Chương 935 Bí mật về Bạch tổ
Tô Đình cười cười, nhưng trong lòng lại có chút nghi hoặc.
Lúc ấy hắn bị phục sát, Thanh Đế của Nguyên Phong Sơn cũng hoài nghi tới Đạo Nguyên Tiên Tôn của Thủ Chính Đạo Môn, thậm chí Thiên Đình tra rõ việc này, mơ hồ cũng lần theo phương hướng Thủ Chính Đạo Môn.
Chỉ là Thủ Chính Đạo Môn cũng không giải thích gì.
"Bởi vì bần đạo muốn nhìn xem ngươi có nhận định là bần đạo ra tay, liệu sẽ tiến hành trả thù Thủ Chính Đạo Môn ta hay không."
Dường như Đạo Nguyên Tiên Tôn đã xem thấu suy nghĩ trong lòng của hắn, chậm rãi nói ra: "Ngươi tuy có lực lượng trảm thần, nhưng không gây họa tới căn cơ thiên địa, Thủ Chính Đạo Môn ta sẽ không xuống tay với ngươi..."
Tô Đình lập tức hiểu rõ, nói ra: "Nhưng một khi Tô mỗ tiến hành trả thù Thủ Chính Đạo Môn, đó chính là tự dưng gây sự, tự tìm đường chết?"
Đạo Nguyên Tiên Tôn cũng không phủ nhận, gật đầu nói ra: "Nếu như đúng là như đây, bần đạo sẽ tự mình xuất thủ loại bỏ ngươi. Việc này đã từ ngươi mà lên, Thiên Đình cũng chỉ có thể ngầm thừa nhận."
Tô Đình sờ sờ mặt, nói ra: "Cũng may vãn bối rộng lượng, không có trả thù."
Đạo Nguyên Tiên Tôn vung tay lên một cái, pháp lực bắn ra, bình định loạn tượng.
Tô Đình đi theo phía sau, thoáng tiêu trừ mấy phần bất an trong lòng.
Đạo Nguyên Tiên Tôn nói: "Tuy rằng bần đạo không có bao nhiêu hảo cảm đối với một hậu bối có năng lực trảm thần như ngươi, nhưng trải qua chuyện này, Ma tông bị hủy diệt, công lao ngươi giành được cũng đủ để bần đạo coi trọng ngươi một chút. Từ nay về sau, ngươi là Thiên Tiên, U Minh Chân Quân, đồng thời có đại công đức trảm trừ ma đạo, Thủ Chính Đạo Môn càng sẽ không tự dưng ra tay với ngươi, nhưng nếu sau này ngươi làm việc như thế, ngươi hãy tự giải quyết cho tốt."
Trong lòng Tô Đình run lên, thấp giọng nói ra: "Vãn bối hiểu rõ."
Đạo Nguyên Tiên Tôn duỗi ra một ngón tay, hư không vặn vẹo không ngừng khôi phục.
Đại địa vỡ vụn một lần nữa liền lại.
Dư ba ngoài biển đã lui về trong biển rộng.
Ngọn lửa còn sót lại đã bị dập tắt.
Các loại thi thể đều tan thành mây khói.
Thậm chí vô tận ma khí bám vào nơi này cũng đều không ngừng bị xóa đi.
Cỏ cây dần dần mọc ra, tất cả quay về nguyên trạng.
Phen thủ đoạn này, có thể xưng là tạo hóa chi công.
Tô Đình nhìn mà vô cùng kinh hãi, nhưng cũng cực kì kính phục.
Nếu như Thiên Đình sai phái cao nhân đạo môn tới, cho dù là tiên thần, muốn chải vuốt tất cả mọi thứ ở nơi này, ít nhất cũng cần mười ngày nửa tháng.
Nhưng Đạo Nguyên Tiên Tôn chỉ cần một lát, tất cả đã khôi phục một nửa.
Bên trong dường như còn ẩn chứa vô tận diệu dụng.
"Ngươi từ từ lĩnh ngộ."
Đạo Nguyên Tiên Tôn nói ra năm chữ, rồi lại lần nữa im lặng tiếp tục sửa chữa.
Vẻ mặt Tô Đình nghiêm túc, thậm chí mở ra thiên nhãn, tinh tế quan sát.
Trong lòng của hắn hiểu rõ đây là một trận cơ duyên.
Đạo Nguyên Tiên Tôn tự mình thi pháp, tràn ngập huyền ảo chỗ.
Đây là bản lĩnh của Chân Tiên đỉnh phong, có chứa vô tận tạo hóa, mà Tô Đình dừng bước ở Tán Tiên đỉnh phong, quan sát pháp môn của Đạo Nguyên Tiên Tôn, có lẽ có thể đạt được mấy phần lĩnh ngộ.
❖ ❖ ❖
Uy thế còn sót lại từ thiên binh thiên tướng, hư không bị xé rách, thiên địa vặn vẹo, đều bị Đạo Nguyên Tiên Tôn vuốt lên.
Khí tức ma trận to lớn còn sót lại cũng bị Đạo Nguyên Tiên Tôn diệt đi.
Đạo thuật còn sót lại, các loại ảnh hưởng, toàn bộ đều bị đánh tan.
Sạch sẽ, hoàn toàn không còn sót lại một chút nào.
Đạo Nguyên Tiên Tôn xóa sạch tất cả ảnh hưởng, bình định loạn tượng, trong mấy ngàn dặm này, không còn nơi nào là tuyệt địa nữa.
"Pháp môn của Tiên Tôn thật sự là vô cùng huyền diệu."
Tô Đình thi lễ nói: "Vãn bối bội phục."
Đạo Nguyên Tiên Tôn bình thản nói: "Bần đạo lưu lại ngươi, cho phép ngươi quan sát bần đạo thi pháp, chỉ là để ngươi có cảm ngộ thôi, ngươi có thể ngộ được bao nhiêu là bản lĩnh của ngươi. Chuyện này đã xử lý xong, bần đạo quay về Thiên giới, ngươi ở nhân gian, còn phải lưu lại một thời gian, mọi chuyện cần giải quyết cho tốt."
Tô Đình nghe vậy, sờ sờ mặt, nói ra: "Vãn bối hiểu rõ, không đến tình thế chắc chắn phải chết, không phải Ma tông gây loạn, nhất định không thi triển lực lượng trảm thần kia, đương nhiên, ở nhân gian, nếu như không cần thiết, cũng sẽ không thi triển ra lực lượng Tiên gia vượt ra giới hạn nhân gian."
Đạo Nguyên Tiên Tôn nghe vậy, gật đầu nói ra: "Nhớ lấy lời ngươi nói."
Sau khi nói xong, ông ta có chút trầm ngâm, lại nói: "Ma Tổ đã diệt, mà bây giờ tông chủ ma đạo Tô Quan Nhi có mang hai cánh ma liên, có thể nói là một vị Ma Tổ khác, một ngày hắn bất tử, ma đạo còn bất diệt, ngươi ở nhân gian, cần phải chú ý cẩn thận."
Tô Đình nghiêm nghị nói: "Vãn bối hiểu rõ, chỉ cần Tô Quan Nhi bất tử, Ma tông không tính là hoàn toàn diệt tuyệt."
Chính là bởi vì hiểu rõ đạo lý này, cho nên Tô Đình mệnh lệnh Nguyên Phong Sơn phòng thủ Đông Hải, vẫn giữ nghiêm như trước, không dám thay đổi một chút nào.
Đạo Nguyên Tiên Tôn hơi gật đầu, tiên quang trên người nở rộ, bay lên tận trời.
"Tiên Tôn đi thong thả."
Tô Đình chợt nhớ tới một chuyện, hơi cắn răng, mặt lộ vẻ chần chờ, nhưng cuối cùng vẫn lên tiếng nói ra: "Lúc trước ở hư không giữa hai giới, vãn bối bị phục sát, gần như sắp chết, là có hai vị Chân Tiên ý đồ chém giết vãn bối, còn có hiềm nghi giá họa cho Tiên Tôn, bọn hắn coi trật tự tam giới không ra gì, tùy ý giết chóc. Bây giờ Thiên Đình cũng đang tra việc này, Thủ Chính Đạo Môn coi thủ hộ trật tự tam giới làm nhiệm vụ của mình, Tiên Tôn cũng sẽ không làm như không thấy chuyện này chứ?"
Đạo Nguyên Tiên Tôn liếc hắn một cái, nói ra: "Ngày đó khi bần đạo phát hiện có khác, đã nhìn thoáng qua ngươi, nhưng trở ngại cách nhau rất xa, hư không giữa hai giới lại có cương phong giới hạn, hai vị Chân Tiên kia cũng cố gắng ẩn giấu tự thân, cho nên cũng không thấy rõ."
Tô Đình hơi trầm ngâm, lấy ra một bình ngọc, thấp giọng nói: "Năm đó vãn bối chịu một chưởng, dư hoạn dây dưa, về sau cuối cùng đã áp chế lại, chỉ lưu lại một tia chưởng lực, không biết Tiên Tôn có thể nhận ra sao?"
Đạo Nguyên Tiên Tôn lấy bình ngọc, nói ra: "Lúc ấy ngươi bị phục sát, sau đó còn có thể tồn lưu lại chưởng lực làm manh mối, ngược lại là khó được."
Ông ta nhìn thoáng qua bình ngọc, chợt ném trở về, nói ra: "Ẩn tàng đrất sâu, vết tích khí tức pháp lực đều thay đổi, cũng không có vết tích của hạng người mà bần đạo quen biết."
Tô Đình nghe vậy, không khỏi thở dài một tiếng, nói ra: "Vãn bối từ khi tu hành đến nay, chưa hề chịu thiệt thòi lớn bực này, chỉ nghĩ ngày sau đạp phá Chân Tiên, lấy lại công đạo, xem ra cũng chỉ có thể chiếm được một nhà, một nhà khác sợ là khó khăn."
Đạo Nguyên Tiên Tôn nghe vậy, ánh mắt ngưng lại, nói ra: "Ngươi đã biết một nhà?"
Tô Đình khẽ gật đầu, nói ra: "Chính là Thiên Tiên phương tây, tổ tiên Bạch thị."
Vẻ mặt Đạo Nguyên Tiên Tôn ngưng lại, thấp giọng nói: "Là hắn muốn giết ngươi?"
Tô Đình nói ra việc này, vốn có mấy phần thăm dò, thấy Đạo Nguyên Tiên Tôn đúng là lộ ra vẻ khó có thể tin như vậy, trong lòng không khỏi hơi trầm xuống, nói: "Tiên Tôn cảm thấy có gì không đúng sao?"
Đạo Nguyên Tiên Tôn hơi trầm mặc, nói ra: "Trên ngừoi ngươi có lực trảm thần, cũng có thể trảm tiên, hắn muốn giết ngươi, cũng là không tính ngoài ý muốn, chỉ là trên người hắn có chút bí ẩn, đến nay bần đạo vẫn không nhìn thấu."
Trong lòng Tô Đình nhảy một cái, hỏi: "Bí ẩn gì?"
Đạo Nguyên Tiên Tôn dừng lại, nói ra: "Ngươi nói tiên tổ Bạch thị, là Thiên Tiên ở phương tây?"
Tô Đình gật đầu nói: "Nghe đồn tiên tổ Bạch thị chính là hạng người Thiên Tiên, thời đại tu hành thậm chí không kém Tiên Tôn... Năm đó thời kì phong thần, hắn thôi động đại thế, có được đại công đức gia thân, nhưng lại đưa cho Bạch Hổ nhà mình, mà Bạch Hổ kia được phong làm Bạch Hổ đại đế tây nhạc."
Đạo Nguyên Tiên Tôn hơi ngẩng đầu, nhìn về phía bầu trời, nói ra: "Năm đó chuyện phong thần xong, Thanh Nguyên tổ sư chưa thành đạo, đã sinh ra mấy phần sát cơ đối với vị tiên tổ Bạch thị này, bần đạo vốn định viện thủ cứu giúp, chỉ là khi đuổi tới thì tiên tổ Bạch thị đã vẫn lạc."