← Quay lại trang sách

Chương 1728 Ngày xuân gửi thư, thiên địa kỳ quan(2)

“Cổ Thành đạo hữu, dạo này khỏe không?”

“Một ngày không gặp như cách ba năm, đã hai năm không gặp, chắc hẳn tu vi của đạo hữu tiến bộ không nhỏ.”

“Lần này đưa tin tới là muốn nói với đạo hữu một tin tức quan trọng.”

“Một canh giờ trước, sáu châu An Nam xảy ra biến cố động trời.”

“Dưới sự hiệu triệu của Hỏa Phượng tộc, Yêu tộc phát động phản cộng mãnh liệt nhất trong mấy năm qua, mấy tên Hóa Thần của Yêu tộc thì lao thẳng tới đại doanh Linh Vũ Thành.”

“Vào thời khắc mấu chốt, tu sĩ Hóa Thần do Càn Đình phái đi biến mất thần bí, lão tổ Hóa Thần của Trương gia một cây chẳng chống vững nhà, liên quân người tu tiên của Linh châu vỡ tan ngàn dặm.”

“Rất nhiều tu sĩ trong quá trình đã tận mắt chứng minh, động tĩnh từ trận chiến đó hệt như tận thế!”

“Dù cách xa một châu, vẫn có thể nhìn thấy động tĩnh lớn từ phía Linh châu bằng mắt thường, cũng bởi vậy mà linh khí của mấy châu chung quanh xuất hiện lưu động khác thường.”

“Nghe đồn, lúc đó cả bầu trời Linh châu đều biến thành màu lửa, dường như có biển lửa từ trên trời giáng xuống muốn diệt sạch sức sống của Linh châu.”

“Khi đó, độ hoạt động của linh khí thuộc tính khác đều bị áp chế đến thấp nhất.”

“Bên phía Hỏa Phượng tộc, nghĩ rằng đã vận dụng thiên địa kỳ quan – Niết Bàn Hỏa Hải.”

“Sau trận chiến đó, lão tổ Hóa Thần của Trương gia biến mất thần bí, nghi là đã gặp bất trắc, bị “Niết Bàn Hỏa Hải” tiêu diệt!”

Vẫn là lời mở đầu quen thuộc, nhưng sau vài lời ngắn gọn, giọng điệu của Quách Phá Vân đã thay đổi, trở nên cực kỳ trịnh trọng, không có chút cười đùa nào.

Cái gọi là “thiên địa kỳ quan”, là một loại sản phẩm cực kì đặc biệt, chẳng những có thể không ngừng sản xuất tài nguyên quý hiếm cấp cao mà đồng thời bản thân kỳ quan cũng nắm giữ quy tắc.

Ở mức độ uy năng, thiên địa kỳ quan có thể sánh ngang với “Linh bảo” của người tu tiên.

Sau khi đến mức tứ giai, ưu thế của huyết mạch Linh yêu sẽ gần như mất đi, dù là huyết mạch đứng đầu như Hỏa Phượng tộc cũng rất khó xuất hiện tình huống vượt cấp chiến đấu bằng huyết mạch.

Giới này lại không tồn tại “huyết mạch chân linh”, sở dĩ yêu tộc có thể kề vai sát cánh với nhân tộc là vì nó có được “thiên địa kỳ quan” có thể chống lại Linh bảo.

Tương tự như linh bảo, kỳ quan cũng có “quy tắc sức mạnh” khiếm khuyết, bản chất không giống như pháp bảo, chân bảo.

Uy năng tổng thể cùng chung cấp độ, nhưng Linh bảo và kỳ quan lại là hai loại vật hoàn toàn khác nhau. Trước có “linh tính”, nhưng bản chất vẫn là một món binh khí, quy tắc nó có được cũng là đơn nhất, thường là một phần của ba ngàn quy tắc, ví dụ như “thiêu đốt”,“rực cháy”,“nhiệt độ cao” của quy tắc hỏa diễm.

Cái sau thì không có “linh tính”, bản chất cũng không phải binh khí, truyền thuyết rằng nó là sản phẩm sinh ra ngẫu nhiên lúc thiên địa sơ khai.

So với Linh bảo, kỳ quan có nhiều quy tắc hơn, có khả năng đồng thời chứa nhiều mảnh vỡ quy tắc, thậm chí là những mảnh vỡ quy tắc có thuộc tính khác nhau, ví dụ như đồng thời có được các loại quy tắc hỏa diễm như “thiêu đốt”,“rực cháy”,“nhiệt độ cao”. Nhưng bởi vì không có linh tính, thế nên uy năng nó phát huy cũng tương đương với Linh bảo, cùng bị tồn tại Hóa Thần đỉnh phong nắm giữ thì người này cũng không thể làm gì được người kia.

Vũ khí mạnh nhất của nhân tộc – “Linh bảo”, vũ khí mạnh nhất của yêu tộc – “kỳ quan”.

Cả hai thứ này sinh ra đều cần “kỳ tích”.

Chính vì sự cân bằng về mặt chiến lực của hai loại mạnh nhất này, hơn một triệu năm qua từ thời thượng cổ đến hiện tại, người này cũng chẳng làm gì được người kia.

“Niết Bàn Hỏa Hải!”

“Đã sớm nghe nói Hỏa Phượng tộc nắm giữ thiên địa kỳ quan, đây là tên của kỳ quan sao?”

Đọc xong tin tức, con ngươi Lưu Ngọc hơi co lại, mắt lóe vẻ chấn động. Theo lời kể sinh động của Quách Phá Vân, hắn hoàn toàn có thể mường tượng ra cảnh tượng lúc đó.

Biển lửa đỏ sậm đột nhiên xuất hiện bao phủ toàn Linh châu, nhiệt độ không gian tăng mạnh khiến sinh linh bình thường tử vong chỉ trong một vài hơi thở. Cỏ cây trong phạm vi một châu sẽ khô héo thành tro bụi trong nháy mắt, đất đai vạn dặm hóa khô cằn. Linh khí thuộc tính hỏa trở nên sinh động, độ hoạt động của linh khí thuộc khác rơi xuống thấp nhất.

Động tĩnh khổng lồ đến mức dù cách xa cả một lục địa, rất nhiều tu sĩ vẫn có thể quan sát được bằng mắt thường.

Trước mặt loại “tận thế” này, chỉ cần tu vi không đến cảnh giới “Hóa Thần” thì sẽ giống như người bình thường, khó thoát khỏi vận mệnh tử vong.

“Hóa Thần của Càn Đình đột nhiên biến mất, Hóa Thần của Hỏa Phượng tộc lại bất chợt đột kích, còn mang theo thiên địa kỳ quan “Niết Bàn Hỏa Hải”. Dù nhìn thế nào thì cũng không giống như là trùng hợp.”

Sắc mặt Lưu Ngọc nghiêm trọng, hắn nhìn về hướng sáu châu An Nam như có thể nhìn thấy cảnh tượng tận thế kia.

Có thể tưởng tượng ra được uy năng của “thiên địa kỳ quan” do Yêu hoàng Hóa Thần thôi thúc ra kinh khủng đến nhường nào. Sợ là chỉ bằng một đòn, sinh linh của cả Linh châu sẽ chết đi trong nháy mắt.

“Ôi nhân tính.”

Lưu Ngọc than nhẹ một tiếng.

Hắn loáng thoáng có dự cảm rằng, sở dĩ Trương gia thua triệt để như vậy cũng là vì địch ý đến từ loài người. Có lẽ đã sớm có thế lực nhìn Trương gia không vừa mắt, lợi dụng tâm thái lo lắng của Trương gia, đổ thêm dầu vào lửa để thúc đẩy hành động này, cuối cùng tạo thêm một sự “ngoài ý muốn” nho nhỏ.

“Ván cờ giữa các thế lực lớn còn cách mình rất xa. Phần lớn sức mạnh ở Linh châu đã một đi không trở lại, Trương gia bị thiệt hại nghiêm trọng mang tính hủy diệt, lão tổ Hóa Thần thì không rõ sống chết. Đường đường là gia tộc Hóa Thần, cũng trở nên bấp bênh chỉ trong một đêm. Hướng đi trong tương lai khó thể nào dự đoán được, xem ra trước đó mình không gắn kết chặt chẽ với Trương gia là lựa chọn chính xác.”

Lưu Ngọc nghĩ lại là có thể biết rõ tình cảnh hiện tại của Trương gia.

Sợ là một khi xác nhận lão tổ Hóa Thần của Trương gia tử vong, các thế lực bỏ đá xuống giếng sẽ lập tức nhảy ra, sau đó đến quá trình xét nhà, diệt tộc, thanh toán.

Thời gian nhoáng lên một cái, lại hai năm nữa trôi qua, Lưu Ngọc đến Thần Kinh Thành đã được bốn năm.

Từ khi hắn quyết định rời khỏi Thần Kinh Thành, sưu tập tài nguyên cần có, đi đến chỗ ít tu sĩ cấp cao để “ẩn cư”, hắn đã tích cực chuẩn bị cho chuyện này.

Một là tìm kiếm phần sau của “Thanh Dương Công”, hai là sưu tập Linh thảo luyện chế Ngưng Nguyên đan, Thanh Minh đan, Ngưng Hồn đan, ba là tăng cường lượng dự trữ Linh thảo Linh dược bên trong Tiên Phủ.

Hai năm trôi qua, hai điều sau của Lưu Ngọc tiến triển khá nhiều.

Với vô số tài nguyên tu tiên của Thần Kinh Thành, trong tình huống không bủn xỉn tiêu Linh thạch đã khiến hắn thu thập được rất nhiều Linh thảo quý hiếm, cấp bậc nào cũng có, làm Tiên Phủ rất phong phú.