← Quay lại trang sách

Chương 1405 Đổi mới Ma tu yếu lược (2)

Có điều dùng ánh mắt hiện tại để xem thì vẫn chưa thấy được cực hạn của nó.

Dù sao vật đổi sao dời, đã từng là quyển sách mới nhưng bây giờ cũng trở thành quyển sách cũ rồi, vì có rất nhiều tu sĩ đều đã biết rõ.

Nếu như hoàn toàn rập khuôn theo thì sẽ thiệt thòi rất lớn.

Dù sao Kim Đan lão ma viết quyển sách này cũng chỉ mới đến cảnh giới Kim Đan, hơn nữa còn đi qua nhiều năm như vậy.

“Soạt.”

Trong đại sảnh vang lên tiếng lật sách qua lại.

Lưu Ngọc lại lật xem “Ma tu yếu lược”, đọc từ đầu cho đến cuối, thỉnh thoảng sẽ âm thầm gật đầu với những suy luận trong đó, trong mắt cũng lóe lên vẻ suy tư.

Đối với sách không còn hợp thời thì lại thỉnh thoảng lắc đầu.

Lần này, chỉ tốn khoảng một canh giờ hắn đã lật xem hết quyển sách này.

“Cuối cùng vẫn là vật đổi sao dời, quyển sách này đã hơi cũ, cũng đến lúc phải đổi mới rồi.”

Lưu Ngọc thở dài, tiến hành đổi mới những sửa chữa và ghi chú trong đó dựa trên cơ sở vốn có của nó.

Đối với lựa chọn mục tiêu ra sao, làm thế nào để giết người đoạt bảo, xử lý tang vật thế nào, trên “Ma tu yếu lược” đều có trình bày và phân tích rõ ràng, thậm chí còn viết vào rất nhiều ví dụ.

Mặc dù Lưu Ngọc chưa từng trải qua từng cái một, nhưng bây giờ khi hắn đã là Kim Đan trưởng lão cao quý của Nguyên Dương Tông, không cần thử qua cũng có thể biết, trong đó đã có vài thứ cũ và không hợp thời rồi.

Đọc sách trăm lần thì nghĩa của nó đương nhiên sẽ hiện ra.

Cộng thêm hắn đã có trải nghiệm phong phú, để đổi mới quyển sách này thế nào cũng đã có ý kiến của riêng mình.

Mặc kệ lỗi thời ra sao, tổng kết chung lại thì đều là lợi dụng nhược điểm của con người.

Ví như “hẹn nhau tầm bảo” chính là lợi dụng “lòng tò mò” của con người.

Một chiêu này có thể có tác dụng với những tu sĩ ít trải nghiệm, mới bước vào Tu Tiên Giới.

Lợi dụng người mới không hiểu sâu về Tu Tiên Giới, đều có “lòng tò mò” với rất nhiều thứ, từng bước dẫn dụ vào cạm bẫy rồi đạt thành mục đích của mình.

Tu tiên giả mới vừa nghe đến động phủ của tiên nhân, đầu tiên sẽ nghĩ đến những thứ bảo vật trân quý, công pháp lợi hại, bắt đầu phát huy sức tưởng tượng phong phú của mình.

Thêm nữa Tu Tiên Giới chưa từng thiếu tin đồn về chuyện những tu sĩ gặp cơ duyên một phát bay lên trời, rất dễ dàng bỏ qua rủi ro mà bước vào cạm bẫy.

Chẳng qua nếu trải qua nhiều năm phát triển ở Tu Tiên Giới, chỉ cần có một, hai tu sĩ trưởng bối thì đều được nghe qua, bọn họ cũng đã có đủ cảnh giác.

Ngoại trừ vài người gặp trúng cơ duyên thích hợp mới bước vào Tu Tiên Giới, nếu không tỷ lệ thành công của việc này rất thấp.

“Mọi người thường nguyện ý tin tưởng những gì mình nhìn thấy.”

“Nếu chủ động báo tin rất có thể khiến mục tiêu cảnh giác.”

“Vậy không bằng “cùng nhau phát hiện” sau đó hẹn đi thăm dò động phủ cổ tu.”

“Kể từ đó, có thể đồng thời đạt được tin tức về bí cảnh, tận mắt nhìn thấy, cơ duyên xảo hợp nên sẽ không thể nào dâng lên sự cảnh giác với điều này.”

“Chỉ cần thao tác thỏa đáng, cho dù là tu sĩ có kinh nghiệm phong phú cũng rất có thể sẽ làm theo.”

Những suy nghĩ nhanh chóng lóe lên trong đầu, linh cảm của Lưu Ngọc bắn ra, cầm bút viết xuống một con đường mới.

Còn có “mỹ nhân kế” chính là lợi dụng sự thiếu hụt về… sắc của con người.

Sắp xếp nữ tu hợp tác giả làm tình đầu ý hợp, sau đó có thể dẫn họ vào cạm bẫy bất cứ lúc nào.

Bất kỳ tu sĩ nào cũng tồn tại “tâm tư háo sắc”, chẳng qua có vài người dùng lý trí để xử lý, còn vài người thì khó mà kiềm chế nổi dục vọng của mình.

Một chiêu này, chỉ cần tìm được người hợp tác thích hợp, mặc kệ là nam tu hay nữ tu đều sẽ trúng đích cả.

Chẳng qua khuyết điểm của nó cũng rất rõ ràng, đó chính là hiệu quả khá chậm mà thường xuyên phải cho thêm chút “ngon ngọt” mới có thể khiến mục tiêu thả lỏng cảnh giác.

Nhưng bây giờ con đường này có khá đông người ở Tu Tiên Giới biết đến.

Ngay cả những tu sĩ thiếu cảnh giác cũng khó có thể đi đến những nơi xa xôi để hẹn hò với người mà họ mới gặp.

Trừ phi có người dùng thủ đoạn quá cao siêu, tùy tiện cũng có thể khiến mục tiêu mê muội đến thần hồn điên đảo.

Nhưng nhìn chung, nó vẫn còn nhiều điều không chắc chắn, đầu tư quá nhiều thời gian và chi phí cũng như quá nhiều biến số.

“Cái này…”

“Có thể tạo thành vòng tròn ngoài mặt giúp đỡ nhau, nhằm để người mới không hiểu gì có thể “cộng tác” với nhau, tìm cớ để thỉnh giáo về những vấn đề rồi từng bước thu hoạch sự tin tưởng của mục tiêu.”

“Trong quá trình này thỉnh thoảng còn phải bày ra các loại cảm xúc như ngưỡng mộ, sùng bái, cộng thêm phải suy nghĩ về địa vị của các mục tiêu.”

“Hơn nữa khi thành lập vòng tròn có thể đồng thời tấn công nhiều mục tiêu, không chỉ giới hạn ở một người nữa.”

“Đợi khi có được sự tin tưởng thì tất cả đều sẽ dễ làm hơn.”

Linh cảm vừa bắn ra, động tác trong tay Lưu Ngọc không hề ngừng, không ngừng viết những chữ mới lên trên những trang sách cũ kỹ.

Trừ cái đó ra còn có thể lợi dụng “tham lam” của con người, cùng với những thứ cấp thiết khác.

Ví dụ như hẹn nhau tầm bảo, trong đó có lợi dụng đến tính tham lam của con người.

Cũng không phải chỉ giết người đoạt bảo mới có thể thu được tài nguyên.

Cũng có thể lợi dụng tâm lý ham món lợi nhỏ của chúng tu sĩ, làm giả các loại pháp khí tinh vi với chi phí rẻ tiền, sau đó bán ra với cái giá thấp hơn.

Ví dụ như đột phá tiểu cảnh thì có “Hoàng Long đan”,“Tử Tâm Phá Chướng đan”, còn đột phá đại cảnh giới thì có “Trúc Cơ đan”,“Kết Kim đan”…

Phối hợp thêm với các thủ đoạn khiến người ta khó phân ra thật giả, thường có thể thu được tài nguyên hơn sự mong đợi.

Dù sao không phải mỗi tu sĩ đều hiểu con đường luyện đan, đại đa số tu sĩ cũng không phân biệt được đan dược giả, chỉ cần qua mắt được một số phương pháp kiểm tra thông thường là được.

Hơn nữa, những tu sĩ cần gấp những tài nguyên này, khi họ thực sự nhìn thấy những tài nguyên cần thiết, có thể không thể suy nghĩ hợp lý như bình thường.

Tại thời điểm này, sử dụng một chút thủ đoạn, chẳng hạn như sắp xếp một hoặc nhiều “đối thủ cạnh tranh”, có thể dễ dàng đạt được hiệu quả mong muốn.

Về phương pháp làm giả đan dược trong “Ma tu yếu lược” có ghi lại một số.

Chẳng qua, với sự phát triển của Tu Tiên Giới trong những năm qua, các thủ đoạn mới mẻ vào thời điểm đó về cơ bản đã trở nên vô hiệu.

Nếu tiếp tục sử dụng, nguy cơ bị nhìn thấu là rất cao.

“Nhưng nếu là Luyện Đan Đại Sư như Lưu mỗ!”

“Thủ đoạn làm giả đan dược với ta mà nói là quá đơn giản.”

Lưu Ngọc khẽ mỉm cười, nháy mắt đã nghĩ ra mấy thủ đoạn tốt.

Có thể ở những phương diện khác nhau tránh được thủ đoạn kiểm tra thường gặp ở Tu Tiên Giới, ít nhất vẫn có thể giấu được những tu sĩ bình thường.