← Quay lại trang sách

Chương 1581 Tình cảnh nguy hiểm(3)

Chỉ chớp mắt, trường thương đâm ra chín thương như mây trôi nước chảy.

Bởi vì tốc độ thật sự quá nhanh, thậm chí hình thành từng đạo thương ảnh đỏ vàng ngay trên không trung, chính diện tập kích Hỏa Phượng mắt tím.

“Leng keng!”

Điện quang hỏa thạch, thương ảnh và lợi trảo va chạm giao phong, uy năng bùng nổ khiến cho sinh linh tam giai thông thường đều khiếp hãi.

Nhưng một kích đủ để trí mạng Kim Đan thông thường lại không phải uy hiếp gì quá lớn đối với Hỏa Phượng mắt tím tam giai đỉnh phong.

Lợi trảo màu tím nhạt không ngừng bay múa, nghiến nát bấy từng đạo bóng thương, khó có thể ngăn trở thế tiến tới của Hỏa Phượng.

Nhưng một kích này vẫn cản được nó trong khoảnh khắc.

Loại uy thế khổng lồ đến khó lòng ngăn cản chưa từng có từ trước đến nay rốt cuộc không còn tồn tại nữa.

“Ầm!”

Nhưng trong lúc nghiền nát thương ảnh, thế tiến công của Hỏa Phượng mắt tím cũng không hề dừng lại, hai tròng mắt khổng lồ ầm ầm phun ra hai trụ lửa đỏ thẫm.

Trong nháy mắt, trụ lửa đụng phải Hộ Thể Diễm Thuẫn màu xanh đậm đang vờn quanh thân Lưu Ngọc.

“Rầm!”

Uy năng mạnh mẽ bạo phát, Hộ Thể Diễm Thuẫn luôn biểu hiện rất tốt bị nghiền nát mất một mặt.

Nhưng công pháp tự mang pháp thuật, Lưu Ngọc đã cực kỳ quen thuộc, tâm niệm vừa động, lập tức điều động hai hỏa thuẫn khác chồng chéo bổ sung lẫn nhau.

“Rầm rầm!”

Hộ Thể Diễm Thuẫn thứ hai, thứ ba bị trụ lửa đỏ thẫm uy thế cực thịnh oanh kích, trước sau nát bấy, hóa thành hư vô.

Nhưng cũng may, như vậy đã tiêu hao hơn nửa uy năng.

Lưu Ngọc vung tay trái đánh ra một quyền, đơn giản đánh tan chút uy năng dư lại.

Chỉ là đúng lúc này, một bóng ma khổng lồ đã bao phủ lấy hắn!

Hỏa Phượng mắt tím gần ngay trước mắt!

Trong tích tắc, thần thức vượt qua cảnh giới của Lưu Ngọc khẽ động, cấp tốc hội tụ tại mi tâm.

Sau khi áp súc, cô đọng bằng phương thức đặc thù, thần thức ngưng tụ thành năm “kim châm thần thức”, bắn thẳng về phía trước.

Kinh Thần Thích!

“Kéc!”

Khoảng cách hai bên quá sức cận kề, Kinh Thần Thích nháy mắt đánh trúng Hỏa Phượng mắt tím, đồng tử yêu thú này hiện lên đau đớn.

Nhưng có lẽ kháng tính của nó trên phương diện này rất cao, cũng có thể do Nguyên Thần cường đại dị thường, hoặc là nguyên nhân gì đó khác, hiệu quả Kinh Thần Thích cũng không tốt như trong tưởng tượng.

Hỏa Phượng mắt tím khôi phục lại ngay trước khi tới sát người.

Chẳng qua là, tuy hiệu quả không được như ý muốn, nhưng mục đích của Lưu Ngọc đã đạt tới. Bởi vì Hỏa Phượng phản ứng vội vã, dẫn tới khó phát huy ra thực lực trọn vẹn.

Lại có “Khô Uy” suy yếu, đủ để Lưu Ngọc ứng phó qua đợt tấn công này.

Một tia sáng sắc bén lóe lên, sau đó thương xuất tựa rồng!

Đối mặt yêu tu vừa lấy lại tinh thần, Lưu Ngọc lựa chọn công kích trước một bước, tu vi Luyện Thể, Luyện Khí toàn diện bạo phát, trường thương màu vàng trong tay hung hăng đâm ra, nhắm thẳng đan điền kẻ địch.

Phòng thủ mạnh nhất chính là tiến công.

“Phừng!”

Lửa đỏ vàng trên thân thương cháy mạnh, lực lượng sát phạt ầm ầm bộc phát.

Đối mặt một thương công về phía chính mình, Hỏa Phượng mắt tím chỉ có thể từ bỏ cách thức ban đầu, thuận thế chuyển lợi trảo nghênh đón thương phong.

“Ruỳnh!”

Dựa vào cảnh giới ưu thế, một thương chuẩn bị đã lâu vẫn bị nó đỡ được.

“Vút vút vút!”

Nhưng Lưu Ngọc đã chiếm tiên cơ, đương nhiên sẽ không do dự, quyết đoán công kích như mưa như bão.

Hắn tiến nhập trạng thái bạo phát toàn lực, không cho đối phương cơ hội phản kích.

“Keng keng keng!”

Một người một yêu giao tranh, uy năng cường đại chấn động tạm thời ngừng nghỉ, Hỏa Phượng mắt tím bay ngang bay dọc.

Lưu Ngọc dựa vào “Kinh Thần Thích” đánh bất ngờ, dễ dàng ngăn cản vòng công kích đầu tiên.

Mà bên kia, hai người một yêu hợp lực cũng chống được hai vòng luân phiên, tạm thời không xuất hiện thương vong.

Chỉ có Tiểu Thanh vì phải bảo hộ Trác Mộng Chân nên chịu thương nhẹ, rơi mất mấy miếng vảy.

Nhưng nếu thật sự gặp phải công kích không thể ngăn cản, Lưu Ngọc đương nhiên sẽ không hi sinh Linh thú để bảo vệ một nữ tu, Tiểu Thanh sẽ lấy an nguy chính mình làm đầu.

Hết thảy cũng vì lo lắng cho đại cục, cần thiết bảo vệ sinh lực phe mình, không chỉ vì di chứng công pháp mà thôi.

Một phiên công kích qua đi, ba người lần nữa tụt lại một chỗ, lưng đối lưng, ngưng trọng nhìn về phía hai Hỏa Phượng bay nhanh xẹt qua bốn phía.

Có lẽ là vì bí thuật, độ dày linh khí thuộc tính Hỏa trong phạm vi ba mươi dặm đang không ngừng đề cao.

Nếu còn tiếp tục sẽ càng có lợi cho hai yêu.

Thế nên hai yêu này không có vội vã tiến công.

“Thì ra là ngươi?”

“Tu sĩ nhân loại thoát được một mạng dưới tay Tam tỷ, rốt cuộc sao ngươi có thể đi qua đại trận vạn yêu?”

Nhớ lại ánh sáng xanh và thần thông quái dị vừa rồi, hai yêu như nhận ra cái gì, Hỏa Phượng mắt tím dùng yêu ngữ hỏi.

“…”

Lưu Ngọc nheo hai mắt lại, không định giải thích gì cả.

Tuy rằng một phiên công kích không khiến bọn họ hao tổn chút lông tóc nào, nhưng hắn không lạc quan đến vậy, ý thức được rất rõ tình cảnh hiện tại của ba người.

Bản thân Hỏa Phượng có kháng tính mạnh mẽ, tuy Kinh Thần Thích vẫn tạo chút hiệu quả, nhưng bí thuật dựa vào thần thức cũng chỉ có thể chống đối nhất thời.

Chênh lệch tuyệt đối từ cảnh giới khó có thể bị một đạo bí thuật lau sạch.

Như nếu tử đấu đến cùng, bị thua cũng chỉ có thể là chính mình. Bởi vì sử dụng “Kinh Thần Thích” liên tục sẽ tiêu hao thật lớn, không thể kiên trì mãi được.

Hơn nữa, nếu hai yêu có chuẩn bị, chưa chắc sẽ không có thủ đoạn chống đỡ “Kinh Thần Thích”.

Dù sao cũng là huyết mạch truyền thừa từ thượng cổ, bậc đế vương của hàng vạn, hàng nghìn chủng tộc yêu thú, ai biết có thủ đoạn cường đại gì?

“Cứ tiếp tục giằng co cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì.”

“Với thực lực phe ta, không thể chính diện đánh thắng hai Hỏa Phượng này.”

“Không cần biết đến cùng bị diệt sạch hay kéo dài tới khi yêu tu Hóa Hình tới thì đều không thừa nhận nổi.”

“Không thể tiếp tục như vậy được.”

Trong đồng tử đen kịt lóe ra tia sáng lý trí.

Sau khi ý thức được tình cảnh nguy hiểm, đáy lòng Lưu Ngọc bình tĩnh lại lạnh nhạt phân tích, nỗ lực tìm kế phá cục.