Chương 1365 Hắc Phong Dực
Thấy Lưu Ngọc trầm mặc không nói, trong đầu lão chợt có một suy nghĩ, tiếp tục nói:
“Nếu như sư đệ cảm thấy bảy vạn Linh Thạch quá nhiều, khó mà lấy khoản Linh Thạch này ra ngay lập tức, vậy chỗ Luyện mỗ còn có một phương án khác, sư đệ không ngại thì suy xét thử xem.”
“Hay là dùng đôi vuốt sắc này làm linh tài phụ trợ và thù lao luyện chế pháp bảo thì thế nào?”
Móng vuốt quý báu nhất của Hàn Thiên Ưng, không thể nói là linh tài đỉnh cấp, nhưng tính thành linh tài thượng giai, thì vẫn không thành vấn đề.
Dùng để làm linh tài chủ chốt cho một món pháp bảo thượng thừa có sức công phạt mạnh mẽ vẫn dư xài.
Mặc dù trong tay Luyện Hồng Trần đông đảo linh tài bình thường, nhưng linh tài thượng thừa kiểu này cũng chẳng có bao nhiêu, cho nên ngay khi vuốt ưng xuất hiện là lão đã động lòng.
“Được rồi.”
Trải qua một phen “do dự giãy giụa”, Lưu Ngọc “cố gắng hết sức” để đồng ý.
Giá cả của một đôi vuốt ưng chừng cũng ở khoảng năm vạn Linh Thạch, chẳng qua suy xét đến tính khan hiếm của nó, có thể đưa đến hội đấu giá để có giá cao hơn.
Cho nên dùng vuốt ưng trung hòa cho bảy vạn, hắn hoàn toàn có thể chấp nhận.
Dù sao ở phương diện pháp bảo công kích, Lưu Ngọc đã có Lạc Nhật Kim Hồng thương và Vạn Hồn Phiên, tạm thời không có nhu cầu trên phương diện này.
Đạt được nhận thức chung sơ bộ, hai người tha hồ bắt đầu bàn bạc về chi tiết luyện bảo.
Lưu Ngọc báo cho Luyện Hồng Trần tất cả ý nghĩ của hắn lúc trước, ví dụ như định dùng đống lông đen kia luyện chế pháp bảo phi hành, dùng mỏ chim luyện chế “ám khí”.
“Ừm.”
Luyện Hồng Trần nghe yêu cầu xong, trên mặt hiện lên vẻ kinh ngạc.
Thanh Dương sư đệ mà mới thoạt nhìn đã thấy “Chính trực cương quyết”, thế mà lại sử dụng “âm khí”?
“Quả nhiên là không thể trông mặt mà bắt hình dong.”
Người này đồng ý với yêu cầu, lập tức cúi đầu suy xét phương án khả thi.
“Hàn Thiên Ưng thực sự là chỗ tốt được hắn nhặt nhạnh?”
“Nếu không phải thế…”
Đồng thời, trong lòng Luyện Hồng Trần run lên, nghĩ đến một khả năng nào đó.
Đột nhiên lão cảm thấy, Thanh Dương sư đệ nhìn như bình thường trước mặt, hơi có vẻ sâu không lường được!
Yêu tu tam giai có thể bị nhặt nhạnh đi chỗ tốt sao?
Lão ta là không tin rồi đó!
Chỉ là nghĩ thì nghĩ như vậy, Luyện Hồng Trần lại càng không muốn đắc tội với sư đệ đồng môn này.
Địa vị của lão ở trong môn lúc này còn cao hơn đối phương một bậc, nhưng tương lai lại có thể không nhất định là thế nữa.
Dù sao phẩm chất và tuổi tác Kim Đan.
Bên kia cái bàn, Lưu Ngọc chậm rãi thưởng thức linh trà, nhìn đối phương cúi đầu suy tư, thấy thế cũng không nóng lòng.
Đối với lai lịch của ba loại linh tài, hắn luôn luôn lập lờ.
Tức là vừa là lấy lệ cũng vừa là dọa kinh sợ, tin tưởng đối phương không dám ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu trong quá trình luyện chế.
Trừ phi, lão có tự tin, thực lực phải vượt qua con Hàn Thiên Ưng kia.
“Hy vọng đối phương có thể giao dịch thành thật, không được vẽ cá vẽ voi, nếu không…”
Suy nghĩ này hiện lên, đáy mắt Lưu Ngọc lóe lên một tia hàn quang rồi biến mất.
Tu sĩ mưu toan chiếm hời của Lưu mỗ hắn, đến nay còn chưa có một người nào có kết cục tốt cả!
Trong yên tĩnh không một tiếng động, dòng thời gian chầm chậm trôi qua, qua chừng thời gian để pha một chén trà, rốt cuộc Luyện Hồng Trần cũng đã làm rõ suy nghĩ của mình, rồi mở miệng:
“Bằng kinh nghiệm nhiều năm của Luyện mỗ, đôi mỏ chim này dùng để luyện chế pháp bảo phi tiêu là thích hợp nhất, sư đệ ngươi thấy thế nào?”
Lúc nói, lão nói cực nhanh, nói rõ chi tiết một và ý nghĩ và căn cứ để luyện chế.
Ý tứ đại khái là, luyện chế thành một đôi pháp bảo phi tiêu là thích hợp nhất.
“Không tệ.”
Sau khi nghe xong, Lưu Ngọc khẽ gật đầu tỏ vẻ tán đồng.
Mặc dù tạo nghệ luyện khí của hắn chưa đủ luyện chế pháp bảo, nhưng với ánh mắt hắn bây giờ, vẫn có thể đánh giá được một ít đúng sai trên mặt luyện khí.
Thấy Lưu Ngọc đồng ý, Luyện Hồng Trần nhìn về phía một đống lông đen, lại hơi khẽ cau mày:
“Về phần đống lông đen này, tha thứ ta nói thẳng, không phải là không thể luyện chế thành pháp bảo phi hành được.”
“Nhưng hiệu quả ừm, có thể lại không đạt hết yêu cầu.”
“Pháp bảo cuối cùng luyện chế ra, nếu phải dùng pháp lực để kích phát thì có thể sẽ không thể đạt tới hiệu quả tốt nhất, tốc độ bay có thể tăng rất có hạn.”
“Chỉ khi đồng thời kích phát cả pháp lực và khí huyết, mới có thể tăng tốc độ bay trên diện rộng, đạt tới hiệu quả tốt nhất.”
“Như thế này cũng không phải do Luyện mỗ cố ý làm khó, mà là do thiết lập của linh tài.”
Nói xong, người này khẽ nhíu mày.
Rõ ràng nếu luyện chế ra pháp bảo có “tì vết” như vậy, lão cũng không hài lòng.
Hiện giờ tại tu tiên giới, con đường thể tu đã xuống dốc, tu tiên giả lựa chọn con đường này cũng lác đác chẳng có mấy ai.
Mà muốn kích phát pháp bảo luyện chế từ lông đen, nếu không phải song tu pháp thể đạt tới Kim Đan kỳ thì không thể, gần như không thể kích phát một cách hoàn mỹ.
Cho nên, Luyện Hồng Trần còn hơi ngại, chẳng qua lão không thể tránh được.
Cho dù là Luyện Khí Đại Sư, cũng không thể cưỡng ép sửa đổi thuộc tính của bản thân tài liệu chính được, nhiều nhất cũng chỉ trung hoà thông qua một vài linh tài phụ trợ.
“Thôi được rồi.”
“Trong thời cuộc bây giờ, tăng được một chút tốc độ bay cũng đã tốt, nói không chừng có thể nhặt lại một mạng nhỏ trong thời khắc mấu chốt.”
“Cứ theo chủ kiến của Luyện sư huynh đi!”
“Bất kể thành phẩm ra làm sao, Lưu mỗ đều có thể chấp nhận được.”
Trên mặt Lưu Ngọc nhíu mày, dáng vẻ cứ như khó mà quyết định, cuối cùng mới “miễn cưỡng” mở miệng nói.
Nhưng hắn vừa nghe đến việc đồng thời dùng pháp lực và khí huyết kích phát là có thể tăng tốc độ bay lên trên diện rộng, trong lòng đã cực kỳ vui mừng!