← Quay lại trang sách

Chương 1583 Thiên địa biến sắc!

Lưu Ngọc không thúc giục, đáy lòng âm thầm cho ra hạn chót, một tay đã đặt lên trường kiếm bên hông, đồng tử lóe tia sáng lạnh.

Nhưng mọi chuyện cuối cùng cũng không phát triển theo hướng cực đoan.

Một chớp mắt sau đó, Quách Phá Vân Thần thức truyền âm vang lên bên tai.

“Tại hạ tin tưởng Cổ Thành đạo hữu!”

Lúc truyền âm, trên mặt hắn ta lóe lên vẻ quả quyết.

Đã quyết định thì không kéo dài, hắn khẽ nhúc nhích tâm niệm, nhẫn trữ vật được bí pháp che giấu trên ngón tay hiện ra, bay về phía Lưu Ngọc.

“Cổ Thành đạo hữu cẩn thận.”

“Vật trong nhẫn trữ vật liên quan đến đại sự, cũng quan hệ đến đạo đồ của tại hạ, thỉnh đạo hữu quý trọng.”

“Không phải vạn bất đắc dĩ, tuyệt đối không thể đánh mất!”

Quách Phá Vân đưa nhẫn trữ vật xong lại dặn dò, giọng nói tràn ngập nghiêm trang.

Mạo hiểm tiến vào An Nam lục châu do yêu tộc chiếm lĩnh, mặc dù có lão tổ Trương gia xuất thủ che lấp, nhưng coi như đánh bạc thân gia tính mệnh.

Nhiệm vụ lần này thành hay bại trực tiếp liên quan đến tính mạng và đạo đồ của hắn ta. Thế nên lần này hắn ta giao nhẫn trữ vật ra cũng vô cùng dày vò, giãy giụa.

Nhưng dưới sự chèn ép của hai Hỏa Phượng, đã không có lựa chọn nào khác.

Quách Phá Vân biết rõ, nếu còn tiếp tục thì dù yêu tu Hóa Hình không chạy tới, mình cũng chỉ có một con đường chết.

Tuy rằng cảnh giới không sai biệt nhiều, nhưng thực lực Hỏa Phượng tộc cường đại, hắn còn lâu mới là đối thủ.

Bằng thực lực chính hắn thì chẳng kiên trì được bao lâu.

“Yên tâm đi.”

Lưu Ngọc buông lỏng tay trái khỏi trường kiếm bên hông, năm ngón thành trảo bắt được nhẫn trữ vật đang bay về phía mình, hấp nó đeo vào ngón tay của mình. Lưu Ngọc bằng phẳng trả lời.

“Cổ Thành đạo hữu bảo trọng.”

Quách Phá Vân đưa lưng về phía hắn, trầm giọng nói.

Hai người quen biết không bao lâu, dưới tình huống nguy hiểm, đối phương lại sẵn lòng lưu lại chắn sau lưng, hắn ta thật sự kính nể.

Tu sĩ bình thường tuyệt đối không có khí độ nhường ấy, có thể thản nhiên trực diện nguy cơ, đối đầu uy hiếp của hai gã yêu tu Hỏa Phượng.

Quách Phá Vân tự hỏi chính mình, nếu đổi là chính hắn ta, hắn ta tuyệt đối không làm được, không phải chỉ vì vấn đề thực lực.

Trác Mộng Chân cạnh đó cũng nhận được truyền âm, vẻ mặt hết sức phức tạp.

Nhiệm vụ lần này, nàng cứ như góp cho đủ số vậy.

Nếu đối diện Lộc yêu hoặc là Ngưu yêu, nàng còn có tác dụng kìm chân gì đó, nhưng nếu đối diện với bất cứ yêu tu Hỏa Phượng nào, nàng sẽ rơi vào nguy cơ có thể chết bất cứ lúc nào.

Chỉ có thể hợp lực với Quách Phá Vân và Tiểu Thanh mới có thể gắng sức chống đỡ.

Lúc này, càng chỉ có thể được Lưu Ngọc che chở mà chật vật chạy trốn, lòng nàng cực kỳ khuất nhục, lần nữa cảm nhận được bất lực khôn kể.

Đã từng là thiên tài, hiện tại còn chẳng thể bảo vệ nổi chính mình…

Đủ loại ý tưởng phức tạp xẹt qua trong đầu, lóe lên rồi biến mất, nhưng Trác Mộng Chân đã không rảnh suy nghĩ nhiều.

Bởi vì một khắc sau đó đã bắt đầu hành động!

“Grào!”

Ngay khi nhẫn trữ vật tới tay, Tiểu Thanh gào một tiếng chui vào túi Linh thú, cơ thể Lưu Ngọc nhoáng lên, bay về bên trái phía Nam.

“Vun vút!”

Sau lưng hắn, Hắc Phong sí vỗ thật mạnh.

Pháp lực trong cơ thể hắn cuộn trào mãnh liệt, nháy mắt bạo phát tốc độ nhanh nhất, cấp tốc bay lui về phía Nam.

Cùng lúc đó, Quách Phá Vân lấy ra một kiện pháp bảo phi chu màu vàng nhạt, hợp lực với Trác Mộng Chân thúc giục, nhanh chóng bay về phía bên phải phía Nam.

Phi chu vàng nhạt là pháp bảo chuyên dụng cho chạy trốn, dưới sự thúc đẩy toàn lực của hai người, tốc độ chạy trốn chỉ chậm hơn Lưu Ngọc chút ít.

Tính ra thì còn nhanh hơn tu sĩ Kim Đan hậu kỳ bình thường rất nhiều.

Hết thảy đều phát sinh trong nháy mắt, chớp mắt ba người đã phân tán mà chạy, trốn ra cự ly lớn nhất có thể.

“Muốn chạy?”

“Tu sĩ nhân loại gian xảo!”

“Kéc!”

Tình huống đột phát khiến hai Hỏa Phượng không kịp trở tay, mới một tức mà ba người đã chạy thoát cách xa vài dặm.

Hỏa Phượng mắt tím nhìn hướng phi chu màu vàng nhạt rời đi, thoáng ngập ngừng giây lát, vẫn lựa chọn truy kích Lưu Ngọc.

Nghĩ đến chiến tích hiển hách xuyên qua Hoành Đoạn sơn mạch, vì lý do an toàn, nó lựa chọn mang theo cả Hỏa Phượng mắt đỏ truy kích, không để ý đến hai người Quách Phá Vân, Trác Mộng Chân.

Chỉ có Lộc yêu và Ngưu yêu khoan thai tới chậm là rụt rè sợ hãi đuổi theo hai người kia, nhưng khoảng cách lại ngày càng xa.

Cũng không biết là tốc độ thật sự không theo kịp hay là sợ đuổi kịp sẽ mất mạng nên mới lặng lẽ nhường đường. …

“Tu sĩ nhân loại này có thể xuyên qua Vạn Yêu đại trận mà thần không biết quỷ không hay, chắc chắn nắm giữ bí mật rất lớn!”

Chỉ cần tìm ra bí mật này, đồng thời có công phá hỏng hành động của Trương gia là đủ cho chúng ta chiếm được trong tộc bồi dưỡng trọng điểm.”

“Nói không chừng còn có thể khiến “lão tổ tông” đứng ra tẩy huyết mạch cho mình, một bước sánh ngang với chúng công chúa.”

Hỏa Phượng mắt tím nhìn Lưu Ngọc đang không ngừng chạy trốn, thần bí xuyên qua Vạn Yêu đại trận phía trước, đáy lòng bắt đầu mơ mộng.

Nghĩ đến chỗ tốt, nó không nhịn được vỗ cánh toàn lực, hai mắt bắn ra hai luồng sáng đỏ sậm, không tiếp tục nương tay.

Cùng lúc đó, Hỏa quang trong mắt Hỏa Phượng mắt đỏ nở rộ, dẫn động bí pháp sẵn sàng.

Điểm sáng màu đỏ tràn ngập không gian, không chỗ nào không ở lập tức chấn động, hội tụ về phía Lưu Ngọc.

“Loại bí thuật này, đúng là phiền phức.”

Trong nháy mắt, Lưu Ngọc cảm giác thấy xung quanh đông đặc, chạy trốn cũng gặp khó khăn, tốc độ giảm xuống hai thành.

Đối diện với trước sau bốn luồng sáng đỏ thẫm do hai Hỏa Phượng bắn tới, hắn đổi hướng Lạc Nhật Kim Hồng thương, liên tục múa may trước người.

“Vun vút!”

Trong khoảnh khắc, vô số thương mang đỏ ánh kim bắn từ mũi thương ra, đón nhận bốn luồng ánh sáng đỏ thẫm đang mãnh liệt kéo tới.

“Rầm, rầm, rầm!”

Thương mang đỏ vàng liên miên không dứt, nhưng uy thế của trụ sáng đỏ thẫm càng thêm kinh người, cường thế đánh tan từng đạo thương mang.

Chẳng qua uy năng của chính nó cũng bị hao tổn rất nhiều, cuối cùng bị Hộ Thể Diễm Thuẫn lần nữa nổi lên ngăn trở.

Đặt mình trong bí thuật hoặc lĩnh vực dùng cả hai tay do thần thông tạo ra, tốc độ chạy trốn của Lưu Ngọc chịu ảnh hưởng rất lớn, tốc độ ban đầu cũng không bằng hai Hỏa Phượng, khoảng cách hai bên không ngừng gần lại.

Đối mặt với loại tình huống này, hắn cách không đánh ra một chưởng, không chút keo kiệt sử dụng thần thông “Khô Uy” thêm một lần, hoãn lại tốc độ của hai yêu.