← Quay lại trang sách

Chương 1712 Kế hoạch ngắn hạn, thời gian trôi nhanh(2)

Không có gì bất ngờ xảy ra, hai đan phương còn lại đều là loại dùng để tinh tiến tu vi, phẩm giai còn lại đến tam giai thượng phẩm.

Trước là loại đan dược tam giai thượng phẩm rất phổ thông, cái sau lại là đan dược tinh phẩm.

“Tinh Hoa đan, Ngưng Nguyên đan, Thanh Minh đan.”

“Có được ba loại đan dược này thì dù pháp lực cần tích lũy cho Kim Đan cửu phẩm hay Thanh Dương công có nhiều hơn, một lèo luyện thẳng đến Kim Đan đỉnh phong chắc cũng không thành vấn đề.”

“Hiện giờ, vấn đề khó khăn duy nhất là phải thu thập đủ linh thảo, linh dược để luyện chế ba loại đan dược này.”

“Nhưng cũng may, mấy năm nay Tiên Phủ đã dự trữ được không ít chủng loại linh thảo linh dược, không cần sưu tầm từ con số không nên độ khó cũng giảm đi khá nhiều.”

Đọc xong tin tức trong hai miếng ngọc giản, Lưu Ngọc vẫn ngồi im trên đệm hương bồ, cẩn thận suy ngẫm lại. Trong lòng hắn có ngàn vạn suy nghĩ dâng lên rồi lại hạ xuống.

Có điều so với những tu sĩ Kim Đan khác, thời gian tu luyện của hắn vẫn quá ngắn. Từ lúc Kết Đan đến giờ cũng chỉ khoảng một trăm năm.

Tuy có đám người Giang Thu Thuỷ hỗ trợ, còn có tông môn để dựa dẫm nhưng đối với một số loại linh thảo quý giá, số lượng hắn tích trữ được cũng có vẻ hơi ít, chẳng được bao nhiêu.

Đặc biệt là linh thảo tam giai.

“Ngưng Nguyên đan” và “Thanh Minh đan” đều là tam giai thượng phẩm, số lượng linh thảo linh dược trong tay hắn cực kỳ ít ỏi.

Chỉ có “Tinh Hoa đan” là đỡ hơn một tí, trong Tiên Phủ vẫn còn một ít. Giờ cũng chỉ mỗi nó là có hy vọng thu thập được đủ nguyên liệu nhất.

Về phần “Ngưng Hồn đan”, loại này cần dùng đến rất nhiều linh thảo có ích với Nguyên Thần, muốn thu thập được… Độ khó còn cao hơn cả ba loại kia cộng lại.

Nếu không có thu hoạch bất ngờ, vài chục năm nữa cũng đừng có mơ.

“Có khi phải nhờ cậy vào Trương gia thì mới hy vọng nhanh chóng thu thập đủ số linh thảo này được.”

“Chỉ là một Kim Đan nhỏ bé mà liên lụy quá sâu với Trương gia, liệu có thích hợp không đây?”

“Nhất là trong tình huống Trương gia đã có động tác rất lớn.”

“Nếu hành động lần này của Trương gia thất bại, tất nhiên sẽ bị thương nặng. Người định bỏ đá xuống giếng cũng không ít đâu.”

“Lúc này mà liên lụy quá sâu với bọn họ, hình như không phải là lựa chọn chính xác lắm.”

“Huống hồ mình chỉ là một Kim Đan nhỏ nhoi, còn chưa đủ tư cách để bàn điều kiện với bọn họ đâu.”

Đủ loại suy nghĩ hiện lên trong đầu, cuối cùng Lưu Ngọc vẫn từ bỏ ý nghĩ nương nhờ Trương gia, không muốn dây mơ rễ má quá sâu với họ.

Tuy càng mạo hiểm thì lợi ích thu được sẽ càng lớn nhưng hắn có Tiên Phủ bên người, không nhất thiết phải chọn con đường mạo hiểm này.

Dù sao thì suốt ngày đi ở bờ sông, làm gì có chuyện sẽ không bị ướt giày chứ?

Thường xuyên mạo hiểm, chỉ cần thất bại một lần thì đó chính là vạn kiếp bất phục.

“Trước cứ thăm dò tình huống ở Thần kinh thành cho rõ ràng đã, phải nghĩ cách đổi đan dược trong tay thành linh thạch đã.”

“Đợi tiền bạc trong tay dư dả rồi mới bắt đầu thu thập linh thảo linh dược luyện chế bốn loại đan dược này.”

“Ừm… Giờ cần dùng Tinh Hoa đan gấp, mấy loại linh dược linh thảo của nó cũng phải ưu tiên thu thập trước.”

Tính toán trong lòng đụng chạm với nhau, suy nghĩ của Lưu Ngọc cũng dần rõ ràng mạch lạc, nhanh chóng định ra một kế hoạch ngắn hạn.

“Thần kinh thành là thủ đô của Đại Kiền nên có địa vị đặc biệt, không giống những tiên thành bình thường. Tài nguyên của toàn bộ Trung Vực đều sẽ hội tụ về đây.”

“Vậy thì… có đủ linh thạch, tốc độ sưu tập linh thảo linh dược hẳn là sẽ nhanh hơn ở những tiên thành bình thường nhiều.

Lưu Ngọc thầm nghĩ, tay trái tùy tiện vung lên, thu ba miếng ngọc giản vào nhẫn trữ vật.

“Thanh Dương công” và “Tôn Thần diệu pháp” đều đã tu luyện xong, Lưu Ngọc nghỉ ngơi một lát rồi định chuyển sang tu luyện “Tinh Thần chân thân”

Muốn đi được xa hơn thì không được lười biếng dù chỉ một ngày.

“Xoẹt!”

Theo tiếng quần áo bị xé vụn, cơ thể hắn nhanh chóng phồng to, đến lúc đạt được kích cỡ kinh người, khoảng sáu trượng thì mới ngừng lại.

Đỏ thẫm, ánh bạc, xanh thẳm…

Đồ án hình tròn trên ngực lập tức sáng lên ba màu sắc, cơ bắp tuyệt đẹp, căng tràn sức mạnh lại phơi bày trong không khí.

“Với tu vi luyện thể của mình, quần áo bình thường mặc bất tiện ghê.”

“Đợi qua một đoạn thời gian nữa, trong tay dư dả hơn một tí, mình nhất định phải mua một bộ pháp y cấp bậc pháp bảo mới được.”

Suy nghĩ này lướt qua đầu xong, Lưu Ngọc nhắm mắt, công pháp “Tinh Thần chân thân” vận chuyển ào ào.

Rầm! Ầm!

Chớp mắt tiếp theo, âm thanh khí huyết sôi trào mãnh liệt vang vọng khắp phòng luyện công.

Lưu Ngọc định ra một kế hoạch ngắn hạn, sau đó ở Thần kinh thành cao thủ như mây này, hắn trước sau như một, luôn duy trì tác phong rất khiêm tốn.

Mỗi ngày, sau khi hoàn thành việc tu luyện thì đi lại thăm thú trong thành, quan sát giá cả hàng hóa và quy tắc trong tối ngoài sáng ở đây.

Thỉnh thoảng cũng sẽ chỉ điểm cho Trương Diệc, giải đáp một vài thắc mắc trong tu luyện của đệ tử, coi như làm tròn trách nhiệm của sư tôn.

Thời gian trôi nhanh, đa phần đều khá là bình thản. Hai năm chớp mắt đã qua.

Hai năm sau, tại phủ đệ của Trương gia ở Thần kinh thành, Đại Kiền.

Trong phòng luyện đan, một ngọn lửa màu xanh chậm rãi thiêu đốt đỉnh luyện đan

Ngọn lửa xanh này tản ra mùi cỏ cây tự nhiên thơm ngát, có điều là nó đã bị mùi thuốc nồng nặc hơn che hết.

“Lên!”

Theo tiếng quát khẽ của Lưu Ngọc, pháp quyết trong tay hắn cũng thuận thế thay đổi. Phần nắp đỉnh luyện đan lập tức bắn lên không trung.