Chương 1662 Chức vị đội trưởng, tấn công mãnh liệt Linh Vũ Thành! (3)
Chớ nói chi là pháp thuật cấp thấp, chỉ với dư chấn cũng đã có thể phá hủy một mảng lớn.
“Ầm!”
Ngay lúc chín đội ngũ của Lưu Ngọc, Trương Tử Bình, Khổng Linh Tú khởi xướng thế tấn công mãnh liệt thì trên bầu trời phía nam của Linh Vũ Thành cũng vang lên tiếng chấn động rền vang khắp núi đồi, dư chấn của Linh lực cũng thật là khủng khiếp.
Cột sáng năm màu rực rỡ hiện ra tựa như nam châm vọt về phía màn ánh sáng màu đỏ nhạt.
Trương Đào râu tóc bay múa, hai tay ấn lại thành pháp quyết, trước người chợt xuất hiện một viên châu năm màu to chừng cái trứng ngỗng lơ lửng trước người.
Không ngờ là Phá Cấm châu tứ giai!
Vì để có thể giúp Phá Cấm châu đạt đến hiệu quả cao nhất, ba chiếc Linh hạm tứ giai như Định Nam hiệu, Bôn Lôi hiệu, Thanh Thương hiệu đều phát ra một kích mạnh nhất vào đúng thời khắc đó.
Vô số đợt cuồng phong tạo thành màn ánh sáng màu trắng cùng với gió ngầm kết lại thành mũi tên màu đen, cột sáng màu lam tràn ngập lôi điện cùng với cột sáng màu xám tràn ngập khí tức tịch mịch.
Bốn đạo uy năng đạt đến cấp độ pháp thuật tứ giai, hộ vệ xung quanh trụ sáng năm màu của “Phá Cấm châu”, nhanh chóng vọt về phía màn sáng màu đỏ nhạt.
Một phương yêu tộc dĩ nhiên cũng đưa ra ứng đối tương ứng.
Chỉ là mọi chuyện xảy ra đột ngột quá, bọn họ hoàn toàn không có làm tốt chuẩn bị, cho nên trong khoảng thời gian mấu chốt như vậy, thực lực của hai bên tạo thành thế chênh lệch.
Dưới loại tình huống chênh lệch thực lực như bây giờ, lần này kích phát “Phá Cấm châu” tứ giai chẳng qua cũng là tái diễn từ lần trước mà thôi.
Kết cục không ngoài ý muốn, trụ sáng năm màu đã dung nhập vào trong màn sáng màu đỏ nhạt, Linh quang nhanh chóng ảm đạm, đồng thời uy năng cũng nhanh chóng giảm xuống.
“Xong rồi.”
Sắc mặt Trương Đào tràn ngập vui mừng, nhưng động tác trong tay lại không hề dừng lại.
Tay trái của lão vừa lật một cái lập tức lấy ra một tấm phù lục.
Là Linh phù giá trị liên thành, nhưng lại không hề đau lòng mà kích phát ra, mỗi loại thủ đoạn khắc chế “Cửu Môn Thiên Yêu trận” đều lần lượt lấy ra.
Dựa vào học thức của Trận Pháp Đại Sư, trải qua hai khắc tiến công, sự hiểu biết của Trương Đào về Cửu Môn Thiên Yêu trận đã sâu hơn trước một lần nữa.
Lúc này mỗi loại thủ đoạn lấy ra cũng đã nắm chắc hiệu quả khi phát huy.
Thời gian không đợi người, không thể phát huy hiệu quả tốt nhất nhưng cũng không còn cách nào, chỉ có thể bất đắc dĩ làm mà thôi.
Trương gia lộ ra từng át chủ bài một, các tu sĩ cũng không giấu diếm thực lực nữa, mọi người vì lợi ích chung mà tự mình phấn đấu chiến đấu ở vị trí của mình.
Tấn công mạnh vào Linh Vũ Thành!
“Ầm ầm”
Tiếng oanh minh của buổi đấu pháp vang vọng khắp dãy núi, chỉ vài giây ngắn ngủi mà gần bên Linh Vũ Thành đã nổi lên chiến hỏa.
Chín điểm quan trọng của Cửu Môn Thiên Yêu trận đều ở các vị trí vô cùng trọng điểm.
Có tác dụng duy trì vận hành trận pháp, chuyển hóa Linh lực cũng là một trong những căn cơ vô cùng quan trọng của toàn bộ trận pháp.
Ở giữa chín điểm này có khoảng cách nối liền với nhau, không xa cũng không gần.
Vừa vặn hình thành một vòng tròn gần như hoàn mỹ, khiến toàn bộ trận pháp nhận được toàn bộ áp lực nhưng cũng có thể chia sẻ chung cho nhau.
“Vèo vèo.”
Nhưng lúc này, dù loại bố trí này không bị phá hỏng nhưng khi Trương Đào lần lượt tế ra các loại thủ đoạn như Phá Cấm châu, Hám Địa phù thì toàn bộ trận pháp đã bắt đầu lung lay.
Mà đội ngũ vừa mới tạo thành chín nhánh kia cũng sẽ không buông tha cho cơ hội lần này, lúc này lập tức tổng tấn công vào trận pháp.
“Ầm ầm.”
Từng món Pháp Bảo gần như không ngừng không nghỉ đánh về phía màn sáng màu đỏ nhạt.
“Đáng chết, đám nhân loại này dùng cường độ cao để công kích đâu chỉ mạnh hơn một chút thôi đâu!”
“Có cần phải liều mạng như vậy không?”
Yêu tu bảo vệ ở tuyến đầu lập tức nổi lên cảm xúc cảm khái thật sâu với cường độ công kích này, theo đó cũng cảm nhận được áp lực nặng nề.
Lập trường của hai bên khác nhau dĩ nhiên khó mà hiểu nổi cảm xúc của nhau.
Ở sáu châu An Nam dưới sự thống trị cấp cao là yêu tộc dĩ nhiên khó mà hiểu được lập trường của tu sĩ nhân loại.
Cho nên trong mắt rất nhiều yêu tu này, tu sĩ nhân loại ngoài trận pháp tựa như thay da đổi thịt, khi công kích cũng không hề keo kiệt chút pháp lực nào.
Một loại cảm giác đập nồi dìm thuyền không tiếc tính mạng lập tức mãnh liệt đập vào trong mắt!
Bên trong cách loại Linh quang lấp lánh có thể thấy “Cửu Môn Thiên Yêu trận” đang dần dao động, cùng với đám nhân loại tựa như điên cuồng kia, đám yêu tu đã hơi sợ hãi.
Nhóm yêu tu “Tâm tư linh hoạt”,“Mưu tính sâu xa” đang suy nghĩ xem nên phá trận thế nào rồi nên làm cách nào để bảo vệ tính mạng.
“Ầm ầm.”
Trước những điểm quan trọng ngoài trận pháp, sắc mặt Lưu Ngọc lạnh lùng, trong lòng không hề dao động, loại trừ toàn bộ cảm xúc không cần thiết ra.
Hắn dẫn đầu mười chín tên tu sĩ phát động tổng tấn công mãnh liệt vào những điểm mình phụ trách, cũng đã kéo dài một khoảng thời gian.
Dựa theo tình huống thay đổi của trận pháp, Trương gia thấu hiểu trận pháp sẽ đưa ra đề nghị tiến công, mà Lưu Ngọc sẽ dựa vào những đề nghị đó mà điều chỉnh tiết tấu tấn công cùng với phương hướng tấn công.
Đồng thời hắn đang thôi động Lạc Nhật Kim Hồng thương cùng với bấm pháp quyết, phóng thích ra từng đạo pháp thuật tam giai.
Với căn cơ của Kim Đan cửu phẩm như Lưu Ngọc cùng với cảnh giới Kim Đan trung kỳ, dù chỉ hạ một phát tạo thành pháp thuật hạ phẩm tam giai cũng đủ để phát huy ra uy năng thượng phẩm tam giai, uy hiếp được cả đám tu sĩ Kim Đan hậu kỳ và yêu tu hậu kỳ tam giai.
Đồng thời dùng căn cơ hùng hồn nào còn có những ngày tháng luyện tập, tốc độ thi triển pháp thuật tam giai của hắn vô cùng nhanh, tốc độ chỉ hơi chậm hơn một chút so với khống chế Pháp Bảo.
Khi tế ra Lạc Nhật Kim Hồng thương, thật ra Lưu Ngọc còn có thể sử dụng Vạn Hồn phiên, Phi Tinh tiêu, pháp bảo La Hán bát, chỉ là hắn đang xem xét đến vấn đề tạo lập hình ảnh nên các loại uy năng vẫn không xuất thủ ra hết.
“Vù vù.”
Thôi động sức lực cực mạnh là Pháp Bảo bản mệnh, nhiều loại pháp thuật tam giai cũng hạ bút thành văn, gần như là toàn lực ra tay, một thân Linh áp của Lưu Ngọc rốt cuộc không thèm che giấu được nữa.