Chương 1840 Sau khi ta chết
Hàn Mai chân quân gần trong gang tấc, Thanh Thủy chân quân và Minh Kính giao chiến ngoài năm mươi, sáu mươi dặm, ba Nguyên Anh Càn Đình đã ở trăm dặm bên ngoài, không đến một, hai hơi nữa là có thể chạy đến.
Lúc này, mỗi một giây phút đều vô cùng quan trọng.
Trong lúc then chốt như vậy, Lưu Ngọc đương nhiên không thể có chút chần chừ nào, ngay khi vừa nhận được truyền âm, hai tay hắn đã nhanh chóng bấm pháp quyết, tốc độ nhanh đến mức hình thành tàn ảnh trước người.
“Tật.”
Chỉ vỏn vẹn nửa hơi, Lưu Ngọc đã hô chữ phù, mấy chục đường pháp quyết liên tiếp rơi vào trong Truyền Tống trận. Mà lúc này, Hàn Mai chân quân vừa hay chạy đến, hạ thẳng xuống trận.
“Ông ông!”
Theo mấy chục đường pháp quyết được đánh ra, toàn bộ Truyền Tống trận đều rung ông ông lên, từng đường trận văn trở nên tỏa sáng rực rỡ. Nước mưa trên nó bị đẩy ra, hoa văn cũng sáng lên từng vòng từng vòng một.
Truyền Tống trận tỏa ra hào quang trắng sữa, phát sáng như đại diện cho hi vọng, trong ánh mắt mong chờ của mọi người, nháy mắt nó đã chiếu sáng bầu trời đêm, đồng thời nhanh chóng trở nên sáng rực.
Một hơi sau, ba vị Nguyên Anh chân quân của Càn Đình tiến vào chiến trường của Thanh Thủy chân quân và Minh Kính. Thấy được ý đồ muốn kéo dài thời gian của lão, ba người cố gắng vòng qua khỏi chiến trường, muốn ngừng truyền tống xong rồi từ từ xử lí.
“Vụt vụt!”
Ba đường độn quang linh hoạt xoay một cái, nhanh chóng tới gần Hoang sơn bằng những hướng khác nhau, không cho Thanh Thủy chân quân có cơ hội chặn lạ. Nhưng bọn họ vẫn không thể vượt qua chiến trường, Thanh Thủy chân quân đã ứng đối, trong ánh mắt hơi đục ngầu của lão thoáng qua vài nét phức tạp, cuối cùng chỉ còn lại sự kiên định và thoải mái.
Mặt Thanh Thủy chân quân hiện lên nụ cười thoải mái, vào lúc quan trọng thì tâm niệm khẽ động.
“Ầm ầm ầm!!!”
Chỉ chớp mắt tiếp theo, bầu trời đêm đã vang lên tiếng nổ kinh thiên động địa, hạt mưa trong chu vi mấy chục dặm cũng mất sạch.
Tử Hồ Chân Bảo tự bạo, lượng linh lực lớn bên trong nó nháy mắt đã chuyển hóa thành uy năng rồi phóng thích ra ngoài. Dưới sự điều khiển của Thanh Thủy chân quân, nó đánh về phía Minh Kính cách đó không xa.
Ánh sáng tím chói mắt tỏa ra soi rực chu vi trăm dặm, cho dù là mấy trăm dặm bên ngoài cũng có thể thoáng loáng thấy được động tĩnh khổng lồ này. .
Còn chưa hoàn toàn vượt qua khỏi phạm vi chiến trường thì linh quang màu tím đã chiếu rọi trên người ba Nguyên Anh Càn Đình, lập tức, một luồng uy năng cực kì mạnh mẽ quét ngang đến khiến thân hình bọn họ không khỏi tạm dừng.
Nhưng phần lớn uy năng tự bạo của Tử Hồ Chân Bảo đã bị Minh Kính chịu đựng chính diện, còn lại một ít dư uy cũng chẳng ngăn được ba Nguyên Anh của Càn Đình bao lâu.
Thanh Thủy chân quân đương nhiên biết rõ điều này, nên lập tức bắt đầu hành động. Mặt lão đã bay biến nụ cười, lão nhắm hai mắt lại rất khác thường, linh áp có thể sánh với Nguyên Anh trung kỳ quanh người vậy mà chớp mắt đã biến mất không còn tăm hơi.
Trong giây phút tiếp theo, trên đỉnh đầu lão có quầng sáng gợn sóng màu tím hiển hiện.
Đầu người, ngũ quan, tứ chi…
Một Nguyên Anh không khác Thanh Thủy chân quân là mấy từ tứ chi, ngũ quan hay thậm chí là quần áo nháy mắt đã bay ra từ đỉnh đầu.
Nguyên Anh xuất khiếu!
Toàn thân Nguyên Anh này hiện màu tím nhạt, cao chừng một thước, tỏa ra linh áp cấp bậc Nguyên Anh như thật, hệt như một Thanh Thủy chân quân thu nhỏ vậy.
Mới vừa xuất hiện, Nguyên Anh màu tím nhạt đã nhanh chóng bấm pháp quyết, bốn phía nhất thời truyền đến rung động không gian nhè nhẹ.
Một giây sau, trong lúc ba Nguyên Anh của Càn Đình còn chưa phản ứng lại, Nguyên Anh tím nhạt đã bất chợt xuất hiện giữa ba người.
Thuấn gian di động!
Sau khi người tu tiên ngưng tụ Nguyên Anh thì bản chất sinh mệnh đã vượt qua phàm nhân rất nhiều, quả thật như hai giống loài vậy, nắm giữ đủ loại năng lực khó tin.
Có nhục thân liên lụy thì lão không thể thuấn gian di động, chỉ khi Nguyên Anh xuất khiếu thì thuấn di sẽ giống như bản năng bình thường vậy, chỉ cần tiêu hao một lượng bản nguyên Nguyên Anh nhất định thì Nguyên Anh nào cũng có thể làm được.
Chính vì nắm giữ bản lĩnh thế này, tu sĩ Nguyên Anh mới khó bị giết chết hoàn toàn, dù bị đánh, thân thể hủy diệt thì cũng có thể Nguyên Anh xuất khiếu để thuấn di chạy trốn.
Mà sau khi ngưng tụ Nguyên Anh, thời gian tồn tại khi người tu tiên mất đi thân thể cũng tăng nhiều, có nhiều thời gian hơn để tìm kiếm vật dẫn. Bất kể là đoạt xác hay dùng cách nào để kéo dài sinh mệnh thì vẫn có sự tăng trưởng cực lớn so với cảnh giới Kim Đan.
Đến cảnh giới Hóa Thần rồi, thì chỉ dựa vào nguyên thần mạnh mẽ cũng có thể trường tồn với thiên địa. Đến cảnh giới đó, thân thể chẳng còn quá quan trọng.
“Ầm!!!”
Trong thời gian ba vị Nguyên Anh Càn Đình không kịp phản ứng, Nguyên Anh của Thanh Thủy chân quân cũng đã tỏa ra hào quang mạnh mẽ. Một luồng uy năng dù là với tu sĩ Nguyên Anh cũng cực kì kinh khủng nháy mắt đã quét sạch bốn phương.
Nguyên Anh tự bạo!
Uy năng khủng bố như núi như biển tùy ý lan khắp bốn phương, ba vị Nguyên Anh của Càn Đình đứng mũi chịu sào.
“Không được!”
Trong nháy mắt đó, uy năng bắn ra từ Nguyên Anh tự bạo của tu sĩ cùng cấp đủ để tạo thành uy hiếp đến tính mạng với bọn họ. Nếu như chạy trốn, bọn họ sẽ thật sự nguy hiểm!
Bất đắc dĩ, ba chân quân Càn Đình chỉ có thể lấy ra các loại thủ đoạn để chống đỡ uy năng bàng bạc của Nguyên Anh tự bạo.
“Ầm!!!”
Ánh sáng màu tím chói mắt lóng lánh trên bầu trời bao la như một vòng sao đang từ từ bay lên, mang đến ánh sáng ngắn ngủi cho bầu trời và mặt đất.
Mưa to dày đặc ngừng lại trong thoáng chốc, dù là mây đen cao vạn trượng trên không cũng bị xua đi dưới uy năng tự bạo khủng bố của Nguyên Anh.
Nhưng trời đêm lại lần nữa trở nên mây đen vạn dặm, chòm sao ẩn hiện dưới màn trời.
“Xem như sau khi ta chết, bọn họ sẽ thực hiện lời hứa, cho ngươi… Nhưng lão phu mong ngươi hiểu rõ, đây không phải là vì bọn họ có lòng tốt. Mà chỉ vì có rất, rất nhiều đồng đạo đang kiên định đứng ở phía đối lập với thánh địa Càn Đình, chảy, máu, đấu, tranh vì tương lai xa xôi! Bởi vậy mà cũng đã có người chết đi không một tiếng tăm gì…”
Minh Kính đắm chìm trong ánh sáng màu tím, uy năng khủng bố không ngừng đánh thẳng tới khiến hắn ta cắn răng thôi thúc chân bảo ngăn cản, nghe thấy lời nói của Thanh Thủy chân quân, mặt hắn ta ngẩn ra, hiện lên một chút hoang mang.