẩy ra vách ngăn tiên phàm, thành tựu Tiên Đạo.
Thế nhưng lần này sau khi về núi, hắn lại nghênh đón một lần biến hóa.
Lục Nguyệt Bất Tịnh Quan, nhìn ra chín tầng ngọc lâu.
Hắn vốn cho rằng chín tầng ngọc lâu cũng chỉ là chín tầng ngọc lâu, nhưng không ngờ trên cao chín tầng, ở mê vụ mông lung, ở chỗ che lấp, vẫn còn có ba tầng.
"Mười hai tầng lâu?"
❖ ❖ ❖
Trong thức hải.
Mười hai tầng lâu.
Tại tầng lầu thứ mười.
Có một vầng trăng tỏa ra ánh trăng sáng chói.
Đây cũng là Nguyên Thần Tiên gia của Tô Đình, cũng là đạo quả Tiên gia của hắn.
Nhưng khiến Tô Đình cảm thấy kinh dị là Lục Áp truyền thừa biến thành hồ lô cũng bị Nguyên Thần Tiên gia của hắn bao lấy, ẩn vào trong trăng sáng.
Nhìn thẳng vào trăng sáng cũng không nhìn ra manh mối gì.
Nhưng ánh trăng sáng chiếu tới các phương, lại có thể nhìn thấy trong bóng trăng đột nhiên lại có một cái hồ lô như ẩn như hiện, chìm nổi bất định.
"Lục Áp truyền thừa..."
Tô Đình đã đắc đạo thành tiên, chính là hạng người Tiên gia, cũng là Nguyên Thần, dù không tiếp tục học tập, lịch duyệt cũng không tăng, thế nhưng tầm mắt của hắn đã khác biệt.
Khi hắn đột phá tiên cảnh, cảm ngộ đối với thiên địa lại sâu hơn một tầng.
Những sơ sót nhỏ bé, những điểm mơ hồ khó mà nhìn thấu lúc trước không khỏi trở nên rộng mở trong sáng, trong lòng sáng tỏ.
Hắn nhìn về phía hai thớt yêu mã trước động phủ, cho dù không mở ra thiên nhãn, nhưng những gì tiên nhãn nhìn thấy đã không còn là hai con ngựa, mà là vô số huyết nhục, gân mạch xương cấu thành thân thể, đồng thời, pháp lực cấu tạo bên trong khẽ vận chuyển, rõ ràng chi tiết không bỏ sót.
Hắn hôm nay đã đắc đạo thành tiên, tu thành đạo quả Tiên gia, hóa thành Nguyên Thần, pháp lực Chân Nhân cũng từng bước biến thành pháp lực Tiên gia, thân thể Chân Nhân được pháp lực Tiên gia ngày đêm vận chuyển, cũng dần dần tẩy luyện thành Tiên thể.
Về phần thiên nhãn của hắn, dưới sự tẩy lễ của pháp lực Tiên gia, đã lại tiến thêm một bậc.
Hắn đã là Tiên gia, cách nhìn đối với người và vật đã không giống trước đó.
Thân ở nhân thế, lại siêu thoát nhân thế.
Hắn đã có thể đứng ở cấp độ Tiên gia đi quan sát Lục Áp truyền thừa.
Thế là hắn nhìn ra những điểm hoàn toàn khác lúc trước.
"Đây không đơn thuần là chứa các loại pháp môn truyền thừa."
Tô Đình thầm nói nhỏ, hắn mơ hồ đoán được vì sao trong Lục Áp truyền thừa không có công pháp.
Theo đạo lý thì các loại kỳ ảo, bất quá ngoại lực nào đều là phap môn hộ thân, chỉ có công pháp tu hành mới khiến tự thân không ngừng mạnh lên, từ đó trường sinh bất hủ, mới thật sự là căn bản.
Nhưng Lục Áp truyền thừa vẫn cứ thiếu hụt công pháp căn bản nhất.
Đây nhất định không phải vì Lục Áp Đạo Quân khinh thường bỏ qua.
"Xem ra vẫn cất giấu rất nhiều nha."
Tô Đình nghĩ như vậy, lúc trước hắn từng là cho rằng Lục Áp Đạo Quân có lai lịch bất phàm, chính là tam muội chi linh, nên là sinh ra đã làm thần, hoặc như tiểu tinh linh, bởi vậy công pháp của người này chính là thần công, không thích hợp với thân thể phàm phu tục tử như hắn.
Nhưng lúc này mới thấy cũng không phải như thế.
Chí ít khi Lục Áp Đạo Quân lưu lại truyền thừa, đã tu luyện đến Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên, chính là tu vi có thể so với tổ sư đạo môn hiện nay.
Nhân vật như vậy đã muốn lưu lại truyền thừa, như vậy sáng lập một môn Tiên gia công pháp thích hợp với phàm phu tục tử, cũng không phải việc khó.
Nhưng hết lần này tới lần khác Lục Áp Đạo Quân lại không để lại công pháp.
Đồng thời, hắn đạt được truyền thừa đến từ Lục Áp Đạo Quân.
Mà Lục Áp Đạo Quân cũng không thuộc về vùng thế giới này.
Nhưng Tô Đình đạt được truyền thừa,lại đi tới thế giới này.
"Lục Áp Đạo Quân."
Tô Đình cười một tiếng, không rõ ý nghĩa lời nói.
Lúc trước hắn không suy nghĩ tới phương diện này.
Cũng không phải hắn không nghĩ qua, chỉ vì đạo hạnh của hắn quá thấp, tựa như sâu kiến, suy nghĩ nhiều vô ích.
Bây giờ hắn đã đắc đạo, thành tựu tiên cảnh, không phải phàm tục nữa, rất nhiều chuyện lúc trước phải bỏ qua đến giờ cũng không còn tị huý.
❖ ❖ ❖
Sau sáu ngày.
Tô Đình mới là xuất quan.
Hắn lấy Tiên gia đạo quả, luyện thành Tiên gia pháp lực, đồng thời dùng pháp lực cấp độ Tiên gia của mình tẩy luyện tự thân, thành tựu Tiên thể.
Từ nay về sau, tiên lực trong cơ thể lưu chuyển, chính là làm cho Tiên thể trường tồn.
Tiên thể trường sinh có thể bất hủ, lại không bị hạn chế bởi thọ nguyên.
"Chúc mừng chúa công đắc đạo thành tiên."
Trong động phủ, năm tiểu đồng, hai thớt tuấn mã, nằm đằng trước, vô cùng cung kính, lại cực kỳ vui vẻ.
Tô Đình chầm chậm đi tới, tiên khí mờ mịt, hoảng hốt như bước ở trong mây.
Trong khoảnh khắc, động phủ quang hoa quanh quẩn, hương thơm cả phòng.
"Bản tọa đã tu hành đắc đạo, các ngươi cố gắng tu hành, không thể lười biếng, sớm ngày đắc thành chính quả."
Tô Đình chắp hai tay sau lưng, thần sắc lạnh nhạt, nói ra: "Hôm nay bản tọa tiến về chủ phong, gặp mặt chưởng giáo, các ngươi ở đây chuẩn bị, đợi bản tọa trở về, sẽ giảng pháp cho các ngươi."