Chương 1611 Diệt Huyết Bức tộc
Về phần tên ‘gian tế yêu tộc’ kia đã lĩnh một bộ phận thân tín đi tham gia ‘Nghị sự Vương Đình’, thoát khỏi dính líu với việc này.
Sau sự kiện lần này, nó sẽ trở thành lão tổ duy nhất của Huyết Bức tộc, tiếp tục duy trì liên lạc với Trương gia.
“Tiện chủng ti tiện, vậy mà còn dám phản kháng!”
Sau khi quan sát tình huống rõ ràng, thấy chỉ có một gã tu sĩ Kim Đan dám can đảm nháo sự, tộc trưởng Huyết Bức tam giai hậu kỳ giận không thể át, dẫn một con Huyết Bức tam giai trung kỳ nhanh chóng phóng về phía Quách Phá Vân.
Đồng tử hai yêu đỏ rực, nhìn về phía đám con cháu chết thảm nơi cửa thành thì đã bị vây trong trạng thái cuồng nộ.
“Ha!”
Quách Phá Vân âm thầm cười nhạt, nét mặt lộ ra vẻ trào phúng.
Nhìn hai yêu nhanh chóng tới gần, Pháp Bảo bản mệnh - lô đỉnh nâu nhạt của hắn còn đang không ngừng phun Linh quang, tùy ý tàn sát Huyết Bức đê giai.
“Dừng tay!”
Tộc trưởng Huyết Bức dùng thần thức truyền âm, hai cánh rung lên, chém ra vô ánh đao màu máu, bắn mạnh về phía Quách Phá Vân.
Trải qua uẩn nhưỡng ngắn ngủi, trong miệng nó cũng xuất hiện một đoàn ánh sáng màu máu tỏa ra uy năng kinh khủng, cấp tốc vọt về phía đối phương.
Cùng lúc đó, con Huyết Bức tam giai trung kỳ kia cũng không dừng lại, liên tục ngưng tụ huyết sắc quang mà công kích.
“Kéc kéc!”
Sau khi phát sinh công kích, hai yêu rít lên một tiếng dài, cấp tốc bay về phía Quách Phá Vân, rõ ràng đã là cực hận.
Nhìn công kích bay nhanh mà đến, Quách Phá Vân rốt cuộc ngừng tàn sát Huyết Bức đê giai, điều động lô đỉnh nâu nhạt huyễn hóa ra hư ảnh từng ngọn núi cao ngăn trở trước người.
“Rầm rầm rầm!”
Tiếng nổ liên miên không ngừng vang lên, uy năng cường đại dao động, khiến toàn bộ yêu thú đê giai và tu sĩ đê giai kinh hãi.
Nhưng may là thuộc tính Thổ vốn am hiểu phòng ngự, một kích này bị Quách Phá Vân ngăn trở vững vàng, bộ dáng còn rất thành thạo,
Hắn nhìn hai Huyết Bức tam giai đã triệt để phi tới cửa thành, chẳng những không sợ, ngược lại còn nở nụ cười thần bí.
Tộc trưởng Huyết Bức vừa thấy nụ cười này thì đáy lòng lờ mờ sinh ra bất an, cảm nhận được tình thế không đúng.
Nhưng không chờ con yêu này nghĩ lại, khắp nơi ngoài cửa thành dâng lên Linh áp cường đại, từng đạo uy năng mạnh mẽ tập kích, cấp tốc phóng về phía nó.
“Không hay rồi, có mai phục!”
Con yêu này giật mình, ngay cả tia đỏ trong mắt cũng tan đi đôi phần, vội vã ngừng lại.
Nói thì chậm, xảy ra thì nhanh.
Vào thời khắc mấu chốt này, Trương Đào chợt hiện thân, thả ra pháp thuật chuẩn bị đã lâu.
Tay hắn không ngừng kháp pháp quyết, từng giọt nước màu đen hiện lên quanh thân, ngày càng rậm rạp, ngày càng lớn.
Trương Đào chỉ một ngón tay, toàn bộ giọt nước màu đen tụ tập lại một chỗ, hình thành ‘sông màu đen’, xông thẳng về phía tộc trưởng Huyết Bức.
Những giọt nước màu đen này nặng như thiên quân, mỗi giọt đều nặng nề không gì sánh được, ngay cả nham thạch cứng rắn cũng có thể bị xuyên thấu nhẹ nhàng, uy năng không phải chuyện đùa.
Rất nhiều giọt nước màu đen hội tụ thành dòng sông màu đen, ngay cả yêu thú tam giai cũng chấn động.
Càng kỳ diệu chính là nước sông màu đen có sẵn tính nhu của nước, dù có gặp công kích mạnh hơn cũng khó mà bị đánh tan được, đối ứng vô cùng phiền phức.
Cũng trong lúc đó, Quách Phá Vân khẽ động thân hình, thúc giục lô đỉnh màu nâu nhạt cấp tốc tới gần tộc trưởng Huyết Bức, hình thành thế giáp công với Trương Đào.
“Hay!”
Cảm nhận được vài luồng Linh áp Kim Đan khác bất ngờ xuất hiện, rất nhiều tu sĩ phấn khởi phản kháng lập tức an tâm, sĩ khí đề cao rất nhiều.
Thấy đã nắm chắc phần thắng, càng có nhiều tu sĩ có dũng khí phản kháng Huyết Bức tộc.
“Ruỳnh ruỳnh ruỳnh!”
Giữa tiếng nổ vang dày đặc, tường thành không có trận pháp bảo vệ lập tức đổ sập, trong đó còn xen lẫn tiếng rống giận của tu sĩ và yêu thú.
“Đây là ‘Trùng Thủy’?”
“Đúng là có vài phần huyền diệu.”
Lưu Ngọc nhìn dị tượng khi Trương Đào ra tay, ánh mắt loe lóe.
Đừng thấy người này đã sáu trăm ‘tuổi’, thực lực tổng thể lại không suy yếu chút nào, vượt xa tu sĩ bình thường, nói không chừng cũng là một nhân vật ngưng kết ra Kim Đan thượng phẩm.
Nếu không cũng chẳng có tư cách đảm nhiệm ‘Hộ pháp’, chủ quản công việc của hai châu.
Lưu Ngọc phỏng chừng, nếu hắn không vận dụng toàn bộ lá bài tẩy hoặc sử dụng ‘Phá Bại kiếm’ thì không thể đánh bại đối phương.
“Giao Huyết Bức tam giai trung kỳ kia cho Lưu mỗ, ngươi đi đối phó đám yêu thú đê giai đi.”
Lưu Ngọc cấp tốc truyền âm cho Trác Mộng Chân, không chờ nữ tử này đáp lại đã phóng lên cao.
Trong lúc dịch chuyển, hắn há lớn miệng, Lạc Nhật Kim Hồng thương xuất hiện ở tay phải, nháy mắt biến hóa đến một trượng.
“Phừng!”
Kế đó hắn lật tay trái, một cụm lửa màu xanh cháy lên, thoáng chốc lại hóa thành màu đỏ nhạt yêu dị, quấn quanh trường thương màu vàng.
“Vù vù!”
Thoáng cái, pháp lực hùng hồn thuần khiết của Kim Đan cửu phẩm rót vào trong thương, khiến nó nở rộ ra hai màu Linh quang đỏ và vàng.
“Vun vút!”
Ngay khắc sau đó, Lạc Nhật Kim Hồng thương bị kích phát lực lượng sát phạt, bắn ra như sao băng, nhắm thẳng vào con Huyết Bức tam giai trung kỳ dư lại.
‘Mạn Đà Huyết Diễm’ có đặc tính thiêu đốt máu thịt, mà thuộc tính của Huyết Bức tộc vừa vặn bị tính năng đặc thù này khắc chế, lại thêm Pháp Bảo bản mệnh đã trướng lớn, thoả thích kích phát lực lượng sát phạt, đủ để xử lý tên yêu tu này.
Dù sao nó cũng chỉ là huyết mạch phàm yêu mà thôi, chẳng khác nào giết gà dùng dao mổ trâu.
Lưu Ngọc thậm chí không cần vận dụng toàn lực, chỉ cần phát huy đầy đủ một đạo thực lực Luyện Khí là có thể nắm chắc đánh chết đối phương.
Huyết Bức tam giai trung kỳ này giang cánh thịt dài khoảng mười sáu trượng, làn da màu đỏ máu dữ tợn đáng sợ, răng nanh lớn đến không gì sánh được, tràn ngập khí thế muốn cắn người.
Nhưng dễ thấy nhất chính là đôi răng nanh không cân xứng, hình như có một chiếc răng nanh bị bẻ gãy, vết thương nghiêm trọng, đến giờ lợi khí còn chưa khỏi hẳn.
Nguy hiểm! Nguy hiểm!
Nhìn trường thương ánh màu vàng lóng lánh bắn nhanh mà đến, Linh Giác của Huyết Bức gãy răng truyền đến cảm giác nguy hiểm mãnh liệt.
Nhưng chuyện xảy ra quá đỗi đột nhiên, đã không kịp né tránh, nó chỉ có thể kiên trì ứng đối.
Lúc này yêu há lớn miệng máu, phun ra từng đoàn huyết sắc quang, vọt thẳng về phía trường thương màu vàng khí thế như hồng.
Nhưng huyết sắc quang trước nay trôi chảy gặp phải phong mang của trường thương màu vàng lại không chịu nổi một kích.
“Leng keng!”
Vừa tiếp xúc mũi thương, toàn bộ quang nhận dễ dàng sụp đổ như bọt biển, hóa thành Linh quang gợn màu máu, tiêu tán trong không trung, không thể ngăn cản dù chỉ một chút.