Chương 1386 Nông cạn dốt nát(3)
Tuy rằng mọi nội dung đều được hắn in trong đầu, hơn nữa đã lĩnh ngộ hoàn toàn nội dung quyển chín trong trạng thái ‘chí cao chí thượng’. Nhưng Lưu Ngọc lại vẫn theo thói quen viết vào sách, chải vuốt một lần nữa từ đầu tới cuối.
“Tuy rằng trạng thái kia cứ như không gì không làm được, nhưng đến cùng cũng không phải thật sự như thế.”
“Nội dung Thanh Dương công tầng thứ chín là căn cứ những kiến thức mình đã biết, suy diễn ra trong trạng thái đó.”
“Tuy rằng tiêu hao ‘thế giới lực’ nên tư duy, ngộ tính, linh cảm của mình tại trạng thái đều tăng lên không biết bao nhiêu lần. Nhưng tóm lại vẫn tồn tại tai họa ngầm đúng không?”
Lưu Ngọc khép sách lại, trong mắt lóe lên suy nghĩ sâu xa.
Biết càng nhiều càng cảm thấy mình nông cạn dốt nát.
Dù trong phương diện tri thức tu tiên, hắn tự nhận là không kém bất kỳ tu sĩ cùng cấp nửa phần, nhưng dù sao vẫn chỉ là Kim Đan sơ kỳ, còn chưa làm được hoàn mỹ tuyệt hảo.
Huống chi, dùng cấp thấp để suy diễn cấp cao vốn dĩ chính là một hành vi ‘ngông cuồng tự đại’.
“Dù ở trong loại trạng thái kia suy tính mười triệu lần cũng không có sai. Nhưng không đồng nghĩa với thật sự không tồn tại sai lầm.”
“Nếu thông qua kiến thức tu tiên đã biết để suy tính, vậy tương đương với dùng kiến thức đã biết đi nghiệm chứng. Chẳng may thật sự có sai lầm thì như vậy đủ để nghiệm chứng ra sao?”
“Nếu nghĩ như thế, công pháp hoàn hảo ta suy diễn ra cũng chưa chắc thật sự hoàn hảo.”
Nghĩ tới đây, Lưu Ngọc khẽ nhíu mày.
Mặc dù có thể tồn tại tai họa ngầm không rõ, nhưng suy diễn ra tầng thứ chín là lựa chọn tốt nhất của hắn rồi.
“Haizz…”
Hắn khẽ than một tiếng.
Đến thời gian sử dụng chỉ hận sách thiểu, lúc này, hắn thật sự cảm giác mình không đủ kiến thức.
Nếu có thể dự trữ càng nhiều kiến thức trong mọi phương diện, như vậy thì hẳn là công pháp suy diễn ra sẽ hoàn hảo hơn chứ nhỉ?
Mấy năm gần đây Lưu Ngọc không ngừng đánh chết tu sĩ đối địch, trong số chiến lợi phẩm thu hoạch được có rất nhiều công pháp thượng phẩm.
Ví như ‘U Minh Huyền Băng Lục’, ‘Sâm Hải Luân Hồi công’ và vân vân.
Nhưng không ngoài dự đoán, đa số đều chỉ có thể tu luyện tới Kim Đan sơ trung kỳ, công pháp có thể tu luyện tới Kim Đan hậu kỳ thì lác đác không có mấy.
Mà công pháp có thể tu luyện thẳng tới Nguyên Anh thì chỉ có một quyển ‘Thánh Hỏa kinh’.
Có thể là công pháp chỉ có thể tu luyện tới Kim Đan sơ kỳ, nhưng càng có khả năng là vì phòng ngừa tiết lộ bí mật nên chỉ truyền thụ nội dung mấy tầng trước.
“Vì để công pháp tiếp cận hoàn mỹ nhất, cũng vì giảm bớt thời gian suy diễn, xem ra sau này cần thu thập đủ loại công pháp nhiều hơn.”
“So với suy diễn vô căn cứ, có vài thứ để tham chiếu thì sẽ giảm bớt tiêu hao cho thôi diễn nhiều lắm.”
Lưu Ngọc nhanh chóng suy nghĩ rất nhiều, dần có ý định.
“Từ giờ đến Kim Đan trung kỳ đỉnh phong còn đầy đủ thời gian.”
“Trong khoảng thời gian này, công pháp gom nhặt đầy đủ có thể dùng để tham khảo, có thể lại thôi diễn một lần, giảm bớt khả năng tồn tại tai họa ngầm.”
“Ngoại trừ công pháp còn có thể suy diễn đan phương gì đó.”
“Nhưng loại trạng thái kia chỉ cần hơi bất cẩn sẽ hóa thành cái xác biết đi, tuyệt đối không thể lạm dụng.”
Nghĩ đến đây, Lưu Ngọc lần nữa thầm cảnh tỉnh chính mình, yêu cầu bản thân tuyệt đối không được lạm dụng trạng thái kia.
Nếu không rất có thể vạn kiếp bất phục!
“Mỗi phẩm cấp Thanh Dương Ma Hỏa cũng chiếm đoạt một loại linh hỏa tương ứng.”
“Đợi đến sau cửu phẩm thì phải chăng có khả năng tấn thăng thành ‘Thiên Hỏa’?”
Lưu Ngọc khẽ mỉm cười, tự cười bản thân không chịu bó hẹp trong khuôn mẫu.
Lúc ấy, trong loại trạng thái kia, hắn quả thật cẩn thận suy tính cấp bậc tiếp theo của Thanh Dương Ma Hỏa.
Cuối cùng, hắn căn cứ ‘Đấu Hỏa Đại Đế’ từng đọc kiếp trước, nghiêm túc thôi diễn, lấy được nội dung thăng cấp trước tam phẩm.
Suy diễn ra bộ bí thuật này được đặt tên là ‘Ma Hỏa Cửu Biến’, nhưng vì kiến thức hạn hẹp nên chỉ suy diễn ra ba cấp đầu tiên.
Lưu Ngọc dùng ngón chân để nghĩ cũng biết, Dù là ba tầng đầu thì hẳn cũng có rất nhiều vấn đề.
Chẳng qua hai tầng đầu tiên vấn đề không lớn lắm, có thể tăng cấp Ma Hỏa tới ‘Đệ nhị biến’ rồi tính tiếp.
Đến lúc ấy tu vi cũng cao hơn, lĩnh ngộ càng nhiều kiến thức tu tiên, sau đó lại tiến hành suy diễn là được.
“Nếu thế, việc cấp bách bây giờ là thu gom công pháp và kiến thức nhiều một chút.”
“Chẳng qua tình huống lý tưởng nhất vẫn là chiếm được Thanh Dương công bản gốc, mượn đó suy diễn ra nội dung mới là tuyệt hảo.”
“Nhưng đời người thì mười chuyện có tám, chín chuyện không như ý mình, chỉ có thể dốc toàn lực, làm hết sức.”
Hai mắt Lưu Ngọc tỏa sáng, trong lòng đã sắp đặt thỏa đáng kế hoạch tu luyện kế tiếp.
Sau đó hắn há to miệng, khạc ra ngọn lửa màu xanh lớn chừng quả trứng gà, bắt đầu tế luyện.
Trải qua ‘Ma Hỏa Cửu Chuyển’, Thanh Dương Ma Hỏa vất vả cực nhọc, cuối cùng đạt tới cấp bậc Linh Hỏa.
Nhưng tính ra thì vốn gốc kém hơn ‘Linh Hỏa’ hình thành tự nhiên rất nhiều, còn có thiếu sót không nhỏ trong nhiều phương diện.
Công pháp mà Lưu Ngọc lấy được thì sau Cửu Chuyển, Thanh Dương Ma Hỏa đã không thể tiến bước.
Thăng cấp lên Linh Hỏa chẳng qua là tích trữ nhiên liệu thôi.
Lần này thôi diễn ‘Ma Hỏa Cửu Biến’ chính là đoạt thiên địa tạo hóa, bổ sung phần khuyết thiếu của Ma Hỏa!