Chương 913 Đạo môn tại Bắc Vực bị hủy diệt
Bần đạo Vân Song, bái kiến U Minh Chân Quân."
"Không cần đa lễ."
Tô Đình giơ tay lên, nhìn vị Bán Tiên kiệt xuất hàng chữ Vân này.
Lúc trước Tô Đình gặp, Vân Song đạo nhân vẫn có diện mạo như thanh niên, nhưng cố tình để râu để lộ ra vẻ cao tuổi, có thêm mấy phần uy nghiêm.
Mà lúc đó Vân Song đạo nhân chính là thống lĩnh chi nhánh đạo môn ở Bắc Vực, xem như rời xa Trung Thổ đạo môn, tự thành một phái, độc chưởng đại quyền, lại trấn áp Bắc Vực các bộ tộc lớn, định ra Thủ Chính Đạo Môn chi nhánh tại Bắc Vực địa vị, xem như khí phách gió.
Lúc ấy dù có đối mặt với vị Thiên Tiên Tô Đình này, Vân Song đạo nhân vẫn có thể không kiêu ngạo không tự ti.
Nhưng hôm nay gặp lại, trong đôi mắt Vân Song đạo nhân tràn đầy mỏi mệt, toàn thân đều là vẻ chán nản, mất đi rất nhiều nhuệ khí, trên mặt có thêm rất nhiều tang thương... Hôm nay hắn căn bản không cần tận lực để râu khiến bản thân trông có vẻ già, mà là chân chính tang thương hơn rất nhiều.
Dù sao chi nhánh đạo môn Bắc Vực là do một tay hắn ta sáng lập ra, xem như tâm huyết cả đời hắn.
Dỳ mới qua mấy chục năm, nhưng đó là một lần tiên phong lớn nhất của hắn ta.
Nếu không phải Ma tông trở nên điên cuồng, dựa vào trạng thái như lúc trước, chi nhánh đạo môn ở Bắc Vực đúng là có thể dập tắt đầu nguồn ma hoạn, để Bắc Vực được an bình lâu dài.
Nhưng không ai ngờ được rằng Tô Quan Nhi lại trở thành Chân Tiên, mà trong khi hai triều Trung Thổ sắp quyết chiến, ma đạo lại không tiếc bất cứ giá nào, muốn xâm nhập Trung Thổ.
Bây giờ Ma tông vẫn lấy Bắc Vực làm căn cơ, cho nên chi nhánh đạo môn ở Bắc Vực, chính là bị tiêu diệt đầu tiên.
"Gần đây ma đạo tấn công phạt vô cùng hung hãn, không thiếu trưởng lão Ma tông xâm phạm, mà khí thế lại cực mạnh, không sợ sinh tử."
Vân Song đạo nhân cười khổ nói: "Bần đạo đấu nhiều ngày như vậy, cũng có chút mệt mỏi không chịu nổi."
Tô Đình hơi gật đầu, cũng không nhiều lời.
Vân Song đạo nhân chán nản không chịu nổi như thế, tự nhiên không đơn thuần là mấy ngày gần đây không ngừng chiến đấu, mà còn là vì chi nhánh đạo môn ở Bắc Vực, bị đều phá hủy, tâm huyết nửa đời bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.
"Hiện nay thế cục như thế nào?"
"Miễn cưỡng ổn định, còn chịu đựng được."
Vân Song đạo nhân ngừng tạm, nói ra: "Bây giờ bản môn còn đang tiếp viện, có thật nhiều trưởng lão cùng chân truyền trong môn tới đây, nhưng trong ma đạo cũng có đồ chúng cuồn cuộn không dứt..."
Tô Đình dừng một chút, nói ra: "Theo ta được biết, ma đạo hao tổn đến nay cũng không nhỏ a?"
Vân Song đạo nhân đột nhiên cười khổ một tiếng, nói: "Không dối gạt Chân Quân, từ khi tranh đấu đến nay, Thủ Chính Đạo Môn tổn thất nặng nề, nhưng ma đạo cũng tổn thất nặng nề, mà ở Đông Hải có Nguyên Phong Sơn, phương tây lại có Chính Tiên Đạo, ma đạo tổn thất còn thảm trọng hơn... Nhưng đến nay, thế công của ma đạo cũng không thấy dừng lại."
Tô Đình chắp hai tay sau lưng, nói ra: "Nói như thế, lúc này ma đạo thật sự là dốc toàn bộ lực lượng."
Vân Song đạo nhân thấp giọng nói: "Chí ít bây giờ đồ chúng ma đạo bị các tông Trung Thổ tiêu diệt đã là toàn bộ nội tình ma tông mà lúc trước bần đạo tính toán trong lòng."
Trước đây hắn chỉ cho rằng Ma tông chỉ là giấu đầu lộ đuôi, giỏi ẩn nấp nên đạo môn mới khó mà tiêu diệt sạch sẽ, mà nội tình của Ma tông cũng kém xa Thủ Chính Đạo Môn, có lẽ chỉ là mạnh hơn tông tộc thế gia như Lâm Đông Bạch thị một chút thôi.
Nhưng mà bây giờ số lượng ma tông tổn thất tổng hợp lại đã vượt xa toàn bộ nội tình của Lâm Đông Bạch thị.
Cũng chính là nói, số lượng mà ma tông hao tổn có thể hủy diệt cả một tòa tông phái Tiên gia.
Hơn nữa đến nay thế công của Ma tông vẫn không dừng lại, giống như không thấy tổn thương.
"Không hổ là Tô Quan Nhi, thật sự là thâm bất khả trắc."
Tô Đình thở ra một hơi, lại đi tới đằng trước, ngồi xuống, nhìn về phía Vân Song đạo nhân, ra hiệu hắn ta cũng ngồi xuống.
Vân Song đạo nhân đến gần, ngồi ở phía trước Tô Đình.
Tô Đình lấy ra bộ đồ uống trà, lúc này hắn lại dùng lá trà mà Thiên Sư Lưu Bạc Tĩnh tự mình trồng cũng bào chế, có lợi cho tu hành, càng có thể an thần tĩnh khí.
Vân Song đạo nhân chính là Bán Tiên, đạo hạnh cực cao, Dương Thần đỉnh phong, đã có được đạo quả hư ảo, nhân vật như vậy, tâm cảnh sớm đã kiên cố mà lúc này còn chán nản như vậy, muốn giúp hắn bình phục, trong tay Tô Đình cũng chỉ có linh trà của Thiên Sư Lưu Bạc Tĩnh mới có thể giúp hắn bình tĩnh an tâm.
"Đa tạ Chân Quân."
Vân Song đạo nhân ngửi được hương trà thơm, lo nghĩ trong lòng giảm đi rất nhiều,
Hắn ta lập tức biết được trà này rất trân quý, cũng hiểu được dụng ý của Tô Chân Quân.
Tô Đình bình tĩnh nói: "Chủ sự tiền nhiệm đã vẫn lạc, bây giờ ngươi đến chủ trì đại sự chống cự ma tông, quá chán nản ủ rũ thì không thể được, lòng dạ của ngươi rộng lớn hơn thì đệ tử khác mới có thể có sĩ khí... Chuyện chi nhánh đạo môn bị hủy diệt, không thể ảnh hưởng đến ngươi lúc này."
Vân Song đạo nhân cúi đầu xuống, thở dài: "Bần đạo tu hành đến nay, một duy nhất vì hùng tâm tráng chí của mình mà cả gan thỉnh cầu ở lại Bắc Vực, sáng lập ra chi nhánh đạo môn, qua nhiều năm tới nay, ta luôn chăm lo quản lý, dùng hết tâm huyết, cuối cùng cũng có thể đặt chân ở Bắc Vực, quản lý manh mối của ma hoạn từng giờ từng phút, nào biết một buổi sáng lại lập tức bị hủy diệt."
Tô Đình nhíu mày nói ra: "Chi nhánh đạo môn ở Bắc Vực cũng coi là căn cơ thâm hậu, nội tình không cạn, thế mà lại dễ dàng bị loại bỏ như thế sao?"
Vẻ mặt Vân Song đạo nhân hoảng hốt, nói ra: "Bần đạo trốn được một kiếp, không trải qua cảnh tượng đó nhưng cũng đại khái biết được."
Tô Đình trầm ngâm nói: "Nói nghe một chút?"
Vân Song đạo nhân nói ra: " Kì thực trong chi nhánh đạo môn ở Bắc Vực có một vị Địa Tiên, thường xuyên bế quan, đồng thời có một thanh tiên bảo để trấn thủ sơn môn, lúc ấy có một vị Ma Quân xâm phạm, bản lĩnh của kẻ này rất cao, có thể so với Thi Giải Tiên, trưởng lão cấp độ Bán Tiên của Thủ Chính Đạo Môn cũng không phải đối thủ, cuối cùng là Thái Thượng trưởng lão xuất hiện, tay cầm tiên bảo, truy sát tới, nhưng tông chủ ma đạo -Tô Quan Nhi chợt hiện thân, cùng khiến vị Thái Thượng trưởng lão kia mất đi tung tích. "
Tô Đình rót chén trà, nói ra: "Mất đi Thái Thượng trưởng lão cùng tiên bảo, lại không có ngươi trong sơn môn, nên không thể chống cự được?"
Vân Song đạo nhân nói ra: "Vì để dấu vết đấu pháp không vượt ra giới hạn Nhân Gian, mà bị Thiên Đình cảm giác được, đám Ma Quân của ma tông cùng trưởng lão cùng xông ra, số lượng gấp mười lần so với Dương Thần của đạo môn ở Bắc Vực, cưỡng ép công phá... Lúc ấy bần đạo còn ở Thủ Chính Đạo Môn, biết được việc này, lập tức thỉnh cầu sơn môn viện thủ, nhưng vẫn không kịp, trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, Ma tông đã bình định được đạo môn Bắc Vực."
Ánh mắt Tô Đình ngưng lại, thấp giọng nói: "Thủ bút thật lớn."
Hắn đi qua phương bắc, cũng từng tới đạo môn Bắc Vực.
Chi nhánh đạo môn ở Bắc Vực có nội tình không cạn, không thua gì tông phái đạo môn nhất lưu ở Trung Thổ.
Cho dù Nguyên Phong Sơn dốc toàn bộ lực lượng, đều chưa hẳn có thể tuỳ tiện bình định chi nhánh đạo môn Bắc Vực.
Nhưng Ma tông lại có thể bình định được trước khi Thủ Chính Đạo Môn tới chi viện.
Dù không biết nội tình chân chính của Ma tông, nhưng dựa vào lực lượng lộ ra khi tiến đánh chi nhánh đạo môn ở Bắc Vực, đã thấy nội tình của có thể mạnh hơn Nguyên Phong Sơn rất nhiều.
"Liên quan tới việc này..."
Oanh!
Hắn còn chưa nói xong, đã có một luồng khí tức khó tả lan tới.
Một luồng khí tức này vô cùng cường đại, đã vượt trên giới hạn tầng chín.
Trong phạm vi ngàn dặm, chư vị trưởng lão đệ tử của Thủ Chính Đạo Môn không khỏi cảm thấy một luồng rung động khó tả.
Vân Song đạo nhân hơi biến sắc mặt, thấp giọng nói: "Lại là một vị Ma Quân?"
Tô Đình cau mày nói: "Có thể so với cấp độ Thi Giải Tiên sao?"
Vân Song đạo nhân nhìn về phía Tô Đình.
Tô Đình lạnh nhạt nói: "Không cần hoảng hốt."
Hắn lấy ra một vật, lòng bàn tay dâng lên một ngọn lửa.
Vật này xuyên qua ngọn lửa, bay về phía bầu trời.