← Quay lại trang sách

Chương 1727 Ngày xuân gửi thư, thiên địa kỳ quan

Lưu Ngọc đến mấy cửa hàng đã ghé thăm trước đó, lấy các loại Linh thảo đã đặt hàng trước xong thì tới chỗ ở tạm thời.

“Dựa vào tài nguyên phong phú của Thần Kinh Thành, tốn lượng lớn linh thạch, trước mắt thì vẫn xem như thuận lợi.”

“Chắc hẳn không lâu sau là có thể thu thập đủ linh dược để luyện chế Ngưng Nguyên đan, Thanh Minh đan.”

“Chỉ là “Ngưng Hồn đan” vẫn có hơi khó xử lí, dù là Thần Kinh Thành thì tiến độ thu gom cũng không nhanh như tưởng tượng.”

“Xem ra, dù ở chỗ nào thì linh vật có tác dụng trực tiếp lên nguyên thần, thần thức đều cực kỳ quý giá, đều rất ít lưu thông trên thị trường.”

Nghĩ vậy, hắn mặc kệ Tiên thành phồn hoa cỡ nào, âm thầm hòa vào dòng người, không ngừng tiến đến động phủ.

“Ầm ầm.”

Trận pháp mở ra, phát ra tiếng vang cực kỳ nhỏ, Lưu Ngọc nhanh chân tiến vào trong.

Hắn đảo thần thức qua, phát hiện Trác Mộng Chân và Trương Diệc đều chờ trong phòng tu luyện, bèn tiến vào phòng luyện công.

Từ khi có danh phận, Trác Mộng Chân hoàn toàn yên phận, không lâu sau đã thích ứng với thân phận mới, đóng vai nhân vật thuộc về nàng.

Tuy đã là thị thiếp của mình, nhưng có tiền lệ là Giang Thu Thủy, Kỷ Như Yên, Lưu Ngọc cũng sẽ không để cho nữ tử này không công mà có tài nguyên, nhất định phải nỗ lực làm việc thì mới có thể lấy các loại tài nguyên như đan dược, linh thạch từ chỗ hắn, ví dụ như xử lý một vài chuyện lặt vặt cho hắn, tìm hiểu tin tức bán đan dược.

Nàng biết “trận pháp” – loại bách nghệ tu tiên này, tuy thu nhập của Trận Pháp Sư nhị giai không cao, nhưng ít nhiều gì cũng có chút đỉnh. Thêm nữa, nàng còn có thể thu được một phần tài nguyên từ chỗ Lưu Ngọc, cho nên điều kiện tu luyện bây giờ của Trác Mộng Chân vẫn tốt hơn khi trước không ít.

Ít nhất thì cứ mỗi nửa tháng, nàng cũng có thể dùng một viên đan dược tu luyện, hơn nữa khi nữ tử này mua đan dược trực tiếp từ Lưu Ngọc thì còn có thể được hưởng “giá nội bộ”.

Trong khoảng thời gian vừa qua, linh thạch trong túi trữ vật của Lưu Ngọc cũng đang trong trạng thái tăng trưởng ổn định, đã đạt tới hơn bảy mươi vạn!

Dù việc mua các loại Linh thảo cần phải tốn không ít linh thạch, nhưng vẫn không sánh được với lợi nhuận to lớn của Linh đan tam giai.

Ví dụ như “Tinh Hoa đan” mà Kim Đan trung kỳ sử dụng, giá thị trường bình thường là một vạn sáu linh thạch một chai, giá thị trường của mỗi một phần chi phí luyện chế linh tài cũng trong khoảng năm - sáu ngàn linh thạch.

Nói cách khác, xác suất thành công ít nhất phải gần ba phần mười thì mới có thể cam đoan không lỗ, vượt quá ba phần mười mới có thể hồi vốn.

Nhưng Lưu Ngọc luyện chế thông qua linh dược do Tiên Phủ thúc chín, chi phí luyện chế của mỗi phần linh tài bình thường đều khống chế trong khoảng một ngàn sáu trăm linh thạch, không đến một phần ba của số tiền trên.

Cũng có nghĩa là, chỉ cần tỉ lệ thành công là hơn một phần mười: Trong mười phần linh tài có một phần thành công thì chắc chắn sẽ không lỗ vốn.

Dựa vào ưu thế trời cho của Tiên Phủ, Lưu Ngọc sớm đã tích lũy một lượng lớn kinh nghiệm, trở thành “đại sư luyện đan”, xác suất luyện chế “Tử Nguyên đan” tam giai trung phẩm thành công đã sớm ổn định ở bốn trên mười.

Vì vậy, tỉ lệ thành công ban đầu khi luyện chế đan dược tinh phẩm – “Tinh Hoa đan” tam giai trung phẩm cũng sẽ không quá thấp, mới khởi bước đã quá một phần mười, nằm trong trạng thái chắc chắn sẽ không lỗ vốn.

Sau đó hắn lại có được “đỉnh Thanh Đan”, xác suất thành công vững bước vượt quá ba phần mười, mỗi lần luyện chế đều có thể thu được một lượng lớn lợi nhuận.

Thế nên dù chi phí mua Linh thảo có lớn bao nhiêu, thì sau khi cấn trừ qua lại vẫn có thể xem như có lợi nhuận.

Dù đã khống chế số lượng đan dược xuất ra rất nghiêm ngặt, nhưng linh thạch trong nhẫn trữ vật vẫn ngày càng nhiều.

Trong tình huống thế này, khiêm tốn tu luyện đương nhiên là lựa chọn tốt nhất.

Để luyện chế đan dược tam giai, ít nhất phải dùng đến một cây Linh thảo năm trăm năm, mà Linh thảo có số tuổi cao đã dần ít đi theo việc người tu tiên tát ao bắt cá.

Cho dù là Trung Vực tài nguyên phong phú thì nó cũng không phổ biến như tưởng tượng, bình thường chỉ có đại tông môn có truyền thừa có thứ tự mới có thể sản xuất ổn định một ít Linh thảo lấy mười năm làm đơn vị.

Thế nên, làm ra đan dược tam giai thì không lo không có nguồn tiêu thụ.

Những đan dược tinh phẩm có thể tiết kiệm lượng lớn thời gian tu luyện như “Tinh Hoa đan”,“Thanh Minh đan” thì cung không đủ cầu, dù sao thì số lượng tu sĩ Kim Đan của Trung Vực cũng vượt xa Thiên Nam.

Bất cứ cửa hàng nào cũng rất vui khi thu mua Linh đan tam giai, đồng thời giá cả cũng sẽ không quá thấp, chỉ là khi làm việc phải cẩn thận đôi chút.

Lưu Ngọc hiểu rằng Tiên Phủ mới là chỗ dựa lớn nhất của mình, chỉ cần không gặp được bình cảnh, thời gian sẽ vĩnh viễn đứng về phía mình, cho nên hắn rất ít khi đưa ra một số lựa chọn đặc biệt cấp tiến.

Sau khi chính thức tuyên bố thân phận của Trác Mộng Chân, Trương Diệc nhanh nhảu đổi giọng, quang minh chính đại gọi “sư nương”, không tiếp tục che giấu nữa.

Cứ thế, tháng ngày tu luyện ở phủ đệ Trương gia cũng xem như vui vẻ.

“Dược lực của Tinh Hoa đan còn tốt hơn tưởng tượng.”

“Chắc không cần đến bốn mươi năm là có thể đạt đến đỉnh phong của Kim Đan trung kỳ rồi.”

Trong phòng luyện công, Lưu Ngọc khoanh chân ngồi trên đệm hương bồ, cảm nhận pháp lực dồi dào hơn trong đan điền, mặt hắn hiện nét cười.

Sau khi tăng nhẹ phẩm chất đan dược, hiệu quả từ phần lễ bái sư của Trương Đào còn tốt hơn tưởng tượng. Sau này chỉ cần hiệu quả của đan dược không suy giảm quá nhanh, không đến bốn mươi năm là hắn có thể đạt tới Kim Đan trung kỳ đỉnh phong rồi.

“Phẩm chất tạm thời xem như là Kim Đan cửu phẩm, cộng thêm phương diện luyện thể đã sớm đạt tới tam giai hậu kỳ. Lúc mình đột phá Kim Đan hậu kỳ hẳn là sẽ không gặp phải bình cảnh đâu nhỉ?”

“Bây giờ không có bất cứ dấu hiệu xuất hiện bình cảnh nào, chắc tỉ lệ là một nửa rồi.”

“Sau khi ngưng kết Kim Đan, mình tu luyện đến giờ vẫn luôn không gặp được bình cảnh.”

“Ưu thế của Kim Đan phẩm chất cao không chỉ nằm ở thực lực bây giờ, mà ưu thế của nó tại phương diện tu luyện và đột phá bình cảnh cũng hơn Kim Đan phẩm chất thấp rất rõ.”

“Từ trình độ nào đó, nó còn quan trọng hơn cả linh căn. ‘

Lưu Ngọc nhớ lại một vài đồng môn bị kẹt lại ở bình cảnh, không còn hy vọng đột phá ở tông môn, trong lòng hắn chợt lóe lên suy nghĩ này. Thế là hắn lập tức lấy ra một viên “Tinh Hoa đan” sử dụng, nhắm mắt lại vận chuyển “Thanh Dương Công” bắt đầu tu luyện.