← Quay lại trang sách

Chương 1666 Khiến bầy yêu khiếp sợ, mình ta phá trận! (3)

Huyết yêu vung ra, chết ngay tại chỗ, thậm chí không còn thấy xác!

“Thực lực người này thật là mạnh, chỉ sợ có thể sánh vai ngang cả “Hỏa Phi Hồng”!”

“Chúng ta lưu lại nơi này chẳng qua chỉ là chịu chết mà thôi, không thể nào hoàn thành mục tiêu được.”

“Không bằng trước hết hãy lui về trong trận rồi bàn bạc kỹ hơn?”

Chỉ một thoáng qua đi, yêu tu lại liên tiếp chết đi, mười một tên yêu tu lại chỉ còn bảy tên.

Bảy tên yêu tu may mắn sống sót bao gồm cả Tước Phi Vũ đều căng thẳng trong lòng, và cuối cùng không chịu nổi nữa mà bắt đầu truyền âm bàn bạc chuyện rút lui.

“Mặc kệ đi, lui hết vào trong trận đã!”

Nhìn thấy trường thương màu vàng đang tựa như bùa đòi mạng, lập tức thay đổi phương hướng công kích, cuối cùng yêu tu Tước Phi Vũ cũng không chịu nổi nữa, hốt hoảng bỏ chạy vào trong màn ánh sáng màu đỏ nhạt.

Lại lấy cái chết từ hai tên đồng đội vừa chết mà nhận ra sự khác biệt về trình độ của hai bên, cuối cùng mới hiểu rõ nguy hiểm mà trốn về trong trận.

“Bốn tên yêu tu Hỏa Tước tộc tổng cộng thu được một ngàn độ nhiên liệu.”

“Không tệ chứ, tiến độ của Thanh Dương Ma Hỏa đã đạt từ nhị phẩm lên tam phẩm, cuối cùng hoàn thành được một nửa rồi.”

“Lúc này đã thu thập được một ngàn độ nhiên liệu, nên chỉ cần thu thập thêm được năm ngàn độ nữa là có thể đạt đến yêu cầu cơ bản để thăng cấp rồi.”

Thu Lạc Nhật Kim Hồng thương vào trong tay, trong lòng Lưu Ngọc lóe lên ý nghĩ này.

Đối với trận chiến đấu kế tiếp bỗng nhiên tràn ngập mong đợi, có chút ý nghĩ sẵn sàng trả giá lớn.

Trong thành nhiều yêu thú cấp thấp như vậy dù tu vi thấp một chút cũng chỉ thiêu đốt được một phần, thu thập năm ngàn độ cũng quá đơn giản rồi.

“Yêu tu đã lui, tiếp tục tấn công những tiết điểm kia, phá trận ngay trước mắt rồi!”

Nhìn qua đám yêu tu hốt hoảng chạy trốn, trong lòng Lưu Ngọc hiện ra suy nghĩ này, nhưng động tác lại không hề chần chừ.

Vừa truyền âm với đồng đội vừa phát động công kích vào những điểm quan trọng kia.

Dẫn theo uy phong sắp đại thắng đến nơi, hắn lại rót một phần pháp lực vào Lạc Nhật Kim Hồng thương, khiến Linh quang của nó càng rực rỡ hơn, Linh quang hai màu sáng lấp lánh.

“Vèo vèo…”

Lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai tựa như thiểm điện mà lao vào trên những điểm quan trọng của trận pháp.

“Giết giết giết sạch!”

Nhìn thấy yêu tu quân lính tan rã, thực lực của “Đại đội trưởng” phe mình lại càng ngày càng mạnh, lòng tin của chúng tu sĩ lại tăng lên nhiều, trong miệng không khỏi cất lên tiếng gào thống khoái.

Đã bao nhiêu năm rồi, cuối cùng lại nhìn thấy yêu tu thảm hại như vậy!

Dù không tự tay làm được nhưng trong lòng bọn họ vẫn không nhịn được mà sinh ra chút khoái ý vì báo thù được.

“Ầm ầm!”

Sau một lúc ngắn ngủi, Lưu Ngọc lại dẫn đầu dùng Pháp Bảo thần thông tấn công vào trên màn sáng màu đỏ nhạt, tiếng oanh minh ở khu vực này lại vang lên lần nữa.

Đấu pháp thắng được nên sĩ khí của đội ngũ lại tăng lên cực kỳ cao, mỗi tên tu sĩ đều tăng lên thật nhiều lòng tin.

Cho nên thế công ngược lại còn mãnh liệt hơn trước ba phần.

Trái lại về phía chúng yêu tu, lúc ra mười một tên nhưng đã trốn về năm tên, thất thủ sáu tên.

Chẳng những tiến đến một bước không đủ số lượng phòng thủ mà sĩ khí còn bị đả kích cực kỳ nghiêm trọng.

“Những tu sĩ nhân loại này thực lực lại mạnh đến vậy sao?”

“Cửu Môn Thiên Yêu trận thật sự có thể chịu đựng được sao?”

Trong trận pháp nhìn thấy nhóm yêu tu của Tước Phi Vũ chật vật trốn trở về, có những yêu tu đã chau mày nghĩ.

Ánh mắt khi nhìn về phía đám người Lưu Ngọc mà bắt đầu sinh ra chút kiêng kỵ.

Hơn nữa khi tổn thấy sáu tên yêu tu cộng thêm năm người Tước Phi Vũ đều bị thương hoặc nặng hoặc nhẹ khác nhau, thực lực bị ảnh hưởng ít nhiều nên chỗ thực lực này lại được phóng đại lên lần nữa.

Dưới loại tình huống như này, một phương yêu tu chặn đường càng thêm bất lực, rất có cảm giác nỗ lực hết sức rồi.

Chỉ có thể trơ mắt nhìn kết cục từng chút một trở nên xấu đi, những điểm quan trọng của trận pháp thì không ngừng run rẩy.

Mặc dù là vậy, có thêm giáo huấn từ nhóm của Tước Phi Vũ, bọn họ lại hiểu rõ thực lực của đội ngũ Lưu Ngọc là mạnh đến cỡ nào, cuối cùng là không có ý nghĩ mạo hiểm xuất trận nữa.

Xuất trận lập tức chết đi, không ra khỏi Cửu Môn Thiên Yêu trận nói không chừng còn có thể chịu đựng lại, dù sao cũng có thể sống thêm được chút thời gian.

Có vài yêu tu cảm thấy may mắn trong lòng, ký thác toàn bộ hy vọng và trên trận pháp và viện binh, cho nên đưa ra lựa chọn này cũng không có gì kỳ lạ.

Thời gian thoáng một cái trôi qua, dưới thế tấn công điên cuồng, mãnh liệt của nhóm tu tiên giả, nửa khắc đồng hồ đã nhanh chóng trôi qua.

Chiến trường Linh Vũ Thành đã có thế cục như lửa như đồ.

Ở phía cửa thành phía nam, ba chiếc Linh hạm dừng lại lơ lửng trên không trung.

“Ầm ầm.”

Cách một đoạn thời gian sẽ phát ra uy năng công kích tứ giai, dựa vào tần suất nhanh nhất mà tấn công vào trận pháp hộ thành.

Với uy năng lúc này của Cửu Môn Thiên Yêu trận, thủ động công kích của chính nó phát ra đã khó mà ngăn cản nỗi oanh kích của ba chiếc Linh hạm.

Chỉ có thể dựa vào tính năng phòng ngự trác tuyệt của bản thân nó mà kéo dài chút hơi tàn mà thôi.

“Ầm ầm.”

Một kích cấp độ tứ giai so với một kích của nhóm đội ngũ Lưu Ngọc thì cường đại hơn nhiều.

Mỗi một lần rơi xuống đều có thể khiến trận pháp lắc lư càng rõ ràng hơn, tạo thành hiệu quả mà mắt thường cũng có thể thấy được.

Ba chiếc Linh hạm Định Nam hiệu, Bôn Lôi hiệu, Thanh Thương hiệu công kích vào trên lồng sáng màu đỏ nhạt bao phủ toàn bộ Linh Vũ Thành, khiến cho tu sĩ luyện khí cấp thấp hay yêu thú cấp thấp đều có thể cảm giác được rõ ràng là trận pháp đang suy sụp.

Thanh thế công kích của ba chiếc Linh hạm lớn như thế, đã liên tiếp tạo thành những chấn động lớn, tần suất công kích của chín đội ngũ cực cao, không ngừng tạo thành chấn động trên thành.

Dưới loại tình huống như này, sự cân bằng vi diệu đã bị đánh vỡ, thế cục dần có xu hướng phát triển như dự đoán của Trương Đào.

“Rầm rầm rầm. .”

Trường thương màu vàng lượn lờ Linh hỏa màu xanh rơi ầm ầm vào trên lồng ánh sáng, tiếng oanh minh truyền xa hơn mười dặm bắt đầu dần suy yếu.

Dưới một kích này đã bắt đầu tạo thành làn sóng gợn không thể lắng lại, cũng không còn nhanh chóng khôi phục được như lúc đầu.

Mà những điểm quan trọng phía sau, Linh quang cũng dần bắt đầu lấp lóe, bản thân nó đã cực kỳ không ổn định, rõ ràng không còn kiên trì được bao lâu.

Có lẽ một khắc sau, có lẽ hai khắc nữa thì điểm quan trọng này cũng sẽ bị phá hủy rồi.