← Quay lại trang sách

Chương 1612 Diệt Huyết Bức tộc(2)

Thêm Kim Ô phấn vào trong lúc luyện chế, lại thêm thời gian uẩn nhưỡng tăng lên, uy năng của Lạc Nhật Kim Hồng thương càng ngày càng mạnh.

Đương nhiên, quan trọng hơn là tu vi của Lưu Ngọc đề thăng, đương nhiên cũng có thể phát huy uy năng mạnh hơn.

“Những tu sĩ nhân loại này thực lực cường đại như vậy, lại còn xuất hiện liên tiếp mấy người, chỉ sợ mưu đồ không nhỏ.”

“Lúc này chính là thời khắc mấu chốt của ‘Nghị sự Vương Đình’, sợ là ủ mưu đã lâu.”

Huyết Bức gãy răng suy nghĩ bay nhanh, đáy lòng âm thầm kinh hãi, nhưng lúc này chỉ có thể nghĩ cách vượt qua cửa ải khó khăn.

Nó biết, xoay người chạy trốn chỉ khiến cái chết đến nhanh hơn, bởi vì tốc độ bay của nó không thể vượt qua tốc độ bắn thần thông công kích của Pháp Bảo.

Đối mặt với trường thương màu vàng bộc lộ tài năng, nó chỉ có thể ngưng tụ lực lượng toàn thân, hai móng hiện lên một tầng sáng đỏ nồng đậm, giao nhau cùng chặn về một chỗ đằng trước.

Trong chớp nhoáng, Lạc Nhật Kim Hồng thương đã giao phong với lợi trảo.

“Keng!”

Tiếng lanh lảnh chói tai, khó nghe như kim loại va chạm vang lên, nháy mắt khiến cho rất nhiều tu sĩ chưa khôi phục pháp lực vô ý thức đưa tay bịt tai lại.

“Phập!”

Uy năng mạnh mẽ nở rộ, giằng co ngắn ngủi một chớp mắt đã có tiếng lợi khí cắm vào da thịt vang lên.

Trường thương màu vàng cường thế đâm vào đệm thịt của Huyết Bức gãy răng, một kích đã cho chiến quả rõ ràng.

Nhưng dù sao cũng là yêu tu sở hữu yêu khu cường hãn, dù yêu khu bị tổn thương cũng không đồng nghĩa với trí mạng.

Sau khi Lạc Nhật Kim Hồng thương đâm vào ngực ba thước, uy năng dư lại đã bị yêu lực cuồn cuộn không ngừng tản ra triệt tiêu, mũi thương cũng bị xương cốt cứng rắn chặn đứng.

Một kích hao sạch uy năng, chỉ có thể tạm thời lui về phía sau tích súc uy năng, chờ đợi lần tiến công tiếp theo.

Lưu Ngọc thấy vậy thì lại nở nụ cười, không uể oải chút nào.

Dù sao kẻ địch cũng là yêu tu tam giai trung kỳ, mặc dù hắn ngưng kết Kim Đan cửu phẩm, nhưng dưới tình huống không phát huy toàn bộ thực lực thì nỗ lực một kích mất mạng chẳng khác nào mơ mộng hão huyền.

Có thể đạt được chiến quả trước mặt đã đủ rõ rệt, chỉ cần lại công kích nhiều hơn mấy lần, sớm muộn gì cũng có khả năng lấy mạng đối phương.

“Đại thế đã định.”

Chẳng qua, nhìn ngọn lửa màu đỏ nhạt quanh miệng vết thương của Huyết Bức gãy răng, Lưu Ngọc lại nở nụ cười.

Ánh lửa đỏ nhạt yêu dị tăng vọt, vừa tiếp xúc lên vết thương đã nhanh chóng lan tràn toàn thân Yêu Bức.

Dù cho Huyết Bức gãy răng ngưng tụ yêu lực ngăn trở cũng chỉ có thể thoáng trì hoãn tốc độ một chút, xu thế lan tràn khắp yêu khu vẫn không thể ngăn cản như trước.

Trong quá trình này, Linh áp của nó trở nên cực kỳ không ổn định, đang liên tục trượt hạ không kìm được.

Nếu Huyết Bức tộc cũng có thuộc tính, không có gì bất ngờ chính là ‘thuộc tính máu’, yêu lực của chúng cũng là thuộc tính máu, vừa lúc bị ‘Mạn Đà Huyết Diễm’ khắc chế.

Nhưng dù gì cũng là yêu tu tam giai trung kỳ, dưới chống cự ngoan cường như vậy, muốn hoàn toàn thiêu đốt nó chỉ bằng Thanh Dương Ma Hỏa nhị phẩm thì còn cần thời gian không ngắn.

Bởi vậy, Lưu Ngọc nhanh chóng đưa lên một kích trí mạng.

Hắn rót pháp lực vào thương, tâm niệm vừa động, Linh quang từ Lạc Nhật Kim Hồng thương lập tức nở rộ, bắn thẳng về phía mục tiêu.

“Vun vút!”

Uy thế mạnh vô cùng, thậm chí còn hơn lúc vừa rồi ba phần.

Đối mặt với một thương đủ để trí mạng này, Huyết Bức gãy răng đang bị lửa thiêu đến quằn quại bên kia chỉ có thể giơ lên lợi trảo đang bị Huyết Diễm thiêu hừng hực, làm ra chống cự phí công sau cùng.

“Keng!”

Tiếng kim loại va chạm lanh lảnh lại vang lên, nhưng kết quả lại khác hoàn toàn.

“Phụt!”

Lợi trảo bị lửa màu đỏ nhạt thiêu đốt, không chống cự được trường thương ánh vàng trong chốc lát đã bị đâm xuyên.

Linh quang ánh kim chớp động, khi Lạc Nhật Kim Hồng thương lại xuất hiện đã là xuyên qua yêu khu của Huyết Bức gãy răng.

“Bộp!”

Mà đúng lúc này, tiếng như quả dưa hấu vỡ toang mới muộn màng vang lên.

Đầu to của Yêu Bức hứng chịu một thương này, trực tiếp hóa thành bột mịn.

Trong nháy mắt, sức lực giãy giụa của yêu tu gãy răng đã giảm bớt chín mươi chín phần.

Chỉ có yêu khu tàn lưu một ít bản năng còn đang co quắp vài cái.

Yêu lực mất đi khống chế, quân lính tan rã, không bao giờ có thể ngăn cản Thanh Dương Ma Hỏa lan tràn thêm nữa, ngọn lửa màu đỏ nhạt nhanh chóng lan rộng toàn thân nó.

Trong hai tức ngắn ngủi, Ma Hỏa đã thiêu đốt nó thành tro mịn.

Nơi mà Huyết Bức gãy răng lăng không đứng vừa rồi chỉ lưu lại một viên yêu đan to cỡ nắm tay, bị Lưu Ngọc bắt lấy, cất vào nhẫn trữ vật.

Cả quá trình đấu pháp chưa đầy ba tức, Lưu Ngọc còn chưa dùng tới thần thông bản mạng ‘Khô Uy’ thì đã kết thúc rồi.

“Trong lúc vô thức, yêu tu huyết mạch phàm yêu đã không hình thành được uy hiếp với ta rồi.”

“Kim Đan bình thường cũng không sai biệt lắm.”

Lưu Ngọc cất yêu đan, triệu hồi Lạc Nhật Kim Hồng thương và Thanh Dương Ma Hỏa, hơi sinh ra cảm khái.

Ngay sau đó, hắn quay đầu nhìn bên kia, Trương Đào, Quách Phá Vân đang chiến đấu với tộc trưởng Huyết Bức.

Tu vi cả ba đều là tam giai hậu kỳ, giao thủ khiến cho thanh thế to lớn, mọi cử động đều tác động đến hết nội tâm thảy yêu thú và tu sĩ còn lại.

Nhưng ‘con sông đen’ cuồn cuộn chảy xuôi đã vây khốn tộc trưởng Huyết Bức, đồng thời từ từ nhỏ lại, chiếm cứ ưu thế rõ rệt.

Sau khi kết thúc chiến đấu, cũng chỉ còn dư lại vấn đề thời gian mà thôi.

Một mình Trương Đào cũng đủ để chiến thắng tộc trưởng Huyết Bức, nhưng trong đại sự thế này, rõ ràng không tồn tại cái gì gọi là công bằng một chọi một ở đây cả.

Quách Phá Vân cũng tham gia vây công, mỗi kích đều không khách sáo chút nào.

Vài tức ngắn ngủi, tộc trưởng Huyết Bức đã nghiêng trái ngã phải, thua cuộc chỉ là vấn đề thời gian.

“Đến lúc thu gặt một nhóm nhiên liệu rồi.”

Lưu Ngọc thu hồi ánh mắt, nhìn về phía cửa thành Đông và từng tảng ‘mây máu’ đang chạy đến nơi này.

Tuy tu vi hơi thấp, một con Huyết Bức đê giai có thể cung cấp lượng nhiên liệu có hạn, nhưng được cái số lượng bù chất lượng!

Chỉ cần động tác nhanh một chút, nỗ lực thiêu đốt càng nhiều Huyết Bức đê giai, số nhiên liệu tổng lại sau cùng chắc chắn sẽ nhiều hơn cả khi đốt một mình tộc trưởng Huyết Bức.

Hơn nữa, làm như vậy còn dễ khiến cho hiểu lầm.

Có thể là bởi vì huyết mạch, Huyết Bức tộc chỉ có ba gã yêu tu tam giai, nhưng số lượng yêu thú đê giai cũng đã đạt tới số lượng lấy vạn làm đơn vị.

Thu gặt đạt được tiền lời vô cùng khả quan.

“Vẫn là vung quyền với kẻ yếu càng dễ dàng, còn không gặp phải chuyện ngoài ý muốn.”

Lưu Ngọc dâng lên suy nghĩ này.