← Quay lại trang sách

Chương 933 Tiên tôn hạ giới

Chưa nói tới tài vận gì, sau trận chiến này, phàm là vật thu được thì đều phải giao lên Thiên Đình, lại do Thiên Đình luận công hành thưởng."

Khương Bách Giám nói một tiếng hổ thẹn, nói ra: "Huống chi những vật này, phần lớn là bảo vật Ma tông, nhiễm ma khí, muốn xử lý được cũng cực kì không dễ..."

Tô Đình cười nói ra: "Trảm yêu trừ ma, Tô mỗ cũng coi như tận lực không ít, xem ra một đoạn thời gian rất dài ta đều phải ở nhân gian, quân công này là không lấy được, nhưng..."

Khương Bách Giám thật sự không biết nói gì, nói ra: "Nếu Chân Quân cảm thấy trên chiến trường, có vật gì cần dùng tới thì cứ lấy đi. Dựa vào công lao lần này của ngươi, vốn là sẽ có trọng thưởng."

Tô Đình chần chờ nói: "Thế thì sao được?"

Khương Bách Giám chậm rãi nói ra: "Nếu Chân Quân cảm thấy không tốt thì cũng được."

Tô Đình khẽ khu một tiếng, nói ra: "Chỉ là Tô mỗ muốn ở trần thế khá lâu, đúng là cần mấy vật, cũng có thể tìm kiếm một chút."

Nét mặt hắn tươi cười như hoa, trong lòng hết sức hài lòng đối với Khương Bách Giám.

Không hổ là đại tướng quân Thục quốc năm đó, người thiện chiến không tham công hiển hách, chỉ vì người này cũng là hạng người trí tuệ thông minh, căn bản không cần Tô mỗ hắn nói rõ, đã biết thâm ý trong lời hắn nói.

❖ ❖ ❖

Mười hai Ma Tôn đã vong.

Đám trưởng lão Ma tông còn lại ở trước mặt thiên binh thiên tướng cũng chỉ là gà đất chó sành.

Về phần mấy vạn ma chúng, sau khi trận pháp sụp đổ thì chỉ là năm bè bảy mảng, căn bản không có lực đánh trả.

Không bao lâu sau, toàn bộ chiến trường gần như đều bị thiên binh trùng sát.

Lần này Ma tông dốc toàn bộ lực lượng, đều đã vẫn diệt.

Mà mấy vạn thiên binh đang thu dọn chiến trường.

Đồng liêu vẫn lạc trong tranh đấu, hạng người ma đạo bị thiên binh giết chết, liếc nhìn lại có nhiều vô số kể.

Bầu trời dường như vẫn còn vặn vẹo, đại địa còn chưa yên lặng.

Thủy triều từng bước thối lui, ngọn lửa từ từ dập tắt.

Binh khí bỡ vụn, thi thể không trọn vẹn.

Tràng cảnh tựa như Luyện Ngục.

Chỉ là chư vị thiên binh cũng đều không quá động dung.

"Không được phá trận pháp, thu dọn sạch sẽ trước."

Khương Bách Giám nói ra: "Lần này tranh đấu đã vượt ra khỏi giới hạn nhân gian, sẽ có rất nhiều ảnh hưởng đối thế gian, chúng ta phải cố gắng giảm bớt ảnh hưởng, lập tức biến nơi đây trở về hình dáng ban đầu, xóa bỏ tất cả khí tức."

Hắn lại nghiêng người nhìn về phía một vị thiên tướng, nói ra: "Thượng bẩm Thiên Đình, trận chiến này toàn thắng, chỉ là sau đó có chút phiền phức, xin Đế Quân hạ chỉ, điều động Thiên Sư hạ giới, bình định lại náo động nơi đây, khôi phục hư không vặn vẹo, xóa đi ảnh hưởng đối với nhân gian."

Thiên tướng kia lập tức gật đầu, nói ra: "Mạt tướng hiểu rõ."

Tô Đình nghe vậy, hơi kinh ngạc, hỏi: "Đại tướng quân còn muốn mời Thiên Sư hạ giới sao?"

Khương Bách Giám nhìn hắn một cái, nói ra: "Chúng ta chỉ là vũ phu, chỉ hiểu được suất quân trùng sát, ngày thường chỉ biết sát phạt, đâu hiểu được phải làm gì để xử lý cục diện như vậy? Cục diện như thế, còn phải phái cao nhân đạo môn đến đây mới được... Nếu không thể xử lý tốt, mấy ngàn dặm địa vực này chính là một mảnh tuyệt địa, cỏ cây không sinh, chim thú tuyệt tích, phàm là sinh linh trải qua nơi đây, đều sẽ bị khí tức lưu lại tiêu diệt."

Tô Đình nhẹ gật đầu, nói ra: "Cũng phải."

Lúc trước hắn chỉ biết là lực lượng vượt ra giới hạn Nhân Gian, sẽ tạo thành ảnh hưởng cực lớn đối với nhân gian.

Nhưng lần này, chính là ảnh hưởng hắn thấy rõ ràng nhất.

"Nơi đây trở thành cấm địa, còn là lần đầu."

Khương Bách Giám thấp giọng nói: "Càng quan trọng hơn là chúng ta tranh đấu có thể so với Chân Tiên quyết chiến, đã sinh ra một chút ảnh hưởng đối với khí vận triều đình ở Trung Thổ, vô cùng có khả năng ảnh hưởng đến hướng đi tương lai của hai triều, đây là biến hóa từ nơi sâu xa, nhưng cũng không thể tránh được... Chỉ có thể do chư thần ở Thiên Đình khôi phục lại ảnh hưởng do chúng ta gây ra."

Tô Đình nghe vậy, nhẹ gật đầu, nói ra: "Tô mỗ hiểu."

Khương Bách Giám đang muốn nói chuyện, đã thấy thiếu niên bên cạnh không thấy bóng dáng nữa.

❖ ❖ ❖

"Cái này không tệ."

"Cái kia cũng không tệ."

"Cái này khó được, chất liệu thượng đẳng, luyện thành các loại pháp bảo dễ như trở bàn tay, quan trọng nhất chính là còn chưa qua tay người Ma tông luyện chế, cũng không nhiễm ma khí."

"Đây lại là bảo bối gì?"

Khi thiên binh quét dọn chiến trường, Tô Đình cũng xuyên tới xuyên lui trong chiến trường, không ngừng tìm kiếm bảo vật.

Tuy rằng những thiên binh này tràn đầy kinh ngạc, nhưng cũng hiểu biết vị U Minh Chân Quân này nhận lệnh Đế Quân hạ giới, trong tay có một binh phù, chính là tín vật hiệu lệnh bọn hắn.

Lần này chinh chiến nói là do Khương Bách Giám dẫn đầu, nhưng thật ra là U Minh Chân Quân Tô Đình hạ quân lệnh.

Bởi vậy các vị thiên binh cũng đều làm như không thấy, mặc cho hắn tìm kiếm bảo vật bốn phía.

Nhưng Tô Đình cũng không để Khương Bách Giám quá khó xử, hắn chỉ lấy hơn sáu mươi kiện bảo vật thượng đẳng chưa bị nhiễm ma khí.

Hắn còn lấy hơn mười kiện ma bảo, nhưng phẩm giai cực kì thượng đẳng, hắn cũng không từ bỏ được, sau này đành phải lại nghĩ biện pháp xóa đi ma khí.

Mà trong hơn mười kiện ma bảo này, có một kiện chính là chí bảo Ma Tôn.

Chí bảo của Ma Tôn không thua gì tiên bảo.

Dù tràn ngập ma khí, nhưng chất liệu vô cùng tốt.

Nhưng vị Thần linh Hỏa bộ kia có thể lấy Tiên gia chân diễm ở hỏa vực để giúp hắn luyện chế lại một lần.

Mười hai Ma Tôn, không thiếu vật có thể so với tiên bảo, nhưng Tô Đình điểm đến là dừng, chỉ lấy một kiện, còn lại để Khương Bách Giám điều động, thiên binh phong tồn, chờ đợi nộp lên Thiên Đình, rồi từ Thiên Đình xử trí.

"Chân Quân đã tìm đủ rồi sao?"

"Tuy rằng không đủ, nhưng vì để tránh cho đại tướng quân khó xử, cũng coi như đủ."

"..."

Khương Bách Giám nhìn hơn tám mươi vật bị hắn thu đi, trong lòng có phần không nói được gì, nhưng cũng đành chịu, chỉ thi lễ, nói ra: "Sau một chốc, Thiên Đình sẽ phái cao nhân tới đây bình ổn biến hóa, mạt tướng cũng chuẩn bị lên trời phục mệnh."

Tô Đình cười nói ra: " Sau lần này, đại tướng quân chắc có thể cao thăng."

Khương Bách Giám khẽ cười nói: "Có lẽ có trọng thưởng, nhưng cao thăng thì không dễ, trừ phi là chém giết tông chủ ma đạo- Tô Quan Nhi, chỉ tiếc hắn cũng không hiện thân."

Tô Đình nghe vậy, vẻ mặt hơi có nặng nề, nói ra: " Tô Quan Nhi kia quá mức xảo trá, hôm nay nhìn trận thế ma tông, không thua gì uy thế Thủ Chính Đạo Môn dốc toàn bộ lực lượng, nhất định là chủ lực sau cùng của Ma tông, nhưng hắn thấy căn cơ của Ma tông đều chôn vùi, cũng chưa từng xuất hiện, không biết sau này phải thế nào mới có thể dẫn dụ hắn ra."

Khương Bách Giám nói ra: "Tuy rằng Tô Quan Nhi không đền tội, từ hôm nay về sau, Ma tông gần như hủy diệt, ma hoạn cũng coi như tiêu tan, Chân Quân có công lớn... Mạt tướng thấy chỉ nhiều nhất một năm nửa năm, hướng đi của triều đình nhân gian, thiên địa thuộc về ai sẽ rõ ràng, đến lúc đó Chân Quân trở về Thiên Đình, tất nhiên có thể được Đế Quân trọng thưởng."

Nói đến đây, hắn chắp tay nói ra: "Chân Quân hạ giới, Ma tông hủy diệt, nên có công, mạt tướng sớm chúc mừng."

Tô Đình khẽ nhíu mày, lắc đầu nói ra: " Tô Quan Nhi sáng lập ma tông, một ngày bất tử, đầu nguồn vẫn còn, sớm muộn sẽ còn có cục diện như hôm nay xuất hiện."

Khương Bách Giám nghe vậy, thần sắc có chút nghiêm nghị.

Tô Đình đang muốn tiếp tục nói chuyện.

Đột nhiên, bầu trời sáng lên.

Tiên quang lấp lóe, uy áp bát phương.

Dù là Tô Đình hay Khương Bách Giám, đều cảm giác cực kỳ nặng nề.

Thiên Đình điều động cao nhân đạo môn đã đến.

Nhưng vượt qua suy tính của Tô Đình cùng Khương Bách Giám, người tới cũng không phải là một vị Thiên Sư nào đó, cũng không phải vị thiên thần kia.

Mà là một vị Thiên Tiên uy danh hiển hách.

Thủ Chính Đạo Môn- Đạo Nguyên Tiên Tôn.