← Quay lại trang sách

Chương 1602 Tam giai hậu kỳ! (4)

Lần này xung kích bình cảnh gặp không ít khó khăn, nhưng Lưu Ngọc đều thành công vượt qua.

Lặp lại đánh sâu vào suốt mấy tháng liên tục, cuối cùng hắn cũng gian nan đột phá đến Tam giai hậu kỳ.

Hiện tại, hình thể Lưu Ngọc đã tăng trưởng đến sáu tượng, vô cùng khủng bố!

Một thân cự lực tràn trề cũng tăng vọt đến hơn chín trăm vạn cân, sắp chạm đến cánh cửa ngàn vạn.

Càng quan trọng hơn là một thân ‘Liệt Dương pháp lực’ đã hoàn toàn lột xác thành màu đỏ đậm.

Có vẻ như ngay cả khí huyết cũng đã chịu ảnh hưởng kỳ lạ, lột xác thành màu đỏ cực kỳ thuần túy, ẩn chứa linh lực vô cùng nồng đậm!

Lưu Ngọc nội thị máu tươi đỏ như lưu ly chảy trong cơ thể và ‘Liệt Dương pháp lực’ đỏ thẫm trong suốt, tràn đầy khắp chín đại huyệt.

Nụ cười trên mặt Lưu Ngọc tươi rói, cả thể xác lẫn tinh thần đều hơi lâng lâng, cũng thoáng lơi lỏng.

Nhưng nụ cười này cũng không kéo dài bao lâu đã cứng đờ triệt để!

“A!”

Cơn đau đớn kịch liệt từ Nguyên Thần bỗng nhiên tập kích, khiến hắn gần như không suy nghĩ được gì, không nhịn được hét thảm một tiếng.

Đau đớn tác động thẳng vào Nguyên Thần mãnh liệt hơn đau đớn trên nhục thân gấp trăm lần.

Bởi vì bất ngờ không kịp đề phòng, dù cho ý chí của Lưu Ngọc có kiên cố cũng khó mà chịu đựng nổi.

Cơn đau bất ngờ tập kích còn khủng bố hơn tu luyện ‘Tôn Thần diệu pháp’ không sử dụng tài nguyên phụ trợ gấp mấy lần, có thể so với nỗi thống khổ khi bị rút hồn luyện phách!

“Tụ khí ngưng thần, bão nguyên thủ nhất”

Lưu Ngọc cố nén đau đớn kịch liệt, vài tức sau mới khôi phục vài phần năng lực tự hỏi, sau đó toàn lực kiềm chế tinh thần, tìm kiếm nguyên nhân phát sinh biến cố.

Khi bình tĩnh trở lại, sử dụng thần thức quan sát Nguyên Thần trong Nễ Hoàn Cung, hắn tìm được nguyên nhân.

“Đúng là do tấn thăng, Nguyên Thần lớn mạnh quá nhanh mà thành…”

Lưu Ngọc nở một nụ cười khó coi trong cơn đau đớn.

Hắn có thể cảm nhận được rõ ràng Nguyên Thần đang nhanh chóng lớn mạnh từng phút từng giây. Mà theo lực lượng Nguyên Thần tăng trưởng, thần thức cũng đang tăng lên cực nhanh.

Nếu ví tốc độ tăng trưởng thần thức khi tu luyện ‘Tôn Thần diệu pháp” chậm như rùa bò, vậy giờ phút này, tốc độ tăng trưởng thần thức cứ như cưỡi tên lửa vậy!

“Hự!”

Nguyên Thần truyền lại đau đớn mãnh liệt, dù Lưu Ngọc toàn lực kiềm chế tinh thần, mặc niệm ‘Tọa Vong Tâm Kinh’ chống cự, lại vẫn thỉnh thoảng phát ra một tiếng hừ tràn ngập đau đớn.

Đau đớn nhưng cũng vui sướng.

Một trăm lẻ hai dặm, một trăm lẻ năm dặm, một trăm mười dặm…

Mãi cho đến một trăm mười lăm dặm thì tốc độ tăng trưởng thần thức mới dần chậm lại.

Đau đớn kịch liệt tới từ Nguyên Thần cũng theo đó mà chậm rãi yếu bớt.

“Phù!”

“Có vẻ như tấn thăng đến Tam giai hậu kỳ còn biến hóa lớn hơn tưởng tượng, Nguyên Thần lớn mạnh cực kỳ khả quan.”

Lưu Ngọc phun ra một ngụm trọc khí, biểu cảm trên mặt dần bình tĩnh trở lại, thầm nghĩ trong lòng.

Hắn lấy lệnh bài ‘Huyễn Diệt Tam Nguyên trận’ ra, mở một khe trận pháp rất nhỏ, toàn lực dò thần thức về một phương hướng.

Một trăm mười, một trăm mười lăm, một trăm mười tám…

Từ khe hở, thần thức lan tràn ra một trăm hai mươi dặm mới dừng lại.

“Đột phá Tam giai hậu kỳ, gia tăng ước chừng mười tám dặm.”

“Biên độ tăng trưởng như thế này vượt qua dự đoán lúc trước, khó trách khi tấn thăng sẽ đau đớn như vậy.”

Đạt được kết quả, trên mặt Lưu Ngọc lộ ra vẻ vui mừng.

Càng lên cao càng khó tấn thăng thần thức, dù là một dặm nho nhỏ thì chênh lệch cũng cực kỳ khả quan.

Từ một trăm lẻ hai dặm tăng trưởng đến một trăm hai mươi dặm, ở mặt ngoài là tăng lên mười tám dặm.

Nhưng trên thực tế, cường độ thần thức tăng mạnh gấp đôi!

Đồng nghĩa với việc uy năng các bí thuật công kích thần thức như ‘Kinh Thần Thích’ và ‘Đại Mộng Xuân Thu’ của hắn cũng sẽ tăng lên không ít, tổng thể thực lực tăng mạnh rất nhiều.

Uy lực tăng, đồng nghĩa với sẽ có hiệu quả tương đương không tồi với các tu sĩ có tính kháng mạnh!

“Nhưng Tu Tiên Giới ở Trung Vực phồn vinh hơn Tu Tiên Giới ở Thiên Nam nhiều, đủ loại công pháp thượng phẩm nhan nhản khắp nơi.”

“Trước kia ta có thể dựa vào bí thuật thần thức, nhưng có thể thắng vì đánh bất ngờ như trước không thì không nói chắc được.”

Nghĩ tới khả năng kháng công kích thần thức kinh người của mấy Hỏa Phượng đã giao thủ trước đó, vẻ vui mừng trên mặt Lưu Ngọc tiêu biến, dần trở nên nghiêm túc.

Nói thật, Lưu Ngọc cũng không dám khẳng định chắc chắn ‘Kinh Thần Thích’ và ‘Đại Mộng Xuân Thu’ còn có thể đưa đến hiệu quả thắng vì đánh bất ngờ hay không, chỉ có thể đi một bước nhìn một bước.

“Nhưng thôi diễn công pháp cũng là thôi diễn, thôi diễn bí thuật cũng là thôi diễn.”

“Có lẽ chờ khi thu thập đầy đủ công pháp thần thức, có thể tiện lúc thôi diễn ‘Tôn Thần diệu pháp’ để thôi diễn hoặc ưu hóa bí thuật một chút, tăng cường thực lực chính mình.”

“Dù đối phương có thủ đoạn đề phòng công kích thần thức thì ta cũng có thể cưỡng chế đột phá lớp phòng vệ đó!”

“Với ưu thế thần thức của mình, chỉ cần có thể lấy được bí thuật đủ tinh diệu thì không khó để làm như vậy.”

Hắn yên lặng tự hỏi.

Kế đến, Lưu Ngọc thả lỏng tâm trí, tỉ mỉ cảm nhận thay đổi sau khi đột phá, nhưng chẳng được bao lâu đã nhướng mày.

Hình như sau khi đột phá, thay đổi không chỉ dừng ở ‘không tồi’ mà thôi.

“Đây là…”

Linh Giác toàn lực lan tràn, kiệt lực cảm ứng tình huống trong không gian, đáy lòng Lưu Ngọc hơi động.

Vàng kim, xanh lục, xanh lam, đỏ, vàng…

Trong tầm nhìn của Linh Giác, điểm sáng đủ mọi màu sắc trải rộng khắp không gian.

Có lẽ do linh lực của ‘Thái Dương lực’ dư lại dật tán, linh khí thuộc tính Hỏa trong không gian rõ ràng càng nồng đậm.

Trên thực tế, cái gọi là ‘linh lực’ bản chất vẫn là linh khí.

Chẳng qua thì linh khí tương đối lộn xộn, tùy ý phiêu đãng không mục đích khắp trong không gian, còn linh lực bị quy luật nào đó ảnh hưởng, tồn tại hoặc vận chuyển theo quy luật riêng nào đó.

Nói một cách đơn giản, linh khí tụ tập lại một chỗ, vận chuyển và tồn tại dựa theo quy luật nhất định thì chính là ‘linh lực’.

Ví dụ như linh lực tồn tại trong các loại linh vật đều vận động theo một ít quy luật nào đó của chính linh vật, mà những ‘quy luật’ này là do linh vật sinh ra đã có.

Trừ khi hoàn cảnh xảy ra thay đổi cực lớn, ví dụ như là bị tu sĩ hấp thu, hoặc linh vật thuộc tính Thủy bị bất ngờ đặt vào hoàn cảnh thuộc tính Hỏa, cũng có thể là kết cấu linh vật bị hư hao gì đó.

Nếu không thì ‘linh lực’ đã bị linh vật ‘bắt giữ’, đồng thời tồn tại vận chuyển dựa theo quy luật của linh vật sẽ không tiêu tán ra ngoài.

Tựa như pháp lực do người tu tiên luyện hóa linh khí mà thành, yêu lực do yêu thú luyện hóa linh khí mà thành cũng có thể xem là một loại linh lực.

Chỉ là dù pháp lực hay yêu lực đều ẩn chứa ‘ấn ký Thần Thức’.

Trừ khi tu tiên giả hoặc yêu thú chết đi, hoặc chủ động làm như vậy, bằng không sẽ không xuất hiện tình huống tiêu tán.