Chương 1756 Khế ước tâm ma, chuyện cũ Thanh Dương (4)
Nhưng dựa vào biểu hiện của đối phương từ lúc đấu pháp đến giờ, xem ra hiển nhiên không phải một tu sĩ dễ dàng thỏa hiệp.
Thời gian trước mắt không đủ, thủ đoạn trên “Ma tu yếu lược” chỉ còn một ít, hoàn toàn không kịp dùng, cũng không đủ mạnh mẽ để cạy miệng đối phương ra.
Mà nữ tu váy xanh trên phương diện Nguyên Thần cũng đã vượt qua cực hạn Kim Đan, thi triển “Sưu Hồn thuật” xác suất thành công cực ít.
Huống hồ đối phương đường đường là một vị Vương phi của Càn Đình.
Nói không chừng biết được một ít bí mật, đã sớm bị Càn Đình chân quân, thần quân hạ thủ đoạn, không thể thông qua phương thức Sưu Hồn có được ký ức.
Đây là vấn đề có liên quan đến sống chết, ánh mắt nữ tu váy xanh không hề có chút trốn tránh nào, dưới ánh mắt chăm chú của Lưu Ngọc lấy ra một trang sách mỏng màu đen nhỏ bằng lòng bàn tay.
“Khế Thư Tâm Ma.”
Nhìn trang sách màu đen, suy nghĩ của Lưu Ngọc nhanh chóng thay đổi.
Nhìn ra vẻ kiên định trong mắt nữ tu váy xanh, hắn cau mày, nhưng cuối cùng vẫn mở miệng nói:
“Nói ra tin tức về Thanh Dương Môn, lại giao ra “đá Mê Ly”, ký kết khế ước, thả ngươi đi, cũng không phải không thể.”
Trước mắt không bị bại lộ thân phận, lại có Phá Bại kiếm che chắn, hắn cũng không lo đến phiền phức.
Đội ngũ của đối phương đã tử thương quá nửa, chỉ cần có được “đá Mê Ly”, coi như là đã hoàn thành nhiệm vụ.
Cho nên có giết nữ tu váy xanh hay không, Lưu Ngọc kỳ thật cũng không quá để tâm, có Tiên Phủ làm hậu thuẫn, hắn cũng không hoàn toàn tham lam tài phú của nàng ta.
Đương nhiên, nếu nói khom lưng nhặt một cái, hắn cũng không ngại nhặt.
“Một lời đã định.”
“Tin tức Thanh Dương Môn, chỉ có tam đại Thánh Địa cùng Càn Đình ta biết được, cho dù đạo hữu cố tìm hiểu như thế nào, cũng không thể có được tin tức hữu dụng.”
“Ngược lại, nói không chừng sẽ gặp phải phiền phức lớn.”
Thấy Lưu Ngọc đồng ý, nữ tu váy xanh một mặt dùng thần thức viết khế thư, một mặt thâm ý sâu xa nói.
Chẳng mấy chốc, trang sách đen đã được bao phủ dày đặc bởi những ký hiệu kỳ lạ.
Ngay cả khi chưa từng nhìn thấy loại biểu tượng này, có thể hiểu được nó tượng trưng cho điều gì, và việc giao tiếp sẽ không bị cản trở dưới bất kỳ hình thức nào.
Cho dù trước đây chưa từng nhìn thấy, Lưu Ngọc cũng từng xem ghi chép về “Khế Thư Tâm Ma” trong điển tịch, vẻ mặt bình tĩnh.
Xác nhận nội dung không có gì sai sót, không có cái gì không rõ ràng mờ ám.
Ký hiệu biểu đạt nội dung, chính là ý tứ của bản thân, không giải thích quá nhiều.
Từng người trích một giọt máu, hai người nhanh chóng ký kết khế thư.
“Tách tách.”
Tinh huyết rơi vào, trên trang sách màu đen lập tức hiện lên hai ký hiệu, sau đó bốc cháy thành ngọn lửa màu lam, hóa thành tro tàn trong nửa hơi thở ngắn ngủi.
Khế thư chính thức ký kết, trong lòng Lưu Ngọc khẽ động, rõ ràng hắn không chịu ràng buộc bởi bất cứ thế lực nào, lại cảm giác được một loại trói buộc như có như không.
Đây là tình huống bình thường, giống với những gì điển tịch miêu tả, kế tiếp hắn rời mắt nhìn về phía nữ tu váy xanh.
Ký kết khế thư, an nguy được đảm bảo, nữ tử này buông được tảng đá nặng trĩu trong lòng, lập tức rất nhanh mở miệng:
“Việc này nói ra thì rất dài, phải nói từ sáu vạn năm trước.”
Theo lời kể của nữ tu váy xanh, Lưu Ngọc dần dần có được tin tức về Thanh Dương Môn.
Hắn cũng hiểu ra vì sao tìm hiểu lâu như vậy, đều không có được một nửa tin tức hữu dụng, thì ra là do nguyên nhân đằng sau.
“Đây là đá Mê Ly.”
Tốc độ nói cực nhanh, ngay lập tức nói ra toàn bộ tin tức có liên quan đến Thanh Dương Môn, nhẫn trữ vật của nữ tu váy xanh lóe lên Linh quang, ngay lập tức bày ra một hộp gấm màu lam.
Lưu Ngọc giơ tay trái lên, lập tức cầm lấy hộp gấm, không hề khách khí mà mở ra xem tại chỗ.
“Lách cách.”
Tiếng hộp gấm mở ra, một sợi Linh quang màu lam nhạt lập tức tỏa ra.
Khi khe hở hộp gấm được mở ra càng lúc càng lớn, một khối Linh tài màu lam có kích thước bằng nắm tay dần dần xuất hiện trước mắt hắn.
Vật thể này có kích thước bằng nắm tay của một đứa trẻ, có màu xanh đậm, kết cấu cứng như kim loại và phát ra Linh quang màu lam lấp lánh.
Khi thần thức chầm chậm chạm đến lại có một loại cảm giác méo mó, rách nát, không thể phân biệt được đông tây bắc..
Linh tài tứ giai… Đá Mê Ly.
Đặt khoáng thạch màu lam trước mắt dò xét, dựa vào tư liệu Bố Y Minh cung cấp, Lưu Ngọc nhanh chóng xác nhận được Linh tài này là thật hay giả.
“Lách cách…”
Lập tức, hắn nhanh chóng cất lại vào hộp gấm, tâm niệm vừa động đã thu vào nhẫn trữ vật.
“Tin tức Thanh Dương Môn, bản phi đã nói ra, đá Mê Ly cũng đã giao ra.”
“Như vậy dựa theo lời thề, có phải đạo hữu cũng nên thực hiện, thả bản phi rời đi?”
Thấy đối phương cất kỹ đá Mê Ly, nữ tu váy xanh lập tức mở miệng, trên mặt dù miễn cưỡng giữ bình tĩnh nhưng trong lòng thật sự rất căng thẳng.
Bản thân đã bị trúng thủ đoạn, nếu lỡ viện binh đột nhiên đuổi tới, đối phương cũng cá chết lưới rách, đây chẳng phải là muốn chết tại trận hay sao?
Vì vậy, nàng ta mới muốn người kia thực hiện lời thề, thời gian càng dài thì thay đổi càng lớn.
Mà lỡ bị người khác biết được, bản thân đã từng làm tù binh, địa vị trong vương phủ cũng bị ảnh hưởng nghiêm trọng, cũng cực kỳ bất lợi về sự phát triển trong tương lai.
Nghe vậy, hai mắt Lưu Ngọc hơi nheo lại, lóe ra ánh sáng nguy hiểm, rồi lại chăm chú dò xét nữ tu váy xanh.
Lúc này đã vài hơi thở qua đi, dựa vào sinh mệnh lực cường đại từ luyện thể mang đến, vết thương trên mặt của nữ tu đã khôi phục gần như xong hết, lại biến về dáng vẻ trắng nõn không tỳ vết.
Trải qua một hồi chỉnh trang, dáng vẻ lại biến về lúc “Đêm bán đấu giá”, tựa như chưa từng xảy ra cái gì.
Liên tưởng đến thân phận của nàng ta, hắn dễ dàng đoán được người kia muốn che giấu cái gì.
Im lặng tiếp khoảng hai hơi thở, cuối cùng Lưu Ngọc cũng mở miệng.
“Đương nhiên, đã ký “Khế Thư Tâm Ma”, tại hạ sẽ thực hiện hứa hẹn.”
“Chỉ là trước đó cũng phải nhắc nhở tiên tử một chút là đừng có ý đồ muốn tìm hiểu tin tức về tại hạ hoặc giở thủ đoạn nhỏ gì đó.”
“Nếu không, tiên tử tuyệt đối sẽ không thể nào đối mặt được với kết quả đâu.”
Hắn vừa nói vừa đánh ra một đạo pháp quyết, ngay lập tức đã có từng tia lửa màu xanh toát ra từ thất khiếu của đối phương.
Hội tụ lại trong lòng bàn tay của hắn, sau đó lại hóa về thành một đóa Thanh Dương Ma Hỏa, rồi biến mất vào trong cơ thể.