← Quay lại trang sách

Chương 1743 Ám dạ tập sát

Mặc dù chung quanh vẫn còn không ít tu sĩ cấp thấp.

Nhưng đối với hắn hiện tại mà nói, bất cứ kẻ nào chỉ cần tu vi chưa đạt đến cảnh giới Kim Đan thì chẳng qua chỉ là con kiến mà thôi, trên cơ bản tương đương với không hề tồn tại.

Dưới Kim Đan đều là con kiến!

Nghĩ đến đây, linh quang chợt lóe từ nhẫn trữ vật của Lưu Ngọc, một đôi cánh màu đen thoáng chốc xuất hiện trong tay hắn.

Hắc Phong sí!

Rót pháp lực vào, kích cỡ của Hắc Phong sí được phóng to đến khoảng một trượng chỉ trong tích tắc, sau đó rơi trên lưng hắn.

“Phạch!”

Pháp bảo Hắc Phong sí vỗ cánh thật mạnh, tốc độ bay của Lưu Ngọc lập tức tăng vọt, dễ dàng đạt đến tốc độ bình quân ba ngàn tám trăm dặm trên một canh giờ.

“Phừng!”

Ngay sau đó, tu vi trên hai phương diện Luyện Thể, Luyện Khí của Lưu Ngọc cũng được kích phát cùng một lúc, tiến vào trạng thái toàn lực bùng nổ.

Trong màn đêm tối om, linh quang của độn quang màu xanh bừng lên, tốc độ bay rõ ràng tăng lên một khúc, thành công vượt qua ngưỡng bốn ngàn dặm trên một canh giờ.

Tốc độ bay cỡ này, đối với đại đa số Kim Đan tu sĩ mà nói, đã nhanh đến mức họ không thể theo kịp.

Nếu không dùng thêm bí thuật bí bảo thì e rằng cả đời họ sẽ không bao giờ đạt đến tốc độ này.

“Vèo vèo!”

Gió nhẹ thổi qua, trên không trung bỗng không thấy một bóng người, Lưu Ngọc đã nhanh chóng đuổi theo nữ tu váy xanh.

Tường Thần Thức là để phòng ngừa bị thần thức tra xét, Ẩn Thân Thuật che giấu thân thể, Ẩn Linh Thuật thu liễm dao động của pháp lực khí tức.

Cho dù đang nhanh chóng truy kích, hắn vẫn không quên che giấu bản thân.

Mặc dù tốc độ bay được tăng lên cực hạn, sớm muộn gì cũng sẽ bị phát hiện, nhưng bị phát hiện chậm một chút thì quyền chủ động trong tay mình sẽ nhiều hơn một phần.

Cảnh tượng xảy ra đằng sau, năm người nữ tu váy xanh lại không hề phát hiện, thậm chí tốc độ bay vẫn không đạt tới trạng thái nhanh nhất, vẫn tiếp tục phi độn không nhanh không chậm.

Chín mươi dặm, bảy mươi dặm, năm mươi dặm…

Nhân lúc có bóng đêm yểm hộ, Lưu Ngọc cố gắng che giấu động tĩnh phát ra trong lúc phi độn, nhanh chóng tiếp cận mục tiêu.

“Í?!”

Nhưng khi Lưu Ngọc tiến vào phạm vi bốn mươi dặm, nữ tu váy xanh Kim Đan đỉnh phong dường như vẫn nhận thấy điều gì đó, lập tức quay phắt lại nhìn đằng sau.

Những nơi ánh mắt có thể nhìn thấy trống trơn không có bất cứ gì, cho dù dùng thần thức rà soát cũng vẫn trống trơn.

Nhưng trong Linh Giác của nữ tu này vẫn rõ ràng cảm nhận được một trận dao động linh khí nhè nhẹ, dường như đang có một đạo khí tức nhanh chóng đến gần mình.

“Không đúng!”

Khoảng chừng hai tức sau, sắc mặt của nữ tu váy xanh thay đổi, xác nhận không phải cảm ứng của mình sai lầm, lập tức khẽ quát một tiếng, nhắc nhở bốn gã hộ vệ chung quanh.

Mặc dù vẫn chưa biết rõ thực lực của người đến, nhưng cảm giác nguy cơ đã nảy sinh trong lòng nữ tu.

Người đến dám tập sát một mình, chắc chắn là có đủ tự tin, đồng nghĩa với thực lực của hắn ta sẽ không quá thấp.

Nàng bắt đầu hối hận, vì sao không dẫn theo một hộ vệ Nguyên Anh đi cùng? Vì sao mang theo trọng bảo trong người mà còn thích chạy lung tung.

Còn chuyện vì sao hảo hữu lại đột nhiên mời nàng đến chỗ mình uống trà ngắm hoa vào đúng thời khắc mấu chốt này, nàng không kịp suy nghĩ rõ ràng.

“Địch tập! Bày trận!”

Bốn gã hắc y hộ vệ được cảnh báo, nhanh chóng đứng chung quanh nữ tu váy xanh, tập kết thành một trận thế kỳ quái.

Khí tức Linh áp của bốn người loáng thoáng tương liên với nhau, có một chút mùi vị của “đạo binh”, Linh áp dung hợp cùng một chỗ còn mạnh hơn cả Kim Đan đỉnh phong bình thường.

“Ầm!”

Linh áp của bốn gã hộ vệ dung hợp với nhau, nhanh chóng áp bách về phía sau theo sự chỉ dẫn của nữ tu váy xanh, khí cơ chặt chẽ nhắm vào không gian đằng sau.

Linh áp vô hình bao phủ không trung, mặc dù Lưu Ngọc vẫn chưa hiện hình, nhưng cảm giác của năm người nữ tu váy xanh đã có thể rõ ràng nhận thấy sự tồn tại của hắn.

Tình huống như vậy chẳng khác nào đã bại lộ tung tích.

Suy cho cùng thì bất kể là Ẩn Thân Thuật, Ẩn Linh Thuật hay là Tường Thần Thức, đều chỉ có thể che giấu thân thể, khí tức và Linh áp của Lưu Ngọc mà thôi, không phải là làm cho cả người hắn đều biến mất giữa không trung.

Hắn vẫn thật sự tồn tại, lúc phi độn vẫn sẽ gợi ra sự dao động của linh khí.

Lúc này, Lưu Ngọc đã đến gần năm người trong phạm vi ba mươi dặm.

Nếu đã bị phát hiện thì hắn dứt khoát không thèm che giấu nữa, độn quang đường đường chính chính xuất hiện, lao về phía năm người.

Trong tầm mắt của năm người nữ tu váy xanh, một tia độn quang màu xanh bỗng dưng xuất hiện giữa không trung.

Bên trong độn quang là một hắc bào nam tu vóc dáng cao lớn, mặt không biểu cảm, cũng không có ý định thay đổi quỹ tích phi hành, nhanh chóng xông về phía mình.

Đã đến nước này rồi thì không thể nào là hiểu nhầm nữa, ý đồ của đối phương đã vô cùng rõ ràng.

Thấy thế, bốn gã hắc y hộ vệ phản ứng cực kỳ nhanh chóng, lập tức bày ra pháp bảo, dồn hết pháp lực, tấn công về phía Lưu Ngọc đang nhanh chóng lao tới.

“Vùn vụt!”

Linh quang lấp lánh đủ mọi màu sắc tỏa sáng giữa không trung, từng món pháp bảo nhanh chóng phình to, uy lực được bốn gã hộ vệ thôi thúc đến cực hạn, thề phải chặn lại kẻ địch bên ngoài!

Sau khi bày ra pháp bảo, động tác của họ vẫn chưa dừng lại, linh quang chợt lóe lên từ nhẫn trữ vật, một xấp phù lục xuất hiện trong tay, đang định ném ra.

Song trước khi họ kịp ném phù lục thì Lưu Ngọc đã ra tay trước một bước!

Vai trái hơi nghiêng về sau, tay phải cách một khoảng không chém một chưởng về phía trước, quầng sáng màu xanh chói mắt hiện lên, phút chốc chiếu rọi hình dáng của năm người nữ tu váy xanh.

Cùng lúc đó, chính vết đạo ngân nhất kim bát ngân trong đan điền hơi tỏa sáng, thần thông bản mệnh thuận thế phát động.

Theo thần thức khóa chặt mục tiêu, một luồng lực lượng thần bí khó có thể phát hiện giáng xuống đầu năm người kia chỉ trong chớp mắt.

Khô Uy!

Bởi vì Lưu Ngọc quyết tâm phải giết chết đối phương nên lần này hắn ra tay dốc hết toàn lực. Ngay sau đó, sắc mặt năm người nữ tu váy xanh đều thay đổi.

Thần thức, pháp lực, thân thể, thực lực trên toàn phương diện của năm người đều bị giảm xuống ở những mức độ khác nhau.

Nữ tu váy xanh còn đỡ, bởi vì bản thân nàng ta đã đạt đến Kim Đan đỉnh phong nên khả năng chống cự mạnh hơn, thực lực tổng thể chỉ bị suy yếu khoảng một thành.

Nhưng bốn gã hộ vệ tu vi cao nhất chỉ có Kim Đan hậu kỳ, biên độ suy giảm thực lực lớn hơn nhiều, ít thì một thành rưỡi, nhiều thì hai thành.