Chương 854 Thăm dò tin tức
Sau nửa canh giờ.
Tô Đình buông xuống tất cả tin tức.
Liên quan tới việc phân chia thế lực ở Bắc Vực bây giờ, cùng tung tích ma đạo hoạt động, hắn đều đã biết được.
"Nếu nói lên phía bắc trảm ma chỉ là trảm trừ ma hoạn, chặt đứt sợi rễ ma đạo rót vào bộ lạc, nhưng trên thực tế, căn bản của ma đạo chưa hề bị dao động."
Tô Đình chậm rãi nói ra: "Khi chi nhánh đạo môn mới vừa đứng vững gót chân, ma hoạn lại ngo ngoe muốn động?"
Vân Song đạo nhân đáp: "Không sai, ma hoạn vừa bị thanh trừ, tung tích ma đạo đã biến mất, nhưng bọn hắn không có khả năng ngồi nhìn đạo môn dần lớn mạnh ở Bắc Vực, bởi vậy lại nhấc lên phong ba không nhỏ, nhất là cổ động các phương, ý đồ để các phương liên hợp, lại đuổi cho nhánh đạo môn ra khỏi Bắc Vực."
Tô Đình nói ra: "Ngươi làm thế nào?"
Vân Song đạo nhân nói ra: "Bần đạo hao phí rất nhiều tinh lực, bắt được tất cả ma loại ẩn nấp trong với các bộ tộc lớn rồi chém giết toàn bộ, đồng thời triển lộ ra bản lĩnh, lại lần nữa tiến hành chấn nhiếp các phương. Mà trải qua chuyện này, bọn hắn cũng đều hiểu rõ chỗ đáng sợ của ma đạo... Bởi vì những ma loại kia gần như đều là nhân vật quyền cao chức trọng trong bộ tộc của bọn hắn, nhưng đều đã nhập ma."
Tô Đình nói ra: "Hạng người nhập ma tự xưng là bỏ đi trói buộc, từ đó tiêu diêu tự tại, như vậy những thứ như xuất thân, huyết thống, thân quyến cũng đều như không có gì. Các bộ tộc lớn ý thức được điểm ấy, càng ý thức được bản lĩnh ma đạo dẫn động nhân tâm, có thể nói là ở khắp mọi nơi, khó lòng phòng bị, cho nên cũng đều kinh hãi?"
Vân Song đạo nhân gật đầu nói: " Thượng tầng nhân vật trong các bộ tộc lớn tự nhiên cũng sợ hãi trong bộ tộc nhà mình đều là kẻ tâm tư khó lường, không có chút trung thành nào, không có tôn ti, cũng đều biết được ma đạo lợi hại. Kỳ thật chúng ta lên phía bắc trảm ma, các bộ tộc lớn cho phép, vốn là biết được ma đạo lợi hại, nhưng lại không hề nghĩ tới, ma đạo sớm đã xâm nhập vào trong các bộ tộc lớn, cho nên lần này, mới xem như chân chính kinh hãi."
Tô Đình nói ra: "Hạng người ma đạo giỏi về ẩn nấp, ngươi có thể bắt được hết, thật sự là lợi hại."
Vân Song đạo nhân thấp giọng nói: " Ma Môn ở Trung Thổ thậm chí không có vết tích, Tô Chân Quân còn có thể tìm được căn cơ của Ma Môn ở Trung Thổ, diệt trừ hết ma hoạn ở Trung Thổ, càng khiến bần đạo hết sức kính nể."
Tô Đình cười đắc ý, nói ra: "Trò vặt thôi, so sánh với nhau thì ngươi cầm giữ nhân tâm, thế cục phức tạp nên càng khó xử lý, nhưng vẫn có thể thành công. Đáng tiếc, ngươi không phải dòng chính, nếu không thì đời chưởng giáo tiếp theo giao cho ngươi, uy vọng của Thủ Chính Đạo Môn có lẽ sẽ cao hơn một tầng."
Vân Song đạo nhân thi lễ, thấp giọng nói: "Bần đạo không dám vọng tưởng."
Tô Đình không tiếp tục nhiều lời, hắn tán dương vài câu chỉ là muốn xem Vân Song đạo nhân này có bởi vậy mà càng đắc ý hơn, hay có thể sinh ra dã tâm hay không, nhưng bây giờ xem ra, tâm cảnh của Vân Song đạo nhân đúng là mười phần vững chắc.
"Thôi được, không nói mấy lời này nữa."
Tô Đình nói ra: "Bây giờ chi nhánh đạo môn đã truyền rộng tứ phương, môn đồ đông đảo, ở Bắc Vực xem như mánh khoé thông thiên, ngươi đã từng thử tìm kiếm tung tích ma tông ở Bắc Vực không?"
Vân Song đạo nhân biến sắc, nói ra: " Ma tông ở Bắc Vực luôn luôn bí ẩn đến cực điểm, chúng ta lên phía bắc trảm trừ ma hoạn cũng đều chỉ trảm trừ sợi rễ mà Ma tông rót vào thế gian mà thôi, lại không thể trừ được căn cơ, chỉ vì không thể tìm được vị trí Ma tông...Tuy rằng bần đạo chấp chưởng đạo môn Bắc Vực, nhưng cũng không có tìm được một chút tung tích nào."
Tô Đình trầm ngâm nói ra: "Lúc trước đúng là không thể gây tổn thương cho căn cơ ma tông, chỉ có thể trảm trừ ma hoạn rót vào thế gian, nhưng lần này, Tô mỗ liên tục trảm mấy vị Ma Quân, lại khiến Cổ Thiên Ma Tôn vẫn lạc, lần trước bản Chân Quân đột phá Tiên Đạo, lại chém một bộ ma thân của Trọng Diễm Ma Tôn, chém giết tông chủ ma đạo Tô Quan Nhi..."
Hắn nhìn xem Vân Song đạo nhân, nói ra: "Theo đạo lý thì khi ma đạo xuất hiện loạn tượng, nên có dấu vết."
Vân Song đạo nhân nghiêm nghị nói: "Trước đó đúng là có vết tích ma đạo phân loạn, nhưng không qua bao lâu đã ổn định lại, mà cũng không có manh mối liên quan đến dính vị trí cụ thể của Ma tông. Thời gian gần đây, ma đạo cũng chưa xuất hiện dấu hiệu rắn mất đầu, dường như là có người chưởng khống đại thế."
Tô Đình im lặng một lát, trong lòng suy tư.
Trong ma đạo, dù có hạng người phi phàm,
Nhưng muốn thống hợp Ma tông như rắn mất đầu, trật tự hỗn loạn kia trong mấy ngày nay, như vậy người này nhất định là đệ nhất ma đạo, mới có năng lực ép các phương phục chúng.
Nhưng nếu người này là Tô Quan Nhi sáng lập ma đạo, tự nhiên là đủ để bình định tất cả cục diện.
Dù sao tất cả hỗn loạn vốn là do Tô Quan Nhi vẫn lạc nên mới xảy ra.
Khi Tô Quan Nhi chưa chết, như vậy tất cả hỗn loạn sẽ bình ổn lại.
Huống chi, căn cứ vào lờiTrần Chi Vân nói, Tô Quan Nhi một lần nữa hiện thế đã vào cấp độ Chân Tiên, càng cao hơn dĩ vãng.
Dù hắn không phải Tô Quan Nhi, dựa vào tu vi ma đạo có thể so với Chân Tiên, cũng đủ để áp đảo các phương.
"Gần đây ngươi oet Bắc Vực, không xét thấy một chút mánh khóe?"
"Thật sự không có dấu hiệu ma tông."
"Ngô..."
Trong lòng Tô Đình mơ hồ hiểu rõ, Trần Chi Vân phát hiện dấu vết Ma tông, đồng thời suất quân tiến đánh, việc này đến nay chưa qua bao lâu, cũng không truyền ra.
Mà lúc trước Trần Chi Vân vừa đến Bắc Vực, rõ ràng cũng không báo với đạo môn ở Bắc Vực.
Thế nhưng Trần Chi Vân chính là thần tướng, dẫn theo mấy ngàn thiên binh, tiến đánh Ma tông nội tình thâm hậu, lúc đó lại có Tô Quan Nhi có thể so với Chân Tiên xuất thủ, động tĩnh đủ để kinh hãi thập phương.
Thế nhưng Địa Tiên ở Trung Thổ dường như không phát hiện được động tĩnh.
Mà Vân Song đạo nhân cũng hoàn toàn không biết gì cả.
Như vậy vị trí Ma tông kỳ thật không ở Bắc Vực?
"Không nói Ma tông, ngươi làm hạng người tầng chín, gần đây nhưng có cảm thấy tâm huyết dâng trào gì không?"
Tô Đình nghĩ đến cái gì, thay đổi cách hỏi.
Vân Song đạo nhân hơi biến sắc mặt, nói ra: "Trước đây không lâu, ở phía Đông Bắc cách đây mấy vạn dặm có một luồng khó tả khí tức, để bần đạo sinh lòng rung động, nhưng khi cưỡi mây tiến đến, nửa đường đã biến mất... Về sau ta dọc theo hướng đông bắc, tìm kiếm mười vạn dặm, nhưng cũng không có vết tích tiên thần tranh đấu."
Ánh mắt Tô Đình ngưng lại, dường như hiểu rõ mấy phần, phất tay nói: "Là hướng Đông Bắc?"
Vân Song đạo nhân vội đưa tay, chỉ một phương hướng.
Chỉ nói là Đông Bắc, tự nhiên sẽ có một chút sai lầm.
Mười vạn dặm xa, chỉ cần góc độ sai lầm một tia, chính là lệch một ly sẽ sai ngàn dặm.
Tô Đình nhìn theo hướng hắn ta chỉ, gật đầu nói ra: "Bản Chân Quân tiến đến tìm một chút, mặt khác, ngươi còn cần chuẩn bị một vài thứ."
Vân Song đạo nhân cung kính thấp giọng nói: "Chân Quân cứ nói đừng ngại."
Tô Đình nói ra: "Chỉ là một chút tin tức liên quan tới Bắc Vực mà thôi, không muốn pháp bảo của ngươi, cứ yên tâm đi."
Hắn cong ngón búng ra, tựa như bút tích, rơi tại trên bàn.
Chợt hắn bắn lên vân quang, đã rời đi đạo môn ở Bắc Vực, thẳng đến phương hướng mà Vân Song đạo nhân chỉ.
Ánh mắt Vân Song đạo nhân rơi trên bàn, ánh mắt thoáng ngưng tụ.