Chương 1747 Liên tục chém giết ba người, thực lực của nữ tu(2)
Dù sao thì vừa rồi mọi chuyện xảy ra quá bất ngờ, trong lúc gấp gáp khó có thể phát huy toàn bộ thực lực.
Linh Bảo vô cùng quan trọng, cho nên không đến lúc rơi vào đường cùng, Lưu Ngọc sẽ không dễ dàng vận dụng Phá Bại kiếm.
Một kích không thành công, vẻ lạnh lùng chợt hiện lên trên gương mặt đoan trang của nữ tu váy xanh. Linh áp hơn xa Kim Đan bình thường bùng nổ, nàng ta cầm đại kích màu đỏ trên tay tiếp tục đuổi theo Lưu Ngọc.
Lưu Ngọc đứng vững vàng, thấy vậy thì nhíu mày.
Liếc nhìn gã hắc y hộ vệ cuối cùng, trong lòng hắn lập tức làm ra quyết định, tháo túi Linh thú đeo bên hông ném sang một bên.
“Grào!”
Trong tiếng kêu tràn đầy mạnh mẽ của Tiểu Thanh ẩn chứa một chút uy nghiêm thuộc về Giao Long, còn có cảm xúc hân hoan vui sướng, lập tức vang lên giữa không trung.
Yêu khu dài đến mười lăm trượng, lớp vảy phòng ngự màu xanh nhạt không tầm thường, mống mắt dựng đứng lạnh lùng không cảm xúc…
Một con yêu thú như Giao Long mà không phải Giao Long, như rắn mà không phải rắn, bất chợt xuất hiện trên không trung.
Có thể thấy được, bị nhốt trong túi Linh thú một đoạn thời gian, lần này được thả ra ngoài hít thở khí trời, nó biểu hiện cực kỳ vui sướng hoạt bát.
Nhưng sau một tiếng gào thét, Tiểu Thanh lập tức nhận thấy tình hình không đúng. Nó quay sang nhìn chủ nhân của mình, con ngươi hiện lên vẻ khó hiểu, chờ đợi mệnh lệnh của chủ nhân.
Thông qua mối liên hệ cực kỳ chặt chẽ của khế ước chủ tớ, Lưu Ngọc không cần truyền ầm bằng thần thức cũng có thể ra lệnh cho nó giữ chân, giết chết hắc y hộ vệ.
“Grào!”
Tiểu Thanh đã sớm được mở linh trí, nhận được mệnh lệnh cũng không cần giải thích, lập tức vẫy đuôi bay về phía gã hắc y hộ vệ cuối cùng.
Nhiều năm trôi qua, dưới sự nuôi nấng của đầy đủ đan dược và huyết nhục, tu vi của nó cũng đã tăng vọt, thực lực tiến bộ rất nhiều.
Từ ban đầu tam giai sơ kỳ, tăng lên đến tam giai sơ kỳ đỉnh phong.
Lại thêm huyết mạch biến dị bổ sung thêm, giao cho nó giải quyết hắc y hộ vệ Kim Đan trung kỳ cuối cùng thì hẳn là không khó, tệ hơn nữa thì cũng có thể giữ chân hắc y hộ vệ.
Từ khi Lưu Ngọc thả Tiểu Thanh ra khỏi túi Linh thú rồi ra lệnh cho nó đuổi giết hắc y hộ vệ, chỉ diễn ra trong chớp mắt.
“Rầm!”
Làm xong việc này, tu vi hai phương diện Luyện Thể, Luyện Khí của Lưu Ngọc toàn diện bùng nổ.
Sát khí được hình thành sau khi giết chết vô số sinh linh lượn lờ quanh người, Linh áp vượt xa cảnh giới, đối chọi gay gắt với nữ tu váy xanh.
Diễm thuẫn hộ thể ba mặt vòng quanh người, linh quang xanh thẳm tỏa sáng trên làn da, hai tay hắn nắm chặt Lạc Nhật Kim Hồng thương đã được thôi thúc uy lực đến cực hạn, ngang nhiên xông về phía nữ tu váy xanh.
“Đùng đùng đùng!”
Chỉ trong chớp mắt, hai người đã đụng độ trên không trung, bắt đầu triển khai một trận đánh giáp lá cà vô cùng nguy hiểm.
Mặc dù không có pháp y bảo vệ, nhưng Lưu Ngọc có đủ loại pháp thuật phòng ngự, xét về phương diện phòng ngự, hắn tuyệt đối không thua kém đối phương.
Cũng vì từng đạo pháp thuật đều được vận chuyển đúng như ý muốn, có thể điều chỉnh kịp thời dựa theo tình huống nên tổng thể mà nói, phòng ngự của hắn còn linh hoạt hơn đối phương.
“Keng keng keng!”
Chỉ trong một tức ngắn ngủi, hai người đã giao phong mấy chục lần, tiếng kim loại va chạm chói tai vang lên dày đặc.
“Xèo xèo!”
Mũi thương và lưỡi kích đâm vào nhau, tia rửa bắn tung tóe chung quanh, hai người đều cầm pháp bảo bằng hai tay, lâm vào tình trạng giằng co một thời gian ngắn.
“Loại lực lượng này, xem ra công pháp tu luyện luyện thể của nàng ta cũng thuộc loại đứng đầu.”
Trong lúc giằng co, Lưu Ngọc chợt nghĩ như vậy.
Mặc dù tu vi Luyện Khí vẫn dừng lại ở Kim Đan trung kỳ, nhưng tu vi Luyện Thể của hắn đã đạt đến tam giai hậu kỳ, trình độ tương đương với đối phương.
Có thể phân cao thấp với “Tinh Thần chân thân”, từ đó đoán được công pháp của đối phương nhất định cũng đứng đầu.
“Bùm!”
Sau một đoạn giằng co ngắn ngủi, hai người bùng nổ gần như cùng một lúc, đồng thời lùi về sau dưới sức ảnh hưởng của phản lực.
Nhưng trong lúc lùi lại, một tấm phù lục vẽ viên châu màu vàng lại âm thầm xuất hiện trong tay nữ tu váy xanh, sau đó được nữ nhân này kích phát trong tích tắc.
Chỉ chớp mắt, một luồng uy thế cực kỳ cường đại, bất thình lình xuất hiện giữa không trung, nhắm ngay Lưu Ngọc.
“Phù Bảo!”
“Phù Bảo được luyện chế từ Chân Bảo!”
Một ý nghĩ hiện lên trong lòng, mặc dù rơi vào nguy cấp, Lưu Ngọc vẫn không chút bối rối, khống chế diễm thuẫn hộ thể ba mặt chồng lên nhau, chặn trước mặt mình.
Ý nghĩ này vừa biến mất thì viên châu màu vàng có uy thế vượt xa đẳng cấp Kim Đan đã lao về phía hắn, chỉ trong phút chốc đã đâm vào diễm thuẫn hộ thể.
“Bùm bùm bùm!”
Ba tiếng nổ vang liên tiếp vang lên, diễm thuẫn hộ thể từ đầu đến cuối vẫn luôn kiên cố giờ đây lần lượt vỡ tan thành từng tia lửa rồi biến mất.
“Vèo!”
Chỉ trong chớp mắt, lực lượng trên người Lưu Ngọc đều hội tụ trong tay phải, Lạc Nhật Kim Hồng thương nhanh như tia chớp, đâm về phía viên châu màu vàng.
“Keng!”
Uy lực đáng sợ của Chân Bảo bùng nổ, một thương hội tụ toàn lực của hắn mà vẫn không thể chặn lại uy lực này.
Hổ khẩu bị rách, từng tia máu đỏ tươi chảy ra, Lạc Nhật Kim Hồng thương trực tiếp văng ra khỏi tay hắn.
Trong lúc nguy cấp, hoa văn hình tròn trên ngực Lưu Ngọc thoáng chốc hóa thành màu trắng bạc.
Tay trái của hắn vươn về phía trước, khởi động một quầng sáng trắng bạc, chặn đường viên châu màu vàng uy lực đã bị suy giảm đáng kể.
“Rầm!”
Mặc dù uy lực đã suy giảm đáng kể, nhưng viên châu màu vàng đụng vào quầng sáng trắng bạc vẫn để lại hiệu quả rất rõ ràng.
“Xèo xèo.”
Quầng sáng bị lõm vào trong, linh quang liên tục lập lòe, từng vết rạn nứt nhìn thấy ghê người thấy hiện trên quầng sáng.
Linh Giác nhạy bén của Lưu Ngọc truyền lại cảm giác nguy cơ mãnh liệt. Quầng sáng trắng bạc bị vỡ tan ngay tức thì.
“Cheng!”
Tiếng vỡ nát như thủy tinh vang lên, quầng sáng trắng bạc vỡ vụn thành từng mảnh hàn băng, rơi lả tả xuống dưới.
Lớp phòng ngự cuối cùng bị phá, uy lực khủng bố của Chân Bảo đã gần trong gang tấc!
Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, Lưu Ngọc vẫn còn vô số thủ đoạn chưa sử dụng, nhưng lúc này hắn đã không còn thời gian để kịp suy nghĩ.
Con ngươi tối đen như mực phản chiếu viên châu màu vàng phát sáng, Chân Bảo đã càng ngày càng đến gần.
Uy thế cường đại khiến thân thể nổi da gà theo phản xạ.
Nếu chỉ là pháp tu tầm thường thì đến tình trạng này, có thể nói là cùng đường bí lối.
Thân thể yếu ớt, hoàn toàn không thể chống lại công kích của pháp bảo, tử vong đang gần trong gang tấc.
Nhưng Lưu Ngọc cùng tu ba đạo, lúc này hắn vẫn có thể dựa vào thân thể cường đại để chống lại!
“…”
Vào thời khắc nguy hiểm này, trong mắt Lưu Ngọc chỉ còn lại viên châu màu vàng kia.