← Quay lại trang sách

Chương 1594 Quyết định rút lui(3)

Để bảo đảm, cần phải mau chóng rút lui, nếu không hệ số nguy hiểm sẽ càng cao.

“Nhưng Thải Điệp đạo hữu, Quách đạo hữu còn đang trên đường trở về, không thể lập tức rút lui.”

“Hai vị đạo hữu vì đại nghĩa, đều mạo hiểm cả tính mạng của bản thân. Chúng ta không thể vứt bỏ bọn họ, khiến đồng đạo thất vọng.”

Trương Đào nói xong thì cau mày, cảm thấy khó xử.

Xuất hiện ‘gian tế nhân loại’, có lẽ đã bại lộ thư phòng rồi. Nhưng vì cần phải chờ đợi đồng đạo nên không thể rút lui ngay lập tức.

“Bằng tốc độ của Quách đạo hữu, chỉ cần không xuất hiện chuyện ngoài ý muốn thì trong vòng hai ngày là có thể chạy tới Xương Nam Thành.”

“Theo cái nhìn của Cổ mỗ, đợi thêm hai ngày có làm sao?”

“Thời gian hai ngày vừa đến, không cần biết hai vị đồng đạo có trở về hay không, chúng ta cũng phải lập tức rút đi!”

Lưu Ngọc cân nhắc một lát rồi nói.

Dựa theo tốc độ điều động Pháp Bảo phi chu vàng nhạt của Quách Phá Vân, tuyệt đối có thể chạy tới Xương Nam Thành trong vòng hai ngày.

Chuyện này trọng đại, xảy ra tình huống như thế, hai người cũng sẽ không dừng lại dọc đường.

Nếu trong vòng hai ngày còn không thấy tăm hơi, rất có khả năng gặp chuyện ngoài ý muốn trên đường, hai người đã bỏ mình.

Nếu quá hai ngày mới trở về, hoặc chỉ có một người trở về, vậy là có vấn đề.

Nói tóm lại, Lưu Ngọc cảm thấy lựa chọn tốt nhất bây giờ là chờ hai người rồi rút lui.

Vừa đạo nghĩa, cũng tương đối an toàn.

Trương Đào nghe vậy lâm vào trầm tư, không lập tức đáp lời.

Vài tức sau, lão mới nói:

“Cổ Thành đạo hữu nói có lý, sắp xếp như vậy đi, lão hủ ở đây đợi thêm hai ngày.”

“Hai ngày vừa đến, mặc kệ kết quả làm sao, đều phải từ bỏ điểm liên lạc thư phòng này!”

Hai người đều không phải kiểu người do dự thiếu quyết đoán, sau khi bàn bạc một lát thì nhanh chóng đưa ra quyết định ‘rút khỏi sau hai ngày’.

“Kính xin đạo hữu kiểm tra tài nguyên trong nhẫn trữ vật một phen, tính toán xem có thiếu thứ gì không.”

Sau khi bàn xong chuyện rút lui, Lưu Ngọc làm bộ lơ đãng nói.

Trong lúc trở về, hắn đã xóa ấn ký thần thức của mình, cũng dọn dẹp khí tức để lại, hoàn toàn không lưu lại chút dấu vết luyện hóa nào.

“Được.”

Trương Đào nghe vậy thì gật gật đầu, không biết dùng thủ đoạn gì mà nhẹ nhàng gỡ bỏ xiềng xích Cấm Linh xuống.

Rất nhanh sau đó, tay phải của người này sáng lên linh quang màu vàng đậm, pháp lực cuồn cuộn truyền vào.

Không tới nửa khắc đồng hồ, lão đã luyện hóa được chiếc nhẫn trữ vật đặc thù này.

Một khắc sau, thần thức của lão tiến vào, kiểm tra tình huống vật tư.

“Sao rồi?”

Thấy vậy, ánh mắt Lưu Ngọc hơi lóe lên, mấy tức sau mới hỏi.

“Không có vấn đề gì, toàn bộ tài nguyên đều đầy đủ.”

Trương Đào thu hồi thần thức, không nhíu mày lấy một cái, vẻ mặt như thường.

“Vậy thì tốt rồi.”

“Đưa đủ tài nguyên tới nơi, Cổ mỗ cũng yên lòng.”

Lưu Ngọc nhếch môi cười, gật gù ra vẻ.

Dứt lời, hai người đều nhìn thấy một tia sáng tỏ trong mắt đối phương, không khỏi nhìn nhau nở nụ cười.

Mọi thứ đều không cần nói thành lời.

Sau đó, hai người lại thương nghị vài chuyện chính sự, ví dụ như những bước cụ thể để rút lui vào hai ngày sau.

Mãi cho đến một phút sau mới kết thúc lần giao lưu này.

“Trương đạo hữu, cáo từ!”

Lưu Ngọc rời khỏi mật đạo, chắp tay cười nói.

“Cáo từ, hai ngày sau liên hệ.”

Trương Đào chắp hai tay sau lưng nhìn Lưu Ngọc đi xa, ánh mắt trở nên sâu thẳm.

Mấy tức sau, lão lắc đầu nở nụ cười, thu hồi ánh mắt, trở lại bên trong thư phòng.

Tin tức nói chính xác có tổng cộng năm mươi món Pháp Bảo, nhưng bên trong nhẫn trữ vật cũng chỉ có bốn mươi bảy món.

Trước khi hành động bắt đầu, Trương gia sẽ kiểm tra kỹ càng, bảo đảm tài nguyên bên trong không bị cắt xén. Trương Đào không cảm thấy vấn đề xảy ra trước khi xuất phát.

Mà nếu thứ này rơi vào tay Yêu tộc thì không lý nào chỉ lấy đi ba món.

Lão hiểu rõ nguyên do ba món Pháp Bảo biến mất, chẳng qua không định truy cứu.

Nước quá trong ắt không có cá.

Dù sao, nếu không nhờ ‘Cổ Thành’ thực lực hơn người, lần hành động này có khả năng rất lớn sẽ là toàn quân bị diệt. Không chỉ tài nguyên không thể chuyển tới nơi, còn tổn thất nặng nề.

Bởi thế, ba món Pháp Bảo chỉ là việc nhỏ mà thôi, hoàn toàn không ảnh hưởng toàn cục.

Trương Đào sống hơn sáu trăm năm, gặp quá nhiều chuyện tương tự, đương nhiên sẽ không vì thế mà giận không thể át, kích động làm ra vài chuyện không lý trí.

Lão càng quen với việc cân nhắc, lấy đại cục làm trọng, tính toán ích lợi và thiệt hại trong đó, chứ không phải chỉ nhìn một phân đoạn nào đó.

“Cổ Thành!”

Trương Đào lẩm bẩm tự nói, sau đó dập tắt Dương Quang Thạch.

Ba món Pháp Bảo biến mất khiến lão hiểu rõ tính cách ‘sứ giả Thiên Nam’ thêm đôi phần, cảm giác cũng càng chân thực hơn.

Có nhu cầu mới có thể mua chuộc bằng lợi ích, nhìn từ góc độ nào đó mà nói, người như thế lại càng yên tâm để hợp tác. …

Lưu Ngọc nương bóng đêm yểm hộ, rời khỏi Tể Nhân thư phòng, một đường tiềm hành ra ngoài thành.

Không sai, hắn cũng không định nán tại Xương Nam Thành.

Tuy bộ tộc Hỏa Phượng trời sinh bất phàm, nhưng có một khuyết điểm rất lớn, đó là sinh sôi khó khăn, nhân số ít ỏi.

Dưới tình huống như vậy, dù một Hỏa Phượng nhất giai chết đi cũng đã là chuyện không nhỏ rồi.

Huống chi lần này chết liên tục hai Hỏa Phượng tam giai, cho dù đưa mắt nhìn khắp An Nam phủ cũng là một chuyện lớn.

Mà yêu tộc tại An Nam lục châu đều là nanh vuốt của bộ tộc Hỏa Phượng, xảy ra chuyện như vậy, kinh động yêu tu Hoá Hình là chuyện vô cùng bình thường.

Không cần tốn thời gian quá lâu, chắc chắn tin tức bên Linh Vũ Thành sẽ truyền tới.

Đến lúc đó, dưới áp lực của Hỏa Phượng tộc, nói không chừng sẽ có yêu tu Hoá Hình tự mình đứng ra tuần tra.

Lưu Ngọc còn chưa quên, thuật ẩn náu của mình không thể qua mắt được sự tra xét của yêu tu Hoá Hình.

Lỡ đến lúc ấy bị chặn ở trong thành thì đúng là khóc không ra nước mắt.

Hắn cũng không muốn giao an nguy của mình cho vận may hư vô mờ mịt, hi vọng yêu tu Hoá Hình tra xét không rõ ràng.

Vì vậy, không cần cân nhắc gì nhiều, Lưu Ngọc lập tức quyết định rời khỏi Xương Nam Thành.

Về phần đi đâu ấy à?

Tùy tiện tìm một chỗ an toàn, đào một cái động sâu, đi vào trong là được.

Dù sao hắn không có yêu cầu gì về phương diện nồng độ linh khí, phần lớn thời gian nuốt đan dược tu luyện, dù ở trong hoàn cảnh linh khí mỏng manh thì tốc độ tu luyện cũng sẽ không giảm xuống bao nhiêu.