← Quay lại trang sách

Chương 1375 Nhân quả năm ấy(5)

Nhưng Lưu Ngọc chỉ nhẹ nhàng phất Vạn Hồn Phiên, chín sợi tơ xám phóng ra trong nháy mắt trói chặt lấy nó.

Từng bước một kéo về phía Vạn Hồn Phiên, cuối cùng biến mất trong lá cờ.

Nếu không chịu khó tu tiên, làm huynh đệ ở trong Vạn Hồn Phiên!

Sau đó chỉ cần luyện hóa, bổ sung một ít hồn lực, liền có thể tăng thêm một ác quỷ Kim Đan khác, từ đó gia tăng biên độ nhỏ uy lực của Vạn Hồn Phiên.

“Ừm?”

Làm xong những chuyện này, Lưu Ngọc xoay chuyển ánh mắt, nhìn về phía ác quỷ Kim Đan vẫn còn ở bên ngoài.

Nó ngượng ngùng cười cười, lộ ra một nụ cười xấu xí, trong con mắt đỏ tươi lộ ra vẻ nịnh nọt, nhưng vẫn bị thu vào trong cờ.

Loại này ác quỷ Kim Đan này suy nghĩ không hỗn loạn, hơn nữa hung tính khó huấn, không có lòng trung thành, chỉ cần thực lực chủ nhân mạnh mẽ, đám ác quỷ sẽ ngoan ngoãn nghe lời.

Nếu như bản thân chủ nhân bị thương nặng, thực lực suy giảm, còn muốn mạnh mẽ thúc đẩy Vạn Hồn Phiên, nói không chừng có thể sẽ bị phản phệ!

Bỏ Vạn Hồn Phiên vào trong nhẫn trữ vật, tay trái Lưu Ngọc khẽ lật, Thanh Dương Ma Hỏa nổi lên.

“Xì xì.”

Cơ thể to lớn của Tứ Sí Hắc Hổ chỉ trong một hai hơi thở đã hóa thành tro bụi dưới ngọn lửa xanh đã đạt đến cấp độ “Linh Hỏa”.

Chỉ để lại một tấm da hổ đen và mười móng vuốt màu bạc cứng rắn, sắc bén.

“Tám mươi độ.”

Thông qua cảm ứng tâm thần, Lưu Ngọc lập tức biết được biên độ gia tăng nhiên liệu, nhưng khẽ lắc đầu.

Mặc dù sau khi chết đều bị thiêu đốt, nhưng chênh lệch nhiên liệu giữa Tứ Sí Hắc Hổ và Hàn Thiên Ưng khoảng chừng gần gấp đôi, đây cũng là điều hắn không ngờ tới.

“Có lẽ không chỉ là bởi vì cảnh giới, mà còn có nguyên nhân huyết mạch?”

“Sau khi tấn thăng “Linh Hỏa” cấp độ, nhiên liệu cần thiết để Thanh Dương Ma Hỏa tấn thăng cũng trở nên nhiều hơn.”

“Tấn thăng Linh Hỏa cấp hai, phải cần hơn bảy ngàn độ nhiên liệu!”

“Đổi thành Yêu tu tam giai sơ kỳ, không phải là cần khoảng bảy mươi con sao?”

“Chuyện này…”

“Chuyện này vẫn nên suy nghĩ kỹ hơn rồi bàn sau.”

Sau khi tính toán ra điều cần thiết để Thanh Dương Yêu Hỏa tấn thăng, Lưu Ngọc hít sâu một hơi, lập tức gạt bỏ ý định chém giết Yêu tu tam giai để lấy nhiên liệu.

Nếu chỉ chém giết mấy con thì có lẽ không có vấn đề gì.

Nhưng nếu chém giết mấy chục con, kẻ ngu xuẩn cũng sẽ phát hiện có chỗ không đúng, đến lúc đó nói không chừng có thể sẽ bị Yêu tu hóa hình tứ giai “chăm sóc trọng điểm”.

Linh Hỏa tổng cộng chia làm chín cấp, cấp bậc càng cao uy lực càng lớn.

Truyền thuyết kể rằng vượt qua cấp chín liền có thể lột xác thành “Thiên Hỏa”, có thể đốt cháy cả những đại năng Luyện Hư kỳ.

Uy lực của Linh Hỏa là không thể tưởng tượng được, có một chênh lệch uy lực rất lớn giữa chúng.

Linh Hỏa cấp bốn, cấp năm đủ để đốt núi nấu biển, cấp hai, cấp ba Pháp Bảo thông thường cũng không thể ngăn cản.

Nói chung, thiên địa Linh Hỏa tạo ra đều là do người tu tiên gặp may đúng dịp tình cờ có được, ngược lại sau này rất ít người tu luyện mà có được.

Uy lực của Linh Hỏa cấp hai đủ để vượt qua Pháp Bảo bình thường, cũng được coi là một nhân vật trong cảnh giới Kim Đan.

Mà Linh Hỏa tam giai, chưa nói đến quét ngang cảnh giới Kim Đan, chỉ dựa vào uy lực sức chiến đấu của Linh Hỏa cũng có thể đứng hàng đầu Kim Đan kỳ.

Chẳng qua số lượng thiên địa Linh Hỏa cực ít, Lưu Ngọc tu hành đến nay, cũng rất ít nghe nói có tu sĩ khác có Linh Hỏa.

Ít nhất trong số năm tông của Sở quốc, không có người sở hữu Linh Hỏa nào.

Ngược lại trong liên minh bảy nước, nghe nói có mấy người, nhưng đều chỉ là Linh Hỏa nhất nhị giai mà thôi.

Gạt bỏ ý định chém giết Yêu tu thu hoạch nhiên liệu, Lưu Ngọc thu dọn chiến trường xong, độn quang liền xoay chuyển, mang theo Chu Vân Long bình an vô sự bay về phường thị Vĩnh Thịnh. …

Tứ Sí Hắc Hổ, được “bao ăn bao ở” ở trong Vạn Hồn Phiên.

Có Lưu Ngọc với sức chiến đấu Kim Đan, đám yêu thú còn lại không đáng nhắc tới, tất cả đều hóa thành tro bụi dưới ngọn lửa màu xanh.

Dưới hiệu suất săn giết cực kỳ cao, hắn đã thu hoạch được thêm năm mươi độ nhiên liệu.

“Bái kiến Thanh Dương tiền bối.”

“Bái kiến Thanh Dương trưởng lão.”

“Chúng ta cung nghênh cung nghênh Thanh Dương chân nhân đến đây trấn thủ!”

Trận pháp ở cổng phường thị được mở rộng, do mấy Trúc Cơ chấp sự của Nguyên Dương Tông dẫn đầu, một đám tu sĩ rối rít hành lễ.

“Ừm.”

Lưu Ngọc thản nhiên đáp, dưới sự hướng dẫn tận tình của mấy tu sĩ Trúc Cơ, đi thẳng vào “phòng nghị sự”.

Chuẩn bị tìm hiểu về tình hình trong và xung quanh phường thị Vĩnh Thịnh.

Tin tức hắn đóng giữ Kim Đan đã thông qua Truyền Tấn phù truyền đến phường thị từ lâu.

Lại nói, phường thị Vĩnh Thịnh suýt chút nữa bị yêu thú công phá, Lưu Ngọc thực sự có trách nhiệm ở trong đó.

Bởi vì hắn không đến đây đúng hạn, hơi trì hoãn mấy ngày ở trong tông môn.

Chẳng qua ở phường thị Vĩnh Thịnh lúc này, Lưu Ngọc là người có tu vi cao nhất, thực tế là người điều khiển, là lãnh đạo trực tiếp của tất cả tu sĩ Trúc Cơ.

Sao lãnh đạo có thể sai được?

Chắc chắn là trách nhiệm của cấp dưới!

Tất cả tu sĩ Trúc Cơ giống như là quên việc này, không hề nhắc đến.

-

P/S: Đoạn đánh giết Hàn Thiên Ưng thu được nhiên liệu, lúc viết chương này sửa đổi một xíu, từ một trăm độ đổi thành hai trăm độ.

Ngoài ra, khoảng cách từ phường thị Vĩnh Thịnh đến sơn môn Nguyên Dương Tông được đổi từ mười lăm nghìn dặm thành chín nghìn dặm.

Về phần Chu Vân Long thì nhắm mắt theo đuôi theo sau lưng, đối mặt với một đám “Tiên sư”, có hơi không tự nhiên.

Sau khi trải qua một loạt biến cố, hắn ta vẫn cảm thấy hơi mơ màng.

Dù sao hắn ta cũng chỉ là một thiếu niên mười ba, mười bốn tuổi, tuy sắp bước vào con đường tu tiên, nhưng tâm tính vẫn chưa thay đổi.

Thấy là thiếu niên do “Thanh Dương tiền bối” đưa tới, đám tu sĩ cũng không làm khó dễ.

“Sắp xếp một người, dẫn hắn ta xuống dưới tắm rửa thay quần áo, tiện thể dạy chữ viết thông dụng của Tu Tiên Giới.”