Chương 1650 Thế khó khi công thành(2)
Bị chúng ảnh hưởng, dường như sương mù xung quanh cũng trở nên mỏng hơn.
Có lẽ là đã hóa giải trừ được sức mạnh của yêu tộc ở Linh Vũ Thành, có lẽ là xác định tạm thời bản thân được an toàn, cũng có lẽ là lòng tin do “Hám Địa phù” mang tới.
Rất nhiều tu sĩ đều muốn xem thử xem sức mạnh của “Cửu Môn Thiên Yêu trận” đã yếu đi nhiều chưa nên không còn giấu giếm thực lực như lúc trước nữa, ngay cả Lưu Ngọc cũng lặng lẽ tung nhiều pháp lực ra hơn.
“Nếu có thể dồn sức tung một đòn duy nhất mà công phá được thành này thì tốt quá.”
Trong lòng rất nhiều tu sĩ đều lóe lên suy nghĩ này.
Bỗng nhiên xảy ra biến cố, phía yêu tộc phản ứng rất nhanh, sau một thoáng khựng lại ngắn ngủi, các đòn pháp thuật thiên phú đồng thời đánh về phía lồng ánh sáng màu đỏ nhạt.
Hội tụ thành một luồng pháp thuật chảy về phía linh quang thưa thớt của pháp bảo.
“Không chịu nổi một đòn.”
Chứng kiến cảnh này, nét mặt Lưu Ngọc vẫn bình thản.
Hai tay hắn điềm tĩnh kết pháp quyết, Lạc Nhật Kim Hồng thương lập tức bừng sáng, không hề có ý trốn tránh, đối đầu trực diện với luồng pháp thuật thiên phú rực rỡ nhiều màu.
Một bên là cây trường thương màu vàng kim dài chừng hai trượng, một bên là pháp thuật thiên phú với số lượng lớn, nếu không xét đến các nhân tố về sức mạnh thì đúng là dòng chảy pháp thuật có khí thế mạnh hơn một bậc.
Một giây sau, hai bên va chạm với nhau trên không trung.
“Đùng đùng đùng.”
Tiếng nổ liên hoàn vang lên không ngớt cách Lưu Ngọc hơn mười dặm.
Từng luồng pháp thuật cấp thấp dường như chỉ là một trang giấy bị mũi thương của Lạc Nhật Kim Hồng thương dễ dàng xuyên thủng, không hề có bất kỳ tác dụng ngăn cản nào.
Có thể quan sát được bằng mắt thường cảnh cây trường thương màu vàng kim đâm xuyên qua dòng chảy pháp thuật.
Chỉ có thần thông của yêu tu cấp ba mới có thể khiến nó tốn thêm một chút thời gian nhưng cũng chẳng thề cầm chân nổi nó.
Trải qua gần một trăm năm bồi dưỡng không tiếc nguyên khí, Lạc Nhật Kim Hồng thương đã mạnh hơn hẳn trước đây, trở thành pháp bảo mạnh nhất mà Lưu Ngọc có, ngay cả “Vạn Hồn phiên” cũng không thể sánh bằng, hơn nữa nó còn có sở trường tấn công.
Thần thông của yêu tu cấp ba bình thường gặp phải nó chỉ còn đường thua!
“Vù vù.”
Trong làn sương mờ mờ, một luồng linh quang màu vàng kim bừng lên, một cây trường thương lao từ đằng xa tới.
“Thực lực của tu sĩ nhân loại này rất mạnh!”
Đằng sau trận pháp, mấy yêu tu chịu trách nhiệm phòng ngự hướng này nhìn nhau, trong lòng khá là ngạc nhiên.
Lập tức, bên tai bọn chúng vang lên tiếng rít, Lạc Nhật Kim Hồng thương đâm vào lồng ánh sáng màu đỏ nhạt.
“Keng!”
Mặt ngoài của lồng ánh sáng nổi lên gợn sóng lớn hơn so với ban nãy rất nhiều nhưng vẫn không có xu thế sắp sửa bị công phá.
Nếu như ví lồng ánh sáng màu đỏ nhạt là một chiếc hồ lớn thì động tĩnh ban đầu bọn họ gây ra giống như một viên đá nhỏ ném vào hồ.
Còn hiện tại, khi “Hám Địa phù” phát huy hiệu quả, sức mạnh của “Cửu Môn Thiên Yêu trận” giảm mạnh.
Hòn đá nhỏ biến thành một viên gạch, gợn sóng mà nó tạo ra có thể duy trì được vài hơi thở.
Thế nhưng, đối với “Hồ lớn” thì mức độ ảnh hưởng vẫn cực kỳ hạn chế, nếu muốn gây ra một cơn sóng lớn thì còn lâu mới được.
“Ầm ầm.”
Vô số “gợn sóng” kết hợp lại, phối hợp với sức công phá của ba chiếc Linh hạm thu được thành quả rõ rệt.
Ít nhất là cuối cùng thì tổng thể trận pháp đã xuất hiện hiện tượng rung lắc nhẹ, không còn vững như núi Thái Sơn nữa, nhờ vậy mà rất nhiều tu sĩ như được nhìn thấy ánh bình minh của cuộc công thành này.
“Chỉ có điều, cứ tiếp tục kéo dài thế này, e là phải mất rất lâu mới có thể công phá được, chưa biết chừng phải mất tới mấy ngày mấy đêm.”
“Linh lực của ba chiếc Linh hạm có duy trì nổi không?”
“Đừng nói là mấy ngày, dù chỉ là nửa ngày cũng đã đủ để yêu tộc sáu châu chạy tới dập tắt cuộc tấn công vũ trang này.”
Hắn cố gắng mở rộng thần thức ra xung quanh, quan sát toàn bộ tình hình, chú ý tới kết quả khi các tu sĩ cùng đồng thời tấn công, trong lòng Lưu Ngọc lóe lên suy nghĩ.
“Cho nên, thành quả trước mắt còn lâu mới đủ, nhất định phải nhanh chóng công phá trận pháp, cầm chắc thế thắng.”
“Không biết Trương gia có còn chiêu dự phòng nào khác không?”
Hắn chợt nghĩ vậy, vừa điều khiển Lạc Nhật Kim Hồng thương tiếp tục tấn công vừa đồng thời liên tục theo dõi tình hình của yêu tộc.
Trong Linh Vũ Thành có yêu tu tinh thông trận pháp, hơn nữa việc vận hành và bảo vệ trận pháp đều do yêu tu tự làm, không hề cho tu sĩ nhân loại nhúng tay vào.
Lần này, nhìn thấy địa điểm mà tu sĩ nhân loại tấn công, trận pháp sư của yêu tộc sao có thể không hiểu ý đồ của đối phương?
Lúc này một phương yêu tộc lập tức điều chỉnh, điều động binh lực vào chín điểm quan trọng trong trận pháp.
Về phần những điểm không trọng yếu lắm thì sẽ lựa chọn thả lỏng tùy vào tình huống thích hợp.
Trọng trận chiến Linh Vũ Thành đã được sắp xếp cẩn thận nhất là những tu sĩ công kích tuyến đầu, Lưu Ngọc lập tức cảm nhận được sự thay đổi.
Lúc tiến công, rõ ràng lực cản giảm xuống khá nhiều.
Quách Phá Vân, Trác Mộng Chân và bốn tên đồng đội khác khi công kích vào trên ánh sáng màu đỏ nhạt rõ ràng đã càng lúc càng cao hơn.
Chỉ là uy năng khi bị giới hạn công kích nên ảnh hưởng vào trận pháp vẫn vô cùng hạn chế.
Công kích bị lồng ánh sáng ngăn lại, nổi lên chút gợn sóng, từng chút chấn động truyền vào ngay cả Linh lực cũng không thể bị ảnh hưởng.
Trông thấy một màn như này, Lưu Ngọc âm thầm lắc đầu.
“Bởi vì bị ảnh hưởng của Hám Địa phù nên trong khoảng thời gian ngắn “Cửu Môn Thiên Yêu trận” đã suy yếu khá nhiều, nhưng nhìn chung tổng thể vẫn duy trì ở cấp độ đứng đầu hạ phẩm tứ giai.”
“Chính vì vậy mà không phải tu sĩ Kim Đan nào cũng có thể tùy tiện làm rung chuyển.”
“Dù là mình, xuất hết toàn lực nhưng nhiều nhất cũng chỉ thoáng ảnh hưởng một chút đến “con đường vận chuyển Linh lực”.”
“Muốn phá hư trận pháp này thì đúng là khá ngây thơ.”
Công kích trên tay vẫn không ngừng, trong lòng của hắn lại đang âm thầm suy nghĩ.
Không cưỡng ép ra mặt nhưng đồng thời yên lặng quan sát hướng phát triển của tình thế.
Sau khi dùng “Hám Địa phù” thượng phẩm tứ giai quả thật khiến nhóm tu sĩ tiến công được khôi phục sĩ khí, cũng chỉ thoáng dao động trận pháp có một chút.
Nhưng bên yêu tộc lại đưa ra điều chỉnh kịp thời, chú trọng phòng thủ chín điểm quan trọng, thế công lập tức rơi vào trong giằng co dài đằng đẵng.
“Rầm rầm rầm. .”