Chương 1596 Một vệt đỏ đậm(2)
Vì vậy, hắn ôm thái độ có cũng được mà không có cũng không sao, không muốn tìm hiểu nguyên nhân.
Lưu Ngọc gạt bỏ đủ loại tạp niệm, đó là chuyện sau này. Tinh thần Lưu Ngọc dần dần trống trải, vận chuyển ‘Tinh Thần chân thân’.
Linh dịch trong suốt bao trùm, toàn bộ đồ án trong ngực hắn lập tức tỏa ra linh quang lóng lánh.
Xanh lam, trắng bạc, đỏ vàng, ba màu linh quang lần lượt sáng lên, sau đó nhanh chóng lan tràn đến toàn thân, không ngừng biến ảo lấp lánh.
Khi thì xanh lam, khi thì trắng bạc, nhưng vẫn linh quang vàng đỏ kéo dài thời gian lâu nhất.
Dược lực của Linh dịch trong suốt chậm rãi thẩm thấu vào thân thể, phối hợp ba loại thuộc tính tinh thần lực, rèn luyện mỗi một tấc da dẻ máu thịt, không để lại một chút nhược điểm nào.
Ba màu linh quang hòa lẫn, trên mặt Lưu Ngọc từ từ toát ra từng giọt mồ hôi lớn chừng hạt đậu, độ mạnh của tứ chi bách hài đều đang dần tăng lên theo quá trình rèn luyện.
Hai canh giờ sau, ba màu linh quang dần tối trở lại, dược lực của Linh dịch ngoài cơ thể bị hấp thu sạch sẽ.
Lưu Ngọc chậm rãi kết thúc vận công, mở mắt ra, cảm nhận pháp lực Liệt Dương dồi dào ở chín đại huyệt, mặt mày không nhịn được lộ rõ vẻ vui mừng.
“Xem ra thiên phú luyện thể của ta đúng là không tệ.”
Hắn nghĩ như vậy, tâm niệm cũng động, lồng ngực lập tức sáng lên linh quang màu đỏ.
Lúc này, linh quang đỏ vàng ban đầu đã hoàn toàn hóa thành đỏ đậm.
Đó không chỉ đơn giản là dị tượng thôi, mà là dấu hiệu ‘Tinh Thần chân thân’ đã tu luyện tới trình độ nhất định.
Đỏ vàng hóa thành đỏ đậm, tựa như mặt trời giờ Tỵ, sắp lên tới giữa bầu trời, bắt đầu chiếu sáng vạn vật khắp nơi.
Dấu hiệu này cho thấy phương diện luyện thể của hắn cách tam giai hậu kỳ không xa.
“Chỉ thiếu một chút kích thích nữa. Vậy thì không cần đến mười năm là có thể đạt tới tam giai trung kỳ đỉnh phong.”
“Đến lúc đó phối hợp một tia ‘lực lượng Thái Dương’ đã được bảo tồn, thừa thế xông lên đột phá tam giai hậu kỳ cũng không phải vấn đề.”
Lưu Ngọc thu công đứng dậy, yên lặng nghĩ.
“Phương diện luyện thể tiến triển nhanh như vậy, tuy là do cần cù tu luyện nhưng cũng do vận dụng thực chiến nhiều.”
“Những năm trước sử dụng “Thái Dương lực lượng” đặt nền móng vững chắc cũng có công lao rất lớn.”
“Cuối cùng… chính là nhờ thịt những yêu thú tam giai kia.”
“Không ngờ xuyên qua Hoành Đoạn sơn mạch lại có khả năng tăng nhanh tốc độ tu luyện phương diện luyện thể, hiện tại còn vượt qua cả phương diện luyện khí.”
“Có được thì có mất.”
Nghĩ như vậy, hắn cười nhạt.
Tiếp đó, hắn nghiêm mặt, lồng ngực lại sáng lên linh quang ba màu, cẩn thận diễn luyện ‘Lưu Tinh quyền’.
Nếu phương diện luyện thể có hi vọng đột phá tam giai hậu kỳ trong thời gian ngắn, khiến thực lực lập tức tăng lên rõ ràng, đương nhiên Lưu Ngọc phải cố gắng tốn thêm chút thời gian tu luyện phương diện này, điều chỉnh kế hoạch tu luyện ngắn hạn.
Đứng giữa hoàn cảnh như lục châu ở An Nam, dù chỉ tăng thực lực thêm một chút cũng là chuyện tốt.
Động phủ lâm thời cũng không rộng lắm, từng trận kình phong mãnh liệt thổi qua, vang lên tiếng xé gió dày đặc, còn có sóng nhiệt cuồn cuộn.
Một vệt linh quang đỏ đậm kia chói mắt đến thế!…
Trong lúc tu luyện, thời gian hai ngày nháy mắt trôi qua.
Trong hai ngày này, Lưu Ngọc không quên quan sát động tĩnh bên Xương Nam Thành sau khi kết thúc tu luyện.
Hắn xác nhận nhiều lần thành này vẫn không có giới nghiêm, đồng thời xác suất cao không có yêu tu Hóa Hình âm thầm chạy tới thì mới xuất phát đi tới điểm hẹn.
Khoảng cách ngoài Xương Nam Thành mấy chục dặm, hắn gặp lại Trương Đào tại một nơi không đáng chú ý.
Bên cạnh lão còn có Trác Mộng Chân, Quách Phá Vân.
Hai người này chỉ là tốc độ chạy trốn hơi chậm, lại thêm một đường cẩn thận từng li từng tí nên mới về chậm một ngày.
Trong hai ngày này, ba người đã tiến hành giao lưu với nhau, Trương Đào xác định bọn họ cũng không làm phản.
“Nếu Xương Nam Thành không còn an toàn, vậy tiếp theo chúng ta sẽ đi đâu?”
“Còn nữa, phải chăng Trương đạo hữu nên tiết lộ cho chúng ta thời gian nổi dậy chính xác cũng như vài chi tiết cụ thể trong đó?”
“Như vậy Cổ mỗ còn có thời gian chuẩn bị.”
Lưu Ngọc đứng sừng sững trong gió tuyết, từng mảnh hoa tuyết còn chưa tới gần đã tan ra. Sau khi chào hỏi, Lưu Ngọc thẳng thắn nói.
Tuy rằng không cần nghĩ cũng biết, chuyện lớn như thế này chính là tuyệt mật, không thể tiết lộ dễ dàng được.
Nhưng chuyện này chung một nhịp thở với hắn, hắn vẫn muốn hiểu thêm một chút tin tức, để chuẩn bị sẵn sàng từ trước.
Lời này vừa ra, Trác Mộng Chân và Quách Phá Vân cùng nhìn về phía Trương Đào.
Trương gia làm công tác giữ bí mật rất tốt, Trương Đào cũng không để lộ chút nào, hai người này cũng rất quan tâm hai vấn đề này, lại không có được nửa điểm tin tức.
Nghe vậy, Trương Đào không trả lời ngay, đáy mắt lóe lên vài phần do dự.
Nhưng thấy ba người Lưu Ngọc đều nhìn chằm chằm mình, lão cũng hiểu rõ, ít nhiều gì cũng phải tiết lộ đôi phần tin tức.
Nếu không để lộ điều gì, ba người không có khả năng mù quáng đi theo, cái gọi là ‘đại nghĩa’ chẳng có tác dụng gì.
Đến nước này rồi, nếu còn không tiết lộ bất cứ thông tin gì thì đội ngũ này cũng gần đến lúc giải tán.
Tuy rằng vì lợi ích đã hứa, vài tu sĩ sẵn lòng tiến vào An Nam lục châu mạo hiểm, cũng không đồng nghĩa với việc trả giá sinh mệnh vì thế.
Phiêu lưu quá lớn, con đường phía trước mịt mù, đa số tu sĩ sẽ lựa chọn từ bỏ.
Trầm mặc vài tức, Trương Đào châm chước từ ngữ trong lòng, sau đó mới chậm rãi nói:
“Chúng ta rời đi Xương Nam Thành, chuẩn bị tới một thành trì nhỏ, đợi tại đó đến khi nổi dậy.”
“Thành này…”
Căn cứ lời người này nói, sau khi đoàn người rời khỏi Xương Nam Thành sẽ tới một thành nhỏ tên là ‘Toái Kim Thành’.
Thành này chưa từng có tài nguyên quý hiếm, phạm vi trăm dặm chỉ có hơn mười mạch khoáng cấp hai không tệ lắm, thế nên lực lượng yêu tu đóng ở nơi này cũng không mạnh, không có yêu tu Hóa Hình tồn tại.
Chủng tộc yêu thú đóng tại ‘Toái Kim Thành’ tên là ‘Huyết Bức tộc’, chỉ là huyết mạch phàm yêu mà thôi.
Tuy rằng tộc quần này quy mô khổng lồ, nhưng số lượng yêu tu tam giai không nhiều, chỉ có ba gã, dễ dàng ẩn núp.
“Về phần khi nào khởi sự…”
Nói tới chỗ này, Trương Đào vẫn ngập ngừng đôi phần, dù sao chuyện này liên quan trọng đại.
Một khi tin tức bị tiết lộ, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi!
Nhưng đón nhận ánh mắt của ba người, cuối cùng lão vẫn nói ra:
“Đã hai nghìn chín trăm chín mươi hai năm kể từ lần ‘Nghị sự Vương Đình’ trước đó của yêu tộc diễn ra, lần tiếp theo chính là tám năm sau.”
“Vương đình nghị sự của yêu tộc mỗi lần phải duy trì ít nhất nửa năm liên tục.”
“Mà thời gian chúng ta nổi dậy chính là ba tháng sau khi vương đình nghị sự bắt đầu, cụ thể khi nào động thủ thì còn phải xem thông báo từ bên trên.”
Tuy ba người tạo sức ép mà Trương Đào vẫn giữ kín như bưng với lần hành động này, chẳng qua là không thể nề hà tiết lộ đôi ba tin tức.