Chương 1663 Chức vị đội trưởng, tấn công mãnh liệt Linh Vũ Thành! (4)
Dù có là phương diện luyện khí cũng chỉ mới cảnh giới Kim Đan trung kỳ nhưng Linh áp cũng đã đẩy thẳng lên Kim Đan đỉnh phong.
Đủ loại biểu hiện trác tuyệt lập tức tựa như hạc giữa bầy gà, vượt quá cảnh giới của bản thân.
Bên trong thế công mãnh liệt liên tục vang lên cũng làm lu mờ cả đội ngũ tu sĩ Kim Đan, gồm cả ba tên Kim Đan hậu kỳ như Quách Phá Vân, biểu hiện của họ cũng là kém xa tít tắp.
Giữa những thay đổi này, ánh mắt mà các tu sĩ nhìn về phía Lưu Ngọc dần xảy ra thay đổi.
Từ lúc ban đầu là nghi ngờ cũng dần biến thành kính sợ.
Hoàn toàn kính sợ với lực lượng này!
Lúc này, bọn họ không còn chút nghi vấn nào nữa với sự kiên trì của Trương Đào.
Chỉ có loại tu tiên giả với thực lực siêu quần như này mới có tư cách trở thành “Đại đội trưởng” của bọn họ, tất cả những cái khác đều là nói suông!
Sự thay đổi của đồng đội, dưới sự quan sát trong thần thức, Lưu Ngọc cũng thấy rõ ràng, nhưng trong lòng cũng chẳng có chút dao động nào cả.
Thực lực thật sự của bản thân, hắn đã sớm không cần người ngoài khẳng định làm gì!
Chẳng qua sau khi triển lộ một phần thực lực, chỉ huy đội ngũ đúng là thuận lợi hơn nhiều, mười chín tên Kim Đan chân nhân đúng là chỉ đâu đánh đó.
“Thế giới này đều hoàn mỹ, cuối cùng lại không qua nổi sự phụ thuộc của lực lượng.”
“Chỉ cần không ngừng tiến về phía trước, cuối cùng cũng đạt đến đỉnh phong, tất cả hoàn mỹ đều sẽ mở rộng cửa đón chào.”
“Tựa như trên giường đá thì không cần đề phòng nữ tu.”
Nhìn thấy rõ đường đường là Kim Đan chân nhân nhưng nhìn thấy thái độ trước sau của nhóm tu sĩ bình thường thì trong lòng Lưu Ngọc cũng hiểu được đạo lý này.
Đối với con đường tương lai như thế nào, tín niệm của hắn đã trở nên kiên định hơn.
Biết thời gian gấp gáp, mỗi một phút một giây đều trở nên vô cùng quan trọng.
Cho nên rất nhiều tu sĩ đều tựa như Lưu Ngọc, đồng thời sử dụng Pháp Bảo, pháp thuật, thần thông để công kích, không còn dám giữ lại quá nhiều.
Chỉ cần có hai món Pháp Bảo công kích thường sẽ lấy ra cả hai, thậm chí còn sử dụng đồng thời thần thông, lúc này vốn không thể cân nhắc lại có tiêu hao pháp lực hay không.
Chỉ vì không nắm chắc được hiện tại thì sẽ không còn sau đó.
Vào giờ khắc này, trước sự sống của cộng đồng, dù trước đó có không ít tu sĩ còn khúc mắc nhưng hiện tại đều tạm thời biến thành đồng đội cùng nhau tác chiến.
Phía nam, phía đông hay phía bắc. Từng phương hướng của Linh Vũ Thành đều truyền đến dao động đấu pháp mãnh liệt, một tiếng rồi một tiếng nữa, chưa từng dừng lại.
Trừ tu sĩ Kim Đan như Lưu Ngọc ra thì đám tu sĩ cấp thấp còn may mắn sống cũng như tránh thoát trói buộc, cũng sẽ dùng toàn bộ pháp lực nông cạn kia để phóng thích pháp thuật, triển khai công kích với màn ánh sáng màu đỏ nhạt.
Gia nhập vào trận chiến đấu này thì không có nghĩa chỉ cống hiến lực lượng.
Bọn họ không biết lai lịch của vị “Tiền bối” trước mặt này, cũng không rõ vì sao các tiền bối lại đột ngột xuất hiện.
Chỉ hiểu rõ một việc đó chính là dũng cảm đối mặt với đám yêu tu thì nhất định chính là “Đồng đạo”!
“Ầm ầm!”
“Vù vù vù!”
Màn ánh sáng màu đỏ nhạt run rẩy liên tục, Linh quang bên ngoài dần ảm đạm xuống, uy năng cũng giảm xuống với tốc độ ổn định.
Sau khi Trương Đào tế ra đủ loại thủ đoạn, uy năng của trận pháp này đã hạ thấp xuống trình độ trước nay chưa từng có.
Thêm nữa ba chiếc Linh hạm lại liên tục công kích cùng với thế công mãnh liệt của chín đại đội ở các điểm mấu chốt, căn cơ của trận này thật sự là bị rung chuyển.
Từ xa nhìn lại chỉ thấy màn ánh sáng màu đỏ nhạt bao phủ bên ngoài Linh Vũ Thành đang “Dao động mãnh liệt”.
Từng đạo sóng gợn không thể khôi phục, bản thân nó cũng liên tiếp rung động không ngừng.
Mặc dù chỉ nhìn một thoáng nhưng gần như không phát hiện được sự thay đổi của Linh quang nhưng so với màu sắc trước đó thì lập tức có thể cảm nhận được sự khác biệt rõ ràng.
Không tiếc pháp thuật mà thả ra thế công thật sự có hiệu quả khiến ý chí chiến đấu của chúng tu sĩ càng thêm dâng trào.
Trong lúc nhất thời, thế công càng trở nên mạnh mẽ hơn vài phần.
Bên trong những trận oanh minh thần thông ầm vang của Pháp Bảo, lồng ánh sáng màu đỏ nhạt chưa từng ngừng run rẩy, nhìn qua tựa như lung lay sắp đổ.
“Sắp, sắp rồi.”
“Uy năng của trận này sẽ nhanh chóng rơi xuống cấp độ tứ giai, lần này thật sự không chỉ một chút thôi đâu.”
Thân là người ở tuyến đầu đứng gần sát với vòng ánh sáng màu đỏ nhạt nhất nên Lưu Ngọc cũng càng thấy rõ, biến hóa của trận pháp này hắn đều nhìn thấy rõ ràng.
Nhìn thấy sắp công thành xong, sắc mặt của đám tu sĩ đều không nhịn được mà lộ ra nét vui mừng.
Chỉ là trong lòng họ vẫn không tránh khỏi có chút thấp thỏm, sợ hy vọng vừa mới vất vả có được này sẽ lập tức biến mất không còn cái gì!
Không kịp lo được lo mất làm gì nữa, bọn họ dốc hết toàn lực công kích trận pháp chỉ như vậy mới có thể làm dịu lại nỗi bất an này.
“Rầm rầm rầm.”
Bởi vì lực lượng cấp độ tam giai chênh lệch quá lớn, cộng thêm yêu thân mà yêu tu kiêu ngạo lại không thể vận dụng, cho nên dù yêu tu tập trung lực lượng phòng ngự nhưng vẫn không thể hình thành thế phòng ngự hiệu quả.
Từng đạo công kích vẫn liên tiếp rơi đúng vào những điểm mấu chốt.
Lúc này, bởi vì uy năng chỉnh thể của “Cửu Môn Thiên Yêu trận” đã suy sụp nên hiệu quả của mỗi đạo công kích lại càng thêm rõ ràng hơn.
Bề mặt của lồng ánh sáng đã không ngừng xuất hiện vết nứt, bên trong tầm nhìn “Mắt Tinh Thần” của Lưu Ngọc,“Những điểm quan trọng của trận pháp” đã liên tục run rẩy, mà sau đó “Linh lực mạch lạc” cũng biến thành cực kỳ không ổn định
Linh lực của cả tòa trận pháp truyền ra cũng bắt đầu chịu chút ảnh hưởng, tất cả biến hóa đều không ngừng lan rộng.
Mà một bên khác trong trận pháp, nhận ra tình thế không ổn, yêu tu dần dần xao động bất an.
Bọn họ nhanh chóng muốn thay đổi hiện trạng này, nhưng vì sự chênh lệch thực lực nên không biết ra tay thế nào.
Đối mặt với việc tu tiên giả tập trung hỏa lực để công kích, một khi yêu tu xuất hiện chỉ sợ sẽ lập tức bị đánh tan không còn cả xương.
Chỉ là khi đối mặt với đủ loại thủ đoạn của Trương gia, Trận Pháp Sư của yêu tu thật sự phá giải cực kỳ chậm rãi, có thể thấy là cần một khoảng thời gian nữa.
“Nếu tiếp tục như vậy nữa, chỉ sợ không lâu nữa “Cửu Môn Thiên Yêu trận” này sẽ bị phá vỡ.”
“Nếu như trận pháp thật sự bị phá vỡ, dù may mắn đào thoát giữ lại một mạng thì cũng không tránh được việc Yêu Vương hỏi tội, hậu quả kia…”