Chương 931 Diệt ma chúng
Nam Thiên thần tướng Khương Bách Giám dẫn thiên binh hạ giới.
Thiên binh thiên tướng kết thành quân trận.
Khí thế mạnh mẽ, hơn xa ma trận to lớn, càng hơn thanh thế của một mình Tô Đình.
Dưới uy lực của đại quân thiên binh, kinh động tới tiên thần các phương.
Dù là Hồng Y hay Chính Nhất, hoặc là Cát Chính Hiên, cả chưởng giáo của các đại tiên tông, cho dù là Tiên Tần Sơn Hải Giới ở trung ương hải vực, hay Hoán Hoa Các ở cực nam cũng có phát hiện.
Đã có thiên binh thiên tướng hạ giới, đại cục đã định.
❖ ❖ ❖
"Nhưng không biết Tô Đình còn sống sao?"
Khóe miệng Tiểu Tiên Ông Cát Chính Hiên cong lên thành ý cười, ung dung nói ra: "Tiểu đạo phải đi sáu đại thần tướng, quả nhiên vẫn không kịp, vẫn là Thiên Đình phái binh nhanh hơn, không biết thiên binh thiên tướng có thể tới kịp thời không?"
Hắn thấy thiên binh hạ giới, thì đã biết Ma tông tất bại.
Chỉ là không biết ma trận lúc trước kinh người như vậy, hắn tự hỏi cũng không thể chân chính ngăn cản được.
Tô Đình có đạo hạnh còn kém hắn một bậc, không biết đứng trước trận thế như thế thì có thể sống sót không?
❖ ❖ ❖
Mà ở phía nam.
Hồng Y cũng có rất nhiều sầu lo.
"Trước đó Tô Đình từng nói trong tay hắn có quân lệnh, mà Thiên Đình sớm có mấy vạn thiên binh đã chỉnh quân, chỉ chờ hắn ra lệnh một tiếng là lập tức hạ giới."
"Nếu như chỉ biến hóa xuất hiện khi hạ giới, Thiên Đình vội vàng rút binh, chậm một chút cũng thôi."
"Nhưng Thiên Đình sớm có bố trí, theo đạo lý thì Tô Đình có quân lệnh, thiên binh nên sớm hạ giới nhưng giờ phút này mới xuất hiện."
"Hẳn là giống lời lúc trước hắn nói, còn có tiên thần muốn mượn đao giết người, chờ hắn bị ma trận tiêu diệt, lại hạ giới trấn áp ma hoạn?"
"Nếu thật sự là như thế, thiên binh hạ giới, chẳng phải cũng đại biểu cho việc hắn đã vẫn lạc?"
Nàng không nhịn được đưa tin cho Tô Đình, hỏi thăm hắn có bình an không.
Nhưng Tô Đình chậm chạp không trả lời, khiến trong lòng nàng chìm xuống mấy phần.
"Rốt cuộc là như thế nào?"
❖ ❖ ❖
"Quả nhiên sư tôn sớm có bố trí."
Tô Tân Phong đi dọc theo bờ biển, đi về phía nam, nhắc các vị trưởng lão án binh bất động, không cần tiếp viện.
Trong lòng của hắn tràn đầy lo lắng, Ma tông dốc toàn bộ lực lượng, sư tôn chưa đạt tới Chân Tiên cảnh, lại không chịu tập kết toàn tông để kết trận đối kháng, sao có thể chống cự được?
Ngay khi trong lòng hắn đang sầu lo lại cảm giác thiên địa sau lưng biến sắc.
Mây trắng trải rộng bầu trời, sát cơ lạnh thấu xương.
Có một vị thần tướng mặc bạch giáp dẫn theo mấy vạn thiên binh, hạ giới trảm ma.
Thiên Đình phái binh kịp thời như thế, tất nhiên là sư tôn sớm có bố trí.
"Dọa tiểu đạo sợ hãi một hồi."
Tô Tân Phong vỗ vỗ ngực, thầm nghĩ: "Ta đã nói mà, sư tôn là người nổi danh về âm hiểm xảo trá, làm sao có thể để bản thân vào chốn nguy hiểm? Hắn không muốn để toàn tông tập hợp bày trận, chống cự ma đạo, tất nhiên là bởi vì sớm có thiên binh chuẩn bị, đủ để hủy diệt Ma tông..."
❖ ❖ ❖
"Giết!"
Nam Thiên thần tướng Khương Bách Giám, dẫn quân giết xuống.
Năm đó hắn chính là đại tướng quân của Thục quốc, tuy thua trận rất nhiều, bị sách sử liệt vào hàng ngũ người có tài tầm thường, nhưng đúng như ghi chép trong điển tịch mà Tô Đình đọc được ở Nguyên Phong Sơn,
Tài lĩnh quân của người này không thua gì Võ Đạo Chân Thần Quách Trọng Kham cùng Thiên Hà Thủy Sư -Trần Chi Vân.
Hắn dẫn theo thiên binh, kết trận trùng sát.
Dù đại trận của ma đạo không hề tầm thường, có mười hai Ma Tôn và trăm ngàn trưởng lão, mấy vạn ma chúng.
Nhưng đối mặt với thiên binh thiên tướng, bọn chúng cũng hoàn toàn không có lực lượng chống đỡ.
Về phần U Minh Chân Quân Tô Đình cũng không phải đứng đấy xem kịch.
Mặc dù hắn không vọt thẳng vào ma trận, nhưng cũng ở bên cạnh tương trợ.
Thiên binh thiên tướng chém giết cùng ma đạo đồ chúng, so với chiến trường giữa hai triều trong Trung Thổ thì càng thảm thiết hơn, uy thế càng kinh người hơn.
Cho dù tu hành tới tiên gia đỉnh phong, Tô Đình cũng không cho rằng chính mình vọt thẳng vào chiến trường giữa hai phe mà có thể bình yên vô sự.
Lúc này đám ma đạo đồ chúng có sát cơ đối với hắn hết sức mãnh liệt.
Mà thiên binh thiên tướng trong chiến trường hỗn loạn như thế, cũng khó có thể để ý đến hắn, không chừng sẽ ngộ thương hắn, thậm chí sẽ có một số kẻ lòng dạ khó lường, có thể "Ngộ sát" với hắn.
Cho dù là Tô Đình là Tiên gia, cũng hoài nghi mình xông vào bên trong có thể bị hai phe giáp công, xé thành mảnh nhỏ hay không.
Dù sao, dù là ma trận hay thiên binh quân trận, hắn đều khó mà ngăn cản.
Nhưng tương trợ ở chỗ cũ thì vẫn làm được.
Ví dụ như thủy triều ban đầu chưa thối lui, mà thiên binh cũng không đánh vào nước biển.
Bởi vậy Tô Đình vận dụng Tạo Hóa Hội Nguyên Thiên Lôi Quang.
Hắn không nương tay, thi triển hết toàn bộ pháp lực còn lại ra đi.
Tiếng sấm nổ vang ầm ầm!
Giống như có vô tận lôi đình, tựa như long xà, đánh vào bên trong vùng biển kia.
Nước biển truyền lôi đình, chớp mắt truyền khắp.
Đám ma đạo đồ chúng ở trong nước biển, trong nháy mắt bị lôi đình giết chết, số lượng bị giết chừng hơn ngàn người.
"Tông chủ!"
Có Ma Tôn quát lớn: "Thiên Đình sớm điều động thiên binh hạ giới, tới cứu viện."
Tiếng hô này truyền vạn dặm, truyền khắp các phương.
Chỉ là không có bất kỳ đáp lại nào.
Tô Đình lui mấy bước, thở dốc bất định, lầu bầu nói: "Đồ hỗn trướng này, ngay cả Tô mỗ phải chết rồi mà hắn cũng không dám ra ngoài diễu võ giương oai, làm sao có thể đến đây cứu giúp khi thiên binh đang vây quét được
Hắn nghĩ như vậy, đã thấy Ma Tôn vừa mới lên tiếng kia nhìn lại.
Ma Tôn này cũng biết đã bị tông chủ chỗ vứt bỏ, đối mặt với thiên binh mà Khương Bách Giám dẫn theo, hắn không thể ngăn cản, thậm chí khó mà đào mệnh, lúc này lập tức nhìn tới Tô Đình, trong mắt tràn ngập sát cơ.
"Tô Đình!"
Ma Tôn kia giết tới đây.
Tô Đình hơi biến sắc mặt, hư không sau lưng đột nhiên vỡ vụn.
Lúc trước đánh ra một đạo tiên lôi kia, pháp lực của hắn đã hao hết, căn bản là không thể chống lại Ma Tôn này.
Nhưng cũng may hắn tu thành môn đại thần thông bảo mệnh này, khi đại trận ma đạo tán loạn, hắn đã có thể thi triển ra.
Hưu!
Ma Tôn kia bổ tới một đao.
Tô Đình nhảy vào hư không vỡ vụn sau lưng.
Chỉ trong một chớp mắt, Tô Đình đã biến mất không thấy.
Một đao kia vừa lúc chém tới vị trí mà hắn vừa biến mất kia, hiểm lại càng hiểm.
"Tô Đình!"
Ma Tôn đột nhiên gầm thét lên tiếng!
Khương Bách Giám đột nhiên tới gần, sau lưng có hơn trăm thiên binh kết thành quân trận, gia trì thần lực giúp hắn một tay.
Trường thương điểm tới, xuyên thủng hư không.
Ma Tôn kia kêu thảm một tiếng.
❖ ❖ ❖
Ở ven bờ phía nam.
Tô Tân Phong đang muốn tiếp tục đi về phía nam.
Ai ngờ lá bùa bên hông đột nhiên thiêu đốt.
Hắn giật nảy mình, vội nem lá bùa về phía trước.
Ngọn lửa sáng rực, thiêu đôta hư không đến vặn vẹo.
Chỉ thấy hư không bỗng nhiên vỡ vụn.
Sau không gian vỡ vụn, một thiếu niên lảo đảo bước ra.
Thiếu niên này tóc mai tán loạn, hô hấp dồn dập, áo bào trên thân tổn hại, khí tức uể oải, dáng vẻ chật vật không chịu nổi.
"Sư tôn?"
Tô Tân Phong nhìn thiếu niên có dáng vẻ chật vật không chịu nổi này, quả thực không thể tưởng tượng đây chính là sư tôn luôn luôn khí phách của hắn.
"Mau tới dìu ta."
Tô Đình thở dốc bất định, toàn thân mỏi mệt.
Tô Tân Phong lập tức tỉnh ngộ lại, vội tiến lên đỡ, trong lòng còn đầy vẻ khó có thể tin.
Trong lòng hắn, cho tới bây giờ sư tôn nhà mình luôn là hạng người vô địch, lại cực kỳ phong tao, chú trọng dáng vẻ nhất, không ngờ lần này lại chật vật như thế.
"Sư tôn."
"Không nên nói nhảm, thay ta hộ pháp, đưa linh đan diệu dược, thiên tài địa bảo tốt nhất của ngươi ra."
"Sư tôn, ngài không có hoa mắt? Ta là đồ đệ thân ái của ngài đấy, làm sao còn muốn cướp sạch của ta?"
"Bớt nói lời vô dụng đi? Tranh thủ thời gian giúp ta khôi phục, trận chiến đằng trước, chẳng mấy chốc sẽ quyết ra thắng bại, nhất định trước thời điểm đó khôi phục một chút, mới có thể đi đoạt chiến lợi phẩm, ngươi là đồ ngu ngốc, Tô mỗ ta khôn khéo, làm sao ngươi không học được một chút nào thế?"
"A?" Tô Tân Phong hơi biến sắc mặt, vội đem lấy ra tất cả linh đan diệu dược, các loại thiên tài địa bảo thượng đẳng trên người.
"Đặt vào."
Tô Đình ngưng tựu đạo ý, Ngũ Hành tề tụ, cho nên đối với hắn mà nói, các loại bảo vật trong Ngũ Hành đều có thể dùng để khôi phục.
Nhất là bây giờ hắn là Tiên thể, pháp môn huyền ảo, các loại bảo vật, cho dù là thần thiết, hắn đều có thể hấp thu tinh kim chi khí.