Chương 1660 Chức vị đội trưởng, tấn công mãnh liệt Linh Vũ Thành!
Đi ra bên ngoài thì danh tiếng đúng là vô cùng quan trọng.
Nếu thanh danh bị tổn hại thì khi làm cái gì cũng sẽ bị người ta chất vấn.
Nếu mặc kệ người ngoài tổn hại thanh danh của mình mà không tìm cách đối phó thì tiếp theo có thể sẽ sinh ra “Hiệu ứng phá cửa sổ”.
Lúc này nếu không bởi vì đang ở trên Định Nam hiệu, tình thế cũng không cho phép ra tay với “Đồng đạo” thì ngay lúc người kia vừa nói ra khỏi miệng Lưu Ngọc đã cầm vũ khí chiến đấu luôn rồi!
Trong lòng ẩn chứa lưỡi đao, sát tâm cũng hiện lên!
Hắn chịu biết bao nhiêu khổ sở mới tu luyện đến hậu kỳ tam giai cũng như có được thực lực như ngày hôm nay, vì sao còn phải tha thứ cho người ngoài chất vấn?
Đối với tu sĩ Kim Đan đã đạt được cảnh giới nhất định thì nhiều quy tắc đều yếu ớt tựa như tờ giấy trắng, đã sớm mất đi hiệu quả trói buộc rồi.
Đối mặt với tu sĩ có địch ý với mình, Lưu Ngọc sẽ không giải thích, cũng không cần người bên ngoài thừa nhận.
Hắn chỉ sử dụng phương pháp thô bạo nhất, đơn giản nhất để chiến thắng cừu hận… Trực tiếp tiêu diệt cơ thể người kia.
Không hỏi nguyên do thêm cũng mặc kệ tên này đúng hay sai, tất cả đều dựa vào tâm ý của mình để làm việc!
“Bộ.”
Ở bên cạnh, Trác Mộng Chân và Quách Phá Vân cùng nhau tiến lên một bước, dùng Linh áp quét qua người mở miệng rồi dùng hành động cho thấy sự ủng hộ của bọn họ.
Mà bốn tên đồng đội mới kia dù không thả ra Linh áp nhưng cũng yên lặng tiến lên một bước nhằm bày tỏ thái độ ủng hộ.
Cho dù là Quách Phá Vân hay bốn người này, sau khi thấy được thực lực của Lưu Ngọc đều cho rằng thực lực của hắn đã cao hơn Kim Đan đỉnh phong, hoàn toàn có tư cách đảm nhiệm chức vị đại đội trưởng.
Có thể làm quen với Lưu Ngọc, nhưng lại đắc tội với một tu sĩ Kim Đan hậu kỳ.
“Ầm.”
Hai đạo Linh áp gần như cùng nhau bộc phát ra, đồng thời ép lên trên người tu sĩ Kim Đan hậu kỳ kia, khiến tóc và tay áo của họ đều bị gió thổi bay phất phới.
“Các ngươi.”
Tên Kim Đan hậu kỳ mặc áo bào xanh lập tức thay đổi sắc mặt, cảm nhận rõ ràng một chút nhục nhã.
Nhưng khi người này còn đang muốn nói gì đó lại bị Trương Đào mở miệng cắt đứt.
“Được rồi, Trần đạo hữu không cần nhiều lời, lúc này tình thế trước mắt thật sự rất nghiêm trọng không phải là lúc chúng ta tranh cãi.”
“Thực lực của vị Cổ Thành đạo hữu thì lão hủ đã tận mắt nhìn thấy, không phải kiểu tu sĩ tầm thường có thể so sánh được.”
“Cổ Thành đạo hữu từng nhiều lần xâm nhập vào Hoành Đoạn sơn mạch, giao thủ với yêu tu Hỏa Phượng tộc còn có thể toàn thân trở ra, một thân thực lực như vậy đủ để đảm nhiệm vị trí đại đội trưởng.”
“Mấy vị đạo hữu khác cũng như thế!”
Lực an bài của Trương Đào có thể nói là chém đinh chặt sắt, kiên trì đưa ra lựa chọn.
Thân phận “Sứ giả Thiên Nam” này dĩ nhiên không thể lộ ra, nếu không sẽ khiến yêu tộc dùng toàn lực truy sát mất.
Chẳng qua thay đổi một chút thì vẫn không thành vấn đề.
“..”
Thấy Trương Đào kiên trì như vậy, những tu sĩ còn chưa kịp nói cũng chỉ có thể nghẹn lại trong lòng.
Chỉ là từ ánh mắt của bọn họ có thể rõ ràng nhìn ra chút không cam tâm.
Dù sao một khi trận pháp được công phá có được thân phận “Đại đội trưởng” như vậy rõ ràng có thể có được nhiều hồi báo từ Trương gia.
Sau này trở lại Trung Vực cũng có thể khoác lác với đồng đạo, có thể tăng lên thanh danh của mình.
Thanh danh có khi mang lại lợi ích thật sự!
“…”
Lưu Ngọc lạnh lùng nhìn tên tu sĩ này một chút, mặt mày không chút biểu tình thu hồi ánh mắt, khoát tay ra hiệu với bọn người Trác Mộng Chân và Quách Phá Vân để thu hồi Linh áp.
Chẳng qua trong lòng hắn thì đang nhớ kỹ khí tức pháp lực cũng như bộ dáng của họ.
Nếu có cơ hội nói không chừng sẽ cần đến…
Người như hắn cũng không phải là kiểu thiện nam tín nữ gì, cũng chưa từng rêu rao rằng mình là “Quân tử”!
Thấy thái độ Trương Đào kiên quyết như vậy cũng ngăn chặn khả năng chất vấn của những người khác, vốn vài tu sĩ muốn phụ họa nhưng chỉ có thể ngượng ngùng cười một tiếng rồi im lặng.
Dù sao bắt đầu mọi chuyện thì vẫn là do Trương gia làm chủ, chuẩn xác hơn là do Trương Đào làm chủ.
Nhạc đệm này qua đi, chín tên đại đội trưởng quay về vị trí, lần lượt đi đến vị trí đầu trong đội ngũ của mình.
Lưu Ngọc cũng như vậy, dưới sự chen chúc của đám người Trác Mộng Chân, Quách Phá Vân thì hắn đi đến đại đội mà mình phụ trách trước.
Cộng thêm hắn vào thì đại đội mà hắn phụ trách vừa vặn có hai mươi tên tu sĩ Kim Đan.
Ngoại trừ Quách Phá Vân thì còn có thêm một tu sĩ Kim Đan hậu kỳ khác.
Dưới sự ra hiệu của Trương Đào, tu sĩ chín đại đội giới thiệu lẫn nhau, cùng nhau nói về những gì mình am hiểu, sau đó bắt đầu chuẩn bị đấu pháp.
Các tu sĩ giao lưu cũng rất nhanh, chỉ tầm chừng mười hơi thở qua đi thì cuộc giao lưu cũng hoàn thành.
“Ngay tại đây, Phá Linh Vũ, Khắc Thần Điểu!”
“Toàn quân xuất kích!”
Sau chừng mười hơi thở, dưới sự giận dữ vang lên, từng tia sáng bay lên khỏi Định Nam hiệu, tựa như mũi tên rời cung vọt đến trên vòng ánh sáng màu đỏ nhạt.
Tia sáng liên tiếp bay lên không, đơn giản đếm thử thì ít nhất có hơn một trăm tia sáng, bay tứ tán ra các phía dừng lại giữa không trung.
Tổng cộng chia làm chín đội ngũ, trực tiếp bay về phía chín điểm quan trọng kia, mục đích không hề che giấu chút nào.
Theo thời gian trôi qua, tất cả tu sĩ đều hiểu thời gian không còn nhiều lắm, cho nên một số người vốn muốn khiêm tốn nhưng dưới sự khuyên bảo vừa rồi của Trương Đào cũng đã dốc toàn lực ra tay.
Ở giữa dãy núi, từng đợt uy thế cấp độ Kim Đan hiển hiện, dường như bày ra dáng vẻ bắt đầu chiến đấu cho trận cuối cùng.
Từ xa nhìn lại, tu sĩ Kim Đan tạo thành chín đại đội dường như chín thanh kiếm sắc bén cắm vào vòng sương mù màu đỏ nhạt.
Khí thế mạnh mẽ đã vượt xa ban đầu!
“Grừ grừ grừ!”
Mà yêu tu bên kia dĩ nhiên cũng đã chuẩn bị kỹ càng.
Chẳng những tất cả yêu tu đều tập trung vào chín điểm mấu chốt mà còn có hàng ngàn yêu thú cấp thấp đang tụ tập tại trận pháp.
Cảm nhận được từng đợt uy thế cường đại nhanh chóng đến gần nên chúng yêu thú đã sớm vận sức chờ phát động, sau đó lập tức phát động thế tấn công.
“Vèo vèo.”
Sương mù màu đỏ nhạt cuồn cuộn dữ dội, Linh quang đủ mọi màu sắc lấp lánh đầy trời.
Vô số pháp thuật cấp thấp đánh tới trộn lẫn cùng một ít thần thông, dày đặc như che đậy cả bầu trời, trong tầm mắt đều là từng đạo pháp thuật bắn ra.
Nếu tu sĩ bình thường đối mặt với một màn này chắc đã cảm thấy lạnh cả người, hoàn toàn không nổi dậy được ý nghĩ ngăn cản.
Nhưng trước mắt phải đối mặt lại là đám tu sĩ Kim Đan chân nhân đã trải qua vô vàng khó khăn!