Chương 1395 Trường An! (5)
Thời gian họ Kết Đan tương đối sớm, cho dù xuyên qua Hoành Đoạn sơn mạch rồi sống sót trở về từ Đại Đường thì cơ hội Ngưng Anh cũng vô cùng xa vời.
Huống chi nhiều năm sinh hoạt an nhàn quen rồi, đã sớm mài mòn ý chí chiến đấu, tâm tư buông tay đánh cược tính mạng một lần thật ra đã vô cùng nhạt.
So với những người ngưng kết Kim Đan không lâu, thì có khá nhiều Kim Đan đỉnh phong với thọ nguyên lớn càng hy vọng lần thú triều này nhanh chóng kết thúc, sau đó tiêu sái sống thêm mấy trăm năm ở nhân gian.
Chẳng qua mặc dù là vậy, nhưng khi nhìn thấy bốn người họ đứng ra, trong lòng bọn họ chẳng những không có chế giễu mà trái lại là hâm mộ không thôi.
“Nếu trẻ lại chừng hai trăm năm, có lẽ mình cũng sẽ lựa chọn giống vậy?”
Trong lòng không ít tu sĩ đều hiện ra ý nghĩ này khi nhìn thấy bốn người bọn họ.
“Được, được, được!”
Thiên Phong lão tổ liên tục nói ra ba chữ được, hiển nhiên tâm trạng vô cùng tốt.
Đã nói thẳng là chuyến này rất nguy hiểm, nhưng bốn người vẫn nguyện ý đánh cược một lần, lòng tiến thủ của đệ tử tông môn vẫn mãnh liệt như thế, điều này sao có thể không khiến lão vui vẻ cơ chứ?
Chỉ có những tu sĩ giữ vững một lòng luôn muốn tiến thủ, thì mới có cơ hội gần thêm bước nữa, tông môn mới có thể mãi mãi thịnh vượng không suy!
Chẳng qua khi nhìn Lưu Ngọc, Thiên Phong lão tổ lại hơi cau mày, khó hiểu hỏi.
“Đan thành là lục phẩm, đã định trước nhận được nhiều tài nguyên của tông môn, cho dù không tham gia nhiệm vụ lần này, khả năng Ngưng Anh cũng không nhỏ.”
“Nếu như ta nhớ không lầm, Thanh Dương ngươi Kết Đan cũng chỉ sáu, bảy chục năm, đến nay cũng chỉ hơn một trăm sáu mươi, bảy mươi tuổi thôi, vì sao lại muốn mạo hiểm như vậy?”
Kim Đan lục phẩm đã là Kim Đan trung phẩm đỉnh phong, dưới tình huống Kim Đan thượng phẩm không tồn tại thì tư chất này coi như tốt nhất.
Tỷ lệ Ngưng Anh cũng cao hơn tu sĩ có phẩm chất Kim Đan bình thường.
Theo Thiên Phong lão tổ thấy, bên trong Nguyên Dương Tông khổng lồ này cũng chỉ có Lý Trường Phong và Lưu Ngọc là Kim Đan lục phẩm.
Mạo hiểm tham gia nhiệm vụ lỡ như chết bên trong Hoành Đoạn sơn mạch thì quá là đáng tiếc.
“Bẩm lão tổ, đệ tử đi vì có lý do.”
Vẻ mặt Lưu Ngọc nghiêm túc, chắp tay, không kiêu ngạo không siểm nịnh lên tiếng.
Về phần nguyên nhân cụ thể thì không định nói ra cụ thể.
“Chuyến đi này rất nguy hiểm, lão phu cũng đã nói chi tiết.”
“Ngươi là Kim Đan lục phẩm, có tương lai tươi sáng, không phiền thì cứ xem xét thật tốt một phen.”
Dựa trên phẩm chất là Kim Đan lục phẩm, Thiên Phong lão tổ hiếm khi nghiêm túc thuyết phục một câu.
Chẳng qua cũng chỉ dừng lại ở đây rồi thôi, mặc dù Kim Đan lục phẩm hiếm thấy, nhưng với tu sĩ Nguyên Anh kỳ mà nói cũng chỉ có vậy.
Dù sao thọ nguyên của tu sĩ Kim Đan cũng có hạn, tuy nói là tám trăm năm, nhưng bởi vì đủ loại nguyên nhân bình thường cũng chỉ chừng sáu trăm năm.
Mà tu sĩ Nguyên Anh lại có thể sống tận một ngàn năm trăm năm.
Bên trong thọ nguyên dài đằng đẵng của Thiên Phong lão tổ, lão đã chứng kiến mấy chục trên mấy trăm tu sĩ, trong đó luôn có vài người ưu tú như vậy.
Khuyên vài câu cũng đã là chuyện hiếm có rồi.
“Bẩm lão tổ, đệ tử đã hạ quyết tâm!”
Lưu Ngọc vẫn không kiêu ngạo không siểm nịnh lên tiếng, kiên định mà nói.
Dù cho tu sĩ sau lưng không nhìn thấy mặt mũi của hắn, cũng có thể nghe thấy loại quyết tâm kia bên trong giọng nói của hắn.
“Ừm.”
Nghe vậy, Thiên Phong lão tổ nhẹ nhàng gật đầu, không khuyên nữa, trái lại liếc nhìn ba người khác, sau đó chậm rãi nói:
“Nhiệm vụ lần này có liên hệ trọng đại, chỉ cần một chút chủ quan toàn quân cũng có thể bị diệt, nên không được xảy ra bất cứ sai lầm nào.”
“Cho nên, nhất định phải phái ra tu sĩ có thực lực mạnh nhất.”
“Sau khi liên minh thảo luận đã quyết định, mỗi quốc đô ở Cửu Quốc Minh sẽ phái ra một tiểu đội tinh nhuệ, về phần tuyển chọn tiểu đội tinh nhuệ thế nào thì do các quốc gia tự mình quyết định.”
“Sở quốc chúng ta thì mỗi tông sẽ phái ra một người.”
“Cho nên bốn người các ngươi cần tiến hành tỷ thí đấu pháp một phen, người thắng sau cùng mới có thể được chọn!”
Thiên Phong lão tổ chậm rãi nói ra tin tức kinh người này.
Cho dù đi chịu chết cũng không phải mỗi tu sĩ đều có tư cách, chỉ có người có thực lực mạnh nhất mới có thể tiến đến.
“Cũng đúng, nếu như muốn mỗi tông gom cho đủ một tiểu đội tinh nhuệ mà nói thì đúng là hơi thương gân động cốt.”
“Mỗi tông chỉ xuất ra một người, cũng dễ dàng tiếp nhận hơn.”
“Hơn nữa sắp xếp như vậy cũng có thể phòng ngừa sau khi mọi chuyện đã thành sẽ có tông môn nào đó gây rắc rối.”
Lưu Ngọc lóe lên ý nghĩ này.
Nhưng nghĩ lại, hắn lập tức hiểu ra thâm ý khi sắp xếp như thế.
“Cái gì?” Tu sĩ Kim Đan nghe vậy, thì ngạc nhiên không thôi.
Không ngờ loại nhiệm vụ như thế này còn cần phải cướp về sao?
Đây đúng là đi cướp quyền chết mà!
Chẳng qua tu sĩ Kim Đan là hạng người tâm tính kiên định, nếu đã quyết định thì dĩ nhiên sẽ không có chuyện rời khỏi nửa đường.
“Đệ tử hiểu rõ!”
Một khắc sau, Lưu Ngọc, Triệu Vô Cực, Khương Vân Phong và Chu Trác Phong cùng nhau lên tiếng.
“Được rồi.”
“Nếu đã như vậy thì các ngươi hãy dời bước ra ngoài điện, bắt đầu tỷ thí!”
Thiên Phong lão tổ vung tay áo lên, đợi khi nói hết câu thì cả người đã ở trên không trung bên ngoài điện.
Chỉ khi Nguyên Anh Chân Quân duy nhất rời đi, bốn người trong điện mới bắt đầu quan sát lẫn nhau, bầu không khí có chút vi diệu.
Ánh mắt của ba người kia khi nhìn về phía Lưu Ngọc, trên mặt đều tràn ngập vẻ ngưng trọng, không dám xem thường chút nào.
Hiển nhiên với chiến tích của hắn, ba người kia cũng từng nghe thấy.
Dù cho thời gian Kết Đan dài hơn Lưu Ngọc, thời gian dừng lại ở cảnh giới Kim Đan càng lâu thì cảnh giới cũng sẽ cao hơn.
Nhưng giờ khắc này, ba người kia lại có chút không chắc chắn sẽ thắng lợi hoàn toàn!
“Thanh Dương sư đệ, hồ đồ quá!”
“Lúc này hối hận vẫn còn kịp, chỉ cần nói một tiếng với lão tổ là có thể rời khỏi.”
“Thanh Dương sư đệ à, ngươi, haiz…”
“Sự đệ đã quá kích động rồi.”
Sau khi Thiên Phong lão tổ rời đi, mấy tên Kim Đan thuộc gia tộc nhất mạch có quan hệ tốt đã tiến lên, thuyết phục Lưu Ngọc không nên kích động, nên từ bỏ quyết định vừa rồi.
Thông qua Nghiêm gia, Lý gia, Lưu Ngọc có quan hệ không tệ với rất nhiều tông môn, thậm chí còn có lợi ích qua lại trên đó, ví dụ như đan dược.
Nếu hắn chết ở Hoành Đoạn sơn mạch, như vậy tất cả những hợp tác cũng sẽ coi như kết thúc.