← Quay lại trang sách

Chương 1664 Khiến bầy yêu khiếp sợ, mình ta phá trận!

Trong trận pháp, tạm thời thống soát yêu tu của Linh Vũ Thành chính là Tước Phi Vũ, luôn luôn chú ý sát sao tình hình thế cục.

Ngay lúc uy năng của pháp trận vẫn liên tục giảm xuống cùng với thực lực cường đại của nhóm tu sĩ ngoài trận thì sắc mặt của hắn ta cũng càng khó coi, trong lòng có hơi phiền não.

“Rầm.”

Một trảo đập vào trên đất, bụi mù bay ngập trời, lập tức để lại một hố sâu.

Nhưng nghĩ đến hậu quả khi Yêu Vương hỏi tội, Tước Phi Vũ lại không thể không cưỡng ép chính mình tỉnh táo hơn, cố gắng nghĩ cách đối phó.

Chỉ là bình thường người chủ trì đại cục của Linh Vũ Thành vẫn luôn “Hỏa Phi Hồng” được ca tụng là thiên tài mạnh nhất, Hỏa Tước tộc chuẩn bị đủ loại thủ đoạn cũng chỉ có yêu tu này mới biết.

Chuyện xảy ra đột ngột, Hỏa Phi Hồng mất tích bí ẩn, hơn phân nửa có lẽ đã chết, Tước Phi Vũ cũng không biết những thủ đoạn kia dùng thế nào, rồi nó được bỏ lại ở đâu.

“Đáng ghét!”

Nghĩ đến chỗ này, yêu tu càng thêm càng nổi giận vốn không thể tỉnh táo lại được, một hồi thì bắt đầu phá hủy những phần kiến trúc trong tòa nhà.

Chưa từng hưởng thụ những điều tốt nhất lại phải gánh chịu oan ức nghiêm trọng nhất, điều này hỏi sao hắn ta không nổi giận?

“Cái này phải làm sao cho phải đây?”

Chỉ là nổi giận không giải quyết được gì, phát tiết cảm xúc một thoáng thì bình phục lại, Tước Phi Vũ vẫn không thể không đưa mấy yêu tu đến, cùng nhau bàn bạc cách đối phó.

“Vù vù vù…”

Bên tai lại không ngừng truyền đến tiếng run rẩy của trận pháp, tiếng vang chấn động liên tục truyền đến khiến một đám yêu tu chỉ nhìn nhau rồi tâm phiền ý loạn một hồi.

Thống soái “Mất tích”, đủ loại thủ đoạn không thể dùng được, cộng thêm thực lực rõ ràng không bằng với nhóm tu sĩ công thành.

Đủ loại nhân tố dồn ép dẫn đến bọn họ tụ lại bàn bạc một hồi lâu nhưng vẫn không tìm được bất kỳ phương án nào tốt nhất.

“Không thể tiếp tục như vậy!”

Một yêu tu Hổ tộc Dung Nham, dùng yêu ngữ ồm ồm nói.

Mặc dù yêu tộc đóng giữ sáu châu An Nam, nhưng tựu chung là dùng Hỏa, Tước tộc làm chủ, nhưng vẫn có một ít bầy thú tộc khác có huyết mạch Linh yêu giúp đỡ.

Tên Hổ tộc Dung Nham này cũng là một trong những số đó, so về huyết mạch thì thua Hỏa Tước tộc không nhiều lắm, cho nên khi nói chuyện vẫn vô cùng kiên cường.

“Bởi vì “Hỏa Phi Hồng” đạo hữu đã mất tích, dẫn đến nhiều thủ đoạn đều không thể dùng được.”

“Mà yêu tộc của ta trời sinh là không am hiểu cách thủ thành, đợi bên trong trận pháp thì thực lực thật sự không phát huy được bao nhiêu.”

“Nếu tiếp tục như vậy nữa, chuyện phá trận chỉ còn là trước mắt, còn không bằng cứ mạo hiểm một lần, nhìn xem có thể kéo dài chút thời gian không.”

Hổ tộc Dung Nham đứng thẳng người dậy ồm ồm nói.

Nói gần nói xa đều là vì sai lầm của Hỏa Tước tộc mới đưa đến tình cảnh gian nan lúc này của Linh Vũ Thành.

Bởi vì nơi ở tộc đàn và đủ loại nguyên nhân nên nội bộ yêu tộc cũng không phải dạng bền chắc như thép, bên trong vẫn tồn tại lục đục và âm mưu tính toán với nhau.

Chỉ là vì cả vùng đất này của nhân loại nên mới tạm thời đè xuống không bộc phát ra, nếu không Trương gia cũng không thể nào phát triển ra nhiều “Yêu gian” như vậy.

Lúc này cho dù tình thế trước mắt cực kỳ nghiêm trọng, cần đồng tâm hiệp lực ứng đối nhưng Hổ tộc Dung Nham vẫn nắm lấy cơ hội rồi âm thầm chèn ép Hỏa Tước tộc một phen.

Có thể đoán ra được, một khi vượt qua được cửa ải khó khăn trước mắt, dĩ nhiên tạo thành mưu đồ lớn trong việc này.

Dù sao loại đồ vật như lãnh địa này, có tộc đàn nào mà không muốn chiếm được chỗ tốt kia chứ?

Nghe vậy, Tước Phi Vũ sầm mặt lại, chẳng qua mọi thứ vẫn đuối lý nên chỉ có thể tạm thời nuốt xuống khẩu khí này.

“Như các vị thấy đó, lúc này có thượng sách gì không?”

Cưỡng chế sự táo bạo dưới đáy lòng, hắn ta trầm giọng hỏi.

Lúc này, mấy tên yêu tu đại biểu cho quần tộc tam giai mạnh nhất cứ ngươi một câu ta một câu rồi bắt đầu giải thích ý của mình.

Chẳng qua vẫn bị giới hạn bởi yếu tố thực tế, cuối cùng là không có biện pháp gì tốt cả.

Đảo tới đảo lui rồi đưa ra kết luận nhưng vẫn quyết định phái yêu tu xuất trận thử, nhìn xem có thể kéo dài chút thời gian hay không.

Bắt đầu từ tên yêu tu có được huyết mạch Linh yêu dẫn theo mười tên yêu tu có huyết mạch phàm yêu đi thử ra mấy chỗ điểm quan trọng tràn ngập nguy hiểm kia, còn nhóm yêu tu còn lại thì tiếp tục đợi trong trận pháp.

Quý tộc Linh yêu đạt thành sự nhất trí, cộng thêm tình thế gấp gáp, cho nên nhóm yêu tu lập tức chọn được đối tượng, cẩn thận từng chút một mà di chuyển ra bên ngoài trận.

Thật vừa đúng lúc, Tước Phi Vũ là người dẫn đầu đội ngũ Hỏa Tước tộc, mục tiêu phòng thủ chính là địa điểm quan trọng do đội ngũ Lưu Ngọc đang công kích.

“Ầm ầm ầm.”

Pháp Bảo thần thông không ngừng công kích, từng đạo rơi vào trên màn sáng màu đỏ nhạt khiến màn sáng không ngừng nổi lên gợn sóng.

Theo thời gian qua đi, đội ngũ Lưu Ngọc đã tiến công đến khu vực trọng điểm nhất của trận pháp, rõ ràng lồng sáng phòng ngự đã ảm đạm đi khá nhiều.

Thậm chí lúc công kích mãnh liệt nhất thì Linh quang đã bắt đầu lấp lóe.

Đây là dấu hiệu trận pháp báo nguy, nó sắp không kiên trì nổi, tuyến đường Linh lực và những điểm quan trọng bên trong trận pháp đang lung lay sắp đổ, tất cả đều đang phát triển theo hướng có lợi cho tu sĩ.

Chỉ là lúc này khi bọn người Lưu Ngọc đang dốc toàn bộ sức lực tiến công thì có liên tiếp mười mấy, hai mươi bóng dáng yêu ảnh chợt xuất hiện từ sau lồng ánh sáng.

Một con rồi lại một con, chừng mười một tên yêu ảnh!

“Kíu!”

“Grừ!”

Đi ra khỏi trận pháp, Tước Tinh Dã cầm đầu yêu tu Hỏa Tước tộc, nó lập tức giương cánh huýt dài, bay đến trên không trung rồi thi triển những thủ đoạn để ngăn cản thần thông Pháp Bảo đang đánh tới.

Về phần mấy tên yêu tu lệ thuộc tẩu thú thì ở bên dưới mặt đất đều lấy ra thực lực tốt nhất mà phát huy, đồng thời cũng đang kêu gào, vung vẩy tay chụp về phía những món Pháp Bảo trên không.

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, dù có hơi ngạc nhiên khi thấy đám yêu tu xuất hiện, nhưng động tác của đám người Lưu Ngọc lại không hề dừng lại, vẫn dựa theo quỹ tích ban đầu mà công kích.

“Rầm rầm rầm.”

Trong chốc lát, bên trong khoảng chừng mười dặm lại vang lên đủ loại tiếng oanh minh to lớn khác nhau.

Không thể không nói, hành động lần này của yêu tu đã kéo ra khả năng nguy hiểm lớn nhất cho chúng, nhưng đúng là đưa đến hiệu quả không tệ lắm.

Thần thông thiên phú phối hợp với thân thể cường mạnh của yêu dù không thể chặn đứng hoàn toàn công kích của tu sĩ nhưng ít ra vẫn chắn được kha khá, có thể giảm bớt chút áp lực cho trận pháp.

Thấy những bóng dáng đứng chắn bên ngoài như vậy, yêu tu điều khiển trận pháp bên trong lập tức cảm giác được yêu lực đang được giảm mạnh.